Truyện sếch dịch: All MILFs are Mine *TABOO CONTENT* *STRONG SEXUAL CONTENT*

Chương 1 – Khởi đầu

Ầm ầm

Gió thổi dữ dội, mây đen phủ kín bầu trời và mưa có thể đổ xuống bất cứ lúc nào.
...

“Ê, cậu thấy cái váy mới của tớ chưa?”

“Chưa, cậu mua ở đâu vậy?”

Trung tâm thương mại đông nghịt người, ai nấy đều vội vã rời đi vì trời sắp mưa.

Khu mỹ phẩm nữ, tầng ba...

Một thanh niên tầm 19 tuổi, mắt đỏ ửng, tóc đen, da trắng, gương mặt bình thường – không đẹp trai cũng chẳng xấu – đang ngồi ở quầy, tay cầm cuốn manga khiêu dâm.

“Đúng rồi, giờ trói ả lại và địt cho sướng. Đừng cho ả thở – Đù má, thằng ngu, mày nói yêu nó làm quái gì? Thật là vớ vẩn.” Hắn lẩm bẩm, mặt mũi khó chịu.

“Có lẽ nếu cậu dẹp cái truyện khiêu dâm đó đi thì đời cậu cũng kiếm được bạn gái rồi đấy, Leon.” Một cô gái tóc vàng, trạc tuổi hai mươi, ngồi cạnh cười nói, tay vẫn gõ máy tính.

“Tớ không muốn bạn gái... Tớ muốn mấy bà MILF, tớ chỉ muốn địt mấy bà ba bốn chục tuổi, ngực bự thôi.” Leon nói, mặt lộ vẻ dâm dê.

“Cậu thật sự tin mấy truyện sex nhảm nhí đó à? Mẹ thằng bạn cậu tự dưng lao vào cậu chỉ vì chồng bả không thèm làm tình? Nghe ngu bỏ mẹ ra.

Đời thật nó khác. Muốn địt MILF thì đi chơi gái đi, đừng mơ nữa.

Giờ thì vứt cái truyện đó sang một bên và lo làm việc đi.” Cô gái tóc vàng nghiêm giọng.

“Việc gì? Nhìn tin tức đi, ai cũng đóng cửa hết rồi mà–”

Ting

Bỗng một tin nhắn đến trên điện thoại cả hai.

“Bà chủ nhắn, đóng cửa về nhà. Trời mưa liền hai ngày hả?” Leon hỏi, mặt ngơ ngác.

“Ừm... Mọi thứ cũng gần dọn xong rồi, tắt đèn là được.” Cô gái đáp.

“Ok... Thế tớ về trước đây. Cậu khóa cửa nhé, hẹn gặp lại sau hai ngày.” Leon nói rồi lập tức tắt điện, chạy ra khỏi cửa hàng.

“Thằng khốn... Bao giờ nó mới hiểu lòng mình?” Cô gái nhìn cuốn manga, ánh mắt buồn rười rượi.

...

Click

Leon vừa bước ra khỏi trung tâm thương mại thì thấy mưa đã lất phất.

“Trước khi mưa to... Về nhanh thôi. Chẳng mang ô nữa.” Leon lẩm bẩm rồi rảo bước về căn hộ.

‘Tôi là Leon, một thằng mồ côi, còn zin và đầu óc khá bệnh hoạn. Tôi thích MILF, mấy bà mẹ, mấy người đàn bà đã có chồng.

Ước mơ duy nhất của tôi hiện giờ là địt được ít nhất một MILF mà không phải là gái bán dâm.

Tôi đã đổi việc bao lần chỉ vì mơ ước đó, từng làm bếp, thợ điện, thợ sửa ống nước và giờ đang bán mỹ phẩm, mà vẫn chưa tìm được–’ Đột nhiên, Leon bị ngắt dòng suy nghĩ bởi tia sét đánh trúng tòa nhà gần đó.

ẦM!

“Cái đệt??” Leon chửi thề rồi cắm đầu chạy nhanh hơn.


‘Phải về nhà trước khi nó mưa to.’ Leon nghĩ rồi quyết định băng qua con đường tắt phía sau – nơi có cột điện mục, đã bị chăng băng vàng cảnh báo, cấm người qua lại.

Nhưng Leon kệ, phớt lờ, lao vào.

“Tối nay làm tôm sú ăn–”

ẦM!

Một tia sét khác giáng trúng cái cột điện mục...

“Địt.” Leon ngẩng đầu, mắt trợn trừng.

RẦM!


Cột điện đổ sầm lên người Leon, kết thúc mạng sống trong chớp mắt.

...

“Này, nhóc... Tỉnh dậy đi.” Một giọng nói sắc lạnh vang lên bên tai Leon.

Chớp-chớp

Cậu từ từ mở mắt, thấy trước mặt là một người đàn ông quấn toàn thân bằng tấm vải trắng.

