Ngày đấy (2008) tao nhớ tao đọc trên thiendia có 1 thằng viết kí sự đi dí chim vào đít các bạn nữ những lúc xếp hàng đông cơ. Sau check location ra hình như thằng đấy cùng tuổi mình luôn và học đinh tiên hoàng. DCM cảm thấy nó thật và thời sự vclThích nhỉ, t cùng tuổi m. Đợt đó yêu hoa khôi trường, chỉ hôn má sau là đi dunhoc nên chưa sơ múi gì, năm 12 thì con bé hot girl trg bên cạnh tán sấn sổ mà cũng dám làm gì, dù đã biết xem sex và xlo.
Tiếc đến tận bây giờ,
Giá như …
đợt vàng anh nổi lên, cả làng cả tổng tải về xem. T nhớ là đi học về thấy dì t đang rủ mẹ t xem clip trên con máy tính của tNgày đấy (2008) tao nhớ tao đọc trên thiendia có 1 thằng viết kí sự đi dí chim vào đít các bạn nữ những lúc xếp hàng đông cơ. Sau check location ra hình như thằng đấy cùng tuổi mình luôn và học đinh tiên hoàng. DCM cảm thấy nó thật và thời sự vcl
còn trẻ mày sẽ phản ứng nông nỗi như thế, nên khi mày đã trưởng thành mày thấy hành động ngày ấy sai vcl đúng ko, ai cũng sẽ ít nhiều bị cái vấn đề như thế 0 chuyện này thì chuyện khác thôi. Nhưng sau đó cuộc đời mày lạc hướng quá xa tuổi học trò rồi... hy vọng mày đéo đánh mất hp 1 lần nữa, nhưng cái tính gia trường trai bắc của mày đéo bỏ thì cả đời mày lại khổ tiếp..... tự tôn đéo là cái lol gì so vs hạnh phúc cả.Tạm gác cái thread này ở đây. Tao thấy khó viết quá. Hoặc tao không đủ cảm hứng. Câu chuyện diễn ra sau đấy đại loại như này: Tao đỗ cả 2 trường và chọn học NEU. HA thi khối A NEU với tao tạch nhưng đỗ khối D của FTU. Ước mơ chung giảng đường không thành hiện thực. Nhưng cũng chưa phải vấn đề ngay. Mấu chốt nằm ở csong sau khi vào ĐH nó khác nhau xa quá, rich kid giờ dc trực tiếp cầm tiền của bố mẹ đi tiêu thì hẹn hò với thằng phải đi xe bus vé tháng cho rẻ nó rất là cấn. Tao luôn thấy tự ti trong mqh đấy, và mặc dù HA không bao giờ làm gì quá đáng, thậm chí luôn tỏ ra hiểu và cảm thông cho tao, nhưng tao vẫn cảm thấy như tao bị em coi thường vậy.
Tao không tự thoát ra dc khỏi những ám ảnh mặc cảm của tao, và tự tao làm tao nổi quạu lên trong những câu chuyện rất thường ngày với em. Hạnh phúc ít hơn, những lục đục nhièu hơn. HA đã khóc, tao xin lỗi, hứa sẽ sửa sai. Nhưng rồi tao vẫn lặp lại. Vì tao không thể thoát khỏi ám ảnh mặc cảm.
Tháng 11 em đi Seoul chơi và chụp ảnh hanbook cho tao xem, gửi qua yahoo. Lúc đấy tao đang chạy đi gia sư 70k/buổi và ké 1 chân chạy xe ôm buổi tối bằng chính con wave ông bà già mua cho tao sau khi tao đỗ đh. Tao nhớ là tao khen ảnh em đẹp lắm trong khi đầu óc và cơ mặt tao cứng cả lại vì sượng.
Cứ thế mãi rồi em cũng dần xa tao. Gặp nhau thưa dần. Điểm chấm là tầm tháng 5 của năm 2009 thì em có bảo với tao là em sẽ đi Úc du học. Và bảo là nếu được thì tao đi cùng với các bạn em ra sân bay tiễn em nhé. Tao bảo tao sẽ sắp xếp. Rồi tao cố tình để cái lịch đó trôi qua, và không đến tiễn em. Chỉ nhắn hỏi em sau khi đã thấy em đổi ava yahoo thành 1 cái ảnh e chụp trong quán cf ở bên đó. Nhạt nhòa.
Tao biết là tao sai. Nhiều năm sau tao vẫn tiếc nuối về em. Nhưng nếu chúng mày là tao trong cái hoàn cảnh ấy thì chúng mày có xử lí tốt được hơn không.
Khi nào có hứng tao sẽ viết chi tiết cái đoạn này. Nhưng cơ bản ndung là như thế.
Nếu tao có thể quay lại với HA thì tao sẽ nói chuyện đó cho HA biết. Tao không thể sống phần đời còn lại trong lo lắngKo sợ chuyện vs e Thùy đến tai HA của mày ah?
HA của mày sinh ra ở vạch đích thì mày tốt nghiệp đại học xong có ráp tên lửa vào đít cũng mất hơn chục niên , mà 10 niên thì HA của mày đã là mẹ của mấy con rồi. Trừ khi mày chấp nhận làm chạn vương mà với tính cách của mày chắc chắn là ko rồiTao biết là tao sai. Nhiều năm sau tao vẫn tiếc nuối về em. Nhưng nếu chúng mày là tao trong cái hoàn cảnh ấy thì chúng mày có xử lí tốt được hơn không.
Khi nào có hứng tao sẽ viết chi tiết cái đoạn này. Nhưng cơ bản ndung là như thế.
HA giờ vẫn chưa kết hôn. M đọc thread kia của tao thì thấy mà. Nhưng đúng là cách biệt xuất thân và mặc cảm tự ti là lý do làm tình đầu của tao tan nát.HA của mày sinh ra ở vạch đích thì mày tốt nghiệp đại học xong có ráp tên lửa vào đít cũng mất hơn chục niên , mà 10 niên thì HA của mày đã là mẹ của mấy con rồi. Trừ khi mày chấp nhận làm chạn vương mà với tính cách của mày chắc chắn là ko rồi
vấn đề là tư duy thôi, nhưng bản tính của mày nó như thể, ko sửa được thì đến vs nhau tao nghĩ cũng ko dc lâu đâu, nếu mày lun xử lý theo lý trí của riêng mày , mà mày cho là đúng như từ trước giờ mày vẫn làm thì... làm sao duy trì 1 mối quan hệ tình cảm nào lâu dài dc...HA giờ vẫn chưa kết hôn. M đọc thread kia của tao thì thấy mà. Nhưng đúng là cách biệt xuất thân và mặc cảm tự ti là lý do làm tình đầu của tao tan nát.
ôi thế giờ vẫn là múi mít hay là múi sầu riêng rồi?HA giờ vẫn chưa kết hôn. M đọc thread kia của tao thì thấy mà. Nhưng đúng là cách biệt xuất thân và mặc cảm tự ti là lý do làm tình đầu của tao tan nát.
T là spham của chênh lệch giai cấp đây.HA của mày sinh ra ở vạch đích thì mày tốt nghiệp đại học xong có ráp tên lửa vào đít cũng mất hơn chục niên , mà 10 niên thì HA của mày đã là mẹ của mấy con rồi. Trừ khi mày chấp nhận làm chạn vương mà với tính cách của mày chắc chắn là ko rồi
thì ban đầu chủ thớt đã là cái thứ 2 rồiT là spham của chênh lệch giai cấp đây.
Mẹ t là tiểu thư, con cưng của trưởng ban tổ chức tỉnh, bố t là con nông dân, nhà ko nghèo nhưng chênh lệch là rõ.
