Johnny Lê Nữu Vượng
Già làng
Quantico, hơn 800 vị tướng lĩnh và đô đốc Mỹ – những người từng đổ máu ở sa mạc và núi non – ngồi im thin thít, tay cầm sổ tay, ghi chép từng lời lảm nhảm của Donald Trump về "chiến tranh từ bên trong", gửi lính vào Chicago hay Portland để "dẹp loạn", và khen ngợi Hegseth như cứu tinh chống "văn hóa thức tỉnh". Không vỗ tay, không câu hỏi, chỉ toàn ghi chép – như thể họ đang học thuộc lòng "Tư tưởng Trump" để tránh bị sa thải, giống hệt các tướng Bắc Hàn ngồi run rẩy ghi lại từng câu "Kim Jong-un vĩ đại" dưới ánh mắt độc tài.
Bên Triều Tiên, ghi chép lời Kim là nghi thức bắt buộc, từ bài phát biểu đến cái hắt hơi – ai không ghi là phản bội, có khi mất đầu ngay lập tức. Còn ở Mỹ? Đây là dân chủ cơ mà! Nhưng nhìn cảnh đó, bạn có thấy khác biệt không? Trump lên sân khấu, kể chuyện theo kiểu "tôi là vĩ đại nhất", dọa "kẻ thù nội bộ" (ý là phe Dân chủ, báo chí, và ai dám bất đồng), trong khi các tướng mặt đơ như tượng, bút lướt trên giấy để "bảo vệ bản thân" – như một cựu sĩ quan trên X nói: "Phải giữ bản sao bài phát biểu điên rồ này, để nếu Trump ra lệnh bất hợp pháp, ta có thể dùng nó làm lá chắn chống 'bất tuân'". Không phải ghi để học hỏi chiến lược, mà ghi để sống sót trong "triều đại Trump 2.0".
Hegseth mở màn bằng "Bộ Chiến tranh" và siết "tiêu chuẩn nam tính", Trump kết thúc bằng lời kêu gọi "sẵn sàng chiến đấu không khoan nhượng" – nhưng không một đề cập đến Trung Quốc hay Nga, chỉ toàn chính trị đảng phái. Các tướng ngồi đó, huân chương lấp lánh từ Iraq, Afghanistan, giờ phải ghi chép như học sinh tiểu học nghe thầy cô kể chuyện cổ tích. Cựu tướng Paul Eaton gọi đây là "sự sụp đổ của truyền thống quân sự Mỹ", còn trên mạng, meme lan như cháy: "Tướng Mỹ giờ học 'Sách Đỏ Trump' rồi", "Từ giờ, huân chương dũng cảm phải kèm sổ tay ghi chép".
Thật ra, đây không chỉ là buổi họp dở tệ – nó là dấu hiệu của một hệ thống đang trượt dài về phía "cult of personality", nơi lãnh đạo biến quân đội thành công cụ cá nhân, giống Kim Jong-un dùng tướng lĩnh để củng cố quyền lực. Trump từng đùa (hay không đùa?) rằng muốn dân Mỹ "ngồi nghiêm túc" nghe ông như dân Bắc Hàn nghe Kim. Giờ thì... nó đang thành hiện thực, ít nhất trong căn phòng đó "Mỹ hóa Triều Tiên"