“T-Tôi vẫn còn sống sao? Tôi chưa ch–” Leon nhìn quanh, bàng hoàng thấy mình đang ở một không gian trắng xóa.

“Tôi đang ở đâu?” Leon hỏi, mặt ngơ ngác.

“Cậu chết rồi, nhóc.” Người đàn ông quấn vải trắng nói, mắt nhìn Leon chằm chằm.

“Cái gì? Nhưng... tôi thấy được ông–”

“Vì ta là thiên thần, ta đến để đưa linh hồn cậu sang kiếp khác, vì lẽ ra cậu vẫn còn thời gian sống ở kiếp trước.” Thiên thần nói giọng đều đều.

“Không thể nào? Vậy là ông giết tôi nhầm à?” Leon sốc.

“Không phải lỗi của ta... Cậu tự dại dột đi vào con đường cấm. Cột điện sắp đổ, cảnh báo rõ ràng rồi mà vẫn chui vào... Chính cậu làm ta bị các vị thần phạt.

Giá như cậu sống thêm 20 năm nữa thì tốt biết mấy.” Thiên thần nghiến răng.

“Vậy... ông định chuyển kiếp tôi sang thế giới phép thuật như truyện tranh hả?” Leon mắt sáng lên.

“Không. Ta sẽ đưa hồn cậu nhập vào xác một thanh niên 18 tuổi vừa chết ở thế giới khác – nơi đó có phép thuật.

Nhưng nhớ kỹ: nếu dám nói với bất kỳ ai cậu không phải người ở đó, ta sẽ giết cậu lần nữa. Rõ chưa?” Thiên thần nghiêm giọng.

“T-Tôi hiểu rồi. Vậy... tôi có được xin kỹ năng đặc biệt nào không?” Leon ngập ngừng.

“Ưgh... Có. Nhưng chỉ ba kỹ năng thôi. Chọn ngay trước mặt ta.” Thiên thần phẩy tay, một bảng kỹ năng nửa trong suốt hiện ra trước mắt Leon, liệt kê khoảng 567 kỹ năng.

“Các kỹ năng được xếp theo cấp bậc. Cậu chỉ được chọn: một từ S-Rank đến A-Rank, một từ B-Rank đến D-Rank, và một từ E-Rank đến F-Rank.

Chọn nhanh lên...” Thiên thần lạnh lùng nhìn Leon.

‘Ta đoán nó sẽ chọn S, B và E – các cấp cao nhất trong nhóm – nhưng nó là con người, mà con người thì ngu lắm... Chưa biết chừng.’ Thiên thần nghĩ thầm.

“Tôi chọn xong rồi...” Leon lập tức đáp.


“Gì cơ? Nhanh vậy? Cậu đã đọc mô tả chưa? Không muốn xem kỹ à?” Thiên thần tròn mắt.
 
Chương 2

“Nhân loại… Mấy kỹ năng này, ngươi chắc chắn chứ?” Thiên thần hỏi, mặt đầy vẻ khó hiểu.

“Ừ, ta chắc chắn…” Leon cười đáp.

[Tên: Skill Crafter]

[Cấp: F]

[Mô tả: Có thể dùng để tạo ra kỹ năng cùng cấp hoặc thấp hơn cấp kỹ năng này.]

[Mana: 20]

[Thời gian hồi chiêu: 1 giờ]

‘Hehehe… Kỹ năng đầu tiên mà hắn chọn lại là cái đồ phế vật này. Định làm gì với nó? Tạo ra đống kỹ năng F-rank à? Hahaha… Vô dụng hoàn toàn, đã thế còn cooldown tận một tiếng.’ Thiên thần thầm nghĩ, khóe miệng nhếch lên cười.

[Tên: Inspect]

[Cấp: C]

[Mô tả: Có thể xem trạng thái, kỹ năng và danh hiệu của bất kỳ ai… mà họ không hề hay biết.]

[Mana: 10]

[Thời gian hồi chiêu: Không có]

‘Hahahaha… Tưởng đâu hắn sẽ chọn cái gì xịn để làm pháp sư giỏi giang, ai dè ngu thật, chọn mấy thứ tào lao thế này thì làm được gì chứ?’ Thiên thần cười thầm, liếc sang kỹ năng cuối.

[Tên: Adaptive Body]

[Cấp: S]

[Mô tả: Cơ thể người dùng tự động thích ứng ngay lập tức với bất kỳ tác động bên ngoài nào, từ đau đớn, khoái lạc, nhiệt độ cho đến hiệu ứng ma pháp. Thay vì kháng cự, cơ thể sẽ tối ưu hoá để đạt hiệu suất tốt nhất trong mọi điều kiện.]

