Live Trận chiến tử thủ của tiểu đoàn Học sinh Hàn quốc trước quân chính quy Triều Tiên, con cháu họ xứng đáng có CS thượng đẳng như bây giờ

ý mà là sao, bắc kinh chơi vs pác tơn là năm 1972, thỏa thuận ko bành trướng CS ra Đná chứ đéo phải thỏa thuận cắt viện trợ cho bắc việt, vì nếu bắc việt ko thống nhất đc thì lấy đéo đâu ra tiền mà trả cho bắc kinh
t nói bắc kinh hợp tác với bác tơn chứ có nói phải là thỏa thuận cắt viện trợ cho bắc việt đâu
quốc hội mẽo nó đéo tái viện trợ cho sài gòn thô và lúc đấy tt Ford vẫn ra rả nài xin nhưng qu ốc hội đám dân chủ nó kiểm soát nên say đéo :ah: đám này cũng mất dạy vl
 
Nam Phương Hoàng Hậu, Trương Vĩnh Ký,… biết bao hào kiệt là người miền tây đó cu
Tây kỳ 2 mặt tráo trở,ko nên tin my fen. Tin tụi trung kỳ thôi ko bao giờ đổi phe,tụi + sản gộc nó theo + sản từ nhỏ,+ hòa gộc cũng theo + hòa từ nhỏ.
 
t có thể phản bác lại lập luận ngớ ngẩn của mày, điển hình như pháo-bắc việt đc viện trợ nhiều gấp 3 VNCH, nhưng thấy đéo cần thiết lắm, cái chính tao nói là TQ viện trợ nhiều hơn cho VN đợt 73-75 và đéo có chuyện nó ko muốn vn thống nhất như mày suy diễn, mày đánh trống lảng đi đâu đó
Tao bảo là nó ko muốn VN thống nhất là đúng nó muốn lấy làm vùng đệm thôi việc gì phải trống lảng, tao mất nguồn dẫn chứng ko tao dẫn chứng ngay vào đây việc gì phải đôi co lâu
 
Tao bảo là nó ko muốn VN thống nhất là đúng nó muốn lấy làm vùng đệm thôi việc gì phải trống lảng, tao mất nguồn dẫn chứng ko tao dẫn chứng ngay vào đây việc gì phải đôi co lâu
học cách chấp nhận đi, sự thật là sẽ đéo ai viết 1 bài là: TQ ko muốn vn thống nhất như vậy bao giờ, vì nó quá vô lý
 
.Và mày thật sự tin điều đó, dẫn chứng của mày đâu, nếu đéo muốn VN thống nhất sao nó đéo cắt mẹ viện trợ đi, chỉ viện trợ lương thực cho khỏi chết đói là đc, nc hài vkl
Lười tranh cãi với mấy thằng như mày vãi Lồn. Đọc bài nghiên cứu này nhập môn đi rồi tìm tiếp citations trong đó để hiểu thêm.
 
Tao đã nói rồi,thua có nhiều kiểu thua,nhưng thua kiểu vnch làm ngta khinh bỉ,còn về trận buôn ma thuật thì mày ngó sẽ thấy là lực lượng ở tây nguyên của vnch cực mạnh cmnl,do ngu mà thua đó thôi

Thua kiểu VNCH bình thường chứ có mẹ gì mà bảo khinh bỉ. Có phải như Afghan lính Mỹ rút là vỡ luôn đéo đâu.

Mày đừng nghĩ VNCH là game dễ. Đm chỉ được phòng thủ, đéo được tấn công ra Bắc (nghĩa là game chỉ có thể hoà chứ đéo thể thắng), lực lượng nghe thì cả triệu lính nhưng phải kéo giãn phòng thủ khắp nơi, lực lượng cơ động ít. Nội bộ thì hỗn loạn, đủ sắc tộc Kinh, Chăm, Khmer, Hoa... hỗn tạp, rồi đạo Cao Đài, Hoà Hảo..., lực lượng CS nằm vùng, thân Pháp, phe bảo hoàng, phe Tây Nguyên thì đám dân tộc nó quấy phá liên tục.

