Vì sao Mộ Dung Phục trong Thiên long bát bộ không thể trở thành võ lâm cái thế?

Mộ Dung Phục vốn xuất thân từ dòng dõi hoàng tộc nước Yên, một quốc gia xuất hiện từ thời Xuân Thu – Chiến Quốc, rồi từng vang danh thời Ngũ Hồ thập lục quốc, nhưng đã diệt vong từ rất lâu. Tổ tiên của ông lưu lạc đến đất Giang Nam, truyền đời võ học, giữ vững hoài bão “phục quốc”. Chính vì thế, từ nhỏ, Mộ Dung Phục đã được cha là Mộ Dung Bác hun đúc tư tưởng khôi phục cơ nghiệp Yên quốc. Điều này khiến nhân vật từ khi trưởng thành đã mang trong mình một gánh nặng lịch sử, một niềm kiêu hãnh quá khứ xen lẫn với sự ám ảnh nặng nề về hai chữ “trung hưng”.

Về tính cách, Mộ Dung Phục được khắc họa như một con người phong độ, thông minh, nho nhã, bề ngoài là mẫu công tử tài hoa. Ông được giang hồ tôn xưng là “Nam Mộ Dung, Bắc Kiều Phong”, đủ để thấy võ học họ Mộ Dung có vị thế không nhỏ. Võ công nổi bật của ông là “Đẩu chuyển tinh di” – một môn công phu biến chiêu thành chiêu, lấy gậy ông đập lưng ông, vô cùng lợi hại. Ngoài ra, Mộ Dung Phục còn nổi tiếng học rộng, trí nhớ phi thường, bất kỳ võ công nào nhìn thấy một lần đều có thể lĩnh hội và vận dụng.
Thế nhưng, đằng sau dáng vẻ nho nhã ấy là một tâm hồn bị ám ảnh bởi giấc mộng bá nghiệp. Mộ Dung Phục coi việc “phục quốc” là mục tiêu duy nhất của đời mình. Ông sẵn sàng hy sinh tình cảm, tình nghĩa và cả nhân cách để đổi lấy quyền lực. Tấm lòng chân thành của Vương Ngữ Yên – người con gái yêu ông hết mực – không được trân trọng, vì trong mắt Mộ Dung Phục, tình yêu chẳng là gì so với giang sơn xã tắc mà ông khao khát. Cũng bởi vậy, nhân vật này mang màu sắc lạnh lùng, toan tính, thậm chí tàn nhẫn.

Con đường mưu nghiệp bá vương của Mộ Dung Phục trải đầy thất bại. Ông tìm mọi cách liên minh với các thế lực, tham gia những âm mưu phản loạn, thậm chí lợi dụng cả cơ hội triều đình Đại Tống suy yếu để toan tính khôi phục Yên quốc. Nhưng lịch sử đã trôi qua quá lâu, căn cơ thực tế không còn, giấc mộng ấy trở nên hoang tưởng. So với các bậc anh hùng thực thụ như Kiều Phong, Đoàn Dự hay Hư Trúc – những người đặt nhân nghĩa và tình bằng hữu lên trên hết – Mộ Dung Phục càng trở nên nhỏ bé, ích kỷ và cô độc.

Điểm bi kịch nhất ở Mộ Dung Phục chính là sự phản bội lý tưởng của chính mình. Tưởng rằng mình là kẻ tài trí, khôn ngoan, nhưng ông lại để sự cố chấp làm lu mờ mọi con đường khác. Khi triều đình Đại Tống suy yếu, thiên hạ phân loạn – thời cơ tưởng chừng đã tới, song tài năng của Mộ Dung Phục không đủ để gánh vác hoài bão quá lớn. Những thủ đoạn, mưu kế của ông dần bị phá sản, đồng minh trở thành kẻ thù, cơ nghiệp chẳng những không dựng lại mà chính bản thân ông còn rơi xuống vực thẳm của thất bại và kết cục là bị điên dại...
Trong Thiên long bát bộ, Mộ Dung Phục thành thạo nhiều loại võ công nhưng không tập trung vào một thứ, khiến y không thể phát huy hết tiềm lực của bản thân.
Cao thủ sinh nhầm thời của Kim Dung: Nếu xuất hiện ở Thần điêu hiệp lữ thì ngang cơ Thiên hạ Ngũ tuyệt - Ảnh 3.

Vì sao Mộ Dung Phục trong Thiên long bát bộ không thể trở thành đệ nhất?​

Mộ Dung Phục sinh ra trong một gia tộc có truyền thống võ thuật, mang trong mình gánh nặng khôi phục giang sơn. Hoàn cảnh này đã ảnh hưởng sâu sắc đến tính cách, võ công và hành động của y.