[Mana: Không có]

[Thời gian hồi chiêu: Không có]

‘Hừm… Quả không ngoài dự đoán, đúng là ngu ngốc. Hắn có thể chọn Scholar's Memory để ghi nhớ hàng trăm phép chỉ trong vài giây, hoặc chantless casting, hay thậm chí là dual casting… Thế mà lại chọn cái kỹ năng vô nghĩa này để cơ thể thích nghi với môi trường?

Đúng là bộ skill ngu nhất ta từng thấy. Hắn sẽ chết sớm cho mà xem.’

“Được rồi… Vì ngươi đã tự chọn mấy kỹ năng này và ta không ép buộc ngươi, đúng không?” Thiên thần hỏi, mặt cười tươi.

“Đúng, ta tự chọn hết… không ai ép.” Leon cũng cười đáp.

“Vậy thì… bám chắc vào, ta sẽ đưa ngươi sang kiếp khác.” Thiên thần vừa nói vừa vỗ tay bốp một cái – linh hồn Leon biến mất.



"Tưởng nguy to cơ, sợ hắn chọn mấy kỹ năng quá mạnh rồi ta phải từ chối, ai ngờ ngu không tưởng… Không thèm nhìn kỹ kỹ năng mạnh. Hừ… Chắc chắn hắn chả làm nên trò trống gì đâu. Đỡ phiền… Thôi biến!" Thiên thần tự nhủ rồi cũng biến mất.

Chớp-Chớp

Leon mở mắt ra, thấy bầu trời xanh trong và rừng cây bao quanh.

Cậu từ từ ngồi dậy, nhìn cơ thể đầy vết bầm tím, trầy xước, mặt khó hiểu.

Đột nhiên, ký ức dồn dập tràn vào đầu…

‘Tên này cũng là Leon Luster, 18 tuổi, gương mặt giống y mình, tên cũng giống.

Sống với mẹ kế và chị kế đã có chồng, ở một ngôi làng nhỏ ngoài bức tường vương quốc loài người Zariya.

Nhà hắn không giàu, làm quản gia cho trưởng làng, nhưng mới đây cãi nhau với con trai trưởng làng và… bị hắn đánh cho chết toi.’ Leon tự nhủ rồi gắng đứng dậy, nhưng vì đau quá nên ngã phịch xuống.

Rầm

‘Đệt… tình trạng tệ thật.’

Ping

Một bảng nửa trong suốt hiện ra trước mắt Leon.
_______________________

Tên: Leon Luster

Lớp: Chưa xác định

Chủng tộc: Người

Cấp: 1

Mana: 50/50

HP: 82/100

Kỹ năng: [Skill Crafter (F)] [Inspect (C)] [Adaptive Body (S)]

Danh hiệu: Không có
______________________

“Hừm… Vậy đây là bảng trạng thái của mình sao?” Leon cười khẩy.

‘Mana hơi thấp, nhưng vẫn ổn. Thằng thiên thần đó chắc nghĩ mình ngu nhất thế giới vì chọn ba kỹ năng như hạch này. Nhưng hắn đâu biết giá trị thật sự của chúng.

Chỉ mấy tay nghiện RPG chuyên đi phá bug mới hiểu được giá trị của mấy kỹ năng này.’ Leon cười hiểm, mắt lóe tia gian.

“Được rồi… Thử kỹ năng cái coi.” Leon lẩm bẩm rồi kích hoạt ngay.

Một cửa sổ nhỏ hiện lên.

[Hãy đặt tên cho kỹ năng…]

“Minor Healing.”

[Kỹ năng ‘Minor Healing’ đã được tạo.]

[Cấp độ mặc định: F.]

[Hãy mô tả công dụng của kỹ năng.]

“Chữa lành hoàn toàn mọi vết thương.” Leon nở nụ cười gian.

[Lỗi: Mô tả không phù hợp với cấp độ. Vui lòng thử lại…]

‘Biết ngay mà... Hừm, chỉnh lời tí chắc được.’ Leon thầm tính.

“Chữa lành các vết thương nhẹ như bầm tím, đau cơ.”

[Mô tả đã được chấp nhận.]

‘Ra vậy... chỉ nhận mô tả đúng cấp thôi. Thú vị đây!’ Leon hào hứng.

[Hãy chọn câu niệm chú cho kỹ năng {Minor Healing}.]

“Chú? Thế thì… ‘Heal’ nhé?” Leon nói, mặt hơi khó hiểu.

[Câu niệm ‘Heal’ đã được chọn.]

[Mana tiêu hao: 5 mana/lần dùng.]

[Thời gian hồi chiêu: 4.63 giây mỗi lần.]

[Bạn muốn học kỹ năng này hay hủy bỏ?]

[Cảnh báo: Nếu học, kỹ năng [Skill Crafter] sẽ hồi chiêu 1 giờ. Nếu hủy, hồi chiêu sẽ lập tức reset.]

“Hủy.” Leon cười khẩy.
 