Mỹ thì viện trợ ko ít tiền nhưng VC xâm nhập mọi nơi. Giờ mày thử tính xem xây với phá huỷ cái nào nhanh hơn?

Cho nên đừng trách nó tại sao ko tồn tại được, khó lắm.
 
Lười tranh cãi với mấy thằng như mày vãi lồn. Đọc bài nghiên cứu này nhập môn đi rồi tìm tiếp citations trong đó để hiểu thêm.
vì chúng mày có dẫn chứng đéo gì đâu mà đòi cãi, nc đã thấy hài vkl, trung quốc ko muốn VN thống nhất nhưng lại bơm như điên cho VN, trong khi LX thì bơm giảm hẳn
 
vì chúng mày có dẫn chứng đéo gì đâu mà đòi cãi, nc đã thấy hài vkl, trung quốc ko muốn VN thống nhất nhưng lại bơm như điên cho VN, trong khi LX thì bơm giảm hẳn
Những thứ mày muốn đã có toàn bộ trong link đó. Tao đéo muốn nói nhiều với một thằng vừa bò lên đỉnh ngu dốt.
 
Thua kiểu VNCH bình thường chứ có mẹ gì mà bảo khinh bỉ. Có phải như Afghan lính Mỹ rút là vỡ luôn đéo đâu.

Mày đừng nghĩ VNCH là game dễ. Đm chỉ được phòng thủ, đéo được tấn công ra Bắc (nghĩa là game chỉ có thể hoà chứ đéo thể thắng), lực lượng nghe thì cả triệu lính nhưng phải kéo giãn phòng thủ khắp nơi, lực lượng cơ động ít. Nội bộ thì hỗn loạn, đủ sắc tộc Kinh, Chăm, Khmer, Hoa... hỗn tạp, rồi đạo Cao Đài, Hoà Hảo..., lực lượng CS nằm vùng, thân Pháp, phe bảo hoàng, phe Tây Nguyên thì đám dân tộc nó quấy phá liên tục.

Mỹ thì viện trợ ko ít tiền nhưng VC xâm nhập mọi nơi. Giờ mày thử tính xem xây với phá huỷ cái nào nhanh hơn?

Cho nên đừng trách nó tại sao ko tồn tại được, khó lắm.
Lại chả vỡ luôn chứ đéo gì nữa.sau khi mỹ rút vc nó đấm 1 trận duy nhất là toang cmnl.còn chuyện hết tiền hết xăng hết đạn là đéo có.có thể thiếu cho vài năm tiếp theo chứ thời điểm nó sụm thì làm đéo đã thiếu
 
Lại chả vỡ luôn chứ đéo gì nữa.sau khi mỹ rút vc nó đấm 1 trận duy nhất là toang cmnl.còn chuyện hết tiền hết xăng hết đạn là đéo có.có thể thiếu cho vài năm tiếp theo chứ thời điểm nó sụm thì làm đéo đã thiếu
Mỹ rút hết từ năm 73 rồi nhưng đến tận 75 mới sụp nha mày
 
Mỹ rút hết từ năm 73 rồi nhưng đến tận 75 mới sụp nha mày
Thì vc cũng phải chuẩn bị chứ mày.hậu cần của bắc việt thô sơ vl chúng nó phải mất 2 năm chuẩn bị là phải rồi
 
Pusan lúc đấy còn lại mấy thằng nhân viên Mẽo chưa rút kịp, còn vài đơn vị Mẽo đóng ở đó để hỗ trợ rút đám nhân viên kia đi
lính Hàn lẫn lính Mẽo đều chỉ có mấy khẩu súng cầm tay, ít pháo ghẻ, còn Triều thì xe tăng T-54, pháo súng đầy đủ do Lô Xiên cấp
đám lính Hàn thì thà chết chứ đéo chịu hàng cợm sẻn, gia đình đám này ở Seoul bị cợm sẻn giết sạch rồi, tinh thần như này nên Mẽo quyết đéo buông Hàn
chiến tranh Vẹm thì lính Hàn là đám thiện chiến nhất, khỉ rừng nghe thấy là đái trong quần, tự ái đến độ có câu nói trong film thôi mà khỉ rừng phải bắt Netflix cấm chiếu
tụi Hàn nó thù cộng, thề quyết tử với tụi nó, coi phim này thấy tướng Mac Arthur cũng phải ngã mũ trước tinh thần quyết tử đó, phim khá hay, mấy tml nên xem, rất hay, trận này mới là dọn đường cho mẽo vào cứu hàn, trận incheon

Phim Battle for Incheon: Operation Chromite
 
Chết trận nhiều là ở thành cổ Quảng Trị, bên CS quyết tử thủ dù thiệt hại cực nặng, đến mức ai bị đưa vào thành cổ đều biết chắc là cầm chắc cái chết, các sư đoàn trừ bị thiện chiến nhất của VNCH hầu như đều tham chiến, trong khi lính dù đánh mãi không vào được nên tướng Lãm phải thay dù bằng TQLC, đặc biệt tiểu đoàn 2 TQLC lúc đó khét tiếng thiện chiến và hăng máu, cũng chính bọn TĐ2 này cắm cờ lên tường thành cổ đấy
Phải tiểu đoàn 2 là tiểu đoàn trâu điên ko, nếu đúng là tiểu đoàn 2 chiến lắm đó, chúng nó ( cộng xả ) thua cay đến mức thề phải lấy được đầu trâu điên, đụ má và chúng nó làm được, buồn vc @Thợ săn 🏹
 
tất nhiên là thừa mứa, trừ chiến xa và phi cơ hạn chế còn lại súng đạn bên bắc việt đéo thiếu thứ gì, đều được TQ nó mớm cho tận mõm, đến cả cây kim, cuộn vải và lương thực
ụ mía, tao đọc cuốn bên thắng cuộc của huy đức có đoạn bên nói trong trận 30/4 pháo binh bắc việt nó bắn 3 ngày 3 đêm nữa cũng chưa hết đạn, trong khi bên vnch thì phải bắn từng viên dè chừng, được bơm như thế ko thua mới lạ, mẹ sách báo, hồi ký bên cộng xả đâu có dám nói là trung quốc nó bơm nhiều cỡ nào đâu, chỉ nói chung chung thôi, sau này bên trung nó giải mật mới biết là nhiều như nào
 
ụ mía, tao đọc cuốn bên thắng cuộc của huy đức có đoạn bên nói trong trận 30/4 pháo binh bắc việt nó bắn 3 ngày 3 đêm nữa cũng chưa hết đạn, trong khi bên vnch thì phải bắn từng viên dè chừng, được bơm như thế ko thua mới lạ, mẹ sách báo, hồi ký bên cộng xả đâu có dám nói là trung quốc nó bơm nhiều cỡ nào đâu, chỉ nói chung chung thôi, sau này bên trung nó giải mật mới biết là nhiều như nào
Công nhận báo đảng cũng có nói nè
Trên bản đồ thì triệt thoái chỉ có nghĩa là một vài nét vạch bằng viết chì giải thích nhu cầu gom quân lại để có thêm lực lượng dự bị, để rút ngắn đường tiếp tế hòng lập một kế hoạch phòng thủ hữu hiệu hơn, hoặc một mục đích khác.

Nhưng áp dụng VNCH năm 1975, các nhận xét trên đây không dùng được. Cuộc triệt thoái được thiết kế thật tồi tệ, thời gian triệt thoái sai lầm một cách tai hại, thi hành kế hoạch thật nghèo nàn từ cấp lãnh đạo cao nhất ở Sài Gòn cho đến cấp tiểu đoàn.

Thiên tài quân sự thế giới Napoleon có nói đến hai điều áp dụng rất đúng cho sự tan rã của quân lực VNCH mùa xuân năm 1975. Một là “không có những trung đoàn tồi mà chỉ có những đại tá tồi”. Hai là “trong chiến tranh, tinh thần cần thiết hơn vũ khí theo tỷ lệ bốn trên một”.
 
Thế mày trích dẫn cái này để chứng tỏ cái gì?
 
