Tụi mầy được biết về gia phả đến đời thứ mấy?

nguyenvanfinn

Chú bộ đội
Canada
Tao chỉ biết tới đời cha mẹ của cố của tao, tao ước chừng rơi vào tầm 1895-1910, còn lại không biết tung tích gì mấy đời về trước luôn. Còn tụi mày? Nếu những thằng ở ngoài bắc thì gia phả sẽ rõ hơn và đầy đủ hơn :vozvn (21):
 
Không phải gia đình nào cũng đầy đủ, lúc ý nghèo khổ bỏ mẹ lấy đâu ra ghi chép gia phả nhiều. Như t cũng chỉ biết đến thời bố mẹ của ông bà ( t gọi là cụ ) chứ trước nữa thì chịu chết. T cũng chỉ biết đâu là nhà tổ và họ được mấy đời thôi
 
Tao đời thứ 14 trong họ. Gia phả có ghi chép đầy đủ năm sinh, mất, số con.

Nếu mỗi đời 50t thì khoảng 700t.
 
Gia phả nhà họ ngoại tao là 14 đời, từ 300 năm trước, ở 1 quận ngoại thành HN.
Nhà nội thì không có đầy đủ gia phả nhưng đọc lịch sử ở Đình làng thì cả làng tao là làm culi trồng lúa cho các quan quân trong nội thành từ khoảng 200 năm trước, trước khi Pháp đến xâm lược.
 
Dòng họ tao đến nay có 27 đời và khoảng hơn 100.000 nhân khẩu. Gia phả chi tiết từ đời cụ Tổ đến nay nên anh em họ chỉ cần hỏi nhau chi nào, đời thứ mấy là nhận ra luôn.
 
Dòng họ nào cũng phải kết hôn với dòng họ khác để phối giống à nhầm duy trì nòi giống thôi có phải 1 mình dòng họ tự đẻ con cháu ra lưỡng tính như tộc Namek của Pocolo trong 7 viên ngọc rồng đâu
 
Thực ra cái vụ ghi chép gia phả nhìn thì tưởng màu mè, nhưng có ích vãi. Nhờ nó mới biết được nguồn gốc, tổ tiên mày từ đâu ra, di dân kiểu gì, ngày xưa sống nghề gì. Nhiều nhà đào lại gia phả mới biết cụ cố từng làm quan, từng di cư tránh loạn, hay từng tham gia khởi nghĩa nào đó. Nó cũng như một cuốn “big data” của dòng họ, giúp con cháu hiểu tại sao mình lại ở đây và tại sao mình như thế này.

Không phải để khoe khoang “nhà tao 27 đời, 100k nhân khẩu” như mấy ông trên, mà là để con cháu sau này hiểu được lịch sử cá nhân nó nằm trong bức tranh lớn của lịch sử dân tộc. Đọc sử quốc gia thì rộng quá, nhưng nhìn vào gia phả thì thấy rõ cái micro-history – lịch sử nhỏ – qua chính dòng máu mình.

Nói ngắn gọn: gia phả không chỉ để biết ai với ai, mà còn để con cháu hiểu sâu về nguồn gốc, giữ kết nối, khỏi lạc trôi như mấy thằng giờ chỉ nhớ đến ông bà cố là bí cmnr.
 
Khoe đéo gì, thằng thớt hỏi tao trả lời chi tiết cho nó dễ hình dung cái lợi ích của gia phả chứ khoe làm lol gì vậy?
 
Thế kỷ 19 trở về trước đại đa số dân Annam mù chữ, lấy đâu người ghi chép gia phả. Trừ khi nhà nào có người học hành thi cử đỗ đạt. Chỗ tao cũng chỉ biết đến đời ông/bà cao (cha mẹ của ông bà cố).
Mày miền nam phải ko? Miền bắc hầu như nhà nào cũng có gia phả hết.ko chép đc thì trưởng chi,trưởng họ ngta chép cho.vì ngoài bắc quan trọng vai vế nên phải ghi để sau còn phân hàng anh hàng em
 
Mày miền nam phải ko? Miền bắc hầu như nhà nào cũng có gia phả hết.ko chép đc thì trưởng chi,trưởng họ ngta chép cho.vì ngoài bắc quan trọng vai vế nên phải ghi để sau còn phân hàng anh hàng em
trong dòng họ tao cãi mã cũ nhất chắc sanh năm 1901 mà tao thấy tận mắt, chứ cũ hơn thì chưa thấy, thường nhà đi tảo mộ thì giờ cũng ít tụ tập đi tảo mộ như hồi lúc r mầy
 
Chủ yếu miền Bắc trọng lễ nghi vs tno dân Kinh Đô nên nó có ghi chép chứ miền trung vs nam toàn nhập cư, di dân nghèo đói rồi lai Chăm, lai Chân Lạp thì biết tới đời cố là giỏi lắm rồi.
Thời nhà Nguyễn th nào làm quan thì chắc còn sổ sách ghi chú chứ có máu
 
Nghèo chết mẹ ra, ăn còn ko có thì sao mua nổi sách vở ghi chép, bọn có gia phả toàn “cường hài ác bá” :shame:

Họ hàng toàn đâm chọt vay mượn tiền, con gái lớn làm đỹ, trai xuất khẩu culi. Có bọn buky làm quan cả họ được nhờ thì có gia phả chứ miền nam bị bào đời đời nhưng có một số vẫn ơn Đẻn :vozvn (22):
 
Top