Tướng Tá VNCH sau năm 1975 cuộc sống ở nước ngoài ra sao nhỉ?

Để tao thông não cho một số tml về khái niệm giàu có để chúng mày hiểu đúng về việc so sánh độ giàu giữa 2 thời kì.
Bây giờ giàu có thì đa số sẽ được quy ra nhà , đất, đó là 2 thứ cơ bản nhất để định giá tài sản.
Nhưng lui về trước đây vài chục năm thì đất rẻ như bèo, thậm chí ở những vùng xa xôi như thủ đức, bình dương thì có thể xin chứ éo cần phải mua .
Do đó không thể đem cái giá trị của đất bây giờ nhân theo vàng rồi quy đổi ra và đánh giá là sao ngày xưa giàu thế 😄😄.
Thời xưa giàu có thì cũng dựa trên đất đai nhà cửa nhưng nó không phải là thước đo chính và là nơi giữ tiền, vì đang thời chiến tranh nên ưu tiên sẽ là vàng và kim cương chứ không phải là mua bđs .
Trước đây sở hữu vài căn nhà đối với những người có vị trí trong chính quyền VNCH là không có gì ghê gớm và cũng không gọi là giàu .
vodka
 
Chúng mày phải hiểu là cái thế của QK1 lúc đó nó khiến cho tướng Trưởng đéo thể làm gì được. QK1 là tuyến đầu nên là nơi có lực lượng mạnh nhất gồm 3 sư 1, 2, 3 và tăng phái 2 sư tổng trù bị là dù và TQLC cùng 3 liên đoàn BDQ, quân số tương đương 2 quân đoàn. Với lực lượng như thế tướng Trưởng đủ sức bảo vệ vùng trách nhiệm của mình. Tuy nhiên sau trận thảm bại ở Tây Nguyên thì áp lực đè lên QK1 như trái núi vì lúc này sườn phía Tây đã hở 1 lỗ toang hoác, lúc này cần nhất là sự ổn định để tái phối trí lại thì Thiệu lại rút sư dù về Sài Gòn khiến cho kế hoạch phòng thủ đảo lộn toàn bộ. Cùng với sự hoang mang của quân dân chạy từ Tây Nguyên về thì việc sư dù rút đã khiến tinh thần của lính VNCH xuống rất thấp, tướng Giáp lại ra lệnh cho quân GP đánh rát khiến cho quân VNCH không kịp phản ứng mà tan vỡ hàng loạt, đúng kiểu binh bại như núi lở khiến tướng Trưởng không thể xoay sở đc gì. Lịch sử không có chữ Nếu nhưng lúc này nếu Thiệu ko rút sư dù về sau thất bại ở Tây Nguyên thì QK1 có khả năng sẽ đứng vững, ít nhất là sẽ giữ được Đà Nẵng chứ không phải bị tướng Tấn đánh tan tác cả chục vạn quân chỉ sau có vài ngày
Mày viết rất hay nhưng hình như có gì đéo đúng 1 chỗ. =)) nhưng mà thôi cứ để nhân dân tin là vậy đi. Lỡ chém bò nó húc chết:))
 
M nói chuẩn. Nó bắt tay với trung quốc năm 72. Mục đích của nó đã đạt được. Thì VNCH bị bỏ rơi là đúng.2
Còn cứ đổ lỗi cho tướng Trưởng hay tướng Phú nọ kia, hay Đỗ Cao Trí còn sống,,,v.v
VNCH sau năm 73 suy tàn rồi. Bị cắt Viện trợ Thiệu đã tính bỏ toàn bộ Vùng 1, Vùng 2 chỉ giữ từ Buôn Mê Thuột đến Nha Trang ( khanh hoà) trở vào. Đó là đường ranh giới mới.
Việc mất Buôn Ma Thuột, nhưng tại Quân Đoàn 2 vẫn còn toàn bộ sư đoàn 22 bộ binh, hai trung đoàn của sư đoàn 23 BB, 2 sư đoàn không quân số 2 và số 6, 5 liên đoàn BDQ còn đóng ở pheilku và kom tum. Nếu như còn đc Mỹ viện trợ, Phú đc tiếp vận và yểm trợ đầy đủ sẽ huy động không quân và tất cả các lực lượng có trong tay chiếm lại Buôn Ma Thuột hay ít nhất cố thủ giữ vững đc Kom tum, và Pheilku.
Hết viện trợ, Thiệu mất tinh thần mới ra lệnh cho Phú triệt thoái quân đoàn 2 ra khỏi cao nguyên mới dẫn đến kết cục bi thảm trên liên tỉnh lộ số 7 rồi dẫn đến mất nước.
Vụ rút một phần để xem Mẽo có đem B52 quay lại ko, nhưng không thành. Nhưng trước đó bị lừa tập trung hết mẹ quân ở Pleiku là hỏng mẹ rồi.
 