.Và mày thật sự tin điều đó, dẫn chứng của mày đâu, nếu đéo muốn VN thống nhất sao nó đéo cắt mẹ viện trợ đi, chỉ viện trợ lương thực cho khỏi chết đói là đc, nc hài vkl
Trận chiến hào hùng và cuối cùng của Thiếu Sinh Quân Vũng Tàu.
(Viết theo lời tường thuật của một người ở Trường Thiếu Sinh Quân Vũng Tàu)


(Thưa quí độc giả Vietbao Online, người viết xin tạm ngưng mục: “Trang Sử Việt” hôm nay sẽ đăng tuần tới, để chúng ta cùng nhìn lại nền tự do ở miền Nam Việt Nam đã bị cướp mất vào ngày 30 tháng Tư năm 1975, để tưởng nhớ và cảm phục các chiến sĩ là anh hùng tí hon Thiếu Sinh Quân đã chống chọi Cộng quan can trường và dũng cảm!



Cảm ơn - NLY)


______________



Hôm nay ngày 30 tháng Tư năm 2015, nhớ lại ngày này 40 năm trước, ngậm ngùi Đồng bào bị đau đớn tóc tang! Cái ngày khó quên này, tôi đã nghe một người trước kia ở Trường Thiếu Sinh Quân Vũng Tàu, anh nói với tôi dù đã khá lâu, tôi còn nhớ rõ nét mặt anh đăm chiêu, buồn bã thở dài:

 
ụ mía, tao đọc cuốn bên thắng cuộc của huy đức có đoạn bên nói trong trận 30/4 pháo binh bắc việt nó bắn 3 ngày 3 đêm nữa cũng chưa hết đạn, trong khi bên vnch thì phải bắn từng viên dè chừng, được bơm như thế ko thua mới lạ, mẹ sách báo, hồi ký bên cộng xả đâu có dám nói là trung quốc nó bơm nhiều cỡ nào đâu, chỉ nói chung chung thôi, sau này bên trung nó giải mật mới biết là nhiều như nào
Đồ thì bắc việt ko thiếu,chủ yếu là hậu cần khó khăn.nhưng từ khi tây nguyên và duyên hải miền trung mất thì nó cơ giới hoá đến tận nơi lại chả bắn cho sấp mặt lol.cái ngu của miền nam là bỏ chạy quá sớm và vô tổ chức dẫn đến sụp đổ theo hệ thống
 
Việt Báo Foundation – A Nonprofit 501 (c)(3) Organization

























TrướcSau

Trận chiến hào hùng và cuối cùng của Thiếu Sinh Quân Vũng Tàu​

30/04/2015



Trận chiến hào hùng và cuối cùng của Thiếu Sinh Quân Vũng Tàu.
(Viết theo lời tường thuật của một người ở Trường Thiếu Sinh Quân Vũng Tàu)

(Thưa quí độc giả Vietbao Online, người viết xin tạm ngưng mục: “Trang Sử Việt” hôm nay sẽ đăng tuần tới, để chúng ta cùng nhìn lại nền tự do ở miền Nam Việt Nam đã bị cướp mất vào ngày 30 tháng Tư năm 1975, để tưởng nhớ và cảm phục các chiến sĩ là anh hùng tí hon Thiếu Sinh Quân đã chống chọi Cộng quan can trường và dũng cảm!

Cảm ơn - NLY)
______________

Hôm nay ngày 30 tháng Tư năm 2015, nhớ lại ngày này 40 năm trước, ngậm ngùi Đồng bào bị đau đớn tóc tang! Cái ngày khó quên này, tôi đã nghe một người trước kia ở Trường Thiếu Sinh Quân Vũng Tàu, anh nói với tôi dù đã khá lâu, tôi còn nhớ rõ nét mặt anh đăm chiêu, buồn bã thở dài:

Mạo danh “cách mạng” điêu ngoa
Tự xưng “giải phóng” lọc lừa lưu manh
Gây cho non nước tan tành
Việt gian, Việt cộng đổi hình thay tên?!

Anh còn tường thuật tỉ mỉ cho tôi biết Thiếu Sinh Quân (TSQ) đã can trường chống chọi Cộng quân rất hào hùng vào giờ cuối cùng của cuộc chiến. Tôi xin được ghi lại và trân trọng gửi đến bà con để cùng ngẫm nghĩ, cùng thán phục, cùng cảm mến lòng dũng cảm của các anh hùng tí hon.

