Vẫn là câu chuyện về con....

nhutrang886

Mai là mùng một
Lại là cháu là em là tao ....chúng mày ah. Hậu câu chuyện ly hôn con cái khổ thật. Tao buồn, nhớ con, chẳng thiết chẳng buồn làm gì. Tao chẳng cần gì cần mỗi con.
Tiếp chuyện hồi trước của tao nhé. Chả là mẹ có người khác nên con trai t ghét và chống đối k nghe lời. Mẹ thì có bồ mới lại muốn k vướng bận con để có thời gian rảnh bên người tình. Nên 5/9 khai giảng k chịu đc con, tao lại xót con. Lặn lội nài nỉ vẫn xin nó cho con về với tao từ đó. Thời gian 5 tháng về với bố. Con t rất vui, lúc nào cungz bám bố nói yêu bố chỉ cần bố và muốn ở với bố mãi. Con cũng tiến bộ lên rất nhiều và rất thoải mái . Ngược lại lúc nào cungz nói ghét mẹ, ko muốn về mẹ.... Ngay cả bài văn trên lớp tả về người em yêu quý nó cũng viết tả về bố, chứ ko phải mẹ. Cô giáo còn nhắn cho t là cô hỏi cả lớp có ai ko yêu mẹ ko ? Thì có mình con tao nói ghét mẹ ko yêu mẹ. Về hỏi tại sao thì con kể trước chưa về bố. Mẹ dắt bồ về nhà ăn uống. Rồi ngủ trên chiếc giường mấy tháng trước cả con bố mẹ ngủ chung . Và cả mẹ cả ông ấy đuổi con lên tầng 3 ngủ 1 mình. Để 2 người ngủ dưới, con sợ con khóc mà ko có ai. Địt mẹ nghe xong mà sôi máu mà chỉ muốn đập vào mặt con mẹ nó trận. Rồi con kể mẹ còn bảo con nói dối bố ko đc kể cho bố mẹ dắt con sang nhà bác kia ăn ngủ.... sao mẹ bảo con k đc nói dối mà mẹ lại dạy con nói dối bố . Đm đéo biết nói sao. T định chửi cho trận nhưng nghĩ bụng thoii , mình đéo là gì nữa nói nó lại tưởng mình thế này thế kia. Chúng mày ah 5 tháng trời về với bố , nó đón con về đúng 2 lần. Sinh nhật con cũng đéo thèm đón con về chơi. T7-cn t gọi bảo cho con về hôm vặc nào cũng kêu bận. Bỗng dưng tuần trước đòi đón con về , mà nhất định nó khóc mếu k chịu về. Tao đến đón thì nài nỉ tao bảo con về với em. Khóc lỡ ỉ ôi, tao đoán chắc thoii thằng già kia rồi nên 1 mình . Lại gần Tết nữa muốn đón con về để còn bền ông bà ngoại. Và đm nó lại đổi cho mình là tiêm nhiễm vào đầu con để nó ghét mẹ mới điên. Thế là t chửi thằng vào mặt : vì cô đéo ra gì cô lôi thằng khác về ăn nằm đuổi con tôi đi nó chả ghét nó chả đéo muốn về. Bắt đầu trình bày e thế này e thế kia e ko làm gì cả. Tao bảo: mày làm gì kệ mặc xác mày , nhưng con mày đó mà m đối xử với nó thế ah ? Này k sai với tao nhưng mày sai với con mày. Vẫn trình bày t đéo nghe, nhưng tao vẫn khuyên con nếu con thích thì về chơi với mẹ 1 hôm mai bố đón, nhưng con nhất định ko. 2 bố con tao kệ mẹ nó ngồi khóc đi về. Bẵng đi đến t5 rồi t đến đón con mãi đéo thấy con thì gặp cô giáo con bảo mẹ đón về từ giữa chiều rồi. Đm tao biết ngay nó đéo đón đc giờ tan học nên nó giở trò bắt con về theo giữa giờ. Tao gọi điện nói cho trận. Đến t6 hôm qua t đến đón con, gặp con thì con bảo mẹ bắt con về . Xong cãi nhau ầm ầm giằng xứ các kiểu. Bạn bè đồng nghiệp nó ra bênh. Xong chắc tại t điên t cáu quá k bình tĩnh nên con tao nó sợ. Và nó bảo bây giờ nó đón con về hẳn .t điên quá t chửi: đm m nứng lên yêu đương chán chê bao ngày bỏ bê con. Giờ lại đùng cái đón con về ah ? Và quan trọng nhất mọi lần con t rất dứt khoát ko là ko về mẹ. Mà ko hiểu sao lần này về 1 hôm con mẹ nó nói gì mà lần này nó bảo muốn về mẹ. Thế là t như sụp xuống càng điên lên càng mất bình tĩnh chúng m ah. Thế là con mẹ nó đạt đc mục đích. Chạy lại ôm con và bảo nó : con ở Vs mẹ , bảo bố về đi. T như chết lặng, buồn thật sự.
Thật ra t ko cổ suý con ghét mẹ, mỗi lần con như thế t đều gạt đi và bảo mẹ đẻ ra con và nuôi con đấy. Nhiều lúc cũng muốn nó về mẹ để 2 mẹ con tình cảm, mà mẹ nó trước suốt ngày kêu bận. Con mẹ nó sợ t đến nỗi ôm khư khư con, sợ nó đòi về bố mặc cho t bảo thế nào nó cũng ko bỏ con ra. Thế là 5-6-7 , 3 ngày tao ko gặp con rồi. Con mẹ nó sợ con thay đổi nên né tránh k cho tao gặp con ko nghe điện thoại.
Tao buồn lăm thật sự buồn thật sự nhớ con đến phát khóc. Quá quen với việc chiều đến đón con cho nó đi chơi, nấu nướng dạy nó học, đưa đón mỗi ngày... làm gì nó cũng quấn lấy bố như cái đuôi. Suốt ngày thủ thỉ ôm bố.... mà mấy ngày k thấy con gọi, k thấy hơi nó. Chẳng buồn làm ăn, k thiết tha gì. Cứ lang thang lủi thủi mình. Chả hiểu sao ly hôn đàn ông thường kệ mẹ . Còn tao t nặng lòng với con tao quá chúng m ah. Ko muốn xa nó , quá quen việc hàng ngày 2 bố con .
Đm nó sao lúc nó yêu đương nó bỏ bê con nó rảnh dang chơi bời nó k nhớ con đi.
Nó đc toà xử quyền nuôi con, nên mình có nói gì có làm gì cũng sai. Thế là bà chị vừa chơi cùng tao và con mẹ nó nhắn : m mất hết rồi em ah. Mà t như điên dại sững sờ. Vừa cay vừa hận.
Tao chẳng làm gì đc . Tao thật đúng vừa hèn vừa bất tài.
 