Cái vấn đề ko hẳn là tiền bạc, mà là khác nhau về hệ ý thức và tầng lớp. Như thg thớt có nói bên nhà Ha sẽ quan hệ với giới tinh hoa. Còn nhà thớt thì … quá nhiều sự khác biệt sẽ tạo nên sự tự ti. T gặp nhiều ca thế này rồi. Nếu 2 vợ chồng mà ck kém về xuất thân thì cơ bản ck phải có khí chất, phải biết rõ mình là ai và có quan điểm chính kiến. Còn ko thì 1 là chui chạn, 2 là sinh tự ti rồi ngoại tình …
t đã từng yếu đuối trong những lức ngta cần mình ở bên như m. Đấy là chuyện tình của t năm 11. Câu chuyện của t thì chỉ dừng lại ở mức tìm hiểu thì kết thúc. 3 năm là thời gian để t suy nghĩ về mqh đó, suy nghĩ về những việc làm và nó sai vl. và những việc đó xuất phát từ sự ngây ngô, nhút nhát của tTạm gác cái thread này ở đây. Tao thấy khó viết quá. Hoặc tao không đủ cảm hứng. Câu chuyện diễn ra sau đấy đại loại như này: Tao đỗ cả 2 trường và chọn học NEU. HA thi khối A NEU với tao tạch nhưng đỗ khối D của FTU. Ước mơ chung giảng đường không thành hiện thực. Nhưng cũng chưa phải vấn đề ngay. Mấu chốt nằm ở csong sau khi vào ĐH nó khác nhau xa quá, rich kid giờ dc trực tiếp cầm tiền của bố mẹ đi tiêu thì hẹn hò với thằng phải đi xe bus vé tháng cho rẻ nó rất là cấn. Tao luôn thấy tự ti trong mqh đấy, và mặc dù HA không bao giờ làm gì quá đáng, thậm chí luôn tỏ ra hiểu và cảm thông cho tao, nhưng tao vẫn cảm thấy như tao bị em coi thường vậy.
Tao không tự thoát ra dc khỏi những ám ảnh mặc cảm của tao, và tự tao làm tao nổi quạu lên trong những câu chuyện rất thường ngày với em. Hạnh phúc ít hơn, những lục đục nhièu hơn. HA đã khóc, tao xin lỗi, hứa sẽ sửa sai. Nhưng rồi tao vẫn lặp lại. Vì tao không thể thoát khỏi ám ảnh mặc cảm.
Tháng 11 em đi Seoul chơi và chụp ảnh hanbook cho tao xem, gửi qua yahoo. Lúc đấy tao đang chạy đi gia sư 70k/buổi và ké 1 chân chạy xe ôm buổi tối bằng chính con wave ông bà già mua cho tao sau khi tao đỗ đh. Tao nhớ là tao khen ảnh em đẹp lắm trong khi đầu óc và cơ mặt tao cứng cả lại vì sượng.
Cứ thế mãi rồi em cũng dần xa tao. Gặp nhau thưa dần. Điểm chấm là tầm tháng 5 của năm 2009 thì em có bảo với tao là em sẽ đi Úc du học. Và bảo là nếu được thì tao đi cùng với các bạn em ra sân bay tiễn em nhé. Tao bảo tao sẽ sắp xếp. Rồi tao cố tình để cái lịch đó trôi qua, và không đến tiễn em. Chỉ nhắn hỏi em sau khi đã thấy em đổi ava yahoo thành 1 cái ảnh e chụp trong quán cf ở bên đó. Nhạt nhòa.
Tao biết là tao sai. Nhiều năm sau tao vẫn tiếc nuối về em. Nhưng nếu chúng mày là tao trong cái hoàn cảnh ấy thì chúng mày có xử lí tốt được hơn không.
Khi nào có hứng tao sẽ viết chi tiết cái đoạn này. Nhưng cơ bản ndung là như thế.
Thái trả thấp lắm, éo khác gì con Vịt mấy. Tao giờ kẹt ông bà già rồi, tao k ở xa dc, ở gần còn canh chừng. K lỡ đêm hôm người già đi đái xong trúng gió cảm 1 cái thôi mà tao k ở nhà thì rồi lại ân hận.Cùng là Canh Ngọ. Cái số nó vận vào thân rồi, phải đi xa nhà lập nghiệp.
Thằng thớt có đầu óc, bỏ Ha thì phí quá vì 2 đứa chắc là vẫn còn cảm xúc với nhau. Biết đâu sang Thái hoặc vào Sài gòn lại ngon. Đàn ông 35 mà chưa lập thân thì nó bã người ra ngay. Sống ko điều độ, ko gia đình nay ăn mai bỏ, ko người chăm lo. Chả mấy chốc mà xuống.
Nhiều người cứ bảo lập nghiệp rồi mới lập gia đình. Cũng ko hẳn, như thg thớt t nghĩ lập gia đình như ngựa lắp yên sẽ có bàn đạp để lập nghiệp. Thà là ngu dốt chứ Canh ngọ mà cốt con rồng hoặc con hổ thì sợ gì ko nên chuyện. Bố HA cũng là người lập thân từ gian khó, lại là người hiểu chuyện. Nếu m quyết tâm thì t nghĩ sẽ được thôi. Mấy đứa nhà giàu sống có khi lại cảm xúc cần j phải nhà lầu xe sang, thuê chung cư tháng 10tr Sài gòn vẫn cứ là ok.
