Thằng nào qua lập công ty thì tao không biết, còn đi làm thì Sing nó có yêu cầu mức lương tối thiểu nó mới cấp visa để ở lại làm việc.
Văn hoá Sing gần với VN (so với Châu Âu) nên dễ làm quen, cũng có kiểu gặp người lớn có quen sơ thì gọi "ngoại" cười nói vui vẻ. Đồ ăn có đồ kiểu Tàu dễ ăn, Mã hơi lạ hơn, Ấn thì khó ăn hơn. Đồ Việt giờ cũng nhiều rồi. Ngoài ra đồ ăn khắp các nước, đặc biệt là Nhật, Thái.
Sing định cư khó, xin giấy cư trú vĩnh viễn hay xin quốc tịch gì đều phải xin theo từng cá nhân, và khi từ chối thì chỉ nhận được kết quả là "chúng tôi xem xét mỗi trường hợp riêng, rất tiếc trường hợp anh/chị chưa phù hợp", còn tại sao thì còn lâu mới nói. Thời tao ở đấy, cũng có vài vụ người Việt lấy chồng Sing, đẻ con quốc tịch Sing nhưng xin quốc tịch mãi vẫn không được. Chế độ đãi ngộ cũng khác nhau: nhiều ưu tiệ cho dân Sing. PR (định cư vĩnh viễn) cũng có một ít ưu tiên. Còn lại thì sang du lịch hay có visa làm việc cũng như nhau. Cũng đóng thuế như nhau nhưng đến lúc chính phủ cho tiền thì chỉ mỗi dân Sing được, bù lại thuế cũng không cao (so với Châu Âu).
Sing làm nhiều tiền được nhưng cũng lắm chi phí. Chịu khó dành dụm thì sẽ để dành được nhiều hơn so với Châu Âu (do thuế thấp) nhưng cuộc sống sẽ buồn tẻ. Bù lại, từ Sing đi du lịch cực tiện, giá cũng rẻ.
Bay về VN thì ngoài vụ có tiền ra, thì bay riết cũng chán. Ra sân bay, qua cửa an ninh, chờ đến giờ bay đều rất mất thời gian. Thằng nào lắm tiền, hứng thì ra sân bay rồi mua đại chuyến nào bay, giá không thành vấn đề thì không nói rồi. Thêm nữa là cùng tầm giá có thể bay sang Bangkok, Phuket, Bali, Cebu hay đi các điểm ở Mã Lai.