Lý do ly hôn? Con mày lúc ly hôn nó mấy tuổi? Tại sao mày k giành quyền nuôi con?
 
Lại là cháu là em là tao ....chúng mày ah. Hậu câu chuyện ly hôn con cái khổ thật. Tao buồn, nhớ con, chẳng thiết chẳng buồn làm gì. Tao chẳng cần gì cần mỗi con.
Tiếp chuyện hồi trước của tao nhé. Chả là mẹ có người khác nên con trai t ghét và chống đối k nghe lời. Mẹ thì có bồ mới lại muốn k vướng bận con để có thời gian rảnh bên người tình. Nên 5/9 khai giảng k chịu đc con, tao lại xót con. Lặn lội nài nỉ vẫn xin nó cho con về với tao từ đó. Thời gian 5 tháng về với bố. Con t rất vui, lúc nào cungz bám bố nói yêu bố chỉ cần bố và muốn ở với bố mãi. Con cũng tiến bộ lên rất nhiều và rất thoải mái . Ngược lại lúc nào cungz nói ghét mẹ, ko muốn về mẹ.... Ngay cả bài văn trên lớp tả về người em yêu quý nó cũng viết tả về bố, chứ ko phải mẹ. Cô giáo còn nhắn cho t là cô hỏi cả lớp có ai ko yêu mẹ ko ? Thì có mình con tao nói ghét mẹ ko yêu mẹ. Về hỏi tại sao thì con kể trước chưa về bố. Mẹ dắt bồ về nhà ăn uống. Rồi ngủ trên chiếc giường mấy tháng trước cả con bố mẹ ngủ chung . Và cả mẹ cả ông ấy đuổi con lên tầng 3 ngủ 1 mình. Để 2 người ngủ dưới, con sợ con khóc mà ko có ai. Địt mẹ nghe xong mà sôi máu mà chỉ muốn đập vào mặt con mẹ nó trận. Rồi con kể mẹ còn bảo con nói dối bố ko đc kể cho bố mẹ dắt con sang nhà bác kia ăn ngủ.... sao mẹ bảo con k đc nói dối mà mẹ lại dạy con nói dối bố . Đm đéo biết nói sao. T định chửi cho trận nhưng nghĩ bụng thoii , mình đéo là gì nữa nói nó lại tưởng mình thế này thế kia. Chúng mày ah 5 tháng trời về với bố , nó đón con về đúng 2 lần. Sinh nhật con cũng đéo thèm đón con về chơi. T7-cn t gọi bảo cho con về hôm vặc nào cũng kêu bận. Bỗng dưng tuần trước đòi đón con về , mà nhất định nó khóc mếu k chịu về. Tao đến đón thì nài nỉ tao bảo con về với em. Khóc lỡ ỉ ôi, tao đoán chắc thoii thằng già kia rồi nên 1 mình . Lại gần Tết nữa muốn đón con về để còn bền ông bà ngoại. Và đm nó lại đổi cho mình là tiêm nhiễm vào đầu con để nó ghét mẹ mới điên. Thế là t chửi thằng vào mặt : vì cô đéo ra gì cô lôi thằng khác về ăn nằm đuổi con tôi đi nó chả ghét nó chả đéo muốn về. Bắt đầu trình bày e thế này e thế kia e ko làm gì cả. Tao bảo: mày làm gì kệ mặc xác mày , nhưng con mày đó mà m đối xử với nó thế ah ? Này k sai với tao nhưng mày sai với con mày. Vẫn trình bày t đéo nghe, nhưng tao vẫn khuyên con nếu con thích thì về chơi với mẹ 1 hôm mai bố đón, nhưng con nhất định ko. 2 bố con tao kệ mẹ nó ngồi khóc đi về. Bẵng đi đến t5 rồi t đến đón con mãi đéo thấy con thì gặp cô giáo con bảo mẹ đón về từ giữa chiều rồi. Đm tao biết ngay nó đéo đón đc giờ tan học nên nó giở trò bắt con về theo giữa giờ. Tao gọi điện nói cho trận. Đến t6 hôm qua t đến đón con, gặp con thì con bảo mẹ bắt con về . Xong cãi nhau ầm ầm giằng xứ các kiểu. Bạn bè đồng nghiệp nó ra bênh. Xong chắc tại t điên t cáu quá k bình tĩnh nên con tao nó sợ. Và nó bảo bây giờ nó đón con về hẳn .t điên quá t chửi: đm m nứng lên yêu đương chán chê bao ngày bỏ bê con. Giờ lại đùng cái đón con về ah ? Và quan trọng nhất mọi lần con t rất dứt khoát ko là ko về mẹ. Mà ko hiểu sao lần này về 1 hôm con mẹ nó nói gì mà lần này nó bảo muốn về mẹ. Thế là t như sụp xuống càng điên lên càng mất bình tĩnh chúng m ah. Thế là con mẹ nó đạt đc mục đích. Chạy lại ôm con và bảo nó : con ở Vs mẹ , bảo bố về đi. T như chết lặng, buồn thật sự.
Thật ra t ko cổ suý con ghét mẹ, mỗi lần con như thế t đều gạt đi và bảo mẹ đẻ ra con và nuôi con đấy. Nhiều lúc cũng muốn nó về mẹ để 2 mẹ con tình cảm, mà mẹ nó trước suốt ngày kêu bận. Con mẹ nó sợ t đến nỗi ôm khư khư con, sợ nó đòi về bố mặc cho t bảo thế nào nó cũng ko bỏ con ra. Thế là 5-6-7 , 3 ngày tao ko gặp con rồi. Con mẹ nó sợ con thay đổi nên né tránh k cho tao gặp con ko nghe điện thoại.
Tao buồn lăm thật sự buồn thật sự nhớ con đến phát khóc. Quá quen với việc chiều đến đón con cho nó đi chơi, nấu nướng dạy nó học, đưa đón mỗi ngày... làm gì nó cũng quấn lấy bố như cái đuôi. Suốt ngày thủ thỉ ôm bố.... mà mấy ngày k thấy con gọi, k thấy hơi nó. Chẳng buồn làm ăn, k thiết tha gì. Cứ lang thang lủi thủi mình. Chả hiểu sao ly hôn đàn ông thường kệ mẹ . Còn tao t nặng lòng với con tao quá chúng m ah. Ko muốn xa nó , quá quen việc hàng ngày 2 bố con .
Đm nó sao lúc nó yêu đương nó bỏ bê con nó rảnh dang chơi bời nó k nhớ con đi.
Nó đc toà xử quyền nuôi con, nên mình có nói gì có làm gì cũng sai. Thế là bà chị vừa chơi cùng tao và con mẹ nó nhắn : m mất hết rồi em ah. Mà t như điên dại sững sờ. Vừa cay vừa hận.
Tao chẳng làm gì đc . Tao thật đúng vừa hèn vừa bất tài.
Mày đã làm hết sức cho gia đình, con cái.
Nên tự hào vì điều đó
 
