Tuổi thơ dữ dội

Chào các mày, nay tao lập cái thớt vui này tí để chung mày ném và đây những kỉ niệm của tuổi thơ. Trong này là 1 xã hội, mỗi thằng có 1 cs khác nhau, thằng ở xuôi, thằng ở phố, thằng miền núi, thằng đồng bằng, thằng nhà nghèo, con nhà giàu....Nhưng tất cả chúng mày đều có 1 điểm chung đó là: TUỔI THƠ. Muôn màu muôn vẻ trong cái “Xam cave” này.
Bản thân tao ko ngoại lệ, và những trò vui nhất, đáng nhớ nhất thường là những trò cũng ngu vkl. Các trò ngu ngày càng ngu và nhiều theo thời gian, và biết bao câu tryện cười ra nước mắt bắt đầu từ đây.
Năm 1992, tao 6 tuổi, năm này đốt pháo thoải mái, tết đốt nhiều nhất, cưới xin đốt, khai giảng đốt, vui vkl, nhà nào có chó ko xích xác định mất, nhà nào ko có chó thì có khi lại có chó ở đâu chạy đến. Tết năm ấy, 2 ông cậu tao hơn tao 9 và 11 tuổi, mua thuốc pháo về cuốn, ông tao làm ở 1 cơ quan nhà nước nên giấy rất sẵn, nhiều vô kể, 2 ông cậu cho tao ngồi lên cái ván dài 2m để ép lăn những cuộn giấy cho nó ép thật chặt để làm những quả phó có khi to bằng cái cốc vại uống bia bây giờ. Sau 1 tuần thì thành quả là đc 1 cái nia 3 quả pháo to, 2 3 chục quả cỡ từ cái thỏi son cho đến lọ lăn lách bây giờ ấy. Nhà tao có cái bếp vách làm bằng đất trộn rơm, 2 ông cậu mang cái nia kia vào để sấy cho nỏ, đốt cho to. Và nó to thật, cả nhà đang ăn cơm trưa thì bỗng: đoàng! Đoàng! ĐOÀNG..!!! . ĐOÀNG...!!!! Kéo dài khoảng 3 4 phút gì đó. Bụi tro bếp, bụi vách đất, giấy pháo tứ tung bay cả vào nhà. Cái bếp vách đất nằm xuống bằng lì trong làn khói bụi. 2 ông cậu tao mếu máo khi va phải ánh mắt của ông ngoại tao, tiết mục cơm cháo tạm dừng, chuyển sang màn tẩm quất bằng cán chổi gỗ bạch đàn, dây thừng và tất cả những gì trong tầm với của ông tao. 2 ông cậu nằm bẹp như cái bếp chỉ khác là ko có tí bụi nào, rõ thương, ông tao đánh thì kinh lắm, ko ai dám can. Vì tiếc rẻ, tao ra chỗ bếp bới xem còn quả pháo nào ko thì cũng đc khuyến mại 2 cái bạt tai ù hết đầu mà đến bây giờ mỗi lần xem phim có cảnh tát nhau là nước mắt tao lại ứa ra.
2 ông cậu nằm giường mất 1 tuần tết ko đi đc, tao phải phụ trách bôi rượu mật gấu để tan máu tụ.... (To be con ti niu.)
Thằng lồn này bằng tuổi tao này. Tao thì năm 4-5 tuổi gì đấy. Lấy máy lửa châm vào cái màn đang buông. Nhà thì ở quê. Tý cháy cả nhà. Nhừ đòn.
 
