T cố tình nói to.
T: chị L ơi nãy kêu e qua có có chuyện gì đó( t vặn cửa bước vô luôn)
Con D lòm còm bò dậy. Kiểu bị tiếng nói của t làm giật mình. Cũng tới giờ làm việc luôn rồi.Thường tiệm t có giờ ngủ trưa. Mà n lại hay nằm ngay cửa
T bước vô phòng đóng cửa lại nhưng k khóa.
Phòng bả thì tắt đèn mất 5s t mới quen với bóng đêm trong phòng. Vì cái cửa là cửa kính nhám nên cũng có tí ánh sáng.
Bả đang nằm trên giường đắp mền. Thấy t vào bả cũng hơi bất ngờ.
T tiến sát lại giường. Bả ngồi bật dậy. Lui sát gốc tường.
T nói khẽ.
T: Chị làm gì thế. Con D ngồi ngay cửa kìa.
L: Chị k tin e gan vậy luôn á. C giỡn thôi mà...( bọn t nc nhỏ xíu à)
L: con D ngồi đó mà e dám vô luôn. Không sợ nó à.
T: Mắc gì em sợ nó. E chưa làm gì mà.
L: Thôi thôi. Ra đi ra đi nó biết là mệt lắm á......
T: Ơ kêu ng ta uy hiếp mà lại sợ à. Ngộ à nha. Giờ kêu ng ta qua rồi bắt về á.
L: ai kêu. Tại e tự qua chứ bộ. ( nhìn mặt bả lộ rõ nét sợ lun ấy)
T: thôi ra đi. Giờ k thích bị uy hiếp nữa. Ra đi( đoạn này bã nói giọng nhỏ nhẹ dễ thương chứ k cương quyết bắt t ra.
Nghe nói vậy t cũng đi ra luôn vì 1 phần con D ngồi ngay cửa chắc cũng k làm được gì. Thứ 2 t không phải loại người thích cưỡng hiếp. T qua vì t nghỉ bả mún chịch với t. Ai ngờ làm t hụt hẫn vkl.
Con D thì nói thẳng lun là con tọc mạch nhìu chuyện. Trong tiệm t chúa ghét con này. Có bả sợ nó chứ t đéo nhé.
Ra cửa thì con D nó cũng dọn chiếu ra bàn ăn ngồi rồi.
T có 1 tấm hình bên thớt Mô tả công việc bọn m qua 1 tấm ảnh.
Tml nào rãnh thì qua đó mà xem có hình cửa phòng bà chị t đấy.
N hỏi t sao hôm nay xin về r còn quay lại.
T bảo chị L gọi t vô có việc chuẩn bị cho ngày mai ăn tất niên.
Sau đó thì n không hỏi gì t dắt xe ra về.
Đag dắt ra thì bả L lại nt.
L: Ủa e về hả.
T: Chứ e ở đây làm gì. Kêu qua rồi đuổi người ta về
L: thôi giờ cho 1 cơ hội. Vô lần nữa đi. Chứ không thôi mai mốt không được uy hiếp nữa.
T: chị biết kiếm cớ vô phòng chị khó lắm không. Giờ con D thức s e vô..
L: thì e bảo vô có việc tiếp chứ gì đâu. Sợ rồi à. Vậy về đi mai mốt k đc uy hiếp chị.
T: đợi em tí.
T sngj 1 hồi thì dẫn xe ra trước cửa. Rồi để đấy giả vờ cầm đt vô nói to kiểu bà chủ kêu vô có việc.
T bước vô phòng thì bả lòm còm ngồi dậy. Lần này t khẳng định bả thích t chịch bả nên can đảm hơn t chạy lại ôm bả.
Miệng bả cứ kêu k giỡn. Không giỡn nữa đâu.
T ôm ngang eo vật bả ra trước.tay luồn sau lưng tháo khóa áo ngực thì bả khóc.
Bả khóc thật mấy tml ạ.
Mà t cứ thấy con gái khóc tay chân mềm nhũng luôn.
T buôn bả ra. Quỳ xuống giường rối rích xin lỗi.
Tại e giỡn lố. Tại e tưởng c thích. C đừng khóc nữa em xin lỗi c mà.
Bả vừa khóc vừa thiều thào.
Em đi ra đi. Đi đi chị không sao.
Nhìn bả nước mắt tuôn trào t cũng chạnh lòng.
Bước ra dắt xe ra về.
Phụ nữ thật khó hiểu. Quá khó hiểu.
Sau này t mới bik lúc đó bả chỉ mún xem gan t to tới cỡ nào chứ chưa thật sự mún chịch t.
T viết toàn là sự thật. Con D kia cũng đéo góp phần gì vô chuyện của t với bả nên đừng có hóng n. N xấu như chó.
Rãnh t viết tiếp 1 phần nữa mà t bỏ quên mất.
Phần đi cafe võng là 26 tết trước khi t về quê. Mai t lên rồi sẽ viết tiếp cho tụi m đọc.