Lại là cháu là em là tao ....chúng mày ah. Hậu câu chuyện ly hôn con cái khổ thật. Tao buồn, nhớ con, chẳng thiết chẳng buồn làm gì. Tao chẳng cần gì cần mỗi con.
Tiếp chuyện hồi trước của tao nhé. Chả là mẹ có người khác nên con trai t ghét và chống đối k nghe lời. Mẹ thì có bồ mới lại muốn k vướng bận con để có thời gian rảnh bên người tình. Nên 5/9 khai giảng k chịu đc con, tao lại xót con. Lặn lội nài nỉ vẫn xin nó cho con về với tao từ đó. Thời gian 5 tháng về với bố. Con t rất vui, lúc nào cungz bám bố nói yêu bố chỉ cần bố và muốn ở với bố mãi. Con cũng tiến bộ lên rất nhiều và rất thoải mái . Ngược lại lúc nào cungz nói ghét mẹ, ko muốn về mẹ.... Ngay cả bài văn trên lớp tả về người em yêu quý nó cũng viết tả về bố, chứ ko phải mẹ. Cô giáo còn nhắn cho t là cô hỏi cả lớp có ai ko yêu mẹ ko ? Thì có mình con tao nói ghét mẹ ko yêu mẹ. Về hỏi tại sao thì con kể trước chưa về bố. Mẹ dắt bồ về nhà ăn uống. Rồi ngủ trên chiếc giường mấy tháng trước cả con bố mẹ ngủ chung . Và cả mẹ cả ông ấy đuổi con lên tầng 3 ngủ 1 mình. Để 2 người ngủ dưới, con sợ con khóc mà ko có ai. Địt mẹ nghe xong mà sôi máu mà chỉ muốn đập vào mặt con mẹ nó trận. Rồi con kể mẹ còn bảo con nói dối bố ko đc kể cho bố mẹ dắt con sang nhà bác kia ăn ngủ.... sao mẹ bảo con k đc nói dối mà mẹ lại dạy con nói dối bố . Đm đéo biết nói sao. T định chửi cho trận nhưng nghĩ bụng thoii , mình đéo là gì nữa nói nó lại tưởng mình thế này thế kia. Chúng mày ah 5 tháng trời về với bố , nó đón con về đúng 2 lần. Sinh nhật con cũng đéo thèm đón con về chơi. T7-cn t gọi bảo cho con về hôm vặc nào cũng kêu bận. Bỗng dưng tuần trước đòi đón con về , mà nhất định nó khóc mếu k chịu về. Tao đến đón thì nài nỉ tao bảo con về với em. Khóc lỡ ỉ ôi, tao đoán chắc thoii thằng già kia rồi nên 1 mình . Lại gần Tết nữa muốn đón con về để còn bền ông bà ngoại. Và đm nó lại đổi cho mình là tiêm nhiễm vào đầu con để nó ghét mẹ mới điên. Thế là t chửi thằng vào mặt : vì cô đéo ra gì cô lôi thằng khác về ăn nằm đuổi con tôi đi nó chả ghét nó chả đéo muốn về. Bắt đầu trình bày e thế này e thế kia e ko làm gì cả. Tao bảo: mày làm gì kệ mặc xác mày , nhưng con mày đó mà m đối xử với nó thế ah ? Này k sai với tao nhưng mày sai với con mày. Vẫn trình bày t đéo nghe, nhưng tao vẫn khuyên con nếu con thích thì về chơi với mẹ 1 hôm mai bố đón, nhưng con nhất định ko. 2 bố con tao kệ mẹ nó ngồi khóc đi về. Bẵng đi đến t5 rồi t đến đón con mãi đéo thấy con thì gặp cô giáo con bảo mẹ đón về từ giữa chiều rồi. Đm tao biết ngay nó đéo đón đc giờ tan học nên nó giở trò bắt con về theo giữa giờ. Tao gọi điện nói cho trận. Đến t6 hôm qua t đến đón con, gặp con thì con bảo mẹ bắt con về . Xong cãi nhau ầm ầm giằng xứ các kiểu. Bạn bè đồng nghiệp nó ra bênh. Xong chắc tại t điên t cáu quá k bình tĩnh nên con tao nó sợ. Và nó bảo bây giờ nó đón con về hẳn .t điên quá t chửi: đm m nứng lên yêu đương chán chê bao ngày bỏ bê con. Giờ lại đùng cái đón con về ah ? Và quan trọng nhất mọi lần con t rất dứt khoát ko là ko về mẹ. Mà ko hiểu sao lần này về 1 hôm con mẹ nó nói gì mà lần này nó bảo muốn về mẹ. Thế là t như sụp xuống càng điên lên càng mất bình tĩnh chúng m ah. Thế là con mẹ nó đạt đc mục đích. Chạy lại ôm con và bảo nó : con ở Vs mẹ , bảo bố về đi. T như chết lặng, buồn thật sự.
Thật ra t ko cổ suý con ghét mẹ, mỗi lần con như thế t đều gạt đi và bảo mẹ đẻ ra con và nuôi con đấy. Nhiều lúc cũng muốn nó về mẹ để 2 mẹ con tình cảm, mà mẹ nó trước suốt ngày kêu bận. Con mẹ nó sợ t đến nỗi ôm khư khư con, sợ nó đòi về bố mặc cho t bảo thế nào nó cũng ko bỏ con ra. Thế là 5-6-7 , 3 ngày tao ko gặp con rồi. Con mẹ nó sợ con thay đổi nên né tránh k cho tao gặp con ko nghe điện thoại.
Tao buồn lăm thật sự buồn thật sự nhớ con đến phát khóc. Quá quen với việc chiều đến đón con cho nó đi chơi, nấu nướng dạy nó học, đưa đón mỗi ngày... làm gì nó cũng quấn lấy bố như cái đuôi. Suốt ngày thủ thỉ ôm bố.... mà mấy ngày k thấy con gọi, k thấy hơi nó. Chẳng buồn làm ăn, k thiết tha gì. Cứ lang thang lủi thủi mình. Chả hiểu sao ly hôn đàn ông thường kệ mẹ . Còn tao t nặng lòng với con tao quá chúng m ah. Ko muốn xa nó , quá quen việc hàng ngày 2 bố con .
Đm nó sao lúc nó yêu đương nó bỏ bê con nó rảnh dang chơi bời nó k nhớ con đi.
Nó đc toà xử quyền nuôi con, nên mình có nói gì có làm gì cũng sai. Thế là bà chị vừa chơi cùng tao và con mẹ nó nhắn : m mất hết rồi em ah. Mà t như điên dại sững sờ. Vừa cay vừa hận.
Tao chẳng làm gì đc . Tao thật đúng vừa hèn vừa bất tài.
Nghe câu chuyện thì con mày dc Tòa xử cho mẹ nó nuôi. Con mày mấy tuổi rồi, có rõ lý do sao trc Tòa án xử mẹ nó nuôi không? Mày muốn kiện đòi quyền nuôi con không?
 
