Live [Trải lòng - Reset?] Đời tao gói gọn trong cái trọ 12m², dĩa cơm 35k và khoản góp con Sirius... Tiền công vỏn vẹn 27k/h. Làm sao để tốt hơn đây?

Tao là một thằng thanh niên đang vật lộn với đời. Gia đình tao cũng chẳng có gì dư dả để chống lưng, thành ra một mình từ quê lên thành phố, tao làm đủ thứ việc, từ bảo vệ trực đêm đến bưng bê cà phê, quán nhậu, dịch vụ... Tháng trước tao đủ tiền mua với trả góp con Sirius. Cũng tính chạy ship, chạy grab, nhưng mà tao còn phân vân vì một phần tiếc xe mới, nữa là đang kẹt công việc hiện tại, chưa có dư ra. Hiện giờ tao ở trọ 12m2, tiền phòng 1tr8/tháng. Điện mỗi tháng ~500k, tao thì chỉ xài tủ lạnh, laptop lướt Xamvn, nấu bếp từ, với thỉnh thoảng bật máy lạnh khi nóng quá. Nước 100k, mấy cái lặt vặt xà bông, kem đánh răng không hao nhiều khỏi tính.

Cái khó nhất vẫn là ăn uống. Làm dịch vụ thì thời gian không cố định, chủ cũng không bao ăn. Thành ra ăn ngoài nhiều, mà bây giờ cơm tấm sườn trứng 35k, phở bình dân cũng 40k rồi. Tự nấu thì vừa tốn thời gian, vừa lỉnh kỉnh chuyện dọn dẹp, chưa chắc rẻ hơn. Mì gói cũng 10k/gói mẹ nó rồi, mà ăn gói mì thà mua ổ bánh mì 15-20k ăn cho no còn hơn.

Nói thật là tao mệt mỏi. Làm 1 tiếng đồng hồ lãnh chưa tới 30k... Đéo đủ ăn dĩa cơm.

Tao đang tự hỏi phải mưu sinh sao cho ra hồn. Tao biết một điều: chỉ tiết kiệm thôi thì không đủ, vì có cắt cỡ nào thì cũng chạm tới cái ngưỡng tối thiểu của cuộc sống. Muốn đi xa hơn thì tao phải tăng thu nhập. Con xe mỗi tháng góp 2 triệu, tao cũng tiếc chưa dám chạy ngay. Nhưng tao nghĩ nếu có dư chút đỉnh, tao sẽ để dành rồi đăng ký học nghề nào đó, có bằng hay không cũng được, miễn có thêm kỹ năng để sau này mở được hướng mới.

7RoYU58.png

JuhSeyL.png
NHzUo7Cr.png

OfQNY5.jpeg
Đi làm đi mày
 
Tại mày lười chứ học làm bánh mì lương tháng k dưới 15 củ tha hồ tiêu
Ey, lỡ thằng thớt nhà nó lí lịch ko dc trong sạch để theo đảng ta thì sao mậy 🙃
 
Đang làm cái gì, thì tập trung vào cố làm cho tốt, học được kỹ năng gì thì cố học để phát triển lên vị trí ngay trên đầu mình, ko than thở, ko lãng phí.
Rồi mọi chuyện sẽ đâu vào đấy.
 
Mày chọn nơi ở và công việc sai nên đời sống chật vật thôi.
Thuê trọ 1tr8 1 tháng mà có 15m2 thì chắc ở hcm hay hn rồi.
Khuyên mày nên về vùng ven sống.
Như vùng ven bình dương cũ nhà trọ 20m2 khoảng 1tr3.
Xin làm công nhân thì lương vẫn cao hơn mấy nghành nghề phục vụ.
Như vậy cuộc sống mày đỡ cơ cực hơn xíu rùi.
 
chạy grab nuôi thân, lấy tiền nhàn rỗi học sửa chữa oto...có kiến thức rồi thì xin vào gara oto làm, vừa làm vừa học sửa oto điện, tiết kiệm xiền sau này mở gara...
Nhanh giàu thì kiếm nhà thằng quan. Tìm thời cơ, tối leo tường vào kiếm chút đồ, nếu bị bắt thì bảo là tối ko quen đường nên leo tường vào chỉ để xin ngủ nhờ, cùng lắm thì trả lại đồ cho gia chủ, khéo ông can nó sẽ thả.
Đi XK lao động cũng vài trăm triệu, vay nợ để đi thì làm 1 job ko để được nhiều đâu, phải có nghề tay trái nữa.
 
Tao là một thằng thanh niên đang vật lộn với đời. Gia đình tao cũng chẳng có gì dư dả để chống lưng, thành ra một mình từ quê lên thành phố, tao làm đủ thứ việc, từ bảo vệ trực đêm đến bưng bê cà phê, quán nhậu, dịch vụ... Tháng trước tao đủ tiền mua với trả góp con Sirius. Cũng tính chạy ship, chạy grab, nhưng mà tao còn phân vân vì một phần tiếc xe mới, nữa là đang kẹt công việc hiện tại, chưa có dư ra. Hiện giờ tao ở trọ 12m2, tiền phòng 1tr8/tháng. Điện mỗi tháng ~500k, tao thì chỉ xài tủ lạnh, laptop lướt Xamvn, nấu bếp từ, với thỉnh thoảng bật máy lạnh khi nóng quá. Nước 100k, mấy cái lặt vặt xà bông, kem đánh răng không hao nhiều khỏi tính.