Mày viết rất hay nhưng hình như có gì đéo đúng 1 chỗ. =)) nhưng mà thôi cứ để nhân dân tin là vậy đi. Lỡ chém bò nó húc chết:))
Cứ chém thoải mái đi, tao sợ đéo gì mấy con bò
 
Mỹ là vậy con cờ lợi ích to lớn nó thấy TQ thôm bơ nó bỏ thằng VN CH ngay chứ nó còn đầu tư thì dễ gì mà Bắc Việt ăn được nói chung đường lối của các cụ sau này là tự lực tự cường chỉ là các đệ ngu ăn tàn phá hại , tầng lớp hậu duệ cũng ngu nên giờ nát bấy
Đơn giản là hết mẹ giá trị thôi. Như U cà bây giờ nó buông thì ăn cứt.
 
Ông nội tao xưa chỉ mới trưởng chi mà nuôi 11 người con với người vợ bị bệnh tâm thần, lúc đó ổng chỉ mới 37-38t. mà cái chi khu ổng ở Cầu Kè Trà Vinh, nơi toàn sư sải nghèo khổ..
Vì cái lý lịch ông nội tao mà ông bà già tao lên bờ xuống ruộng với mấy ông tiếp quản sau này, dù ông bác ruột ông già- em ông nội tao về làm ban an ninh ở đó..
Hồi xưa gia đình ông nội tao thì nằm 2 phe do thời cuộc.
ông 4 ông 7 thì tập kết nằm vùng, ông 6 là nội tao, ông 9 ông 10 thì đi lính quốc gia..
tao nhớ cái thời đói khát lúc mấy ông vô tiếp quản,. khổ cực như chó
M giống t, hai bên họ hàng đỏ vàng đều có hết .
Nhưng cũng nhờ vậy mà giải phóng vô giúp đỡ lẫn nhau trong giai đoạn bao cấp mà đỡ cực, đỡ bị hành hơn nhiều .
Nhưng sau cùng cả bên ngoại bên nội đều định hướng cho con cháu trong nhà cái sự khốn nạn của cơm sườn, khuyên nên cẩn thận khi làm ăn với dân xứ bắc, dạy con cháu những truyền thống của miền nam, đặc biệt là trong cách ứng xử, trong câu từ và ngôn ngữ.
 
Mày viết rất hay nhưng hình như có gì đéo đúng 1 chỗ. =)) nhưng mà thôi cứ để nhân dân tin là vậy đi. Lỡ chém bò nó húc chết:))
Mày biết thì thông não cho ae chưa biết. Sợ lol gì bò !
 
Hai bên đều có lý tưởng của mình, sợ nhất là bọn trở cờ. Tao gặp mấy đứa khốn nạn vl, hoá ra trở cờ có nòi mấy đời đm.
 
Vụ rút một phần để xem Mẽo có đem B52 quay lại ko, nhưng không thành. Nhưng trước đó bị lừa tập trung hết mẹ quân ở Pleiku là hỏng mẹ rồi.
Quân đoàn 2 rộng lơn nhất gồm hai mặt trận duyên hải và cao nguyên lại chỉ có 2 sư đoàn bb 22,23 bảo vệ. Địa hình phức tạp.
Khó cho Thiếu tướng Phạm Văn Phú. Phú chỉ đủ tầm cầm quân cấp sư đoàn. Kém xa tướng tư lệnh tiền nhiệm Nguyễn Văn Toàn.
 