Tại Vũng Tàu, khi Cộng quân xâm nhập và chiếm đóng các vị trí trọng yếu trong thị xã, mà thị xã lúc ấy coi như đã bỏ ngỏ, đã vào tay Cộng quân. Ngoại trừ Trường Thiếu Sinh Quân Vũng Tàu là một cứ điểm duy nhất còn chống chọi mãnh liệt, trong đêm 29 và suốt buổi sáng ngày 30-4-1975, do những Thiếu Sinh Quân tuổi từ 12, 13 .... đến 16 tuổi đã can trường tử chiến, các em tự lập phòng tuyến để tử thủ. Những chiến sĩ Thiếu Sinh Quân tí hon, nhưng tâm can thật cứng cáp, chiến công thật lẫy lừng.
Chiều ngày 28 tháng 4, trung tá Ngô Văn Dzoanh là Chỉ huy trưởng Trường Thiếu Sinh Quân, thông báo tình hình khẩn cấp, ban hành lệnh giới nghiêm và tuyên bố:
- Các em không có gì phải lo âu và rối loạn. Nhà trường đã có kế hoạch di tản toàn bộ Thiếu Sinh Quân an toàn!

Sáng ngày 29 tháng Tư, bỗng nghe tiếng đạn pháo kích rơi ầm ầm vào chân núi đài Viba ngay đằng sau lưng trường. Đại úy Lê Viết Đắc, cán bộ Tiểu đoàn trưởng Tiểu đoàn Hùng Vương liên lớp 12, liền rút súng cầm tay chạy ngược xuôi, hô hoán các Thiếu Sinh Quân nằm sát đất để tránh miểng đạn. Cộng quân pháo thêm mấy loạt nữa, nổ ầm ầm tứ tung rồi chấm dứt. Sau đấy không khí yên tĩnh trở lại.

Khoảng 11 giờ trưa, toàn trường im phăng phắc và ở trong trạng thái hoang mang, lại nghe tiếng đại uý Hoàng là cán bộ liên đoàn trưởng, thông báo qua loa phóng thanh:
- Toàn trường chuẩn bị di tản! Các thiếu sinh quân cấp trưởng trang bị vũ khí và nhận nhiệm vụ hướng dẫn và bảo vệ đoàn quân. Tập họp kiểm điểm quân số! Chuẩn bị lên đường khi có lệnh. Khoảng 1 giờ chiều ngày 29 tháng Tư, toàn thể Thiếu Sinh Quân được các cán bộ nhà trường hướng dẫn bắt đầu di tản. Thiếu Sinh Quân rời trường theo thứ tự, các em nhỏ đi trước lớn đi sau.
Đoàn người của trường Thiếu Sinh Quân đang di chuyển đến bãi biển, thì gặp toán Thủy Quân Lục Chiến chận lại. Trung tá Dzoanh đến gặp người chỉ huy toán lính Thủy Quân Lục Chiến để thương thuyết nhưng không kết quả. Vì lẽ, bãi này do Thủy Quân Lục Chiến đã tạm thời chiếm giữ trước. Trung tá Dzoanh thương thuyết không được, nên ra lệnh tất cả quay về trường.
Về đến sân trường, Chỉ huy trưởng thông báo là kế hoạch di tản được thay đổi, Thiếu Sinh Quân sẽ được bốc tại trường bằng trực thăng để đưa ra Hạm đội 7 ở ngoài khơi Vũng Tàu. Khi một chiếc trực thăng đáp xuống sân trường, cả đám cùng bật dậy như những chiếc lò xo. Nhưng hành khách của chuyến không vận này chỉ có một cố vấn Mỹ mặc thường phục, trung sĩ nhứt Ngộ là cán bộ trường, và 7 em Thiếu Sinh Quân thuộc Tiểu đoàn Quang Trung là lớp nhỏ nhất của trường.
Các em Thiếu Sinh Quân còn lại, thấp thỏm nhìn lên bầu trời thăm thẳm, chờ chiếc trực thăng kế tiếp, cố lắng nghe âm thanh của những cánh quạt trực thăng nhưng không trung vẫn bao la lặng lẽ. Khoảng 6 giờ chiều, các em Thiếu Sinh Quân sững sờ nhìn chiếc xe chở vị Chỉ huy trưởng là trung tá Dzoanh, lăn bánh vội vã rời khỏi cổng trường. Lại nghe loa phóng thanh một lần nữa xác định một cách phũ phàng:
- Kể từ giờ phút này, chúng tôi không còn trách nhiệm với các em nữa, các em hãy tự lo liệu lấy bản thân!