Cái khó nhất vẫn là ăn uống. Làm dịch vụ thì thời gian không cố định, chủ cũng không bao ăn. Thành ra ăn ngoài nhiều, mà bây giờ cơm tấm sườn trứng 35k, phở bình dân cũng 40k rồi. Tự nấu thì vừa tốn thời gian, vừa lỉnh kỉnh chuyện dọn dẹp, chưa chắc rẻ hơn. Mì gói cũng 10k/gói mẹ nó rồi, mà ăn gói mì thà mua ổ bánh mì 15-20k ăn cho no còn hơn.

Nói thật là tao mệt mỏi. Làm 1 tiếng đồng hồ lãnh chưa tới 30k... Đéo đủ ăn dĩa cơm.

Tao đang tự hỏi phải mưu sinh sao cho ra hồn. Tao biết một điều: chỉ tiết kiệm thôi thì không đủ, vì có cắt cỡ nào thì cũng chạm tới cái ngưỡng tối thiểu của cuộc sống. Muốn đi xa hơn thì tao phải tăng thu nhập. Con xe mỗi tháng góp 2 triệu, tao cũng tiếc chưa dám chạy ngay. Nhưng tao nghĩ nếu có dư chút đỉnh, tao sẽ để dành rồi đăng ký học nghề nào đó, có bằng hay không cũng được, miễn có thêm kỹ năng để sau này mở được hướng mới.

7RoYU58.png

JuhSeyL.png
NHzUo7Cr.png

OfQNY5.jpeg

Mày còn có cái máy lạnh là tốt rồi..tao lương 4tr2, làm 12 tiếng .tính ra có 20k/h,,, ở nhà trọ..dồn mãi tiền mua cái máy lạnh cũ về lắp phòng trọ ngủ cho mát mà mãi ko đủ tiền.
 
Tao là một thằng thanh niên đang vật lộn với đời. Gia đình tao cũng chẳng có gì dư dả để chống lưng, thành ra một mình từ quê lên thành phố, tao làm đủ thứ việc, từ bảo vệ trực đêm đến bưng bê cà phê, quán nhậu, dịch vụ... Tháng trước tao đủ tiền mua với trả góp con Sirius. Cũng tính chạy ship, chạy grab, nhưng mà tao còn phân vân vì một phần tiếc xe mới, nữa là đang kẹt công việc hiện tại, chưa có dư ra. Hiện giờ tao ở trọ 12m2, tiền phòng 1tr8/tháng. Điện mỗi tháng ~500k, tao thì chỉ xài tủ lạnh, laptop lướt Xamvn, nấu bếp từ, với thỉnh thoảng bật máy lạnh khi nóng quá. Nước 100k, mấy cái lặt vặt xà bông, kem đánh răng không hao nhiều khỏi tính.

Cái khó nhất vẫn là ăn uống. Làm dịch vụ thì thời gian không cố định, chủ cũng không bao ăn. Thành ra ăn ngoài nhiều, mà bây giờ cơm tấm sườn trứng 35k, phở bình dân cũng 40k rồi. Tự nấu thì vừa tốn thời gian, vừa lỉnh kỉnh chuyện dọn dẹp, chưa chắc rẻ hơn. Mì gói cũng 10k/gói mẹ nó rồi, mà ăn gói mì thà mua ổ bánh mì 15-20k ăn cho no còn hơn.

Nói thật là tao mệt mỏi. Làm 1 tiếng đồng hồ lãnh chưa tới 30k... Đéo đủ ăn dĩa cơm.

Tao đang tự hỏi phải mưu sinh sao cho ra hồn. Tao biết một điều: chỉ tiết kiệm thôi thì không đủ, vì có cắt cỡ nào thì cũng chạm tới cái ngưỡng tối thiểu của cuộc sống. Muốn đi xa hơn thì tao phải tăng thu nhập. Con xe mỗi tháng góp 2 triệu, tao cũng tiếc chưa dám chạy ngay. Nhưng tao nghĩ nếu có dư chút đỉnh, tao sẽ để dành rồi đăng ký học nghề nào đó, có bằng hay không cũng được, miễn có thêm kỹ năng để sau này mở được hướng mới.