đừng buông xuôi, ráng làm ăn tiếp rồi hóng bảo vệ con mày ạ. con đàn bà như vậy kiểu gì nó cũng tìm thằng khác.
 
Con cái dứt ruột đẻ ra sao chả nhớ chả thương n hả m, t mớibcho 2 bà cháu về quê chơi từ hôm tết dương mà đã nhớ đéo chịu đc. Con vợ t cũng nhớ con khóc tu tu, bình thường hangd ngày đi làm về có nó chạy ra ôm bố ôm mẹ, líu lo chơi với bố, giwof về 2 vợ chồng nấu ăn xem thời sự, nướng khoai, buồn. Thôi thì chả ai muốn chia li như v, chúc m bình tâm và cố gắng sang chơi với con nhiều hơn nhá, k lại để con mẹ n tiêm nhiễm cho hỏng mẹ đầu thằng bé.
 
Mày chọn vợ khéo vcl. Thôi theo tao thế này nhớ, mày kệ mẹ nó đi, con mày về thì tốt, có bố có con nuôi nó tử tế, còn nó đéo về thì cũng thôi, mày quan tâm quá làm gì ?
Việc đéo gì phải quỳ xuống sụp đổ abcxyz ???
Công việc của mày thế nào rồi ? Có bạn gái mới chưa ? Có để phần nào ra mua được nhà, xây dựng cơ nghiệp gì chưa ? Chưa à ?
Chưa thì làm đi, đời người ngắn vcl ra, mày đéo có sự nghiệp, đéo hoạch định được tương lai thì con mày ở với mày hay với mẹ nó thì khác đéo gì nhau ?
Khi mày đã có điều kiện rồi thì muốn bao nhiêu đứa con không được ? Mày tìm 1 đứa tử tế, 2 vợ chồng dồn sức nuôi dạy con cái nó không hơn là mày cứ đánh vật với con đĩ kia về cái đứa con này à ? Rồi đời mày đi về đâu khi 2 đứa cứ đua nhau dành con trong khi thứ mà mày có thể cho đứa con cũng chỉ là tình cảm ?

Đàn ông nắm lên được thì bỏ xuống được, bản thân mới là cái quyết định, mày phải là thứ mà người ta rời bỏ, mất đi mày là một hối hận to lớn, chứ đéo phải bỏ công việc, tâm trí ra tranh dành nhau đứa trẻ con với con đàn bà.
 
Nó ko xứng đáng là mẹ. Cái loại dậy con nói dối rồi tiêm vào đầu con những cái ko hay. T khuyên m nên bình tĩnh. Trẻ con nó là bản sao của mình mà. Nó coppy y hệt mình từ cách ăn nói cử chỉ. M là người thương con t cũng như thế. Cái tuổi này mà xa cách con quá là mất con đấy m ạ. Mai con nó đi học đấy thử đến đón con 2 bố con tâm sự xem sao ? M nói thẳng với ông bà ngoại ý.
 
Tao không kiên nhẫn đọc được hết. Nhưng về cơ bản : đàn bà chỉ là công cụ duy trì nòi giống . Con nào chăm con tốt thì tao giữ , con nào chăm con tệ. Tao thải !
 
Mày chọn vợ khéo vcl. Thôi theo tao thế này nhớ, mày kệ mẹ nó đi, con mày về thì tốt, có bố có con nuôi nó tử tế, còn nó đéo về thì cũng thôi, mày quan tâm quá làm gì ?
Việc đéo gì phải quỳ xuống sụp đổ abcxyz ???
Công việc của mày thế nào rồi ? Có bạn gái mới chưa ? Có để phần nào ra mua được nhà, xây dựng cơ nghiệp gì chưa ? Chưa à ?
Chưa thì làm đi, đời người ngắn vcl ra, mày đéo có sự nghiệp, đéo hoạch định được tương lai thì con mày ở với mày hay với mẹ nó thì khác đéo gì nhau ?
Khi mày đã có điều kiện rồi thì muốn bao nhiêu đứa con không được ? Mày tìm 1 đứa tử tế, 2 vợ chồng dồn sức nuôi dạy con cái nó không hơn là mày cứ đánh vật với con đĩ kia về cái đứa con này à ? Rồi đời mày đi về đâu khi 2 đứa cứ đua nhau dành con trong khi thứ mà mày có thể cho đứa con cũng chỉ là tình cảm ?

