Thật ra , mày chỉ cần trích dẫn bất cứ lời nói của một cá nhân nào đã từng tiếp xúc với Phật Thích Ca mà nói rằng Phật Thích Ca đã vượt ra khỏi không gian , thời gian và cả vũ trụ thì tao sẽ tin mày , không cần những truyền thuyết như trước đó ông từ cõi này cõi kia xuống đây làm gì cả , tao cho rằng những điều đó không đáng tin vì trước khi ông ra đời chẳng ai nói trước được về ông hay ông sẽ trở thành người như thế nào mà chỉ toàn là truyền thuyết thiên hạ đơm đặt vào ông sau khi ông nổi tiếng mới xuất hiện ra những câu chuyện đó
Kinh phật nói như vậy
Đó là pháp thân phật nơi phật chính là pháp
Mà pháp thì bất sinh bất diệt đồng đẳng hư không và vượt trên hư không.
Hư không là một hiện tượng, Pháp thân là bản thể: Hư không vẫn là một hiện tượng trong vũ trụ, một khái niệm về không gian. Trong khi đó, Pháp thân là bản thể chân thật của vạn pháp, là cái tánh không sinh không diệt, không phải là một hiện tượng hữu vi.
Hư không là đối tượng, Pháp thân là chủ thể: Hư không có thể được nhận thức và đo lường (dù là trừu tượng). Pháp thân là trí tuệ vô thượng, là sự giác ngộ tối cao không thể dùng suy nghĩ hay tri thức hữu hạn để nắm bắt.
Hư không không có công năng: Hư không không thể khởi tâm, động niệm hay có tác dụng giáo hóa. Pháp thân chư Phật lại có đầy đủ trí tuệ và công đức, có khả năng hiện ra vô số ứng thân, hóa thân để tùy duyên cứu độ chúng sinh. Pháp thân chính là cơ sở của tất cả thần thông và trí tuệ của chư Phật.
Tóm lại, Pháp thân vừa được ví như hư không để chỉ sự vô biên, vô tướng, vô ngại, bất biến, nhưng lại vượt trên hư không vì Pháp thân là bản thể giác ngộ có công đức và trí tuệ vô lượng, không phải là một khái niệm hay hiện tượng vật lý. Đó là một thực tại tối thượng, trùm khắp hư không nhưng không bị hư không giới hạn.