Độc đinh à? Sài Gòn HN cách nhau 4 tiếng chứ nhiêu. HN m kiếm 50 thì SG phải 70-80.Thái trả thấp lắm, éo khác gì con Vịt mấy. Tao giờ kẹt ông bà già rồi, tao k ở xa dc, ở gần còn canh chừng. K lỡ đêm hôm người già đi đái xong trúng gió cảm 1 cái thôi mà tao k ở nhà thì rồi lại ân hận.
Mới loanh quanh 60 ko bệnh nền thì làm j mà dễ đi vậy dc. 35 mà chưa con cái thì nghe căng đét đấy. Vài năm nữa là làm biếng ngay. Đi làm về nghe trẻ con khóc đau đầu phết.Thái trả thấp lắm, éo khác gì con Vịt mấy. Tao giờ kẹt ông bà già rồi, tao k ở xa dc, ở gần còn canh chừng. K lỡ đêm hôm người già đi đái xong trúng gió cảm 1 cái thôi mà tao k ở nhà thì rồi lại ân hận.
ÔÔbagia tao quanh đầu 7 rồi. Cũng có thể tao lo xa. Nhưng mà nói thật tao k yên tâm để ô bà ý ở 1 mình. Đi làm ngày nào tao cũng check cam ở nhà liên tục.Mới loanh quanh 60 ko bệnh nền thì làm j mà dễ đi vậy dc. 35 mà chưa con cái thì nghe căng đét đấy. Vài năm nữa là làm biếng ngay. Đi làm về nghe trẻ con khóc đau đầu phết.
Đặt mục tiêu đi, 5 năm kéo ông bà vào SG. Tin t đi, Canh ngọ phải đi xa, trước t ở HN tháng kiếm ko quá 2 chục. Con ng trì trệ, vào SG như cá gặp nước. Đầu óc thoáng hẳn ra. M mà tìm đúng nguồn thì 2 năm là ok. Có đầu óc ko dùng phí lắmÔÔbagia tao quanh đầu 7 rồi. Cũng có thể tao lo xa. Nhưng mà nói thật tao k yên tâm để ô bà ý ở 1 mình. Đi làm ngày nào tao cũng check cam ở nhà liên tục.
tao hy vọng HA vs mày có thể quay lại, ha nó yêu mày đúng là kiểu con gái ngây thơ yêu ko vụ lợi đấy là kiểu mối tình học trò đẹp nhất trong lòng mỗi người.... nhưng mày thì lại bị cái tư tưởng giai cấp, và sự tự tôn làm mù quáng, dù sao bao nhiêu năm rồi, mọi thứ thay đổi nhưng ha của mày cũng thay đổi 0thì tao ko biết, nhưng tuổi 34 lấy vk là vừa rồi, cho ông bà vui có cháu bế bồng, gánh thêm trách nhiệm thì cuộc sống mày sẽ khác đi... tự nhiên cái cuộc sống có động lực sống vcl, mua nhà sắm xe, lo cho gia đình hp cũng là 1 loại áp lực tốt.. Quan trọng là mày còn cơ hội ko và ha còn yêu mày , hay 2 đứa còn hợp nhau về tư tưởng ko... 15 năm là quá dài, con người thay đổi nhanh lắm.......... rồi có qua thái gặp em nó chưa, ko thì cứ tìm hiểu chat chit thôi, cập nhật cho ae hóngÔÔbagia tao quanh đầu 7 rồi. Cũng có thể tao lo xa. Nhưng mà nói thật tao k yên tâm để ô bà ý ở 1 mình. Đi làm ngày nào tao cũng check cam ở nhà liên tục.
thế giờ gặp lại nyc sau 15 năm cảm giác ntn hả mày ? chắc mày và nyc đều có gia đình riêng hạnh phúc riêng rồi đấy, gặp nhau tâm sự lại chuyện cũ hay những dự định cuộc sống tương lai mới ?Lý do tao bắt đầu viết lại truyện này (từ post #1) cũng chính là vì sự xuất hiện đột ngột trở lại của HA trong cuộc đời tao sau 15 năm.