Tin tức cho biết, Cộng quân đã tung hơn 1 tiểu đoàn thiện chiến bao vây chung quanh Trường Thiếu Sinh Quân. Nhưng giờ đây các em như những con gà con lạc mẹ, phải tự xông xáo, kiên cường đương đầu với giặc. Các em phân công khiêng các chướng ngại vật để ngăn cản bước tiến của giặc, tổ chức liên lạc, tiếp tế đạn dược, tiếp tế nước uống và lương thực, lo liệu việc cứu thương.... Các em lớn hơn hướng dẫn các em nhỏ hơn, áp dụng uyển chuyển những bài học quân sự và kỹ thuật tác chiến đã được học hỏi tại trường.
Trời đang mưa lâm râm, bóng tối chập chờn, trong không khí lặng lẽ nặng nề, các em Thiếu Sinh Quân phát hiện người đông đảo lố nhố ở tít đằng xa, đang hùng hổ tiến về phía trường. Khi biết họ là ai, các em hô:
- Việt Cộng! Việt Cộng!
Tiếng hô vừa dứt, thì lập tức tất cả hỏa lực đặt sẵn nơi lầu 1, phòng quân số, phòng chỉ huy và các nơi tháp canh đồng loạt khai hỏa. Cộng quân không ngờ chúng lại được đón tiếp một cách sốt sắng như vậy. Hoả lực từ trong trường bắn ra thật ác liệt khoảng 15 phút. Cộng quân bị tấn công bất ngờ, một số Bộ đội bị thương và tử thương nên đành phải bò lê bò càng thối lui, chúng không ngờ những chú bé tí hon lại chống cự quá can trường và quyết liệt, điều làm cho Cộng quân điên đảo, là hoả lực từ bên trong bắn ra rất chính xác vào “các anh Bộ đội tinh nhuệ của Bác Hồ”.
Bên trong, các em chỉ nghe rời rạc vài tiếng AK bắn trả, bởi vì Cộng quân bị chống trả bất ngờ nên vô cùng hoảng hốt. Súng đang còn nổ giòn giã, thì TSQ Hoàng Văn Mạ đang thủ khẩu đại liên trên lầu, Mạ gào rất lớn:
- Ê, tụi bay! Phải bắn cho chính xác và vừa thôi, coi chừng hết đạn đấy nghe​
 
Đùa , đụ má bọn quân dân cán chó Việt Nam cộng hành . Không tử thủ để cho con em có cuộc sống, chạy mẹ lên tàu phi sang Phi Luật Tân , bọn phi công thì lái máy bay sang Xiêm La với Tân Gia Ba . Cọn cụ nó chứ
 
Nếu VNCH mà sinh ra ở miền bắc thì đéo có chuyện bị sụp đổ đâu :vozvn (36):
 
Việt Báo Foundation – A Nonprofit 501 (c)(3) Organization

























TrướcSau

Trận chiến hào hùng và cuối cùng của Thiếu Sinh Quân Vũng Tàu​

30/04/2015



Trận chiến hào hùng và cuối cùng của Thiếu Sinh Quân Vũng Tàu.
(Viết theo lời tường thuật của một người ở Trường Thiếu Sinh Quân Vũng Tàu)

(Thưa quí độc giả Vietbao Online, người viết xin tạm ngưng mục: “Trang Sử Việt” hôm nay sẽ đăng tuần tới, để chúng ta cùng nhìn lại nền tự do ở miền Nam Việt Nam đã bị cướp mất vào ngày 30 tháng Tư năm 1975, để tưởng nhớ và cảm phục các chiến sĩ là anh hùng tí hon Thiếu Sinh Quân đã chống chọi Cộng quan can trường và dũng cảm!