Chương 3

“Làm lại cái kỹ năng cũ nhưng chỉnh một chút…” Leon nghĩ thầm khi một ý tưởng thú vị lóe lên trong đầu.

[Hãy đặt tên cho kỹ năng…]

“Minor Healing.”

[Kỹ năng ‘Minor Healing’ đã được tạo.]

[Cấp độ mặc định: F.]

[Hãy mô tả công dụng kỹ năng.]

“Chữa các vết thương nhẹ như bầm tím, bong gân, nứt xương nhỏ và vết cắt. Kỹ năng này có thể tăng cấp khi đạt số lần sử dụng nhất định ở mỗi cấp, và mỗi lần tăng cấp, hiệu quả hồi phục sẽ tăng thêm 5% HP tối đa của ta.” Leon chậm rãi nói, lựa lời cẩn thận.

[Đang xử lý…]

‘Xin, xin… Đây sẽ là khoảnh khắc quyết định xem nó hữu dụng hay vô dụng.’ Leon thầm nghĩ, mắt dán chặt vào màn hình.

[Lỗi: Mô tả không phù hợp với cấp độ. Vui lòng thử lại…]

“Đệt…” Leon chửi khẽ khi thấy thông báo, nhưng không hề nản chí.

“Vậy 3% HP tối đa thì sao?” Leon hỏi, mặt không cảm xúc.

[Đang xử lý…]

“Mau nào, mau nào…”


[Lỗi: Mô tả không phù hợp với cấp độ. Vui lòng thử lại…]

“Khỉ thật… Vậy thử 2%.”

[Đang xử lý…]

[Lỗi: Mô tả không phù hợp với cấp độ. Vui lòng thử lại…]

“Chắc không được, nhưng thử lần cuối… đặt hồi phục 1%.” Leon nói, giọng nghiêm túc.

[Đang xử lý…]

‘Làm ơn, làm ơn, làm ơn… cho qua—’

[Mô tả đã được chấp nhận.]

“Không thể nào… thật á?” Leon bật cười, miệng nở nụ cười rộng.

[Hãy chọn câu niệm chú cho kỹ năng {Minor Healing}.]

“Heal.” Leon cười, đáp.

[Câu niệm ‘Heal’ đã được chọn.]

[Chi phí mana ước tính: 20 mana/lần.]

[Thời gian hồi chiêu: 15 giây/lần.]

[Bạn muốn học kỹ năng hay hủy bỏ?]

‘Hmm… Mana và hồi chiêu tăng gấp 4-5 lần.’ Leon lẩm bẩm, nhìn màn hình.

“Ta học kỹ năng này.” Leon quyết định.

[Chúc mừng! Bạn đã học kỹ năng {Minor Healing Lv.1} thành công.]

[Tên: Minor Healing]

[Cấp: F]

[Cấp độ: 1]

[Số lần sử dụng: 0/5]

[Mô tả: Chữa các vết thương nhẹ như bầm tím, bong gân, nứt xương nhỏ và vết cắt. Kỹ năng này có thể tăng cấp khi đạt số lần sử dụng nhất định ở mỗi cấp, và mỗi lần tăng cấp, hiệu quả hồi phục sẽ tăng thêm 1% HP tối đa của mục tiêu.]

[Mana: 20/lần]

[Thời gian hồi chiêu: 15 giây.]

“Được rồi… Giờ dùng thử thôi.” Leon nói, đặt tay lên đầu và kích hoạt kỹ năng.

“Heal…”

Ngay lập tức, Leon cảm thấy một luồng tê tê lan khắp cơ thể. Khi nhìn xuống tay, cậu nhận ra toàn bộ vết thương nhẹ trên bề mặt đã biến mất, thậm chí vài vết thương bên trong cũng lành lại.

Leon đứng dậy ngay, nhận thấy cơn đau trong cơ thể giảm rõ rệt.

“Status…”
_______________________

Tên: Leon Luster

Lớp: Chưa xác định

Chủng tộc: Người

Cấp: 1

Mana: 30/50

HP: 92/100

Kỹ năng: [Skill Crafter(F)] [Inspect(C)] [Adaptive Body(S)] [Minor Healing(F1)]

Danh hiệu: Không có
_______________________

“Mana tụt 20 mà HP tăng 10. Khoan đã… tốc độ hồi mana của mình là bao nhiêu?” Leon lẩm bẩm, tiếp tục nhìn chằm chằm thanh mana suốt một phút.

[Mana: 31/50]

“À… Một phút hồi được 1 mana.” Leon nói, giọng bình thản, rồi tắt bảng trạng thái.

‘Sắp hoàng hôn rồi… Tốt nhất về nhà thôi, còn gặp mẹ và chị kế nóng bỏng, hehehehehe.’ Leon nghĩ, mắt liếc nhìn mặt trời đỏ rực khuất dần chân trời.