Đàn ông nắm lên được thì bỏ xuống được, bản thân mới là cái quyết định, mày phải là thứ mà người ta rời bỏ, mất đi mày là một hối hận to lớn, chứ đéo phải bỏ công việc, tâm trí ra tranh dành nhau đứa trẻ con với con đàn bà.
Chưa.
Nó ko xứng đáng là mẹ. Cái loại dậy con nói dối rồi tiêm vào đầu con những cái ko hay. T khuyên m nên bình tĩnh. Trẻ con nó là bản sao của mình mà. Nó coppy y hệt mình từ cách ăn nói cử chỉ. M là người thương con t cũng như thế. Cái tuổi này mà xa cách con quá là mất con đấy m ạ. Mai con nó đi học đấy thử đến đón con 2 bố con tâm sự xem sao ? M nói thẳng với ông bà ngoại ý.
Bố mẹ nào chả tin chả binh con mình. Nên con mình sẽ đúng chứ nghe j người ngoài.
Nghe câu chuyện thì con mày dc Tòa xử cho mẹ nó nuôi. Con mày mấy tuổi rồi, có rõ lý do sao trc Tòa án xử mẹ nó nuôi không? Mày muốn kiện đòi quyền nuôi con không?
uh mẹ đc quyền nuôi. Toà xử đơn phương, đợt đó dịch t trong Sài gòn k về đc. Muốn giành lắm chứ mà khó. Quan trọng nhất là con quyết định thì bị mẹ nó bắt về rồi và bắt nói ở với mẹ.
 
Nghĩ lại cảnh tranh giành tội con thật. Con khóc con bảo muốn ở với cả 2 chúng này ah. Nhưng cả tao và con vợ đều bắt nó chỉ đc chọn 1 . Thế là nó oà khóc lên. Đúng là đéo ra gì. Con vợ thì cứ bù lu bù loa lên . BẮt con phải nói theo mẹ. Thật sự k phải chỗ nó làm thì đáng tao giã cho trận.
 
Mày hèn thật. Hèn về cả kinh tế lẫn bản lĩnh.

Con dưới 3 tuổi ko nói chứ con lớn rồi mà ko giành được quyền nuôi con thì kêu ca đéo gì.
 
Phương châm bh cứ mạnh vì gạo bạo vì tiền r hẵng nói, ngồi đấy ỉ ôi làm gì chứ, t cũng hiểu 1 phần ts mày k dc nuôi con, bh lo làm kte đi mày, còn còn trẻ, còn lấy vợ còn sinh con, còn vs con cái mày mày sống đúng trách nhiệm vs lương tâm, cuối tuần đến đón nó đi ăn đi chơi, còn sau này nó lớn nó sẽ tự suy nghĩ
 
M cứ yên tâm, chăm hỏi thăm cô giáo, nhờ cô giáo tác động, kiểu gì r nó cũng sẽ đòi về với m
 
Mày hèn thật. Hèn về cả kinh tế lẫn bản lĩnh.

Con dưới 3 tuổi ko nói chứ con lớn rồi mà ko giành được quyền nuôi con thì kêu ca đéo gì.
Tao cũng đang thấy thế, trên 36 tháng tuổi, là được giành quyền nuôi con, có lẽ kinh tế ko bằng vợ, nên bị nó khinh thường, xong t nghĩ vs tính thằng này ngày trước kiểu yêu về kte, xong lại chiều vợ quá nên nó mới vậy đó. T lấy vợ về, sai lệch tao đập cho vài trận, khóc lóc chán chê, gọi cả nhà ngoại xuống là ngoan ngay. Cứ ủy mị, chiều vợ quá là ăn lol
 
Tao cũng đang thấy thế, trên 36 tháng tuổi, là được giành quyền nuôi con, có lẽ kinh tế ko bằng vợ, nên bị nó khinh thường, xong t nghĩ vs tính thằng này ngày trước kiểu yêu về kte, xong lại chiều vợ quá nên nó mới vậy đó. T lấy vợ về, sai lệch tao đập cho vài trận, khóc lóc chán chê, gọi cả nhà ngoại xuống là ngoan ngay. Cứ ủy mị, chiều vợ quá là ăn lol
M nói cũng đúng. Đm trước là 1 tay mình nhà mình xin việc, rồi cũng 1 tay mình bỏ nhà nước ra ngoài làm. Để chăm bẵm cho nó tập trung công việc. Đến nay mình ra đi tay trắng ko có gì nó nhận tất của nó .
 
Chưa.