Chào các mày, nay tao lập cái thớt vui này tí để chung mày ném và đây những kỉ niệm của tuổi thơ. Trong này là 1 xã hội, mỗi thằng có 1 cs khác nhau, thằng ở xuôi, thằng ở phố, thằng miền núi, thằng đồng bằng, thằng nhà nghèo, con nhà giàu....Nhưng tất cả chúng mày đều có 1 điểm chung đó là: TUỔI THƠ. Muôn màu muôn vẻ trong cái “Xam cave” này.
Bản thân tao ko ngoại lệ, và những trò vui nhất, đáng nhớ nhất thường là những trò cũng ngu vkl. Các trò ngu ngày càng ngu và nhiều theo thời gian, và biết bao câu tryện cười ra nước mắt bắt đầu từ đây.
Năm 1992, tao 6 tuổi, năm này đốt pháo thoải mái, tết đốt nhiều nhất, cưới xin đốt, khai giảng đốt, vui vkl, nhà nào có chó ko xích xác định mất, nhà nào ko có chó thì có khi lại có chó ở đâu chạy đến. Tết năm ấy, 2 ông cậu tao hơn tao 9 và 11 tuổi, mua thuốc pháo về cuốn, ông tao làm ở 1 cơ quan nhà nước nên giấy rất sẵn, nhiều vô kể, 2 ông cậu cho tao ngồi lên cái ván dài 2m để ép lăn những cuộn giấy cho nó ép thật chặt để làm những quả phó có khi to bằng cái cốc vại uống bia bây giờ. Sau 1 tuần thì thành quả là đc 1 cái nia 3 quả pháo to, 2 3 chục quả cỡ từ cái thỏi son cho đến lọ lăn lách bây giờ ấy. Nhà tao có cái bếp vách làm bằng đất trộn rơm, 2 ông cậu mang cái nia kia vào để sấy cho nỏ, đốt cho to. Và nó to thật, cả nhà đang ăn cơm trưa thì bỗng: đoàng! Đoàng! ĐOÀNG..!!! . ĐOÀNG...!!!! Kéo dài khoảng 3 4 phút gì đó. Bụi tro bếp, bụi vách đất, giấy pháo tứ tung bay cả vào nhà. Cái bếp vách đất nằm xuống bằng lì trong làn khói bụi. 2 ông cậu tao mếu máo khi va phải ánh mắt của ông ngoại tao, tiết mục cơm cháo tạm dừng, chuyển sang màn tẩm quất bằng cán chổi gỗ bạch đàn, dây thừng và tất cả những gì trong tầm với của ông tao. 2 ông cậu nằm bẹp như cái bếp chỉ khác là ko có tí bụi nào, rõ thương, ông tao đánh thì kinh lắm, ko ai dám can. Vì tiếc rẻ, tao ra chỗ bếp bới xem còn quả pháo nào ko thì cũng đc khuyến mại 2 cái bạt tai ù hết đầu mà đến bây giờ mỗi lần xem phim có cảnh tát nhau là nước mắt tao lại ứa ra.
2 ông cậu nằm giường mất 1 tuần tết ko đi đc, tao phải phụ trách bôi rượu mật gấu để tan máu tụ.... (To be con ti niu.)
Về kỷ niệm chơi pháo thì t có nhiều vụ đáng nhớ lắm. Có lần t với ông cậu ruột buộc 6 quả pháo đùng vào đốt ở góc nhà, nổ phát bong cả mảng tường. T bị mẹ t đè ra đánh, còn ông cậu bị bà t đánh.
 
Ông tao rất gia trưởng, và phải nói là 2 ông cậu tao cũng đéo phải vừa, thua giặc tí thôi. Mà đánh tn cũng chỉ ngấm lúc đấy thôi, nhiều nhà thời đấy đánh con kinh hơn nhiều. Trẻ con ngày đó đéo ngồi im xem tivi điện thoại như bg nên nghĩ ra rất lắm trò nghịch, tao sẽ kể dần ở các chap sau. Nhà tao còn 2 cậu, nhiều nhà 4 5 thằng, Còn về đánh con như các cụ quan niệm là dạy dỗ ấy, có nhà treo dốc đầu lên, quất chảy máu đít bôi muối ớt, dìm xuống bể nc....nhiều lắm
Mày ở đâu thế? Quê t trẻ cũng nghịch vkl mà có bị đánh như vậy éo đâu.
 
Đánh trẻ mạnh thế,đau lắm :))
Tại mày chưa nghịch nhiều trò ngu nên ko hiểu đâu kk, toàn trò đéo ai nghĩ ra đc ấy, rảnh tao viết tiếp. Riêng cái trò pháo thì viết ra cahức nửa ngày.
 
tuổi thơ của tao là những trận đòn thừa chết thiếu sống khi tao với mấy thèn trong xóm đi hái trộm cacao, hay đi chăn bò đào củ lang , bẻ bắp trộm để nướng ăn. nghịch ngu thì k có nhưng các trò choie thời đó thật là thú vị..nhìn đám con nít giờ thấy mà chán , bị control bới smart phone, ipad,
nói mới nhớ thời đó có 1 trò thú vị nữa là nhờ bà chị họ hơn tuổi kèm học, học ít mà vạch bướm ra cho t hít là nhiều cơ mà khai nước đái nên t giống như bị lạm dụng tình dục v kaka
 
nhà tao chuyên quấn vỏ pháo, nhồi ngòi rồi đem về Bình Đà đổi lấy pháo thành phẩm đi bán. Tao với ông anh toàn đi xin vé số cũ rồi tự quấn nhồi thuốc và đổ xi để chơi, mẹ, nghịch ngu vãi nồi luôn =))
 