7RoYU58.png

JuhSeyL.png
NHzUo7Cr.png

OfQNY5.jpeg
mà đụ má mày, mày than nghèo mà sao ảnh đầu tao tra thông tin thì chụp bằng 16 promax, lại nghe apple music lossles

mã cha mày lừa anh em tao
 
Mày chọn nơi ở và công việc sai nên đời sống chật vật thôi.
Thuê trọ 1tr8 1 tháng mà có 15m2 thì chắc ở hcm hay hn rồi.
Khuyên mày nên về vùng ven sống.
Như vùng ven bình dương cũ nhà trọ 20m2 khoảng 1tr3.
Xin làm công nhân thì lương vẫn cao hơn mấy nghành nghề phục vụ.
Như vậy cuộc sống mày đỡ cơ cực hơn xíu rùi.
Cảm ơn mày nhiều nhé
 
t thấy vẫn là m phải có một mục tiêu cụ thể.
T còn nhớ ngày tao ra trường, lương đóng bảo hiểm là 3tr mấy thôi, nhà nói t về quê làm công nhân đi, lương tháng cũng 7,8 tr rồi.
Nhưng t ko về, vì t biết thành phố nhiều cơ hội, t học thêm chứng chỉ, học thêm tiếng anh, thêm mối quan hệ, rồi dần dần lương lên, giờ thì cũng đéo phải vượt bậc gì, nhưng cũng 4x rồi, ko ông này bà nọ, chắc đéo đủ mua nhà tp đâu, nhưng đủ tiền đụ địt, phò phạch ăn chơi, từ từ cố gắng hơn
tóm lại, sống có mục tiêu, có thể giờ tệ nhưng phải có hành động để nó tốt hơn, nếu m chỉ làm những thứ m vấn làm, thì mày chỉ có được những thứ m đang có thôi
 
Tao hiểu mày đang kẹt trong cái vòng lẩn quẩn: thu nhập thấp, chi phí sống thành phố cao, trong khi sức thì còn nhưng cơ hội lại hẹp. Nói thiệt, cái cảm giác làm cả tiếng mà chưa đủ trả dĩa cơm thì không ai không nản. Nhưng để thoát thì phải vừa tính đường ngắn hạn (sống được), vừa tính đường dài hạn (đổi đời).

1. Ngắn hạn – sống sót trước đã

Xe Sirius: Đừng tiếc. Con xe là công cụ, chứ không phải món để trưng. Nếu chạy thêm vài tiếng Grab/Gojek/shipper ngoài giờ, mỗi ngày kiếm thêm 150–200k thì ít ra mỗi tháng có dư vài triệu. Dư này vừa nuôi mình, vừa không lo kẹt góp xe. Xe mới thì khách càng tin, coi như đầu tư.

Ăn uống: Đúng là cơm ngoài mắc, nhưng mày thử mua cơm hộp chay hoặc tự nấu theo kiểu “1 lần ăn 2–3 bữa” coi. Ví dụ: nấu 1 nồi cơm + kho 1 nồi thịt trứng, rau luộc. Ăn 2–3 ngày liền, khỏi lích kích mỗi bữa. Lúc bận thì mới ăn ngoài. Tính ra rẻ hơn nhiều so với đi ăn từng bữa.

Điện nước: Ở trọ thì khó giảm, nhưng bớt xài máy lạnh, mua cái quạt cây mạnh là ổn. Mùa nóng thì tắm nhiều, nước rẻ hơn điện.


2. Trung hạn – tăng kỹ năng, mở lối thoát

Học nghề: Ý mày chuẩn. Học cái gì mà xã hội đang cần, không cần “cao siêu”. Ví dụ: nghề sửa xe máy, điện lạnh, hàn, hoặc IT cơ bản (Excel, tin học VP). Những cái này kiếm việc dễ và có đường tự làm riêng.

Tiếng Anh: Nghe thì xa xỉ, nhưng học miễn phí qua YouTube, Duolingo… Tiếng Anh mở thêm cơ hội: làm du lịch, dịch vụ, hoặc sau này học thêm nghề khác dễ hơn.

Kỹ năng dịch vụ: Vì mày đang làm quán, phục vụ… thì để ý luôn cách chủ quản lý, cách họ tính toán, rồi rút ra kinh nghiệm. Sau này mày có vốn, hoàn toàn có thể mở quán nhỏ, xe nước mía, hoặc tiệm cơm bình dân.


3. Dài hạn – giữ tầm nhìn

Không cần phải thành ông chủ to, chỉ cần có một nghề “ra tiền ổn định” thì tự khắc mày thoát cảnh sống lay lắt. Quan trọng là đừng để 5–10 năm nữa vẫn loay hoay với công việc 27k/giờ.

Có dư chút nào thì bỏ ống, không cần nhiều. Mỗi 500k cũng là một viên gạch để xây tương lai.


👉 Nói ngắn gọn:

Lấy xe ra chạy thêm kiếm tiền ngay, đừng tiếc.

Ăn uống thì nấu 1 lần nhiều bữa.

Gom chút dư để học nghề – điện, sửa xe, hoặc bất cứ cái gì có thể làm riêng.

Giữ sức khoẻ, vì thân thể này là “máy in tiền” duy nhất của mày bây giờ.


Mày có muốn tao gợi ý cụ thể luôn vài nghề “học nhanh –
ra tiền chắc” để mày cân nhắc không?
 

Có thể bạn quan tâm

Top