Trực giác thực ra chính là cái nhìn nguyên thủy, hay còn gọi là cái nhìn bản năng của thí chủ. Con người suy nghĩ thường dựa vào tư duy, tư duy lại tổng hợp từ kiến thức đã học, kinh nghiệm, sự phán đoán, ảnh hưởng từ môi trường, xã hội... nên cách nhìn nhận sự vật sẽ có phần chủ quan. Lấy một ví dụ đơn giản là "Thầy bói mù xem voi" là dễ hiểu.
Thế còn trực giác là gì?. Trực giác chính là cái "tôi" thực sự của con người, cái nhìn nguyên thủy nhất của con người mà không có bất kì từ ngữ nào diễn tả được. Muốn biết cái "tôi" là gì. Thí chủ hãy thử nói thầm trong lòng: "Xin chào", thì thí chủ sẽ nhận ra có một chủ thế đang lắng nghe hai chữ "xin chào" đó mà không có bất kì suy nghĩ nào, hình ảnh nào, âm thanh nào hiện ra khi "tôi" đang lắng nghe từ "xin chào" đó. Người nào nhận ra "tôi" của mình và hòa nhập nó và "tư duy" làm một thì sẽ có 1 cuộc đời thanh thản, nhìn sự việc, sự vật phong phú và đa dạng hơn người chỉ sử dụng tư duy. Còn đúng sai thì lại tùy vào cách nhìn của thí chủ, của xã hội. Vạn vật vốn không có đúng sai, chỉ là chúng ta tự đặt ra đúng sai!