“Nếu nhớ không nhầm… Nhà mình gần đây thôi.” Leon nói, vừa đi vừa rời khỏi rừng.

Ra khỏi rừng, Leon nhìn thấy khung cảnh tuyệt đẹp: đồng cỏ xanh ngút mắt, gió nhẹ thổi làm cỏ lay động mềm mại.

“Đẹp thật…” Leon cười rồi nhìn sang phải, thấy một ngôi làng nhỏ cách đó tầm 1 cây số.

“Chuẩn rồi… Chính là làng đó.” Leon nói, rồi cất bước về phía làng.

Sau khoảng 20 phút đi bộ, Leon cuối cùng cũng đứng trước cổng làng…

Hai lính gác đứng canh, mặc giáp da màu nâu, giày sắt và cầm giáo.

“Leon…? Mày ổn không đấy?” Một tên gác đi tới hỏi.

“Ờ… Tao ổn. Sao thế?” Leon nhăn mặt.

“Thì… Thằng con trưởng làng lúc nãy bực lắm khi tụi mày ra khỏi làng. Bọn tao còn cá xem mày có sống sót về không.

Mà tao thắng được hai đồng xu đồng rồi hahaha…” Tên gác cười hô hố.

“Thằng khốn… Đáng ra mày nên chết mẹ đi.” Tên gác bên cạnh làu bàu rồi dúi hai đồng xu cho bạn.

‘Đm tụi ngu này…’ Leon nghĩ rồi lững thững bước tới căn nhà thứ ba.

Nhà làm bằng gỗ và đá, nhỏ và xây xấu tệ.

‘Mấy cái nhà ở đây chỉ cần cơn bão nhẹ là bay sạch khỏi mặt đất.

Trừ cái nhà đó…’ Leon liếc nhìn góc nam tường thành, thấy một căn nhà hai tầng xây gạch, xi măng, cửa sắt chắc chắn.

‘Nhà của lão trưởng làng.’ Leon nghĩ rồi gõ cửa gỗ.

Knock-Knock

Click


Cửa gỗ kẽo kẹt mở ra, và cô ta xuất hiện – một MILF bụi bặm, chín chắn, mặc áo corset cũ chật ních, căng hết cỡ để níu lại bộ ngực to nặng trĩu.

Dây buộc căng phồng, khe ngực sâu lồ lộ, khiêu khích ánh nhìn. Dưới đó, chiếc váy sờn ôm sát hông rộng và mông đầy đặn, vải mỏng manh đến mức hở gần hết. Mỗi lần cử động, đường cong lại rung nhẹ, mời gọi.

‘Vậy đây là mẹ kế của mình hả? Tên bà ta là Elaine. Một người đàn bà với đường cong dâm đãng thế này đáng lẽ không nên tồn tại. Bà ta gọi mình là Leo.’ Leon nghĩ, cảm thấy con cặc sưng cứng trong quần.

“Ôi trời ơi, con về rồi à.” Elaine nói rồi nhào đến ôm chặt Leon, dúi mặt cậu vào khe ngực.

‘Trời đất ơi… Bà ta còn không mặc áo ngực. Mình cảm nhận rõ hai đầu ti cọ sát mặt mình.’ Leon nghĩ, cười dâm đãng.
 
Chương 4

“Leo, con đã đi đâu vậy? Con đáng lẽ phải về nhà sớm hơn 1 tiếng, con có biết mẹ lo cho con thế nào không hả?” Elaine nói, gương mặt đầy lo lắng, tay vẫn ôm chặt Leon.

‘Hehehe… Ngực… Ngực bự mềm mại.’ Leon nghĩ thầm, miệng vẫn cười như thằng biến thái.

“Em về rồi à mẹ?” Bỗng một giọng nói ngọt ngào khác vang lên từ bên trong.

“Ừ, cưng à… Em con về rồi. Vào đi cưng… Mẹ đã nấu xong bữa tối rồi.” Elaine nói rồi buông Leon ra và đóng cửa lại.


“V-Vâng, mẹ.” Leon nói, tay đặt lên chỗ đang cứng ngắc của mình, cố gắng bình tĩnh lại.


Nhìn quanh căn nhà, Leon thấy một chiếc bàn gỗ nhỏ đặt giữa phòng.


‘À… Quên mất ở thế giới này đồ nội thất còn thô sơ lắm. Họ vẫn ăn cơm ngồi bệt dưới sàn.


Chỉ có hoàng tộc mới được dùng ghế, giường và mấy thứ xa xỉ khác. Vì gia đình mình thì không– Khoan đã…’ Một ý nghĩ lóe lên trong đầu hắn khi hắn bắt đầu bước tới.


Nhà chỉ có ba phòng, một là bếp, một là nhà vệ sinh.


Leon đi thẳng tới căn phòng thứ ba và mở cửa.

Cạch

Cánh cửa vừa mở ra, hắn thấy một cô gái tầm đôi mươi ngồi trên tấm nệm giữa phòng.