Cảm ơn - NLY)
______________

Hôm nay ngày 30 tháng Tư năm 2015, nhớ lại ngày này 40 năm trước, ngậm ngùi Đồng bào bị đau đớn tóc tang! Cái ngày khó quên này, tôi đã nghe một người trước kia ở Trường Thiếu Sinh Quân Vũng Tàu, anh nói với tôi dù đã khá lâu, tôi còn nhớ rõ nét mặt anh đăm chiêu, buồn bã thở dài:

Mạo danh “cách mạng” điêu ngoa
Tự xưng “giải phóng” lọc lừa lưu manh
Gây cho non nước tan tành
Việt gian, Việt cộng đổi hình thay tên?!

Anh còn tường thuật tỉ mỉ cho tôi biết Thiếu Sinh Quân (TSQ) đã can trường chống chọi Cộng quân rất hào hùng vào giờ cuối cùng của cuộc chiến. Tôi xin được ghi lại và trân trọng gửi đến bà con để cùng ngẫm nghĩ, cùng thán phục, cùng cảm mến lòng dũng cảm của các anh hùng tí hon.

Tại Vũng Tàu, khi Cộng quân xâm nhập và chiếm đóng các vị trí trọng yếu trong thị xã, mà thị xã lúc ấy coi như đã bỏ ngỏ, đã vào tay Cộng quân. Ngoại trừ Trường Thiếu Sinh Quân Vũng Tàu là một cứ điểm duy nhất còn chống chọi mãnh liệt, trong đêm 29 và suốt buổi sáng ngày 30-4-1975, do những Thiếu Sinh Quân tuổi từ 12, 13 .... đến 16 tuổi đã can trường tử chiến, các em tự lập phòng tuyến để tử thủ. Những chiến sĩ Thiếu Sinh Quân tí hon, nhưng tâm can thật cứng cáp, chiến công thật lẫy lừng.
Chiều ngày 28 tháng 4, trung tá Ngô Văn Dzoanh là Chỉ huy trưởng Trường Thiếu Sinh Quân, thông báo tình hình khẩn cấp, ban hành lệnh giới nghiêm và tuyên bố:
- Các em không có gì phải lo âu và rối loạn. Nhà trường đã có kế hoạch di tản toàn bộ Thiếu Sinh Quân an toàn!

Sáng ngày 29 tháng Tư, bỗng nghe tiếng đạn pháo kích rơi ầm ầm vào chân núi đài Viba ngay đằng sau lưng trường. Đại úy Lê Viết Đắc, cán bộ Tiểu đoàn trưởng Tiểu đoàn Hùng Vương liên lớp 12, liền rút súng cầm tay chạy ngược xuôi, hô hoán các Thiếu Sinh Quân nằm sát đất để tránh miểng đạn. Cộng quân pháo thêm mấy loạt nữa, nổ ầm ầm tứ tung rồi chấm dứt. Sau đấy không khí yên tĩnh trở lại.

