Có Video Trai béc kì tính liếm gái Nam kì ,gái Nam kì bo và kì thị

Ui bạn giống mình ở cái chỗ biết Đà Lạt lần đầu tiên quá. Lần đầu tiên mình biết tới Đà Lạt là năm 2007. Lúc đó y như những gì bạn kể. Mình còn nhớ lúc đó lên với đám bạn ở một cái khách sạn trên một con dốc cũng không xa chợ Đà Lạt lắm đâu, vậy mà sáng sớm đã gần 7h mà bước ra thấy sương mù nó là là trên mặt đất. Mấy đứa nói chuyện với nhau ra khói thì thích lắm, cứ ráng thở ra để thấy khói. Lần đầu tiên được ăn rau mà người ta cắt nhỏ ra từng sợi thấy lạ mà ngon vô cùng. Mình vốn kén ăn rau mà lần đó lên Đà Lạt ăn quá trời rau.

Mình cũng có rất nhiều kỷ niệm với bài hát "Thành phố buồn" không chỉ vì nó gợi lại hình bóng một Đà Lạt thơ mộng mờ sương mà đó cũng là bài hát đầu tiên mình hát với mối tình đầu của mình. Nhưng chắc vì biết nhau qua bài hát đó mà mối tình đầu mình cũng có kết thúc là chia ly. Sự chia ly đó ban đầu làm mình day dứt mãi không nguôi nhưng sau này khi biết ra bản chất của tên người yêu cũ thì mình thấy đó là sự may mắn.

Bởi nhắc tới "Thành phố buồn" thì lúc nào cũng gây ra cho mình nhiều cảm xúc ngang trái, lẫn lộn. Nhưng có một sự thực không đổi là bài hát đó lúc nào cũng làm mình nhớ tới Đà Lạt. Không hiểu sao rất yêu thành phố này. Nhưng cũng chính tình yêu đó mà giờ nhìn Đà Lạt thay đổi mình lại thấy rất đau lòng. Buồn cho một thành phố ngàn hoa, một thành phố của những tình nhân và tình yêu.
mình lên đó làm 2007 quen nyc 1 năm.chiều tối uống rượu hâm nóng trong cái bầu, hoặc đánh bida uống bia với đồng nghiệp. sáng chúa nhựt chở bạn gái đi lễ nhà thờ con gà. nhìn xuống cái đường dốc quên tên thơ mộng lắm...2007 đà lạt còn đẹp lắm, cây thông còn nhiều quanh hồ xuân hương luôn. chợ 5h sáng bán cho người địa phương đà lạt giá khác,7h giá khác cho khách du lịch.

Thành phố nào nhớ không em?
Nơi chúng mình tìm phút êm đềm
Thành phố nào vừa đi đã mỏi
Đường quanh co quyện gốc thông già

Chiều đan tay nghe nắng chan hòa
Nắng hôn nhẹ làm hồng môi em
Mắt em buồn trong sương chiều..
Anh thấy đẹp hơn ..

Một sáng nào nhớ không em?
Ngày chủ nhật ngày của riêng mình..
Thành phố buồn nằm nghe khói tỏa
Người lưa thưa chìm dưới sương mù
Quỳ bên nhau trong góc giáo đường
Tiếng kinh cầu dệt mộng yêu đương
Chúa thương tình, sẽ cho mình mãi mãi gần nhau.

Rồi từ đó vì cách xa duyên tình thêm nhạt nhòa
Rồi từ đó chốn phong ba, em làm dâu nhà người
Âm thầm anh tiếc thương đời,
Đau buồn em khóc chia phôi
Anh về gom góp kỷ niệm tìm vui.

Thành phố buồn, lắm tơ vương ..
Cơn gió chiều lạnh buốt tâm hồn
và con đường ngày xưa lá đổ..
Giờ không em sỏi đá u buồn..
Giờ không em hoang vắng phố phường..
Tiếng chuông chiều chậm chậm thê lương
Tiễn đưa người quên núi đồi,
Hai đứa bai tao thấy nên đi Đà Lạt ủi nhau đi, hợp đó
 
Mấy thằng Lồn người phương Bắc khổ nhỉ , từ thời ông bà đến thời chúng nó cứ ai nói bắc kỳ vì bất kì lý do gì -
Là nó phải nghĩ ngay trong đầu là đang bị pbvm , là dm đang bị kì thị , bộ tư tưởng cm đéo thoát ra được điều đấy à ?
Hay xoá mẹ chữ bắc kì trong hệ thống chữ quốc ngữ đi nhé
 

Có thể bạn quan tâm

Top