T: chị L ơi nãy kêu e qua có có chuyện gì đó( t vặn cửa bước vô luôn)
Con D lòm còm bò dậy. Kiểu bị tiếng nói của t làm giật mình. Cũng tới giờ làm việc luôn rồi.Thường tiệm t có giờ ngủ trưa. Mà n lại hay nằm ngay cửa
T bước vô phòng đóng cửa lại nhưng k khóa.
Phòng bả thì tắt đèn mất 5s t mới quen với bóng đêm trong phòng. Vì cái cửa là cửa kính nhám nên cũng có tí ánh sáng.
Bả đang nằm trên giường đắp mền. Thấy t vào bả cũng hơi bất ngờ.
T tiến sát lại giường. Bả ngồi bật dậy. Lui sát gốc tường.
T nói khẽ.
T: Chị làm gì thế. Con D ngồi ngay cửa kìa.
L: Chị k tin e gan vậy luôn á. C giỡn thôi mà...( bọn t nc nhỏ xíu à)
L: con D ngồi đó mà e dám vô luôn. Không sợ nó à.
T: Mắc gì em sợ nó. E chưa làm gì mà.
L: Thôi thôi. Ra đi ra đi nó biết là mệt lắm á......
T: Ơ kêu ng ta uy hiếp mà lại sợ à. Ngộ à nha. Giờ kêu ng ta qua rồi bắt về á.
L: ai kêu. Tại e tự qua chứ bộ. ( nhìn mặt bả lộ rõ nét sợ lun ấy)
T: thôi ra đi. Giờ k thích bị uy hiếp nữa. Ra đi( đoạn này bã nói giọng nhỏ nhẹ dễ thương chứ k cương quyết bắt t ra.
Nghe nói vậy t cũng đi ra luôn vì 1 phần con D ngồi ngay cửa chắc cũng k làm được gì. Thứ 2 t không phải loại người thích cưỡng hiếp. T qua vì t nghỉ bả mún chịch với t. Ai ngờ làm t hụt hẫn vkl.
Con D thì nói thẳng lun là con tọc mạch nhìu chuyện. Trong tiệm t chúa ghét con này. Có bả sợ nó chứ t đéo nhé.
Ra cửa thì con D nó cũng dọn chiếu ra bàn ăn ngồi rồi.
T có 1 tấm hình bên thớt Mô tả công việc bọn m qua 1 tấm ảnh.
Tml nào rãnh thì qua đó mà xem có hình cửa phòng bà chị t đấy.
N hỏi t sao hôm nay xin về r còn quay lại.
T bảo chị L gọi t vô có việc chuẩn bị cho ngày mai ăn tất niên.
Sau đó thì n không hỏi gì t dắt xe ra về.
Đag dắt ra thì bả L lại nt.
L: Ủa e về hả.
T: Chứ e ở đây làm gì. Kêu qua rồi đuổi người ta về
L: thôi giờ cho 1 cơ hội. Vô lần nữa đi. Chứ không thôi mai mốt không được uy hiếp nữa.
T: chị biết kiếm cớ vô phòng chị khó lắm không. Giờ con D thức s e vô..
L: thì e bảo vô có việc tiếp chứ gì đâu. Sợ rồi à. Vậy về đi mai mốt k đc uy hiếp chị.
T: đợi em tí.
T sngj 1 hồi thì dẫn xe ra trước cửa. Rồi để đấy giả vờ cầm đt vô nói to kiểu bà chủ kêu vô có việc.
T bước vô phòng thì bả lòm còm ngồi dậy. Lần này t khẳng định bả thích t chịch bả nên can đảm hơn t chạy lại ôm bả.
Miệng bả cứ kêu k giỡn. Không giỡn nữa đâu.
T ôm ngang eo vật bả ra trước.tay luồn sau lưng tháo khóa áo ngực thì bả khóc.
Bả khóc thật mấy tml ạ.
Mà t cứ thấy con gái khóc tay chân mềm nhũng luôn.
T buôn bả ra. Quỳ xuống giường rối rích xin lỗi.
Tại e giỡn lố. Tại e tưởng c thích. C đừng khóc nữa em xin lỗi c mà.
Bả vừa khóc vừa thiều thào.
Em đi ra đi. Đi đi chị không sao.
Nhìn bả nước mắt tuôn trào t cũng chạnh lòng.
Bước ra dắt xe ra về.
Phụ nữ thật khó hiểu. Quá khó hiểu.
Sau này t mới bik lúc đó bả chỉ mún xem gan t to tới cỡ nào chứ chưa thật sự mún chịch t.
T viết toàn là sự thật. Con D kia cũng đéo góp phần gì vô chuyện của t với bả nên đừng có hóng n. N xấu như chó.
Rãnh t viết tiếp 1 phần nữa mà t bỏ quên mất.
Phần đi cafe võng là 26 tết trước khi t về quê. Mai t lên rồi sẽ viết tiếp cho tụi m đọc.