Khoảng 11 giờ trưa, toàn trường im phăng phắc và ở trong trạng thái hoang mang, lại nghe tiếng đại uý Hoàng là cán bộ liên đoàn trưởng, thông báo qua loa phóng thanh:
- Toàn trường chuẩn bị di tản! Các thiếu sinh quân cấp trưởng trang bị vũ khí và nhận nhiệm vụ hướng dẫn và bảo vệ đoàn quân. Tập họp kiểm điểm quân số! Chuẩn bị lên đường khi có lệnh. Khoảng 1 giờ chiều ngày 29 tháng Tư, toàn thể Thiếu Sinh Quân được các cán bộ nhà trường hướng dẫn bắt đầu di tản. Thiếu Sinh Quân rời trường theo thứ tự, các em nhỏ đi trước lớn đi sau.
Đoàn người của trường Thiếu Sinh Quân đang di chuyển đến bãi biển, thì gặp toán Thủy Quân Lục Chiến chận lại. Trung tá Dzoanh đến gặp người chỉ huy toán lính Thủy Quân Lục Chiến để thương thuyết nhưng không kết quả. Vì lẽ, bãi này do Thủy Quân Lục Chiến đã tạm thời chiếm giữ trước. Trung tá Dzoanh thương thuyết không được, nên ra lệnh tất cả quay về trường.
Về đến sân trường, Chỉ huy trưởng thông báo là kế hoạch di tản được thay đổi, Thiếu Sinh Quân sẽ được bốc tại trường bằng trực thăng để đưa ra Hạm đội 7 ở ngoài khơi Vũng Tàu. Khi một chiếc trực thăng đáp xuống sân trường, cả đám cùng bật dậy như những chiếc lò xo. Nhưng hành khách của chuyến không vận này chỉ có một cố vấn Mỹ mặc thường phục, trung sĩ nhứt Ngộ là cán bộ trường, và 7 em Thiếu Sinh Quân thuộc Tiểu đoàn Quang Trung là lớp nhỏ nhất của trường.
Các em Thiếu Sinh Quân còn lại, thấp thỏm nhìn lên bầu trời thăm thẳm, chờ chiếc trực thăng kế tiếp, cố lắng nghe âm thanh của những cánh quạt trực thăng nhưng không trung vẫn bao la lặng lẽ. Khoảng 6 giờ chiều, các em Thiếu Sinh Quân sững sờ nhìn chiếc xe chở vị Chỉ huy trưởng là trung tá Dzoanh, lăn bánh vội vã rời khỏi cổng trường. Lại nghe loa phóng thanh một lần nữa xác định một cách phũ phàng:
- Kể từ giờ phút này, chúng tôi không còn trách nhiệm với các em nữa, các em hãy tự lo liệu lấy bản thân!

Tin tức cho biết, Cộng quân đã tung hơn 1 tiểu đoàn thiện chiến bao vây chung quanh Trường Thiếu Sinh Quân. Nhưng giờ đây các em như những con gà con lạc mẹ, phải tự xông xáo, kiên cường đương đầu với giặc. Các em phân công khiêng các chướng ngại vật để ngăn cản bước tiến của giặc, tổ chức liên lạc, tiếp tế đạn dược, tiếp tế nước uống và lương thực, lo liệu việc cứu thương.... Các em lớn hơn hướng dẫn các em nhỏ hơn, áp dụng uyển chuyển những bài học quân sự và kỹ thuật tác chiến đã được học hỏi tại trường.
Trời đang mưa lâm râm, bóng tối chập chờn, trong không khí lặng lẽ nặng nề, các em Thiếu Sinh Quân phát hiện người đông đảo lố nhố ở tít đằng xa, đang hùng hổ tiến về phía trường. Khi biết họ là ai, các em hô:
- Việt Cộng! Việt Cộng!
Tiếng hô vừa dứt, thì lập tức tất cả hỏa lực đặt sẵn nơi lầu 1, phòng quân số, phòng chỉ huy và các nơi tháp canh đồng loạt khai hỏa. Cộng quân không ngờ chúng lại được đón tiếp một cách sốt sắng như vậy. Hoả lực từ trong trường bắn ra thật ác liệt khoảng 15 phút. Cộng quân bị tấn công bất ngờ, một số Bộ đội bị thương và tử thương nên đành phải bò lê bò càng thối lui, chúng không ngờ những chú bé tí hon lại chống cự quá can trường và quyết liệt, điều làm cho Cộng quân điên đảo, là hoả lực từ bên trong bắn ra rất chính xác vào “các anh Bộ đội tinh nhuệ của Bác Hồ”.
Bên trong, các em chỉ nghe rời rạc vài tiếng AK bắn trả, bởi vì Cộng quân bị chống trả bất ngờ nên vô cùng hoảng hốt. Súng đang còn nổ giòn giã, thì TSQ Hoàng Văn Mạ đang thủ khẩu đại liên trên lầu, Mạ gào rất lớn:
- Ê, tụi bay! Phải bắn cho chính xác và vừa thôi, coi chừng hết đạn đấy nghe​
 
3 que đánh ngu quá nên Mỹ mới buông chứ đánh ngon thì buông làm cm gì. Giờ ngược lại bắc Việt mà đánh ngu thì TQ- LX cũng vái thôi :vozvn (12):
 

Có thể bạn quan tâm

Top