Tao là hậu duệ của VNCH , gia đình công giáo và cũng có nhiều bà con giữ những vị trí cao trong VNCH .
Tướng thì không có nhưng tá thì có lão Vương Mộng Long là bà con bên mẹ.
Lão này thì đời sống đúng chuẩn quân nhân ngày xưa, chỉ biết đến chiến trận và bằng hữu nên cuộc sống tương đối nghèo .
Vk con và gia đình rất bình thường nhưng họ được sống trong tình yêu và tôn trọng của cộng đồng hải ngoại.
Tướng cao cấp thì đa số đều kín tiếng nên hầu như không có ai biết được cuộc sống hiện tại.
Nhà tao hiện tại ở thủ đức và gần với nhà của ông Dương Văn Minh, con cháu nhà ông Minh hiện tại rất giàu vì sở hữu rất nhiều đất.
Sau khi giải phóng thì cách mạng có thu hồi một số đất của nhà ông Minh để trưng dụng làm cơ quan chính phủ, ủy ban phường Linh Tây thủ Đức ngày nay chính là nhà ông Minh.
Toàn bộ khu vực xung quanh thì con cháu ông Minh vẫn được sở hữu nhưng không cho phép mua bán hay xây dựng lớn.
Mới đây cháu gái ông Minh mới được phép xây dựng một cái quán cafe lớn ở thủ đức.
Dương Văn Minh là CS cài vào VNCH nhé tml.. nên con cháu ổng giàu thì đéo có gì lạ. Bác tao mới cấp tá, sau 75 nó hành ra bã, các anh tao đéo đc cho đi học.. phải làm đủ nghề để sống. Dm nó
 
Vụ rút một phần để xem Mẽo có đem B52 quay lại ko, nhưng không thành. Nhưng trước đó bị lừa tập trung hết mẹ quân ở Pleiku là hỏng mẹ rồi.
Thật ra Thiệu đã xác định bỏ Huế rồi, trong bức điện của tướng Viên gửi cho tướng Trưởng thì lúc này khả năng của bộ tổng tham mưu chỉ đủ sức yểm trợ cho 1 "enclave" nên sẽ lui về giữ Đà Nẵng và hoàn trả sư dù về Sài Gòn. Vấn đề là để tái phối trí lại tuyến phòng thủ và rút quân trong khi bị đối phương tấn công là việc rất khó và phải mất hàng tháng để chuẩn bị thì Thiệu lại yêu cầu hoàn trả ngay về khiến tuyến phòng thủ bị hổng 1 mảng lớn, quân VNCH thấy sư dù rút lại tưởng bị bỏ rơi nên rã ngũ hành loạt. Nói Thiệu đem QK1 ra làm con tin để ép Mỹ cũng có cái lý 1 phần nhưng việc để mất cả chục vạn quân cùng toàn bộ trang thiết bị thì tao nghĩ Thiệu đéo nghĩ đến
 
Quân đoàn 2 rộng lơn nhất gồm hai mặt trận duyên hải và cao nguyên lại chỉ có 2 sư đoàn bb 22,23 bảo vệ. Địa hình phức tạp.
Khó cho Thiếu tướng Phạm Văn Phú. Phú chỉ đủ tầm cầm quân cấp sư đoàn. Kém xa tướng tư lệnh tiền nhiệm Nguyễn Văn Toàn.
2 sư đoàn của nó có 7 trung đoàn và thêm 5 liên đoàn biệt động quân, 2 sư đoàn không quân. Nó bố trí thế đéo phải không có lý do đâu mày.
 