Bố mẹ nào chả tin chả binh con mình. Nên con mình sẽ đúng chứ nghe j người ngoài.

uh mẹ đc quyền nuôi. Toà xử đơn phương, đợt đó dịch t trong Sài gòn k về đc. Muốn giành lắm chứ mà khó. Quan trọng nhất là con quyết định thì bị mẹ nó bắt về rồi và bắt nói ở với mẹ.
Vọ chồng mày ly dị lâu chưa ? Theo nguyên tắc sau khi ly dị 1 năm mới được kết hôn hay chung sống gì mà ? Hoặc có những bằng cớ chứng minh việc tổn hại tinh thần của đứa nhỏ…
 
Lại là cháu là em là tao ....chúng mày ah. Hậu câu chuyện ly hôn con cái khổ thật. Tao buồn, nhớ con, chẳng thiết chẳng buồn làm gì. Tao chẳng cần gì cần mỗi con.
Tiếp chuyện hồi trước của tao nhé. Chả là mẹ có người khác nên con trai t ghét và chống đối k nghe lời. Mẹ thì có bồ mới lại muốn k vướng bận con để có thời gian rảnh bên người tình. Nên 5/9 khai giảng k chịu đc con, tao lại xót con. Lặn lội nài nỉ vẫn xin nó cho con về với tao từ đó. Thời gian 5 tháng về với bố. Con t rất vui, lúc nào cungz bám bố nói yêu bố chỉ cần bố và muốn ở với bố mãi. Con cũng tiến bộ lên rất nhiều và rất thoải mái . Ngược lại lúc nào cungz nói ghét mẹ, ko muốn về mẹ.... Ngay cả bài văn trên lớp tả về người em yêu quý nó cũng viết tả về bố, chứ ko phải mẹ. Cô giáo còn nhắn cho t là cô hỏi cả lớp có ai ko yêu mẹ ko ? Thì có mình con tao nói ghét mẹ ko yêu mẹ. Về hỏi tại sao thì con kể trước chưa về bố. Mẹ dắt bồ về nhà ăn uống. Rồi ngủ trên chiếc giường mấy tháng trước cả con bố mẹ ngủ chung . Và cả mẹ cả ông ấy đuổi con lên tầng 3 ngủ 1 mình. Để 2 người ngủ dưới, con sợ con khóc mà ko có ai. Địt mẹ nghe xong mà sôi máu mà chỉ muốn đập vào mặt con mẹ nó trận. Rồi con kể mẹ còn bảo con nói dối bố ko đc kể cho bố mẹ dắt con sang nhà bác kia ăn ngủ.... sao mẹ bảo con k đc nói dối mà mẹ lại dạy con nói dối bố . Đm đéo biết nói sao. T định chửi cho trận nhưng nghĩ bụng thoii , mình đéo là gì nữa nói nó lại tưởng mình thế này thế kia. Chúng mày ah 5 tháng trời về với bố , nó đón con về đúng 2 lần. Sinh nhật con cũng đéo thèm đón con về chơi. T7-cn t gọi bảo cho con về hôm vặc nào cũng kêu bận. Bỗng dưng tuần trước đòi đón con về , mà nhất định nó khóc mếu k chịu về. Tao đến đón thì nài nỉ tao bảo con về với em. Khóc lỡ ỉ ôi, tao đoán chắc thoii thằng già kia rồi nên 1 mình . Lại gần Tết nữa muốn đón con về để còn bền ông bà ngoại. Và đm nó lại đổi cho mình là tiêm nhiễm vào đầu con để nó ghét mẹ mới điên. Thế là t chửi thằng vào mặt : vì cô đéo ra gì cô lôi thằng khác về ăn nằm đuổi con tôi đi nó chả ghét nó chả đéo muốn về. Bắt đầu trình bày e thế này e thế kia e ko làm gì cả. Tao bảo: mày làm gì kệ mặc xác mày , nhưng con mày đó mà m đối xử với nó thế ah ? Này k sai với tao nhưng mày sai với con mày. Vẫn trình bày t đéo nghe, nhưng tao vẫn khuyên con nếu con thích thì về chơi với mẹ 1 hôm mai bố đón, nhưng con nhất định ko. 2 bố con tao kệ mẹ nó ngồi khóc đi về. Bẵng đi đến t5 rồi t đến đón con mãi đéo thấy con thì gặp cô giáo con bảo mẹ đón về từ giữa chiều rồi. Đm tao biết ngay nó đéo đón đc giờ tan học nên nó giở trò bắt con về theo giữa giờ. Tao gọi điện nói cho trận. Đến t6 hôm qua t đến đón con, gặp con thì con bảo mẹ bắt con về . Xong cãi nhau ầm ầm giằng xứ các kiểu. Bạn bè đồng nghiệp nó ra bênh. Xong chắc tại t điên t cáu quá k bình tĩnh nên con tao nó sợ. Và nó bảo bây giờ nó đón con về hẳn .t điên quá t chửi: đm m nứng lên yêu đương chán chê bao ngày bỏ bê con. Giờ lại đùng cái đón con về ah ? Và quan trọng nhất mọi lần con t rất dứt khoát ko là ko về mẹ. Mà ko hiểu sao lần này về 1 hôm con mẹ nó nói gì mà lần này nó bảo muốn về mẹ. Thế là t như sụp xuống càng điên lên càng mất bình tĩnh chúng m ah. Thế là con mẹ nó đạt đc mục đích. Chạy lại ôm con và bảo nó : con ở Vs mẹ , bảo bố về đi. T như chết lặng, buồn thật sự.
Thật ra t ko cổ suý con ghét mẹ, mỗi lần con như thế t đều gạt đi và bảo mẹ đẻ ra con và nuôi con đấy. Nhiều lúc cũng muốn nó về mẹ để 2 mẹ con tình cảm, mà mẹ nó trước suốt ngày kêu bận. Con mẹ nó sợ t đến nỗi ôm khư khư con, sợ nó đòi về bố mặc cho t bảo thế nào nó cũng ko bỏ con ra. Thế là 5-6-7 , 3 ngày tao ko gặp con rồi. Con mẹ nó sợ con thay đổi nên né tránh k cho tao gặp con ko nghe điện thoại.
Tao buồn lăm thật sự buồn thật sự nhớ con đến phát khóc. Quá quen với việc chiều đến đón con cho nó đi chơi, nấu nướng dạy nó học, đưa đón mỗi ngày... làm gì nó cũng quấn lấy bố như cái đuôi. Suốt ngày thủ thỉ ôm bố.... mà mấy ngày k thấy con gọi, k thấy hơi nó. Chẳng buồn làm ăn, k thiết tha gì. Cứ lang thang lủi thủi mình. Chả hiểu sao ly hôn đàn ông thường kệ mẹ . Còn tao t nặng lòng với con tao quá chúng m ah. Ko muốn xa nó , quá quen việc hàng ngày 2 bố con .
Đm nó sao lúc nó yêu đương nó bỏ bê con nó rảnh dang chơi bời nó k nhớ con đi.
Nó đc toà xử quyền nuôi con, nên mình có nói gì có làm gì cũng sai. Thế là bà chị vừa chơi cùng tao và con mẹ nó nhắn : m mất hết rồi em ah. Mà t như điên dại sững sờ. Vừa cay vừa hận.
Tao chẳng làm gì đc . Tao thật đúng vừa hèn vừa bất tài.
Đọc mà buồn cho mày quá, buồn cả cho con mày.
 
Vợ chồng tao ly hôn . Toà xử bố vẫn được đến thăm . Đưa con về nhà chơi như bình thường mà tao đéo đến . Được 1 năm rưỡi rồi không thấy mặt nó
Mọi người trên cơ quan nói sau lưng tao bảo tao súc vật cầm thú bỏ con nhưng ngta k hiểu được . Tao mà qua thăm nó thì đéo thể cầm lòng đi được bước nữa . Đọc bài này xong nhớ Minh Khôi của bố quá
 
Vọ chồng mày ly dị lâu chưa ? Theo nguyên tắc sau khi ly dị 1 năm mới được kết hôn hay chung sống gì mà ? Hoặc có những bằng cớ chứng minh việc tổn hại tinh thần của đứa nhỏ…
Chưa đc 1 năm. Giờ hình như nó thôi rồi nên mới dám đòi đón con về. Giờ toà xử nó có quyền nuôi con. Nên là mình có lầm gì nói gì cũng sai.
 
Vợ chồng tao ly hôn . Toà xử bố vẫn được đến thăm . Đưa con về nhà chơi như bình thường mà tao đéo đến . Được 1 năm rưỡi rồi không thấy mặt nó
Mọi người trên cơ quan nói sau lưng tao bảo tao súc vật cầm thú bỏ con nhưng ngta k hiểu được . Tao mà qua thăm nó thì đéo thể cầm lòng đi được bước nữa . Đọc bài này xong nhớ Minh Khôi của bố quá
Có những chuyện người trong cuộc mới hiểu mới thấu đc. M biết ko ? Con t nó âm ảnh đến nỗi. Lúc nào cũng hỏi bố có yêu con ko? Bố đừng bỏ con nhé . ....
 
Âm thầm ghi lại những chứng cớ nó bỏ bê con
Thuê 1 luật sư giỏi
Khi đầy đủ hết thì đâm đơn giành lại quyền nuôi con thôi m
 
Tao thật sự là ngu. Chị họ con nhà bác ruột tao. Cốp to phải nói nhất nhì quận. Có hỏi tao muốn giành quyền nuôi con ko? Thời gian này con lại muốn ở bên tao. Mà mẹ nó vẫn đang cặp kè yêu đương. Tao bảo muốn ngay hôm sau chị t gọi điện cho ông Chánh án chỗ tao ở và gọi tao ra bảo làm đơn từ thủ tục đi. Tao lấn cấn . Phần vì cuối kì con đang ôn thi , phần vì nghĩ đến cái tình trước kia là vợ Ck . Phần vì k muốn con ra toà để nó buồn. Thế là roiif xong. Giờ đúng chỉ trách mình. Giờ đến gặp con tao gặp cubgx khó.
 

Có thể bạn quan tâm

Top