Live Trận đánh quyết định của vn war - chiến dịch Tây Nguyên

Ngu cái con mẹ mài, đọc thêm kiến thức đi con óc lợn. Bỏ cái tật công kích cá nhân, động tí não đi.

Mày có tí kiến thức đéo đâu mà tranh cãi ? Lực lượng Mỹ đồng mình + vnch có ít đéo đâu mà hô là nướng quân , biển người
 
Tướng vnch cũng toàn phải có exp thì ms lên tướng được chứ, căn bản là các mặt trận khác bắc việt chơi thí quân vs biển người thì lại chả co cụm, riêng mặt trận tây nguyên này thì quân vnch đông hơn nên ko gọi là chiến thuật biển người đc

Đang còn mải đảo chính , buôn lậu , tranh đấu chính trị
 
Mày có tí kiến thức đéo đâu mà tranh cãi ? Lực lượng Mỹ đồng mình + vnch có ít đéo đâu mà hô là nướng quân , biển người
Ít con cặc, t thấy mày như dư heo viên ý. Đọc trận mậu thân với mùa hè rực lửa xem, quân BV nướng thế nào. Nhìn tỷ lệ chết của tụi BV so với Mẽo và đồng minh xem. Thôi, t khóa mõm mài vì ngu quá ngu. Tắt máy học bài đi cháu.
khong-the-chong-lai-nhung-thang-ngu-600x360.jpg

 
trận này nghi binh bắc việt làm quá tốt chứ ko phải tình báo vnch tệ. thứ 2 sai lầm cá nhân của phú, khi hàng binh bắc việt đã thông báo rõ kế hoạch tấn công của bv cho bên vnch biết nhưng phú ko tin, kế hoạch chuyển quân về gia cố phòng thử buôn mê đã được bộ sâu vạch ra và chính phú ký vào, nhưng rồi cũng chính phú đã huỷ quyết định này-đây là mấu chốt ban đầu khiến bv chiếm được buôn mê khá dễ dàng
Nhất trí với mày! Quả nghi binh thực sự đỉnh cao. Từ cấp chiến lược đến cấp chiến thuật đều thực hiện rất kín kẽ. Điều quân, khiển tướng loạn xà ngầu làm cho VNCH éo biết đằng nào mà lần.

Mấy ông to ra Bắc họp để oánh chiến dịch này cũng phải tung hỏa mù lằng nhằng lắm. Còn tại thực địa, trong quá trình điều quân thì kỷ luật được tuân thủ tuyệt đối. Đơn vị nào bị bơm, pháo thì chịu trận. Gặp địch là né, gặp dân là tạm giữ
 
Mày có tí kiến thức đéo đâu mà tranh cãi ? Lực lượng Mỹ đồng mình + vnch có ít đéo đâu mà hô là nướng quân , biển người
quân vnch tổ chức theo quân đội mỹ mini, 6 thằng thì chỉ có 1 thằng cầm súng còn 5 thằng còn lại trinh sát, bàn giấy, hậu cần, y tế....nên quân số thực tế cầm súng thường ít hơn hẳn bên bv
 
Trận này các đơn vị nghi binh ở hướng Kon Tum và Gia Lai nằm im chịu trận, tổn thất cũng nhiều. Như sư 968 bên Lào về tấn công Playku để nghi binh cho F316, dính phải phản công của VNCH. Hy sinh gần hết 1 tiểu đoàn. Phải nói là nghi binh đỉnh cao, y hệt Uca nghi binh KheSon rồi úp sọt Khacop
 
Ít con cặc, t thấy mày như dư heo viên ý. Đọc trận mậu thân với mùa hè rực lửa xem, quân BV nướng thế nào. Nhìn tỷ lệ chết của tụi BV so với Mẽo và đồng minh xem. Thôi, t khóa mõm mài vì ngu quá ngu. Tắt máy học bài đi cháu.
khong-the-chong-lai-nhung-thang-ngu-600x360.jpg


Ngu như con lợn , hoả lực hỗ trợ kém hơn thì chả thiệt hại nhân lực cao hơn . Dm cái loại ngu như mày cũng có tiền lên mạng tao thấy lạ
 
3/ thắng thì chia đôi như hàn-triều mãi mãi, miền bắc nghèo rách đít hơn cả triều tiên, mày và tao chịu khổ hơn chứ hay ho gì
Dz mẹ bọn 3 que đúng là tội đồ dân tộc. Đánh đấm như lol nên đất nước mới có ngày hôm nay:what:
Tml bắk hàn thì nó nhắm khó ăn quá nên chả dám chơi tất tau nak hàn.
 
Tướng vnch cũng toàn phải có exp thì ms lên tướng được chứ, căn bản là các mặt trận khác bắc việt chơi thí quân vs biển người thì lại chả co cụm, riêng mặt trận tây nguyên này thì quân vnch đông hơn nên ko gọi là chiến thuật biển người đc

M có đồng ý với t là

1. Tướng VNDCCH thì có kinh nghiệm 9 năm bem nhau với Pháp, học hỏi kinh nghiệm từ cố vấn và tướng TQ. Sau 1954 là đã bắt đầu đánh nhau liên tục rồi.

2. Tướng VNCH thì thực sự không có kinh nghiệm đánh nhau. Ban đầu là Mĩ đổ quân đội, cố vấn vô. Bị VNDCCH kéo cho sa lầy ở miền Nam. Mĩ nó chết nhiều nên mới thực hiện Việt Nam hóa chiến tranh từ năm 1968. Làm gì có thời gian, cơ hội thực chiến. Đánh nhau thì Cứ rập khuôn theo chiến thuật của Mĩ : lập lô cốt, chốt canh, chiếm những nơi đông dân, bỏ luôn vùng nông thôn.
Tướng VNCH t thấy giống mấy ông cảnh sát, quản lý trật tự đô thị hơn là tướng đánh trận.

Chiến dịch Tây Nguyên khí tài VNCH mạnh hơn. Cả Tây Nguyên rộng lớn, mới mất Buôn Mê Thuật thì tướng Kỳ đã hô bỏ chạy tán loạn. Cảm giác là các ông bên VNCH quá nhát, đánh nhau là mình phải ở trong lô cốt, có quan thầy, máy bay, pháo thiết giáp yểm trợ mới an tâm.
Y xì chính quyền Afganishtan. Mĩ rút quân 1 phát là sụp cái rụp.
 
vl viết tâm huyết vậy mà đéo thằng nào đọc à
Đánh ngu như bò đọc thêm tức . Lính VNCH cũng có phải là loại nghe tiếng súng là chạy đâu , tại bọn chỉ huy ngu quá thể . Đánh trên sân nhà mà trình sát thua đứt đuôi vc để nó quay như dế
 
Đánh ngu như bò đọc thêm tức . Lính VNCH cũng có phải là loại nghe tiếng súng là chạy đâu , tại bọn chỉ huy ngu quá thể . Đánh trên sân nhà mà trình sát thua đứt đuôi vc để nó quay như dế
BV trận này được tộc giúp, đưa tin tình báo sai lệch, cộng vs việc đem tính mạng lính ra làm mồi nhử giả để nghi binh nên bên vnch bị lừa, cộng thêm phú tự ý hủy quyết định chuyển quân về phòng ngự buôn mê dù trước đã đó đã ký duyệt
 
Do thằng lồn Phạm Văn Phú nó ngu quá kêu lính rút từ Tây Nguyên về Nha Trang trong vòng 3 ngày để chiếm lại Ban Mê mà 3 ngày làm sao hành quân kịp. Bắc Kỳ đụng vô cái gì là hư cái đó, tài năng thì đéo thấy toàn xin xỏ cho phe cánh lên chức, trước trận Tây Nguyên thì thằng Bắc Kỳ chó 54 Phạm Văn Phú xin ông Thiệu cho thằng Hoàng Văn Tất (cũng Bắc Kỳ 54) lên chuẩn tướng. Ông Thiệu tin tưởng cho lên luôn xong thằng Phú điều binh như lồn làm mất Tây Nguyên, sau này bày đặt tuẫn tiết cho đám Bắc Kỳ chó hải ngoại khóc mướn.
Địch chưa tới tướng đã lên trực thăng chạy thì đánh đéo gì nữa.
 
Công lao to lớn của Trung tướng tình báo Thiếu Văn Nguyện là ko thể chối cãi, khi quyết định "rút lui chiến thuật" ( thực tế là bỏ chạy) khỏi Tây Nguyên 😒
Nguyễn Ngọc Ngạn và Nguyễn Đặng Đan (Đan Nguyên)
Copyright 2017 by Ngan Nguyen Published by arrangement with The South Books in association with The Truth Publishers
Bản quyền năm 2017 của Nguyễn Ngọc Ngạn
Xuất bản có sự thoả thuận với Phương Nam Books kết hợp với Nhà xuất bản Sự thật
Bản quyền tiếng Việt thuộc về Nhà xuất bản Nhi đồng.

Nguyễn Văn Thiệu
LỜI TỰA

30/ 4/2017, giáo sư, nhà sử học, nhà triết học, thiên văn học, sinh lý học, tâm thần học và dẫn chương trình người Calada gốc Đông Lào Nguyễn Ngọc Ngạn giới thiệu cho độc giả 1 phần nội dung cuốn sách viết về nhà tình báo “Đông Lào - Đau Lòng” Nguyễn Văn Thiệu với tựa đề: Điệp viên tỷ đô (The Billion Dollar Spy). Cuốn sách là công trình nghiên cứu công phu của tác giả suốt 42 năm từ 1975 đến nay, trong đó khắc hoạ chân dung Nguyễn Văn Thiệu - một nhà tình báo nổi tiếng của chúng ta.

Ngay sau khi phát hành, cuốn sách đã thu hút sự quan tâm đặc biệt của độc giả trong và ngoài nước Mỹ, trong đó có độc giả Đông Lào.

“Sau khi quân Giải phóng tràn ngập Thủ đô Sài Gòn ngày 30-4-1975, người dân bàng hoàng như trong cơn ác mộng, họ bảo nhau.
- Ủa tại sao thua nhanh thế nhỉ?
Các giới chức quân sự, chính trị cũng đều nghĩ rằng ông Thiệu là người đã làm mất miền Nam, gây lên tấm thảm kịch 1975. Mười lăm năm sau ngày mất miền Nam, năm 1990 khi ******** Nga và Ðông Âu thi nhau sụp đổ, ông Thiệu tổ chức buổi nói chuyện với đồng bào Hải ngoại về tình hình đất nước tại Cali, ông đã bị chống đối dữ dội. Mười lăm năm đã trôi qua người ta vẫn còn oán hận ông vì ông mà mất Sài Gòn.”
Đó có phải là sự thật không??? Câu hỏi đến nay mà nhiều nhà chống cộng vẫn còn trăn trở thì cuốn sách Điệp viên tỷ đô sẽ cắt nghĩa rõ ràng, rành mạch, trả lại thân phận của 1 trong những điệp viên siêu cấp Đông Lào với câu nói bất hủ:

“Còn cho tiền - còn chống cộng”



Về trung tướng tình báo, Anh hùng lực lượng vũ trang nhân dân Nguyễn Văn Thiệu, cho đến nay đã có khá nhiều tư liệu, tác phẩm, bài viết của các tác giả trong và ngoài nước đánh giá cao về ông. Tuy nhiên, còn nhiều điều "bí ẩn" trong con người Nguyễn Văn Thiệu mà bạn đọc muốn biết. Cuốn sách Điệp viên tỷ đô của Nguyễn Ngọc Ngạn đã phần nào đáp ứng mong muốn đó của độc giả.

Nếu có thể nói một điều gì chung nhất về Nguyễn Văn Thiệu thì đó chính là lòng yêu nước vô bờ bến, lòng trung thành với Đảng, với ngành tình báo của một đảng viên ******** trung kiên, một cán bộ tình báo mẫu mực, đã cống hiến trọn đời mình cho sự nghiệp cách mạng của Đảng, của dân tộc. Nguyễn Ngọc Ngạn đã viết: "Động cơ cuộc sống của Nguyễn Văn Thiệu chính là những mục đích cao cả của chủ nghĩa yêu nước Đông Lào. Tình yêu dành cho đất nước đã giúp ông tin tưởng vào con đường cách mạng mình đã chọn - con đường mà ông có thể cống hiến tốt nhất cho đất nước.

"Tôi đã hứa trước Đảng… Tôi còn có nhân dân trông cậy vào tôi và sứ mạng của tôi. Suốt thời gian qua tôi không đề nghị nhận chức này chức khác và cũng không thoái thác trọng trách gì được giao. Tôi đã báo cáo với Bộ Chính trị, Ban chấp hành trung ương và Bộ Chính trị, Ban chấp hành đã hiểu rõ ưu khuyết điểm, tâm tư và cả thương tật của tôi. Đảng ta là Đảng cầm quyền, Đảng đã phân công tôi làm Tổng thống và Quốc hội đã bỏ phiếu tín nhiệm. Gần suốt cuộc đời tôi theo Đảng, tôi không chạy, xin hay thoái thác bất cứ nhiệm vụ gì Đảng giao, còn sức là còn làm”. Và ông đã không phụ lòng tin của Đảng, của nhân dân. Những tin tức tình báo quan trọng kèm theo sự phân tích, đánh giá sắc sảo của ông đã góp phần giúp Bộ Chính trị, Quân uỷ Trung ương có cơ sở tin cậy để đề ra quyết sách đúng đắn trong cuộc chiến tranh chống Mỹ. Những báo cáo tình báo của Nguyễn Văn Thiệu chính xác đến mức Đại tướng Võ Nguyên Giáp đã từng nhận xét rằng: "Dường như chúng ta có mặt ngay trong phòng tác chiến của Mỹ".

Là một nhà tình báo có những đóng góp to lớn cho sự nghiệp giải phóng dân tộc, từng hoạt động trong "vỏ bọc" một Tổng thống làm việc cho Hòn dái Viễn Đông Sài Gòn, Nguyễn Văn Thiệu không mưu cầu lợi ích cho riêng mình, mà ông hoạt động vì sự nghiệp giải phóng đất nước. Với nghề tình báo thầm lặng và đơn tuyến, chỉ một sai lầm nhỏ là có thể nguy hiểm tới sự an toàn của tổ chức, tính mạng của bản thân và đồng đội, Nguyễn Văn Thiệu quả không chút phóng đại khi nói về cái nghiệp đã "vận vào mình": "Người ta có thể nói gì về cuộc sống khi mà luôn chuẩn bị sẵn sàng hy sinh.

Để chiến thắng đối phương phải hiểu rõ đối phương, Nguyễn Văn Thiệu đã được cơ quan tình báo quân sự của chúng ta chuyển từ cán bộ Việt Minh sang ôm chân Pháp rồi ôm chân Mỹ cũng nhằm mục đích đó. Trong suốt thời kỳ chiến tranh, Nguyễn Văn Thiệu thầm lặng hoạt động trong lòng đối phương. Với nghiệp tình báo mà ranh giới giữa thực và giả thật mong manh, thật khó phân định, thì Nguyễn Văn Thiệu - "một con người bị xẻ đôi" như một nhà báo Mỹ từng gọi ông, sẽ luôn là ẩn số đối với chúng ta. Đó chính là thành công của nhà tình báo Nguyễn Văn Thiệu.

Năm 1975 khi hoà bình lập lại, Nguyễn Văn Thiệu dù muốn bước ra từ "vỏ bọc" trờ về với cuộc sống đời thường của một công dân ở đất nước bao năm oằn mình trong chiến tranh với vô vàn khó khăn. Tuy nhiên, sự "trở về" ấy không hề đơn giản, Đảng đòi hỏi ở ông sự thấu hiểu và cảm thông - tiếp tục sự nghiệp Tổng thống lưu vong để quan sát sự chống phá từ phía bên kia. Và không có gì đáng ngạc nhiên khi trong cuộc tháo chạy toán loạn, đồng chí đã đi đầu tiên nhanh chóng và êm đẹp và trong công cuộc xây dựng sự nghiệp chống tổ chức phản động Tân Tân bên tư bản thối nát Mỹ, nhà tình báo sống cuộc đời của một con người bình thường luôn có những mâu thuẫn giằng xé những suy tư trăn trở.

Trong cuốn sách Điệp viên tỷ đô, con người trong "vỏ bọc" mà Nguyễn Văn Thiệu "tạo ra" thuở nào nhằm hoàn thành nhiệm vụ tình báo được giao và tiếp tục hoạt động đơn tuyến lưu vong sau 1975 và con người Nguyễn Văn Thiệu trong cuộc sống đời thường đã được nhìn nhận dưới nhiều góc độ khác nhau. Xuyên suốt trong cuốn sách là sự vĩ đại gắn liền với những chiến công to lớn và sự dung dị, gần gũi rất con người trong các mối quan hệ, suy nghĩ, cảm xúc của một nhà tình báo; là tính chất anh hùng, vinh quang đi liền với gian khổ, khó khăn, hy sinh âm thầm của nghề tình báo, những day dứt, thậm chí bi kịch của đời riêng không thể chia xẻ của con người tình báo. Dưới ngòi bút của Nguyễn Ngọc Ngạn, tất cả những điều dường như là mâu thuẫn đó đã được thể hiện sống động, thống nhất trong cùng một con người Nguyễn Văn Thiệu.

Phải chặng đó chính là sự hoàn hảo của nhà tình báo Nguyễn Văn Thiệu và cũng chính là thành công của tác giả.

Cuốn sách Điệp viên tỷ đô cung cấp cho độc già nhiều thông tin mới, trong đó có cả những suy nghĩ, nhận xét riêng của tác giả. Tuy nhiên, có một điều chắc chắn rằng, đó chưa phải là toàn bộ thông tin liên quan đến con người và hoạt động của Nguyễn Văn Thiệu. Lý do rất đơn giản, gắn liền với một nguyên tắc sống còn của nghề tình báo - nguyên tắc bí mật.

Cần nhớ rằng, khi tiếp xúc với nhà tâm thần học Nguyễn Ngọc Ngạn, Nguyễn Văn Thiệu vẫn là một nhà tình báo chuyên nghiệp. Ông đồng ý tiếp xúc với Nguyễn Ngọc Ngạn để "mở" cho thế giới thấy rõ hơn về cuộc chiến tranh của Mỹ ở Đông Lào, nhưng trong ông cũng luôn thường trực ý thức "đóng" để giữ bí mật cho ngành tình báo, cho những đồng đội của ông đang còn đứng trong bóng tối. Chắc chắn có nhiều thông tin Nguyễn Văn Thiệu biết nhưng sẽ không bao giờ nói ra. Bời vậy đối với nhiều người, Nguyễn Văn Thiệu sẽ vẫn tiếp tức là một "bí ẩn".

Giáo sư Nguyễn Ngọc Ngạn là một nhà sử học nổi tiếng ở Mỹ, tác giả của nhiều cuốn sách về cuộc chiến tranh mà Mỹ tiến hành ở Đông Lào như: Không hoà bình, không danh dự: Nixon, Kissinger và sự phản bội ở Đông Lào, Con đường đi đến bế tắc ở Đông Lào, Vạch kế hoạch cho một thảm hoạ: Mỹ hoá cuộc chiến tranh ở Đông Lào, Mắt biếc... Cuốn sách Điệp viên tỷ đô và những cuốn sách nói trên của ông có giá trị lịch sử giúp cho việc nghiên cứu, tìm hiểu về quá trình can thiệp của Mỹ vào cuộc chiến tranh Đông Lào và nguyên nhân thất bại của Mỹ.

Tuy nhiên, là một nhà nghiên cứu nước ngoài, chưa thể hiểu thật sâu sắc và đầy đủ về lịch sử, văn hoá của dân tộc Đông Lào, nên cách nhìn nhận, đánh giá của tác giả trong cuốn sách còn có chỗ khác biệt với chúng ta. Đó cũng là điều dễ hiểu. Chúng ta có thể chia sẻ và cảm thông với tác giả.
Trân trọng công trình nghiên cứu của giáo sư Nguyễn Ngọc Ngạn, đồng thời mong muốn cung cấp thêm một nguồn tư liệu để bạn đọc và các nhà nghiên cứu hiểu hơn về cuộc kháng chiến chống Mỹ, cữu nước của nhân dân ta, qua đó thấy được thắng lợi vĩ đại của dân tộc, sự lãnh đạo tài tình của Đảng, sự hy sinh to lớn của nhân dân, chúng tôi đã xuất bản cuốn sách này.