Để tao thông não cho một số tml về khái niệm giàu có để chúng mày hiểu đúng về việc so sánh độ giàu giữa 2 thời kì.
Bây giờ giàu có thì đa số sẽ được quy ra nhà , đất, đó là 2 thứ cơ bản nhất để định giá tài sản.
Nhưng lui về trước đây vài chục năm thì đất rẻ như bèo, thậm chí ở những vùng xa xôi như thủ đức, bình dương thì có thể xin chứ éo cần phải mua .
Do đó không thể đem cái giá trị của đất bây giờ nhân theo vàng rồi quy đổi ra và đánh giá là sao ngày xưa giàu thế 😄😄.
Thời xưa giàu có thì cũng dựa trên đất đai nhà cửa nhưng nó không phải là thước đo chính và là nơi giữ tiền, vì đang thời chiến tranh nên ưu tiên sẽ là vàng và kim cương chứ không phải là mua bđs .
Trước đây sở hữu vài căn nhà đối với những người có vị trí trong chính quyền VNCH là không có gì ghê gớm và cũng không gọi là giàu .
Chính xác. Chiến tranh thì tài sản là vàng, là đô, là kim cương. Chứ đất đai có ý nghĩa nó nhỏ thôi
 
Thật ra Thiệu đã xác định bỏ Huế rồi, trong bức điện của tướng Viên gửi cho tướng Trưởng thì lúc này khả năng của bộ tổng tham mưu chỉ đủ sức yểm trợ cho 1 "enclave" nên sẽ lui về giữ Đà Nẵng và hoàn trả sư dù về Sài Gòn. Vấn đề là để tái phối trí lại tuyến phòng thủ và rút quân trong khi bị đối phương tấn công là việc rất khó và phải mất hàng tháng để chuẩn bị thì Thiệu lại yêu cầu hoàn trả ngay về khiến tuyến phòng thủ bị hổng 1 mảng lớn, quân VNCH thấy sư dù rút lại tưởng bị bỏ rơi nên rã ngũ hành loạt. Nói Thiệu đem QK1 ra làm con tin để ép Mỹ cũng có cái lý 1 phần nhưng việc để mất cả chục vạn quân cùng toàn bộ trang thiết bị thì tao nghĩ Thiệu đéo nghĩ đến
Tao thấy khổ nhất là tqlc, đm nó cho máy bay chở ra rồi bắt rút bằng tàu hải quân.
 
Quân đoàn 2 rộng lơn nhất gồm hai mặt trận duyên hải và cao nguyên lại chỉ có 2 sư đoàn bb 22,23 bảo vệ. Địa hình phức tạp.
Khó cho Thiếu tướng Phạm Văn Phú. Phú chỉ đủ tầm cầm quân cấp sư đoàn. Kém xa tướng tư lệnh tiền nhiệm Nguyễn Văn Toàn.
QK2 có 2 sư nhưng lại có đến 5 liên đoàn BDQ với sức mạnh bằng 2 sư đoàn, địa hình Tây Nguyên phù hợp với các đơn vị BDQ nên sức mạnh QK2 ko kém QK3 đâu, mạnh hơn QK4
 
Thật ra Thiệu đã xác định bỏ Huế rồi, trong bức điện của tướng Viên gửi cho tướng Trưởng thì lúc này khả năng của bộ tổng tham mưu chỉ đủ sức yểm trợ cho 1 "enclave" nên sẽ lui về giữ Đà Nẵng và hoàn trả sư dù về Sài Gòn. Vấn đề là để tái phối trí lại tuyến phòng thủ và rút quân trong khi bị đối phương tấn công là việc rất khó và phải mất hàng tháng để chuẩn bị thì Thiệu lại yêu cầu hoàn trả ngay về khiến tuyến phòng thủ bị hổng 1 mảng lớn, quân VNCH thấy sư dù rút lại tưởng bị bỏ rơi nên rã ngũ hành loạt. Nói Thiệu đem QK1 ra làm con tin để ép Mỹ cũng có cái lý 1 phần nhưng việc để mất cả chục vạn quân cùng toàn bộ trang thiết bị thì tao nghĩ Thiệu đéo nghĩ đến
Nên chúng mày liên hệ với Nga và U cà bây giờ. Nga muốn rút cũng đéo được, không có hiệp định đình chiến hay hoà bình mà rút nó truy kích cho bỏ mẹ.
Giờ sa lầy cmnr.
 
