Muốn giảm và ngăn chặn Việt Cộng thì phải có người uy tín đứng ra để đoàn kết các tầng lớp xã hội và cải cách kinh tế và ruộng đất. Cái vấn đề cốt lõi này ông Thiệu bắt đầu chuyển giao cho ông Bông thì ông Bông bị giết chết. Chưa kể ảnh hưởng từ suy thoái kinh tế , giá cả tăng vọt của thế giới những năm 72, 73 .
Nam Việt Nam xưa không chỉ có Việt Cộng và VNCH mà có 1 nhóm gọi là thành phần thứ 3 . Nhôm này cực kỳ đông và có mặt ở hầu hết các tầng lớp xã hội.
Sức mạnh quốc gia phải mang tính hệ thống, tư tưởng đường lối, ko thể chỉ phụ thuộc vào vài cá nhân cụ thể. Sự tồn vong của VNCH mà phải gắn liền với sinh mệnh của 1 chính khách như mày nói thì cũng ko thể coi đó là chính quyền mạnh.
Theo quan điểm của tao, nguyên nhân thất bại của VNCH trước tiên là ko có tính chính danh. Chính quyền phụ thuộc gần như hoàn toàn vào thế lực ngoại bang trong các vấn đề kinh tế, chính trị và quân sự. Quan trọng nhất là sự phụ thuộc này bị phơi bày 1 cách rất công khai. Báo chí, truyền thông hoạt động tự do tuyệt đối, ko có vùng cấm và hoàn toàn không bị kiểm soát hay định hướng bởi chính quyền ở cả 2 đầu VNCH và Hoa Kỳ. Điều này khiến cả 2 chính quyền đánh mất sự ủng hộ của quần chúng.
Nguyên nhân thứ 2 là thằng Mỹ. Chính những mâu thuẫn và sự bất nhất của nó trong hoạch định chiến lược đã làm suy yếu sức mạnh của VNCH. Muốn VNCH tự chủ nhưng lại lật Diệm vì không nghe theo chỉ đạo của Mỹ; Không hỗ trợ VNCH xây dựng nền kinh tế tự chủ, tướng tá Mỹ thì suy đồi, làm nhiều trò ám muội, áp phe, phản phé, mấy thằng tướng VNCH thấy thế cũng học theo. Học thuyết quân sự Mỹ chỉ phù hợp đối với Mỹ, nhưng áp đặt 1 cách khiên cưỡng lên nước bạn, ko hiệu quả thì quay ra đánh giá thấp, không tin dùng sỹ quan tướng tá VNCH. Việc này trực tiếp đã loại bỏ những người có thực tài ra khỏi vòng ảnh hưởng của hệ thống quyền lực, tầng lớp lãnh đạo thượng tầng chỉ còn lại những kẻ lưu manh, cơ hội, nghe lời như Thiệu, Kỳ.
Cũng phải kể đến việc không kiểm soát/định hướng hoạt động văn hoá nghệ thuật thời chiến. Sự phổ biến nhạc vàng, với giai điệu ca từ sến súa, uỷ mị, thậm chí mang tư tưởng LGBT, là nguyên nhân chủ yếu làm giảm nhuệ khí, quyết tâm theo đuổi chiến tranh của người miền Nam nói chung. Điều này tương phản 1 cách hoàn toàn so với nhạc đỏ, thứ âm nhạc cổ động, giai điệu ca từ bi tráng, hào hùng, làm bùng nổ tình yêu với chiến tranh, gạt bỏ nỗi sợ cái chết, thậm chí coi sự hi sinh của mình là vinh dự vì tổ quốc.