Thỏ Trắng Ác Tâm
Thanh niên Ngõ chợ
Cái khó nhất vẫn là ăn uống. Làm dịch vụ thì thời gian không cố định, chủ cũng không bao ăn. Thành ra ăn ngoài nhiều, mà bây giờ cơm tấm sườn trứng 35k, phở bình dân cũng 40k rồi. Tự nấu thì vừa tốn thời gian, vừa lỉnh kỉnh chuyện dọn dẹp, chưa chắc rẻ hơn. Mì gói cũng 10k/gói mẹ nó rồi, mà ăn gói mì thà mua ổ bánh mì 15-20k ăn cho no còn hơn.
Nói thật là tao mệt mỏi. Làm 1 tiếng đồng hồ lãnh chưa tới 30k... Đéo đủ ăn dĩa cơm.
Tao đang tự hỏi phải mưu sinh sao cho ra hồn. Tao biết một điều: chỉ tiết kiệm thôi thì không đủ, vì có cắt cỡ nào thì cũng chạm tới cái ngưỡng tối thiểu của cuộc sống. Muốn đi xa hơn thì tao phải tăng thu nhập. Con xe mỗi tháng góp 2 triệu, tao cũng tiếc chưa dám chạy ngay. Nhưng tao nghĩ nếu có dư chút đỉnh, tao sẽ để dành rồi đăng ký học nghề nào đó, có bằng hay không cũng được, miễn có thêm kỹ năng để sau này mở được hướng mới.
Bài tiếp theo: Trải lòng II
Sửa lần cuối: