Thưa các đồng chí,
Hôm nay, tôi đứng đây, thay mặt Ban Chấp hành Trung ương Đảng, toàn thể cán bộ, chiến sĩ quân đội và 1,4 tỷ người dân Trung Quốc, để truyền đạt một quyết định nặng nề nhưng không hề né tránh tới đồng chí Tập Cạn Bình
Quyết định này không được đưa ra dựa trên cảm xúc nhất thời hay thù hận cá nhân, mà được đưa ra sau khi cân nhắc kỹ lưỡng đến lợi ích cơ bản của Đảng, đất nước và hạnh phúc của hàng trăm triệu người dân.
Đồng chí Tập Cạn Bình , tôi muốn nói rõ với đồng chí:
Sau khi tham vấn với các lãnh đạo kỳ cựu của Ủy ban Trung ương Đảng, toàn thể đảng viên tiến bộ và quân nhân, chúng tôi nhất trí rằng đồng chí không còn đủ tư cách lãnh đạo Đảng và đất nước nữa . Chúng tôi nghiêm túc yêu cầu đồng chí hoàn toàn từ bỏ chính trường và trở về với quyền công dân bình thường của mình.
Đây là lựa chọn tất yếu mà chúng ta phải đưa ra để thực hiện trách nhiệm đối với Đảng, đất nước và nhân dân. Kết luận của chúng tôi không phải là không có căn cứ, nó dựa trên một loạt các quyết sách sai lầm và chính sách thất bại trong suốt 12 năm đồng chí cầm quyền. Những sai lầm này đã làm lung lay nền tảng của quốc gia, gây tổn hại nghiêm trọng đến hạnh phúc của nhân dân, và đe dọa sự phục hưng vĩ đại của dân tộc Trung Hoa.
Sáu điểm sau đây tóm tắt thành tích của đồng chí trong nhiệm kỳ và xác định vị trí lịch sử của đồng chí
I. Thất bại toàn diện về ngoại giao và cô lập chiến lược
Chính sách đối ngoại của đồng chí quá hung hăng và thiếu quyết đoán chiến lược, khiến đất nước rơi vào tình thế tiến thoái lưỡng nan về ngoại giao chưa từng có:
Quan hệ Trung Mỹ đã chuyển từ hợp tác sang đối đầu toàn diện.
Hoa Kỳ hợp tác với các đồng minh để kiềm chế Trung Quốc trên mọi phương diện.
Các nước láng giềng như Nhật Bản, Hàn Quốc, Philippines và Việt Nam đã cùng nhau chuyển sang phe Hoa Kỳ, tạo thành một vòng vây chiến lược.
Mặc dù Sáng kiến Vành đai và Con đường rất tham vọng, nhưng việc thực hiện sáng kiến này lại bỏ qua thực tế địa chính trị, dẫn đến bẫy nợ và sự hoài nghi của quốc tế.
Kết quả là Trung Quốc ngày càng có ít bạn bè trên trường quốc tế, không gian chiến lược bị thu hẹp cực độ và môi trường bên ngoài để phục hưng đất nước đã xấu đi chưa từng có.
II.Nền kinh tế đang suy thoái nghiêm trọng, đời sống người dân gặp khó khăn
Chính sách kinh tế của đồng chí đã gây tổn hại nghiêm trọng đến nền tảng kinh tế của Trung Quốc:
Nền kinh tế tư nhân bị đàn áp, một số lượng lớn các công ty đóng cửa và tình trạng tháo chạy vốn diễn ra nhanh chóng.
Các chính sách công nghiệp sai lầm đã dẫn đến việc phân bổ tài nguyên sai lầm, làm trầm trọng thêm bong bóng bất động sản và các cuộc khủng hoảng nợ cục bộ thường xuyên xảy ra.
Tỷ lệ thất nghiệp ở thanh niên tăng vọt và niềm tin xã hội đã hoàn toàn sụp đổ.
Mức sống của người dân giảm sút thay vì được cải thiện, và họ đang trong tình trạng khốn cùng.
Những hoạt động này đi chệch khỏi đường lối cơ bản "lấy phát triển kinh tế làm trung tâm" kể từ khi cải cách và mở cửa, và vi phạm định hướng chiến lược của Đặng Tiểu Bình rằng "Phát triển là con đường duy nhất để tiến lên ".
III. Chính trị toàn trị cao độ và hệ sinh thái suy thoái trong Đảng
Đồng chí đã xóa bỏ chế độ lãnh đạo tập thể trong đảng và tập trung quyền lực vào tay một người.
Những người bất đồng chính kiến bị loại trừ, cán bộ thường xuyên bị thanh trừng và mọi người đều cảm thấy bất an.
Lòng trung thành xấu đẩy lùi lòng trung thành tốt, nền dân chủ nội bộ đảng bị phá hủy và không ai dám sửa chữa những quyết định sai lầm;
Đặt mình lên trên Đảng và nhân dân là vi phạm nghiêm trọng Điều lệ Đảng;
Lòng trung thành trong Đảng phải dành cho Đảng và đất nước, chứ không phải cho bất kỳ cá nhân nào. Cách tiếp cận của đồng chí là sự hồi sinh của chế độ chuyên chế phong kiến.
IV. Sự phát triển quân sự bị cản trở, khả năng sẵn sàng chiến đấu giảm sút
Đồng chí đã can thiệp quá mức vào quân đội, bổ nhiệm người dựa trên mối quan hệ cá nhân, thăng chức cho các tướng lĩnh tầm thường và làm suy yếu cơ chế lựa chọn nhân sự.
Việc điều chỉnh thường xuyên cơ cấu quân sự và thiếu kế hoạch khoa học đã dẫn đến sự suy giảm hiệu quả chiến đấu.
Trong nhiều cuộc khủng hoảng ở eo biển Đài Loan và Biển Đông, quân đội đã hành động thụ động, bộc lộ sự chỉ huy hỗn loạn và ra quyết định không hiệu quả.
Quân đội là trụ cột của an ninh quốc gia. Những sai lầm của các đồng chí đã cản trở việc hiện đại hóa quân đội và đe dọa an ninh quốc gia.
V. Mâu thuẫn xã hội ngày càng sâu sắc, quan hệ giữa Đảng và quần chúng ngày càng xấu đi.
Mặc dù các chính sách phòng chống dịch bệnh cực đoan được cho là để bảo vệ người dân, nhưng thực tế lại gây ra sự phẫn nộ trong công chúng.
Việc phong tỏa kéo dài và thực thi pháp luật tàn bạo đã đẩy xã hội vào tình trạng hỗn loạn.
Các vụ việc quần chúng xảy ra thường xuyên, mối quan hệ giữa Đảng và quần chúng xuống mức thấp nhất.
Nền tảng của sự lãnh đạo của Đảng là sự ủng hộ của nhân dân, nhưng cách lãnh đạo của các đồng chí đã khiến nhân dân mất lòng tin vào Đảng. Đây là sự phản bội lại thành quả của một thế kỷ đấu tranh.
VI. Thúc đẩy học thuyết huyết thống và khôi phục hệ tư tưởng phong kiến
Đồng chí đã tuyên bố riêng rằng chỉ có con cháu của những người cách mạng đỏ mới đủ tư cách để tiếp quản.
Phủ nhận những đóng góp của các nhà lãnh đạo kỳ cựu như Hồ Cẩm Đào và Ôn Gia Bảo, và coi thường năng lực của các đồng chí như Uông Dương và Hồ Xuân Hoa.
Điều này rõ ràng đã chà đạp lên nguyên tắc tuyển chọn cán bộ của Đảng, là một sự thụt lùi lịch sử, và là sự phản bội tinh thần cách mạng. Lãnh đạo DACOSA nên được lựa chọn dựa trên năng lực và sự tận tụy, chứ không phải dựa trên xuất thân gia đình.
Sau nhiều lần thảo luận và cân nhắc giữa các lãnh đạo cấp cao của Đảng Hồ Cẩm Đào, Ôn Gia Bảo, Tăng Khánh Hồng, v.v. và đa số đảng viên, chúng tôi đã đi đến kết luận sau:
Đồng chí đã trở thành tội đồ của Đảng, của đất nước và của nhân dân.
Sai lầm của đồng chí lớn hơn nhiều so với thành tựu của đồng chí. Việc tiếp tục nắm quyền chỉ khiến đất nước chìm sâu vào khủng hoảng và khiến người dân phải chịu đựng nhiều đau khổ hơn.
Yêu cầu và thời hạn rõ ràng
Đồng chí Tập Cạn Bình, tôi, Trương Hựu Hiệp, với thân phận là Chủ tịch Quân ủy Trung ương ( không biết là chủ tịch hay quyền chủ tịch chưa có thông báo nào cho thấy Trương Hựu Hiệp đã là chủ tịch quân ủy trung ương- người dịch) , thay mặt toàn thể cán bộ, chiến sĩ toàn quân tuyên bố:
Quân đội sẽ không còn tuân theo bất kỳ mệnh lệnh nào của đồng chí nữa.
Lòng trung thành của quân đội thuộc về đất nước và nhân dân và thuộc về sự lãnh đạo tập thể của Đảng, chứ không phải thuộc về cá nhân đồng chí
Từ nay trở đi, toàn quân chỉ tuân theo mệnh lệnh của tổ quốc và nhân dân, kiên quyết bảo vệ lợi ích cơ bản của Đảng và đất nước, bảo vệ sự an sinh của nhân dân.
Chúng tôi yêu cầu ông tự nguyện nghỉ hưu trước tháng 10/2025 và rút hoàn toàn khỏi mọi vị trí lãnh đạo trong Đảng và Nhà nước. Ông vẫn có thể giữ được sự đối xử như một nhà lãnh đạo quốc gia và lịch sử cũng sẽ dành cho ông một đánh giá tích cực nhất định, đây sẽ là cơ hội cuối cùng của ông.
Nếu các ông từ chối và kháng cự, chúng tôi không còn lựa chọn nào khác ngoài việc hành động ngay lập tức. Quân đội sẽ tiếp quản Bắc Kinh và duy trì sự ổn định của Đảng và đất nước. Những người thân cận của các người, bao gồm cả Lý Cường, đã bị Ban Chấp hành Trung ương Đảng mới kiềm chế và không thể tiếp tục hỗ trợ các đồng chí được nữa.
Quyết định này thể hiện ý chí chung của Ban Chấp hành Trung ương Đảng, quân đội và nhân dân. Không có chỗ cho sự thương lượng hay mặc cả. Bài phát biểu này sẽ được chỉnh lý thành văn kiện và gửi đến toàn Đảng, quân đội và nhân dân cả nước trong thời gian sớm nhất.
Lựa chọn của các người sẽ quyết định vị thế lịch sử của các người và tương lai của Đảng và đất nước. Lịch sử vô tình, nhân dân vô tình, các người không còn được phép do dự nữa.
Hôm nay, tôi đứng đây, thay mặt Ban Chấp hành Trung ương Đảng, toàn thể cán bộ, chiến sĩ quân đội và 1,4 tỷ người dân Trung Quốc, để truyền đạt một quyết định nặng nề nhưng không hề né tránh tới đồng chí Tập Cạn Bình
Quyết định này không được đưa ra dựa trên cảm xúc nhất thời hay thù hận cá nhân, mà được đưa ra sau khi cân nhắc kỹ lưỡng đến lợi ích cơ bản của Đảng, đất nước và hạnh phúc của hàng trăm triệu người dân.
Đồng chí Tập Cạn Bình , tôi muốn nói rõ với đồng chí:
Sau khi tham vấn với các lãnh đạo kỳ cựu của Ủy ban Trung ương Đảng, toàn thể đảng viên tiến bộ và quân nhân, chúng tôi nhất trí rằng đồng chí không còn đủ tư cách lãnh đạo Đảng và đất nước nữa . Chúng tôi nghiêm túc yêu cầu đồng chí hoàn toàn từ bỏ chính trường và trở về với quyền công dân bình thường của mình.
Đây là lựa chọn tất yếu mà chúng ta phải đưa ra để thực hiện trách nhiệm đối với Đảng, đất nước và nhân dân. Kết luận của chúng tôi không phải là không có căn cứ, nó dựa trên một loạt các quyết sách sai lầm và chính sách thất bại trong suốt 12 năm đồng chí cầm quyền. Những sai lầm này đã làm lung lay nền tảng của quốc gia, gây tổn hại nghiêm trọng đến hạnh phúc của nhân dân, và đe dọa sự phục hưng vĩ đại của dân tộc Trung Hoa.
Sáu điểm sau đây tóm tắt thành tích của đồng chí trong nhiệm kỳ và xác định vị trí lịch sử của đồng chí
I. Thất bại toàn diện về ngoại giao và cô lập chiến lược
Chính sách đối ngoại của đồng chí quá hung hăng và thiếu quyết đoán chiến lược, khiến đất nước rơi vào tình thế tiến thoái lưỡng nan về ngoại giao chưa từng có:
Quan hệ Trung Mỹ đã chuyển từ hợp tác sang đối đầu toàn diện.
Hoa Kỳ hợp tác với các đồng minh để kiềm chế Trung Quốc trên mọi phương diện.
Các nước láng giềng như Nhật Bản, Hàn Quốc, Philippines và Việt Nam đã cùng nhau chuyển sang phe Hoa Kỳ, tạo thành một vòng vây chiến lược.
Mặc dù Sáng kiến Vành đai và Con đường rất tham vọng, nhưng việc thực hiện sáng kiến này lại bỏ qua thực tế địa chính trị, dẫn đến bẫy nợ và sự hoài nghi của quốc tế.
Kết quả là Trung Quốc ngày càng có ít bạn bè trên trường quốc tế, không gian chiến lược bị thu hẹp cực độ và môi trường bên ngoài để phục hưng đất nước đã xấu đi chưa từng có.
II.Nền kinh tế đang suy thoái nghiêm trọng, đời sống người dân gặp khó khăn
Chính sách kinh tế của đồng chí đã gây tổn hại nghiêm trọng đến nền tảng kinh tế của Trung Quốc:
Nền kinh tế tư nhân bị đàn áp, một số lượng lớn các công ty đóng cửa và tình trạng tháo chạy vốn diễn ra nhanh chóng.
Các chính sách công nghiệp sai lầm đã dẫn đến việc phân bổ tài nguyên sai lầm, làm trầm trọng thêm bong bóng bất động sản và các cuộc khủng hoảng nợ cục bộ thường xuyên xảy ra.
Tỷ lệ thất nghiệp ở thanh niên tăng vọt và niềm tin xã hội đã hoàn toàn sụp đổ.
Mức sống của người dân giảm sút thay vì được cải thiện, và họ đang trong tình trạng khốn cùng.
Những hoạt động này đi chệch khỏi đường lối cơ bản "lấy phát triển kinh tế làm trung tâm" kể từ khi cải cách và mở cửa, và vi phạm định hướng chiến lược của Đặng Tiểu Bình rằng "Phát triển là con đường duy nhất để tiến lên ".
III. Chính trị toàn trị cao độ và hệ sinh thái suy thoái trong Đảng
Đồng chí đã xóa bỏ chế độ lãnh đạo tập thể trong đảng và tập trung quyền lực vào tay một người.
Những người bất đồng chính kiến bị loại trừ, cán bộ thường xuyên bị thanh trừng và mọi người đều cảm thấy bất an.
Lòng trung thành xấu đẩy lùi lòng trung thành tốt, nền dân chủ nội bộ đảng bị phá hủy và không ai dám sửa chữa những quyết định sai lầm;
Đặt mình lên trên Đảng và nhân dân là vi phạm nghiêm trọng Điều lệ Đảng;
Lòng trung thành trong Đảng phải dành cho Đảng và đất nước, chứ không phải cho bất kỳ cá nhân nào. Cách tiếp cận của đồng chí là sự hồi sinh của chế độ chuyên chế phong kiến.
IV. Sự phát triển quân sự bị cản trở, khả năng sẵn sàng chiến đấu giảm sút
Đồng chí đã can thiệp quá mức vào quân đội, bổ nhiệm người dựa trên mối quan hệ cá nhân, thăng chức cho các tướng lĩnh tầm thường và làm suy yếu cơ chế lựa chọn nhân sự.
Việc điều chỉnh thường xuyên cơ cấu quân sự và thiếu kế hoạch khoa học đã dẫn đến sự suy giảm hiệu quả chiến đấu.
Trong nhiều cuộc khủng hoảng ở eo biển Đài Loan và Biển Đông, quân đội đã hành động thụ động, bộc lộ sự chỉ huy hỗn loạn và ra quyết định không hiệu quả.
Quân đội là trụ cột của an ninh quốc gia. Những sai lầm của các đồng chí đã cản trở việc hiện đại hóa quân đội và đe dọa an ninh quốc gia.
V. Mâu thuẫn xã hội ngày càng sâu sắc, quan hệ giữa Đảng và quần chúng ngày càng xấu đi.
Mặc dù các chính sách phòng chống dịch bệnh cực đoan được cho là để bảo vệ người dân, nhưng thực tế lại gây ra sự phẫn nộ trong công chúng.
Việc phong tỏa kéo dài và thực thi pháp luật tàn bạo đã đẩy xã hội vào tình trạng hỗn loạn.