Tham vọng phục quốc che mờ lý trí

Cha đặt tên "Phục" cho Mộ Dung Phục với mong muốn con trai khôi phục nước Yên. Cái tên này như một lời nguyền, khiến Mộ Dung Phục luôn bị ám ảnh bởi tham vọng phục quốc. Mục đích này che mờ lý trí, khiến y bất chấp mọi thủ đoạn, thậm chí đánh mất chính nghĩa và danh dự
avatar1746322229738-17463222300741000496459-0-37-386-655-crop-17463222702031260500186.jpg

Học nhiều loại võ công nhưng thiếu chuyên nhất

Mộ Dung Phục được mệnh danh là "Nam Mộ Dung", võ công sánh ngang với "Bắc Kiều Phong". Tuy nhiên, y lại học võ theo kiểu "thích gì học nấy", thành thạo nhiều loại võ thuật nhưng không môn nào thực sự tinh thông. Mộ Dung Phục ưa thích sử dụng tuyệt chiêu của đối thủ để chống lại họ, mục đích là để thu phục các môn phái về dưới chướng của mình. Nhưng chính điều này khiến y không thể phát huy hết tiềm lực của bản thân.

Thất bại thảm hại và bi kịch

Do luyện tập nhiều loại võ công của các môn phái tầm thường, Mộ Dung Phục không có thời gian để tập trung tu luyện Đẩu Chuyển Tinh Di - tuyệt học vô địch thiên hạ của gia tộc. Chính vì vậy, y không thể phát huy hết sức mạnh của nó, dẫn đến những thất bại liên tiếp trong việc thực hiện tham vọng thâu tóm võ lâm.
Sau đó, Mộ Dung Phục đã sa vào con đường sai lầm, dẫn đến những bi kịch trong cuộc đời. Y đánh mất tình yêu, sự tôn trọng của mọi người, cuối cùng trở nên điên loạn, luôn mơ tưởng về vị trí hoàng đế.

Mộ Dung Phục là một nhân vật đáng thương hơn là đáng trách. Bi kịch của y để lại cho độc giả nhiều suy ngẫm về tham vọng, lý trí và bản lĩnh.
Câu chuyện của Mộ Dung Phục là lời cảnh tỉnh cho những ai mù quáng theo đuổi tham vọng mà đánh mất chính bản thân. Tham vọng không xấu, nhưng nếu không đi kèm với sự tỉnh táo và bản lĩnh, nó sẽ dẫn con người đến bi kịch.

Nếu như thay vì bất chấp để phục quốc, Mộ Dung Phục suy tính nhiều hơn về võ lâm thì có lẽ họ Mộ Dung đã trở nên uy chấn hơn nhiều lần. Với Đẩu Chuyển Tinh Di, Mộ Dung Phục hoàn toàn có thể đạt được nhiều thành tựu tp lớn trên giang hồ.
 
Bài nhảm nhí vl
Đứa học thuộc nhiều võ công các phái là Vương Ngữ Yên,
chứ thằng Phục chỉ học mỗi Đẩu Chuyển Tinh Di để phản lực đánh từ đòn đối thủ thôi
Có điều Mộ Dung Bác bỏ nhà mất tích từ hồi nó còn bé, Phục không có cao thủ nào chỉ dạy toàn học chay rồi train với mấy thằng thuộc hạ cùi của ông bô như Bao Bất Đồng, Phong Bá Ác
 
Sửa lần cuối:
Mộ Dung Phục vốn xuất thân từ dòng dõi hoàng tộc nước Yên, một quốc gia xuất hiện từ thời Xuân Thu – Chiến Quốc, rồi từng vang danh thời Ngũ Hồ thập lục quốc, nhưng đã diệt vong từ rất lâu. Tổ tiên của ông lưu lạc đến đất Giang Nam, truyền đời võ học, giữ vững hoài bão “phục quốc”. Chính vì thế, từ nhỏ, Mộ Dung Phục đã được cha là Mộ Dung Bác hun đúc tư tưởng khôi phục cơ nghiệp Yên quốc. Điều này khiến nhân vật từ khi trưởng thành đã mang trong mình một gánh nặng lịch sử, một niềm kiêu hãnh quá khứ xen lẫn với sự ám ảnh nặng nề về hai chữ “trung hưng”.