Tao thấy khổ nhất là tqlc, đm nó cho máy bay chở ra rồi bắt rút bằng tàu hải quân.
Tình trạng TQLC thì phải xem truyện "tháng 3 gãy súng" mới thấy nó thảm và bát nháo đến thế nào
 
QK2 có 2 sư nhưng lại có đến 5 liên đoàn BDQ với sức mạnh bằng 2 sư đoàn, địa hình Tây Nguyên phù hợp với các đơn vị BDQ nên sức mạnh QK2 ko kém QK3 đâu, mạnh hơn QK4
BĐQ thì dạng bộ binh nhẹ không có pháo binh cơ hữu và cả hậu cầu cơ hữu nên rất khổ. Nguời nhà thằng @NESTA2810 là tiểu đoàn trưởng tiểu đoàn 82. Sau khi rút từ QK2 về còn đánh trận Xuân Lộc tưng bừng. Đm đời nhà binh thì cũng để lại sử sách rồi.
 
Nên chúng mày liên hệ với Nga và U cà bây giờ. Nga muốn rút cũng đéo được, không có hiệp định đình chiến hay hoà bình mà rút nó truy kích cho bỏ mẹ.
Giờ sa lầy cmnr.
Nga khác VNCH, quân Nga còn có lực lượng dự bị mạnh chưa tham chiến nên có thể tổ chức rút quân dễ dàng hơn VNCH nhiều, quân UKr không thể thoải mái truy kích quân Nga vì có thể dễ dàng bị quân Nga phản công tiêu diệt. Nói chung tình thế Nga Ukraine giờ cứ cù cưa thôi, Nga nó chơi bài cấu máu đến chết thì căng cho Ukraine đấy
 
Thật ra Thiệu đã xác định bỏ Huế rồi, trong bức điện của tướng Viên gửi cho tướng Trưởng thì lúc này khả năng của bộ tổng tham mưu chỉ đủ sức yểm trợ cho 1 "enclave" nên sẽ lui về giữ Đà Nẵng và hoàn trả sư dù về Sài Gòn. Vấn đề là để tái phối trí lại tuyến phòng thủ và rút quân trong khi bị đối phương tấn công là việc rất khó và phải mất hàng tháng để chuẩn bị thì Thiệu lại yêu cầu hoàn trả ngay về khiến tuyến phòng thủ bị hổng 1 mảng lớn, quân VNCH thấy sư dù rút lại tưởng bị bỏ rơi nên rã ngũ hành loạt. Nói Thiệu đem QK1 ra làm con tin để ép Mỹ cũng có cái lý 1 phần nhưng việc để mất cả chục vạn quân cùng toàn bộ trang thiết bị thì tao nghĩ Thiệu đéo nghĩ đến
Huế đéo có giá trị về mặt chiến thuật, nhưng lại là cố đô nên phải giữ, là giá trị tinh thần. Chứ đm làm cái ranh giới ở Hải Vân là đẹp nhất.
 
ông ngoại tao làm sĩ quân thời đệ nhị cộng hoà, lên tới hàm trung tá, đều đau chết trước 75, lý lịch như vậy mà bên ngoại cháu kêu ông ngoại tao bằng chú ruột vẫn leo lên tới lãnh đạo tỉnh bình định, méo hiểu kiểu gì
Ông ngoại m là tình báo
 
Tao mong có ngày dc sang Mẽo để vào thư viện cuốc hội đọc mấy cái tao chưa được đọc về ctvn, mà đéo biết bao giờ.
 
Huế đéo có giá trị về mặt chiến thuật, nhưng lại là cố đô nên phải giữ, là giá trị tinh thần. Chứ đm làm cái ranh giới ở Hải Vân là đẹp nhất.
Huế bé như cái mắt muỗi lại chỉ có 1 con đường nối với hậu phương qua đèo Hải Vân, đối phương cắt được con đường này thì coi như xong, Đà Nẵng nó là căn cứ hải lục không quân rõ ràng giá trị hơn rất nhiều
 

Có thể bạn quan tâm

Top