Ngay khi Leon mở cửa, cô quay ra, nét mặt bình thản, môi cong lên cười nửa miệng, như thể đã biết trước.

Chiếc áo nịt ren buộc hờ hững, gần như không giữ nổi bầu ngực sữa phập phồng, một bên ngực đã lộ hẳn ra, mềm mại, óng ánh khi đứa bé đang bú lười nhác.

Một giọt sữa mới rỉ ra, chảy dọc theo bầu ngực căng, nhỏ giọt chậm rãi đầy gợi tình. Phía dưới, hông rộng và cặp mông đầy đặn của cô ép sát tấm nệm, chiếc váy cũ nát căng chặt.

‘Cô ta giống hệt Elaine.’ Leon nghĩ, con cặc trong quần càng nhức nhối.

Cô hơi dịch người, bờ mông và hông rung nhẹ, tay còn lại lười nhác vuốt nhẹ eo.

Đôi mắt đen sâu nhìn Leon, trêu đùa, ướt át, ma mị.

“Ồ… Về rồi sao? Trông em có vẻ vội thế?” cô cười khẽ, giọng ngọt như mật.

“H-Chào Selene.” Leon lắp bắp, mặt đỏ bừng, vội quay nhìn chỗ khác.

“Chào à? Em biến đi đâu suốt một tiếng hả? Mẹ cứ càm ràm nát óc chị: ‘Con trai tôi đâu rồi? Tôi phải đến nhà trưởng làng hỏi cho ra lẽ?’

Nếu không phải chị cản, chắc giờ mẹ đã đứng chầu chực ở cổng nhà lão trưởng làng rồi.” Selene nói giọng đều đều, tay vẫn ôm con cho bú.

‘Khoan đã… Quan niệm tình dục ở đây khác Trái Đất. Xã hội này chưa phát triển và con người thì rất thoáng. Với cô ấy, cho con bú trước mặt em trai là chuyện thường, Leon đời trước cũng gặp cảnh này suốt rồi. Mình phải giữ bình tĩnh để không lộ sơ hở.’ Leon nghĩ rồi nhìn lại Selene.

“E-Em bị giữ lại làm thêm việc… Mải mê quên mất giờ nên về muộn.” Leon lắp bắp, mắt không dám nhìn lâu.

Dù cố thế nào, ánh mắt hắn vẫn chỉ muốn dán vào bộ ngực căng sữa của chị kế.

“Mặt em đỏ thế? Cả tai cũng đỏ kìa?” Selene cười khúc khích, hỏi.

“E-Em… cái này–” Leon còn đang lắp bắp thì bị Elaine cắt ngang.

“Cả hai đứa ra ăn cơm đi… Mẹ dọn xong rồi!” Elaine từ bếp gọi vọng ra.

“Ngủ đi con yêu.” Selene nhẹ nhàng rút đầu ti hồng hồng ra khỏi miệng con bé, đặt nó nằm xuống nệm vì nó đã ngủ say.

Selene chậm rãi đứng dậy, bước tới gần Leon.

“Đi nhẹ thôi, ồn là nó tỉnh đấy, hiểu không?” Selene nói nghiêm giọng.

“C-Chị… ngực chị… lòi ra kìa.” Leon cố giữ bình tĩnh, chỉ tay vào bầu ngực bên ngoài áo của Selene.

“Ơ… Ờ nhỉ.” Selene nói rồi lập tức kéo ngực nhét lại vào áo nịt.

‘Đệt… Mùi sữa vẫn còn thoang thoảng. Cặc mình muốn nổ tung luôn. Nhưng mà không, mình sẽ không tự sướng. Mình có tận hai MILF ngay đây, nếu không đút cặc vào Lồn họ thì nhục mặt đàn ông. Xin lỗi Leon cũ nhé, mẹ kế với chị kế của mày sắp thành nô lệ tình dục ngoan ngoãn của tao thôi.’ Leon nghĩ rồi nhớ ra việc khác.

Hắn đi lại chiếc bàn gỗ giữa nhà, ngồi bệt xuống sàn.

“Xong rồi đây.” Elaine bưng ra ba cái bát gỗ đầy đậu nướng, đặt lên bàn.

“Lại đậu nướng nữa sao…?” Selene than thở, mặt chán chường.

“Ừ… Nhà mình đâu còn tiền mua gì khác đâu cưng.” Elaine đáp, rồi quay lại bếp mang ra bốn miếng bánh mì.

“Đây bánh của con, đây của mẹ, còn đây là của con yêu.” Elaine nói rồi bỏ mỗi người một miếng bánh vào bát Selene và bát mình, riêng Leon thì được hẳn hai miếng.

“Cái gì!? Sao nó được hai miếng, còn con cho con bú mà chỉ được một miếng?” Selene nhăn mặt.

