có thể là do ko đủ quân. Vì cái chiến dịch Xuân Hè này Bắc Việt mở tới 3 mặt trận lận. Gồm có An Lộc ở Đông Nam Bộ, Kon Tum, Quảng Trị. Trận An Lộc rất khốc liệt Bắc Việt đánh 93 ngày đêm mà ko thắng dc còn bị đánh bật lại. Nhìn qua 3 địa điểm trên là có thể thấy Quảng Trị là nơi ít quan trọng nhất, nhưng lại dễ đánh nhất vì sát biên giới, dễ hầu cần tiếp viện để đánh lâu dài. Vận chuyển đám sinh viên vào đây cũng dễ hơn, vì ít tinh nhuệ sẽ khó mà đi xa được, nhất là Trường Sơn gập ghềnh nguy hiểm
Hết quân rồi chứ sao, các sư chủ lực kiệt quệ hết rồi. Sư anh cả 308 mà còn thế này:
Về phía ta, sư đoàn 308 đã mất sức chiến đấu, quân số của một đại đội chỉ còn 20 đến 30 người là cùng. Gạo, đạn tiếp tế kiểu ăn đong. Tôi nhớ, ngay lúc tới đây đã nghe cán bộ hậu cần phàn nàn: "Hậu cần mặt trận tiếp cho sư đoàn một số đạn pháo 105, hậu cần của "304" đã nẫng tay trên". Các sư đoàn 304 và 320, tình hình chung không khác gì sư đoàn 308.
Chiến thuật "ba chưa, một ngay".
- Thế là cái gì, mình chưa biết.
- Ba chưa là: thứ nhất, chưa nắm được địch; thứ hai, chưa nắm được địa hình; ba là, chưa có quân bổ sung, chưa có gạo, đạn. Còn một ngay, nghĩa là '"phải đánh ngay“.
Qua kiểm tra các trung đoàn, nhiều chiến sĩ giữ tiểu liên chỉ còn một băng đạn, nhiều khẩu cối 82 chỉ còn một, hai quả đạn. Phần lớn các đại đội quân số chỉ còn 15 đến 20 người. Bộ đội phải chiến đấu liên tục kéo dài không được nghỉ ngơi, anh em nói đùa chua chát "chiến dịch gì mà chó đẻ hai lứa vẫn không dứt…”. Sức khỏe của bộ đội giảm sút rõ rệt.
(Chiến trường mới - Nguyễn Hữu An)