Các vụ việc quần chúng xảy ra thường xuyên, mối quan hệ giữa Đảng và quần chúng xuống mức thấp nhất.
Nền tảng của sự lãnh đạo của Đảng là sự ủng hộ của nhân dân, nhưng cách lãnh đạo của các đồng chí đã khiến nhân dân mất lòng tin vào Đảng. Đây là sự phản bội lại thành quả của một thế kỷ đấu tranh.
VI. Thúc đẩy học thuyết huyết thống và khôi phục hệ tư tưởng phong kiến
Đồng chí đã tuyên bố riêng rằng chỉ có con cháu của những người cách mạng đỏ mới đủ tư cách để tiếp quản.
Phủ nhận những đóng góp của các nhà lãnh đạo kỳ cựu như Hồ Cẩm Đào và Ôn Gia Bảo, và coi thường năng lực của các đồng chí như Uông Dương và Hồ Xuân Hoa.
Điều này rõ ràng đã chà đạp lên nguyên tắc tuyển chọn cán bộ của Đảng, là một sự thụt lùi lịch sử, và là sự phản bội tinh thần cách mạng. Lãnh đạo DACOSA nên được lựa chọn dựa trên năng lực và sự tận tụy, chứ không phải dựa trên xuất thân gia đình.
Sau nhiều lần thảo luận và cân nhắc giữa các lãnh đạo cấp cao của Đảng Hồ Cẩm Đào, Ôn Gia Bảo, Tăng Khánh Hồng, v.v. và đa số đảng viên, chúng tôi đã đi đến kết luận sau:
Đồng chí đã trở thành tội đồ của Đảng, của đất nước và của nhân dân.
Sai lầm của đồng chí lớn hơn nhiều so với thành tựu của đồng chí. Việc tiếp tục nắm quyền chỉ khiến đất nước chìm sâu vào khủng hoảng và khiến người dân phải chịu đựng nhiều đau khổ hơn.
Yêu cầu và thời hạn rõ ràng
Đồng chí Tập Cạn Bình, tôi, Trương Hựu Hiệp, với thân phận là Chủ tịch Quân ủy Trung ương ( không biết là chủ tịch hay quyền chủ tịch chưa có thông báo nào cho thấy Trương Hựu Hiệp đã là chủ tịch quân ủy trung ương- người dịch) , thay mặt toàn thể cán bộ, chiến sĩ toàn quân tuyên bố:
Quân đội sẽ không còn tuân theo bất kỳ mệnh lệnh nào của đồng chí nữa.
Lòng trung thành của quân đội thuộc về đất nước và nhân dân và thuộc về sự lãnh đạo tập thể của Đảng, chứ không phải thuộc về cá nhân đồng chí
Từ nay trở đi, toàn quân chỉ tuân theo mệnh lệnh của tổ quốc và nhân dân, kiên quyết bảo vệ lợi ích cơ bản của Đảng và đất nước, bảo vệ sự an sinh của nhân dân.
Chúng tôi yêu cầu ông tự nguyện nghỉ hưu trước tháng 10/2025 và rút hoàn toàn khỏi mọi vị trí lãnh đạo trong Đảng và Nhà nước. Ông vẫn có thể giữ được sự đối xử như một nhà lãnh đạo quốc gia và lịch sử cũng sẽ dành cho ông một đánh giá tích cực nhất định, đây sẽ là cơ hội cuối cùng của ông.
Nếu các ông từ chối và kháng cự, chúng tôi không còn lựa chọn nào khác ngoài việc hành động ngay lập tức. Quân đội sẽ tiếp quản Bắc Kinh và duy trì sự ổn định của Đảng và đất nước. Những người thân cận của các người, bao gồm cả Lý Cường, đã bị Ban Chấp hành Trung ương Đảng mới kiềm chế và không thể tiếp tục hỗ trợ các đồng chí được nữa.
Quyết định này thể hiện ý chí chung của Ban Chấp hành Trung ương Đảng, quân đội và nhân dân. Không có chỗ cho sự thương lượng hay mặc cả. Bài phát biểu này sẽ được chỉnh lý thành văn kiện và gửi đến toàn Đảng, quân đội và nhân dân cả nước trong thời gian sớm nhất.
Lựa chọn của các người sẽ quyết định vị thế lịch sử của các người và tương lai của Đảng và đất nước. Lịch sử vô tình, nhân dân vô tình, các người không còn được phép do dự nữa.