Lại kể nốt câu chuyện về pháo, tao thấy các mày nhiều trò nhưng đây là nó hơi bình dân, chưa phải nghịch ngu, nên ngoài cắm bãi cứt trâu, ném nhau, hôi pháo vụn, buộc vào đuôi chó thì có 2 lần tao nhớ đến già. 1. Bọn tao xui 1 thằng nhà nó có bò, về cho quả pháo cối vào đít con bò rồi châm, hôm đấy 28 tết, bọn tao xếp hàng gần đó xem, con bò chồm lên rồi khụy chân xuống luôn, thế là cả tết nhà nó phải chăm con bò, vì đéo cầm đc máu nên đến mùng 3 tết cà nhà nó ăn thịt bò, riêng thằng đó ăn cháo vì sao thì tao ko biết chắc. 2. Chỗ tao tết đến có hội thi pháo tự phát do choai choai làng tổ chức xem pháo nào to và cầu kì nhất, chưa kể nổ niếc như nào. Để làm đc quả đó không khác đéo gì nghệ nhân làm tranh ĐÔng hồ, giấy phơi khô, phết hồ dán tự nấu nối dàu vào nhau, sân phơi chi chít rồi quấn. Hôm đó sau khi đọ nguội xong (So kích cỡ, ngòi ngủng), thì đến phần đốt. Chỗ thẩm pháo là 1 đoạn đường đất ít người qua lại. Quả nhỏ nhất cỡ cốc vại uống bia, qua to nhất chắc gấp đôi, ngòi dài 20cm. Các quả nhỏ nổ hết trong làn khói bụi đỏ lòm của đường đất, xác pháo trắng trời, cái cảm giác như festivan pháo bg ấy, mùi thuốc pháo lúc đầu thì thơm, sau khét lẹt. Câu chuyện cao trào ở quả cuối, nó to nên các hóng thủ chạy khá xa, cách khoảng 2 30m để chiêm ngưỡng, được sự động viên của anh em thằng chủ thớt châm ngòi và cắm đầu chạy, cái ngòi này cháy chắc cũng phải 30s, lúc nó quay đầu chạy thì ....1 bà cụ chống gậy đi đến ngã 3 từ 1 cái đường nhánh, đcm đéo thằng nào dám chạy lại, cả bọn nín thở, bà cụ chống gậy đi chậm chậm, từ lúc xuất hiện cách quả phải hơn 30m, từ từ...từ từ khoảng hơn 15 mét. !!ĐÙNG!!!!///!!!! Trời đất điên đảo, cát bụi rào rào đéo thể nhìn thấy gì luôn, “Ăn loz rồi” là suy nghĩ của tao lúc này, mất khoảng 15s mới nhìn đc lại, bà cụ nằm xuống, nhìn xa đéo thấy động đậy gì, cả bọn co giò chạy thục mạng, tao với ông cậu cả thì ko, đứng chôn chân, thế loz nào bà ấy lại bò dậy đi tiếp, lúc đó ông cậu mới chạy, tao chạy theo đc 1 đoạn nấp vào nhìn xem bà ấy làm sao ko, thấy vẫn ok. Do tiếng nổ to quá nên 1 vài người lớn chạy lại xem, ra chỗ bà cụ thấy bà quần áo be bét mới dìu vào vệ đường.Tối hôm đó, dịch vụ masage tẩm quất nổ quanh xóm nhỏ nhà quê vốn dĩ rất yên bình, 2 ông cậu tao ko thể thiếu. Sau hỏi ra thì bà cụ ko sao, may mà bà ấy bị điếc từ trước chứ ko đi mẹ rồi....
 
Nói về mấy trò nghịch ngu thì lúc bé khỏi nói. Tao lấy nỏ(ná cao su) bắn vào dái ngựa thế là con ngựa nó lồng lên lôi cái xe chạy xồng xộc ai cũng sợ may mà nó ko cắn ng. Hôm ấy tao vs thg anh họ tao đang chơi ở đầu ngõ thấy 2 con chó đi tơ(con đực là bec giê con cái là chó ri), 2 ae tao bàn nhau về vặt ớt chỉ thiên dã ra cho nước vào khuấy lên sau lấy ống xi lanh hút mang ra xịt vào chim 2 con chó. Mịa xịt phát mà 2 thằng quay đầu phót cái lên tường nhìn 2 con chó kêu ủng oẳng chạy, con chó đực to hơn nó lôi con cái bụi mù cả ngõ, đến cuối ngõ thì dứt dc ra mà con đực vẫn chạy vẫn kêu, con cái cũng kêu nhưng đéo chạy. 2 thg ngồi cười cũng may nhà ko có ai nên ko ai biết. Còn nhiều trò ngu nữa lắm đéo kể hết dc
 
