
Vấn đề làm tao thất vọng nhất ở VN không phải ở nhà nước Cộng sản
Chính quyền mất dạy, tham nhũng, mafia, cái đó ai cũng biết rồi, dân đều ngầm hiểu. Khi có người nói là có nơi còn tệ hơn, đúng là như vậy. Chính quyền VN không phải tệ nhất thế giới, cũng chả phải tốt nhất, mặc dù chắc là thuộc dạng dưới trung bình. Những người muốn đất nước phát triển đều biết rõ điều này.
Nhưng thứ mà làm tao thất vọng nhất, chính là thái độ của dân tộc này về chính quyền. Chỉ có người Việt Nam mới ghét chính người Việt Nam nhất, có bi kịch nào lớn hơn điều này? Hiện tại thì không thể thay đổi, tốt nhất là nhìn về tương lai, nhưng những thế hệ bị tẩy não nhồi sọ là tương lai của VN, những người có ý kiến đối lập sẽ bị lọc và tẩy chay. 10 năm trước t còn có hy vọng là nhà nước sẽ dần trở nên tốt hơn, nhưng với cách vận hành hiện tại, ưu tiên propaganda hơn tự thay đổi giá trị thì 50 năm sau cũng không thay đổi.
Ở Venezuela, có thể họ có những thứ tệ hơn VN. Nhưng cách mà họ bầu cử cho phe họ muốn, chống lại phe độc tài, ra đường biểu tình, đó mới là hy vọng cho một đất nước tốt hơn, vì người dân ở đó đồng lòng bảo vệ nhau.
Còn người Việt Nam lại đi bảo vệ kẻ cướp bóc của mình để chà đạp lên đồng bào. Thật sự là tao chưa thấy đất nước nào lạ như vậy luôn, có lẻ là do VN có một cái lịch sử quá đặc thù. Khái niệm phản động là một cái concept ngu ngốc nhất t từng biết, chẳng có người dân nào rảnh đi chống phá lại đất nước của chính mình, nơi mình sinh ra. Nhưng chắc đó là cách cộng sản hoạt động tuyên truyền, một là chống tư bản theo kiểu giã lã, hai là tự tạo ra một kẻ thù chung trừu tượng để dân ghét nó thay vì ghét mình. Và dùng từ ngữ để làm vũ khí.
Thứ tao thất vọng là sự ngu muội của một bộ phận dân tộc, nếu dân Việt đồng lòng, thì đã có thể tạo áp lực lên chính quyền. Nhưng với tình trạng hiện tại, Đảng có thể ngồi không hoặc làm bất cứ thứ gì, luôn có một nhóm không ít (được thuê hoặc làm miễn phí) bảo vệ trên mọi phương diện, và tấn công một cách thiếu suy nghĩ và đồng cảm với những người dân khác. Có lẽ ngày VN tự chuyển hoá thay đổi còn xa, rất xa lắm và cái hy vọng thời tao còn trẻ giờ đã lụi tàn.
Chính quyền mất dạy, tham nhũng, mafia, cái đó ai cũng biết rồi, dân đều ngầm hiểu. Khi có người nói là có nơi còn tệ hơn, đúng là như vậy. Chính quyền VN không phải tệ nhất thế giới, cũng chả phải tốt nhất, mặc dù chắc là thuộc dạng dưới trung bình. Những người muốn đất nước phát triển đều biết rõ điều này.
Nhưng thứ mà làm tao thất vọng nhất, chính là thái độ của dân tộc này về chính quyền. Chỉ có người Việt Nam mới ghét chính người Việt Nam nhất, có bi kịch nào lớn hơn điều này? Hiện tại thì không thể thay đổi, tốt nhất là nhìn về tương lai, nhưng những thế hệ bị tẩy não nhồi sọ là tương lai của VN, những người có ý kiến đối lập sẽ bị lọc và tẩy chay. 10 năm trước t còn có hy vọng là nhà nước sẽ dần trở nên tốt hơn, nhưng với cách vận hành hiện tại, ưu tiên propaganda hơn tự thay đổi giá trị thì 50 năm sau cũng không thay đổi.
Ở Venezuela, có thể họ có những thứ tệ hơn VN. Nhưng cách mà họ bầu cử cho phe họ muốn, chống lại phe độc tài, ra đường biểu tình, đó mới là hy vọng cho một đất nước tốt hơn, vì người dân ở đó đồng lòng bảo vệ nhau.
Còn người Việt Nam lại đi bảo vệ kẻ cướp bóc của mình để chà đạp lên đồng bào. Thật sự là tao chưa thấy đất nước nào lạ như vậy luôn, có lẻ là do VN có một cái lịch sử quá đặc thù. Khái niệm phản động là một cái concept ngu ngốc nhất t từng biết, chẳng có người dân nào rảnh đi chống phá lại đất nước của chính mình, nơi mình sinh ra. Nhưng chắc đó là cách cộng sản hoạt động tuyên truyền, một là chống tư bản theo kiểu giã lã, hai là tự tạo ra một kẻ thù chung trừu tượng để dân ghét nó thay vì ghét mình. Và dùng từ ngữ để làm vũ khí.
Thứ tao thất vọng là sự ngu muội của một bộ phận dân tộc, nếu dân Việt đồng lòng, thì đã có thể tạo áp lực lên chính quyền. Nhưng với tình trạng hiện tại, Đảng có thể ngồi không hoặc làm bất cứ thứ gì, luôn có một nhóm không ít (được thuê hoặc làm miễn phí) bảo vệ trên mọi phương diện, và tấn công một cách thiếu suy nghĩ và đồng cảm với những người dân khác. Có lẽ ngày VN tự chuyển hoá thay đổi còn xa, rất xa lắm và cái hy vọng thời tao còn trẻ giờ đã lụi tàn.
Sửa lần cuối: