Suy nghĩ của mấy thằng trẻ trâu. Bản thân t ngày xưa cũng thế, 15 năm trước đang học ĐH t cũng suýt bỏ vì khi học t đã kiếm được rất nhiều tiền rồi, bỏ học liên miên, bố mẹ lên xin thày cho học lại mấy lần t cũng đéo đi học lại. Sau may bảo lưu và học lại được. Đến bây giờ vẫn là điều t hối hận nhất và nghĩ lại thấy trẻ trâu nhất. Đến khi mở công ty kinh doanh có lãi, bùng nổ lãi nhiều tỷ 1 tháng, rồi lại thấy trình độ quản trị đéo có, đương nhiên cứ vận hành và tự học thì cũng được nhưng đéo thể nào bài bản và bền vững được, t lại đăng ký đi học quản trị kinh doanh.
Còn ít học vẫn làm giàu được thì thường chỉ có 4 trường hợp: 1. Có nghề, nhưng nghề thì cũng phải học chứ đéo tự nhiên rơi vào đầu. 2. Có gốc, cái này đéo phải nói nữa rồi. 3. Làm những việc phạm luật hoặc lách luật. 4. Mấy thằng ăn may dc mấy mảnh đất lên giá rồi lên mặt chỉ trỏ người có học, loại này t khinh. Và cả 4 loại đó đều là số ít chứ không nhiều.
Ngược lại loại như m nói, mọt sách, chỉ biết cắm đầu học, IQ chưa biết nhưng EQ thì thấp thảm hại, loại này thì đúng như bọn m nói, chẳng làm nên trò trống gì. Nhưng đấy là chúng m đang so sánh khập khiễng, khi so 1 điều kiện gì thì phải đặt nguyên tắc các điều kiện khác bằng nhau. Ví dụ so 1 thằng có học và 1 thằng không học, thì phải điều kiện EQ chúng bằng nhau. Chứ so kiểu đấy t bảo thằng con nhà tỷ phú USD, học giỏi thì nó ỉa vào đầu bọn vừa không học vừa đéo có gốc rễ, có mà phấn đấu vài đời đéo bằng.
Còn câu m bảo "thua 1 thằng bằng trung bình như t" thì t đéo chắc m hơn được nhiều người có học lắm đâu