Chào các mày, nay tao lập cái thớt vui này tí để chung mày ném và đây những kỉ niệm của tuổi thơ. Trong này là 1 xã hội, mỗi thằng có 1 cs khác nhau, thằng ở xuôi, thằng ở phố, thằng miền núi, thằng đồng bằng, thằng nhà nghèo, con nhà giàu....Nhưng tất cả chúng mày đều có 1 điểm chung đó là: TUỔI THƠ. Muôn màu muôn vẻ trong cái “Xam cave” này.
Bản thân tao ko ngoại lệ, và những trò vui nhất, đáng nhớ nhất thường là những trò cũng ngu vkl. Các trò ngu ngày càng ngu và nhiều theo thời gian, và biết bao câu tryện cười ra nước mắt bắt đầu từ đây.
Năm 1992, tao 6 tuổi, năm này đốt pháo thoải mái, tết đốt nhiều nhất, cưới xin đốt, khai giảng đốt, vui vkl, nhà nào có chó ko xích xác định mất, nhà nào ko có chó thì có khi lại có chó ở đâu chạy đến. Tết năm ấy, 2 ông cậu tao hơn tao 9 và 11 tuổi, mua thuốc pháo về cuốn, ông tao làm ở 1 cơ quan nhà nước nên giấy rất sẵn, nhiều vô kể, 2 ông cậu cho tao ngồi lên cái ván dài 2m để ép lăn những cuộn giấy cho nó ép thật chặt để làm những quả phó có khi to bằng cái cốc vại uống bia bây giờ. Sau 1 tuần thì thành quả là đc 1 cái nia 3 quả pháo to, 2 3 chục quả cỡ từ cái thỏi son cho đến lọ lăn lách bây giờ ấy. Nhà tao có cái bếp vách làm bằng đất trộn rơm, 2 ông cậu mang cái nia kia vào để sấy cho nỏ, đốt cho to. Và nó to thật, cả nhà đang ăn cơm trưa thì bỗng: đoàng! Đoàng! ĐOÀNG..!!! . ĐOÀNG...!!!! Kéo dài khoảng 3 4 phút gì đó. Bụi tro bếp, bụi vách đất, giấy pháo tứ tung bay cả vào nhà. Cái bếp vách đất nằm xuống bằng lì trong làn khói bụi. 2 ông cậu tao mếu máo khi va phải ánh mắt của ông ngoại tao, tiết mục cơm cháo tạm dừng, chuyển sang màn tẩm quất bằng cán chổi gỗ bạch đàn, dây thừng và tất cả những gì trong tầm với của ông tao. 2 ông cậu nằm bẹp như cái bếp chỉ khác là ko có tí bụi nào, rõ thương, ông tao đánh thì kinh lắm, ko ai dám can. Vì tiếc rẻ, tao ra chỗ bếp bới xem còn quả pháo nào ko thì cũng đc khuyến mại 2 cái bạt tai ù hết đầu mà đến bây giờ mỗi lần xem phim có cảnh tát nhau là nước mắt tao lại ứa ra.
2 ông cậu nằm giường mất 1 tuần tết ko đi đc, tao phải phụ trách bôi rượu mật gấu để tan máu tụ.... (To be con ti niu.)
Tml theo 2 ông cậu nghịch dại may mà giờ này vẫn ngồi đây cào phím được. Mà phải nói thật thời đấy kỷ niệm pháo các thứ vui vl. Bác tao làm giáo viên nên nhiều giáo án lắm đợt tao xé mấy quyển để quấn pháo bị mách ông già cho nát đít.:vozvn (1):
Thời đó đi lượm pháo nhà người ta đốt, có thằng nhét trái pháo tim giữa vào túi quần, mẹ nó gặp tim cháy chậm nó nổ phát banh cả háng.
Đ.m đợt ấy túi quần túi áo tao te tua tml ạ :oh:

Tao vs ông anh họ về quê làm cháy 1 cây rơm vì tẩm xăng chuột thế là nó chạy vào cây rơm. May nó Ko chạy vào nhà. Về nhà bị ông già cho ăn bao nhiêu lươn. Giờ thì thoảng uống rượu với ông ảnh họ kể chuyện xưa

Tao thì ngu hơn đốt cm đống rơm xem có cháy to không cuối cùng đm cháy to thật và đéo dập được. :vozvn (3):
 
Tao thì nhà bán tạp hoá , năm ý bán cả pháo , 30 tết t với thg hàng xóm lấy trộm pháo ra đốt , xong ông già phát hiện đánh 1 trận tơi bời rồi đuổi đi
 
Tao dùng cả tuổi thơ để đọc và hóng chap mới chuyện thằng nhị fun nên đéo có gì để kể. Nghĩ dõ chán.
 
Top