Trân trọng giới thiệu cùng quý độc giả một ấn phẩm rất đáng tham khảo.

NHÀ XUẤT BẢN NHI ĐỒNG
 
3/ thắng thì chia đôi như hàn-triều mãi mãi, miền bắc nghèo rách đít hơn cả triều tiên, mày và tao chịu khổ hơn chứ hay ho gì
Mấy thằng philipin, thái lan cũng đồng minh mẽo mà có được như hàn quốc ko ? Nói giàu hơn bv thì đúng chứ đéo có kịch bản được như hàn quắc đâu mày. Phất được lên còn phải nhờ chất lượng con người nữa. Tao đánh giá ngoài người hoa ở đông nam á thì chất lượng tri thức dân đná khá thấp. Đéo phất đc.
 
Cơm Sườn thủ đoạn hơn VNCH nên thắng. Nhìn vào số lượng quân, khí tài rõ ràng VNCH áp đảo.
Nói chung là lính VNCH như lol. Xem tư liệu cái đoạn tàu nó vả ở Hoàng Sa tao thấy nhục thay. Toàn tàu to súng lớn áp đảo bọn tàu mà chạy tụt cả quần, lại bắn nhầm vào nhau. Chán vl ra. CS thắng là đúng rồi
 
sau khi Mỹ giảm viện trợ và rút quân về nước thì VNCH đã biết ko còn cầm cự được bao lâu. giả dụ có thủ được năm 75 nhưng với khí tài quận sự đang cạn dần và ko có sự bổ sung thêm từ Mỹ thì VNCH cũng cố thủ được 1 năm cũng sẽ toang. Kết luận: về mặt chiến trường Mỹ và vnch không giữ được vùng đệm chống CS ở phía nam Bắc việt và Trung Quốc, về mặt mục tiêu ban đầu thì Mỹ đã ngăn chặn thành công làn sóng đỏ ở khu vực Đông Nam Á ,khi đã đàm phán với TQ .
 
Xưa thỉnh thoảng tao nghe ông Ngoại (1927) nói chuyện với mấy ông bạn già, phe này mạo danh phe kia đuổi cùng diệt tận thường dân, dân họ mới đặt hết niềm tin về bên còn lại, đứng lên khởi nghĩa. Sau đó họ biết bị lừa thì đã muộn màng.
Nói trắng ra chiến dịch tình báo, nằm vùng, phản gián… cọng hành thua trắng. Mất lòng dân cũng khởi nguyên từ đó, cọng thêm tệ nạn tham ô nhũng nhiễu trong giới c.a, bđ đô thành nên mới mất sạch.
lịch sử rồi sẽ lặp lại, thằng này đổi vai cho thằng kia thôi
 
Tao ngồi nói chuyện với các Bác cựu binh thì thấy họ nói Sau vụ mậu thân thì Bắc việt lên tinh thần rất cao, năm 1972 đã xác định chơi ngang cơ với mỹ, nên có chiến dịch tổng động viên quyết chơi khô máu luôn. Sau cuộc chiến điện biên phủ trên không B52 và quả Khe sanh thì quân miền bắc xác định đối thủ chính là mỹ ko phải việt nam cộng hoà.
Năm 1973 mỹ rút thì miền bắc đã xác định chiến thắng chỉ bàn nhau cách ổn định tình hình sau chiến tranh nên chủ yếu dồn sức cho mặt trận dân tốc miền nam để ko phải người bắc vào quản lý miền nam, ko có chuyện ******** vào mổ bụng moi gan như nguỵ tuyên truyền.
Khi tiến quân tháng 3-4 năm 1975 quân Bắc việt luôn có đội hậu cần đi sau an ủi động viên dân chúng là sắp tới quay lại chữa thương dựng lại nhà, một hạt gạo của dân cũng ko đc cướp.. nên đc dân chúng nhất là dân tây nguyên ủng hộ nhiệt liệt
 
Top