“Vì nó đi làm kiếm tiền nuôi cái nhà này đấy, khác với chồng ai đó cả năm mới về nhà một lần, ở được một tiếng rồi lại biến mất, chả đưa đồng nào–”

“Thôi, thôi, hiểu rồi!” Selene cáu bẳn.

“Đây, chị ăn đi.” Leon nói rồi lấy một miếng bánh đặt sang bát Selene.

“Ơ, thật hả?” Selene cười tươi rói.

“Con không cần làm thế đâu Leo. Con bé này nó chỉ biết ở nhà cho con bú thôi.” Elaine lườm Selene, giọng đều đều.

“Không sao mẹ. Con một miếng cũng đủ rồi. Chị ấy đang nuôi cả hai mà.” Leon cười đáp.

Cả Elaine và Selene đều trợn mắt nhìn Leon, bất ngờ.

“Ôi trời… Thằng bé lớn thật rồi hả?” Selene cười khúc khích.

“Con trai mẹ… Mẹ tự hào về con lắm.” Elaine vừa nói vừa ôm Leon, dúi mặt hắn vào bầu ngực căng mềm.

‘Hehehe… Vì cái ngực này, tôi có thể nhường hết bánh mì trên đời!’ Leon nghĩ, cười dâm.
 
Chương 5

Ăn tối xong, Leon bước ra khỏi nhà, ngẩng mặt nhìn lên bầu trời.

“Hừm… Hai mặt trăng sao?” Leon mỉm cười khi thấy hai mặt trăng sáng vằng vặc trên cao.

‘Sau khi xem kỹ hơn ký ức của Leon, ta đã phát hiện ra vài nguyên lý cơ bản của thế giới này và có một điều đặc biệt làm ta cực kỳ hứng thú.

Thế giới này lạc hậu về khoản tình dục và ta định tận dụng triệt để điều đó.

Ở đây, tình dục chỉ là chuyện cho đàn ông sướng… Chẳng ai tốn hơn 3–5 phút với phụ nữ, không có màn dạo đầu hay mơn trớn gì… chỉ nhét vào, rút ra rồi xuất tinh, vậy là xong.

Điều đó đồng nghĩa Elaine và Selene chưa từng biết cực khoái thật sự hay thậm chí là một nụ hôn thật sự, và một khi họ đã biết được cảm giác đó… ta không nghĩ họ có thể thoát được nữa.

Nhưng để làm được điều đó… ta phải tha hoá họ, và ta cần tạo vài kỹ năng.

Status…’ Leon nghĩ và ngay lập tức một bảng trạng thái trong suốt hiện ra trước mặt hắn.
_______________________

Tên: Leon Luster

Lớp: Chưa xác định

Chủng tộc: Người

Cấp: 1

Mana: 19/50

HP: 100/100

Kỹ năng: [Skill Crafter (F)] [Inspect (C)] [Adaptive Body (S)] [Minor Healing (F2)]

Danh hiệu: Không có
_______________________

‘Trong suốt 3 tiếng 20 phút vừa rồi… ta đã dùng Minor Healing liên tục lên người mình. HP đã đầy 100% và cấp kỹ năng cũng lên thêm 1.

Mẹ kiếp, mệt vãi. Ta cần làm ngay kỹ năng giảm nửa tiêu hao mana, một kỹ năng tăng tốc hồi mana và một kỹ năng giảm hồi chiêu.

Nhưng trước mắt… phải tập trung ưu tiên thứ quan trọng nhất đã.’ Leon nghĩ rồi dùng ngay Skill Crafter.

[Hãy đặt tên cho kỹ năng…]

“Touch Of Lust.” Leon lẩm bẩm, miệng nhếch nụ cười dâm.

[Kỹ năng ‘Touch Of Lust’ đã được tạo.]

[Cấp mặc định: F.]

[Hãy mô tả công dụng kỹ năng.]

“Một kỹ năng yếu nhưng thâm hiểm, làm tăng độ nhạy cảm của phụ nữ khi chạm vào.

Khi kích hoạt, mục tiêu sẽ thấy khoái cảm và hưng phấn tăng nhẹ khi có tiếp xúc cơ thể, nhưng vì cấp thấp nên hiệu ứng chỉ tạm thời và biến mất ngay khi ngừng tiếp xúc. Tuy nhiên kỹ năng sẽ tăng cấp theo số lần sử dụng… và hiệu quả cũng mạnh dần—”

‘Ừm… chỉ tóm tắt tới đây thôi, nói nhiều dễ bị từ chối. Dùng mấy từ như ‘yếu’, ‘cấp thấp’, ‘tăng nhẹ’ sẽ qua mặt được hệ thống.’ Leon nghĩ rồi dừng, khoé môi cong lên.

[Đang xử lý…]

[Mô tả đã được chấp nhận.]

“Đệt, được rồi, được rồi!” Leon thì thào, phấn khích.

