1. Con người là sinh vật biết mình sẽ chết
Đây là điểm khác biệt căn bản giữa con người và con vật:
Con vật sống bản năng, không suy nghĩ về cái chết.
Con người thì ý thức được sự hữu hạn của đời mình – một ngày nào đó sẽ chết, mất đi, bị lãng quên.
➡ Điều này khiến con người bị dằn vặt bởi câu hỏi về ý nghĩa: sống để làm gì ?
2. Vì vậy, con người cần một thứ gì đó “tối thượng” – vượt trên bản thân
Đó có thể là:
Thượng đế (tôn giáo)
Chân lý (triết học)
Sự cứu độ (tâm linh)
Lý tưởng (tổ quốc, công lý, nhân loại)
Tình yêu đích thực
Nghệ thuật, khoa học, sáng tạo
Tất cả những thứ này đều đóng vai trò như một “mối quan tâm tối thượng” (MQTTT) – tức là:
Một thứ mà bạn sẵn sàng hy sinh cho nó, xem nó xứng đáng hơn cả sự sống của mình.
Ví dụ:
Viktor Frankl sống sót ở trại tập trung vì ông giữ niềm tin rằng cuộc đời vẫn có ý nghĩa, dù ở đáy địa ngục.
Kierkegaard nói: Con người chỉ thực sự là mình khi sống trước mặt “Thượng đế” – tức là trước một điều gì đó vượt khỏi mình.
Jung cho rằng linh hồn con người cần kết nối với biểu tượng tối thượng để trở nên trọn vẹn.