[Hãy chọn câu niệm chú cho kỹ năng {Touch Of Lust}.]

“Remis.” Leon cười gian.

‘Phải chọn câu chú lạ, để lúc nói trước mặt họ cũng không bị nghi ngờ.’

[Câu niệm ‘Remis’ đã được chọn.]

[Tiêu hao mana: 10 mana/lần.]

[Thời gian hồi chiêu: 20 giây/lần.]

[Bạn muốn học hay huỷ kỹ năng?]

“Học liền… mau lên.” Leon nói, giọng trầm khàn đầy dục vọng.

[Chúc mừng! Bạn đã học kỹ năng {Touch Of Lust} thành công.]

‘Nghèo cũng khổ thật… nhưng trong vụ này thì lại có lợi. Nhà Leon nghèo nên chả có phòng riêng, giường riêng để ngủ.

Cả nhà ngủ chung một phòng, trên hai tấm đệm khác nhau. Một đệm là chị gái yêu quý của ta cùng con gái mới sinh được một tháng, còn đệm kia là mẹ kế yêu quý và ta.

Đêm nay… ta sẽ thử nghiệm kỹ năng này.’ Leon nghĩ, khoé môi nở nụ cười ác ma khi bước trở vào nhà.

“Leon… Con đi đâu vậy?” Elaine hỏi, giọng dịu nhẹ, liếc qua vai nhìn hắn.

“Ra ngoài ngắm trăng thôi mẹ. Chả có gì đâu,” Leon cười nhếch mép. “Mẹ rửa bát xong thì đi ngủ nhé?”

Elaine nhướng mày rồi bật cười khúc khích. “Ừ, ừ… Con cứ vào trước đi. Mẹ dọn xong chén bát sẽ vào.”

Bà ta thong thả bước về phía bếp, mông to lắc lư mê hoặc trong tấm váy cũ. Leon nuốt nước bọt, hơi thở khàn hẳn khi cơn nóng xộc lên khắp người.

“Mẹ kiếp… Cái mông đó làm cặc mình muốn nổ tung.” Hắn lẩm bẩm, tay khẽ bóp cặc qua lớp quần, rồi lặng lẽ bước vào phòng.

Trong phòng, ánh đèn dầu hắt lên cơ thể Selene ánh vàng dịu. Cô nằm nghiêng trên tấm đệm nhỏ, áo ngủ mở phanh trước ngực, để lộ bầu vú căng sữa khi đang cho con bú.

Leon đứng khựng lại.

Đầu ti hồng, căng cứng, lấp ló khỏi đôi môi nhỏ xinh của đứa bé, một giọt sữa lăn chậm theo đường cong ngực. Miệng Leon khô khốc, cặc giật mạnh trong quần.

‘Mẹ kiếp… Muốn cắn chặt cái núm vú hoàn hảo đó rồi bú cạn sữa. Muốn bóp cặp vú đó, vỗ cho đỏ ửng rồi bú sạch từng giọt.’ Leon nghĩ, mặt ngoài vẫn giả vờ bình thản.

Selene hơi cựa mình, điều chỉnh tư thế cho con bú, bầu ngực rung lên nhẹ. Ánh mắt cô bắt gặp ánh mắt Leon, môi cong lên cười khẽ, đầy trêu chọc.

“Thế… Hôm nay em làm gì?” Selene hỏi, giọng nửa như cười, tay vô thức vuốt theo đường cong bầu ngực đang lộ.

Leon gượng quay mặt đi, hít sâu. “Em á? Chả làm gì… Dọn dẹp thôi.” Giọng hắn khàn hẳn, lộ rõ cơn khát dục.

Hắn lách người qua, ngả xuống tấm đệm lớn bên cạnh, con cặc cứng ngắc cứ chọc thẳng quần, khiến cơn thèm khát càng thêm lộ liễu.

“Ngủ sớm thế?” Selene cười khẩy.

“Ừ… Mai còn đi làm.” Hắn đáp cộc lốc, nhưng cơ thể phản chủ: con cặc vẫn dựng đứng, phồng căng dưới lớp quần.

Ánh mắt Selene liếc xuống, môi hé ra một chút, rồi khoé miệng cong lên khiêu khích.

‘Trời đất… Em ấy cứng ngắc thế kia? Đang nghĩ bậy gì trong đầu vậy?’ cô nghĩ thầm, mắt long lanh đầy tinh quái.

‘Phải dùng kỹ năng lên Elaine… Giờ giả vờ ngủ đã. Khi bà ta vào nằm sát cạnh ta… Chỉ cần khẽ chạm, ta sẽ kích hoạt kỹ năng. Nhưng khốn kiếp… Con cặc này sao cứng thế chứ!’ Leon vừa nghĩ vừa nhắm mắt, cố kìm ham muốn, giả vờ chìm vào giấc ngủ.
 
Top