Về tính cách, Mộ Dung Phục được khắc họa như một con người phong độ, thông minh, nho nhã, bề ngoài là mẫu công tử tài hoa. Ông được giang hồ tôn xưng là “Nam Mộ Dung, Bắc Kiều Phong”, đủ để thấy võ học họ Mộ Dung có vị thế không nhỏ. Võ công nổi bật của ông là “Đẩu chuyển tinh di” – một môn công phu biến chiêu thành chiêu, lấy gậy ông đập lưng ông, vô cùng lợi hại. Ngoài ra, Mộ Dung Phục còn nổi tiếng học rộng, trí nhớ phi thường, bất kỳ võ công nào nhìn thấy một lần đều có thể lĩnh hội và vận dụng.
Thế nhưng, đằng sau dáng vẻ nho nhã ấy là một tâm hồn bị ám ảnh bởi giấc mộng bá nghiệp. Mộ Dung Phục coi việc “phục quốc” là mục tiêu duy nhất của đời mình. Ông sẵn sàng hy sinh tình cảm, tình nghĩa và cả nhân cách để đổi lấy quyền lực. Tấm lòng chân thành của Vương Ngữ Yên – người con gái yêu ông hết mực – không được trân trọng, vì trong mắt Mộ Dung Phục, tình yêu chẳng là gì so với giang sơn xã tắc mà ông khao khát. Cũng bởi vậy, nhân vật này mang màu sắc lạnh lùng, toan tính, thậm chí tàn nhẫn.

Con đường mưu nghiệp bá vương của Mộ Dung Phục trải đầy thất bại. Ông tìm mọi cách liên minh với các thế lực, tham gia những âm mưu phản loạn, thậm chí lợi dụng cả cơ hội triều đình Đại Tống suy yếu để toan tính khôi phục Yên quốc. Nhưng lịch sử đã trôi qua quá lâu, căn cơ thực tế không còn, giấc mộng ấy trở nên hoang tưởng. So với các bậc anh hùng thực thụ như Kiều Phong, Đoàn Dự hay Hư Trúc – những người đặt nhân nghĩa và tình bằng hữu lên trên hết – Mộ Dung Phục càng trở nên nhỏ bé, ích kỷ và cô độc.

Điểm bi kịch nhất ở Mộ Dung Phục chính là sự phản bội lý tưởng của chính mình. Tưởng rằng mình là kẻ tài trí, khôn ngoan, nhưng ông lại để sự cố chấp làm lu mờ mọi con đường khác. Khi triều đình Đại Tống suy yếu, thiên hạ phân loạn – thời cơ tưởng chừng đã tới, song tài năng của Mộ Dung Phục không đủ để gánh vác hoài bão quá lớn. Những thủ đoạn, mưu kế của ông dần bị phá sản, đồng minh trở thành kẻ thù, cơ nghiệp chẳng những không dựng lại mà chính bản thân ông còn rơi xuống vực thẳm của thất bại và kết cục là bị điên dại...
Trong Thiên long bát bộ, Mộ Dung Phục thành thạo nhiều loại võ công nhưng không tập trung vào một thứ, khiến y không thể phát huy hết tiềm lực của bản thân.
Cao thủ sinh nhầm thời của Kim Dung: Nếu xuất hiện ở Thần điêu hiệp lữ thì ngang cơ Thiên hạ Ngũ tuyệt - Ảnh 3.

Vì sao Mộ Dung Phục trong Thiên long bát bộ không thể trở thành đệ nhất?​

Mộ Dung Phục sinh ra trong một gia tộc có truyền thống võ thuật, mang trong mình gánh nặng khôi phục giang sơn. Hoàn cảnh này đã ảnh hưởng sâu sắc đến tính cách, võ công và hành động của y.

Tham vọng phục quốc che mờ lý trí

Cha đặt tên "Phục" cho Mộ Dung Phục với mong muốn con trai khôi phục nước Yên. Cái tên này như một lời nguyền, khiến Mộ Dung Phục luôn bị ám ảnh bởi tham vọng phục quốc. Mục đích này che mờ lý trí, khiến y bất chấp mọi thủ đoạn, thậm chí đánh mất chính nghĩa và danh dự
avatar1746322229738-17463222300741000496459-0-37-386-655-crop-17463222702031260500186.jpg

Học nhiều loại võ công nhưng thiếu chuyên nhất

Mộ Dung Phục được mệnh danh là "Nam Mộ Dung", võ công sánh ngang với "Bắc Kiều Phong". Tuy nhiên, y lại học võ theo kiểu "thích gì học nấy", thành thạo nhiều loại võ thuật nhưng không môn nào thực sự tinh thông. Mộ Dung Phục ưa thích sử dụng tuyệt chiêu của đối thủ để chống lại họ, mục đích là để thu phục các môn phái về dưới chướng của mình. Nhưng chính điều này khiến y không thể phát huy hết tiềm lực của bản thân.

Thất bại thảm hại và bi kịch

Do luyện tập nhiều loại võ công của các môn phái tầm thường, Mộ Dung Phục không có thời gian để tập trung tu luyện Đẩu Chuyển Tinh Di - tuyệt học vô địch thiên hạ của gia tộc. Chính vì vậy, y không thể phát huy hết sức mạnh của nó, dẫn đến những thất bại liên tiếp trong việc thực hiện tham vọng thâu tóm võ lâm.
Sau đó, Mộ Dung Phục đã sa vào con đường sai lầm, dẫn đến những bi kịch trong cuộc đời. Y đánh mất tình yêu, sự tôn trọng của mọi người, cuối cùng trở nên điên loạn, luôn mơ tưởng về vị trí hoàng đế.

Mộ Dung Phục là một nhân vật đáng thương hơn là đáng trách. Bi kịch của y để lại cho độc giả nhiều suy ngẫm về tham vọng, lý trí và bản lĩnh.
Câu chuyện của Mộ Dung Phục là lời cảnh tỉnh cho những ai mù quáng theo đuổi tham vọng mà đánh mất chính bản thân. Tham vọng không xấu, nhưng nếu không đi kèm với sự tỉnh táo và bản lĩnh, nó sẽ dẫn con người đến bi kịch.

Nếu như thay vì bất chấp để phục quốc, Mộ Dung Phục suy tính nhiều hơn về võ lâm thì có lẽ họ Mộ Dung đã trở nên uy chấn hơn nhiều lần. Với Đẩu Chuyển Tinh Di, Mộ Dung Phục hoàn toàn có thể đạt được nhiều thành tựu tp lớn trên giang hồ.
Tham vọng phục quốc mà chẳng có binh tướng, chỉ dựa vào dăm ba cái võ mèo cào, đúng là ngu ngục. Làm việc lớn là phải có tiền, có quyền thì nói mới có người nghe. Suốt ngày đi tha thẩn vs bọn giang hồ thì bảo sao không thất bại. Nói chung ngay từ đầu đã là thằng loser, võ thì kém hơn Phong, giàu thì thua Dự, mà may mắn thì kém Trúc. May mắn duy nhất của nó là có em Yên hết lòng hàu hạ thì lại bỏ, đúng là não tàn.
 
Khắc hoạ cho nó là zậy rồi, nó cũng chỉ là 1 bài học cho người đọc tác phẩm thôi. Hãy nhận ra hạnh phúc ở quanh mình, chứ không phải theo đuổi cái thoả mãn ở tận chân trời.
Các sự kiện trong truyện Kim Dung, đều bắt nguồn từ tình yêu, cũng do yêu mà ra, và nó vận hành theo nhân quả, kết hợp nhiều với giáo lý nhà Phật.
 
Vì nó đem quá nhiều truyện chính trị vào trong giới giang hồ nên không đua top được..

Nhìn như minh giáo có chu nguyên chương kìa.. từ thằng lính quèn, sau đấy tham gia tổ chức phản động biểu tình để nhằm lật chính quyền.. sau lớn mạnh rồi mới bắt đầu khởi nghĩa rồi mới lên làm vua được
 
Ko phập Vương cô nương thì chả thế.
Âm suy dương thịnh nên đầu óc ko thông suốt.
Nhiều pha choke vcl.
Cuối cùng đoàn dự phập vương cô nương nên đại lý vững bền.
Cái j cũng vậy, phải hoà hợp âm dương. Đầu óc minh mẫn mới outplay đc cno
 
Đơn giản vì Phục là công tử bột đéo có gan nhẫn nhục; môi trường nó tiếp xúc lại toàn bọn hào nhoáng nên nó tưởng bở; nội cái vụ mua vũ khí bị lừa tiền thấy ngu như bò rồi . Bằng hữu anh em cũng toàn bọn giẻ rách ảo tưởng
Còn Trương vô kỵ từ nhỏ kết giao Chu nguyên chương, từ đạt, thường ngộ Xuân .. bọn này mới là bọn làm nên chiến thắng. Rồi Chu tử vượng ( cha chu chỉ nhược), chu chỉ nhược, hồ thanh ngưu bọn này lại giúp đỡ nó gián tiếp lẫn trực tiếp trên đường lên ngai giáo chủ minh giáo. Riêng chu tử vượng nó từng khởi nghĩa thành công chiếm 1 vùng sau này mới bị dập tắt nên truyền lại cái tham vọng đứng đầu thiên hạ cho con gái nó là chu chỉ nhược. Rồi kỳ ngộ Kỵ nó gặp con Tiểu Chiêu- con này cầm tàn quân minh giáo đánh bại triệu mẫn phục kích và cuối cùng là con triệu mẫn bán nước theo trai nên Kỵ nó mới thắng được. Nhìn quanh cái map thiên long toàn bọn mạnh nhưng não bé; đánh nhau có thể dễ dàng ăn bọn xung quanh Kỵ nhưng cầm quân đánh trận hay tư duy thua xa bọn nó thì Phục nó phục quốc bằng mắt ?
 
Tham vọng phục quốc mà chẳng có binh tướng, chỉ dựa vào dăm ba cái võ mèo cào, đúng là ngu ngục. Làm việc lớn là phải có tiền, có quyền thì nói mới có người nghe. Suốt ngày đi tha thẩn vs bọn giang hồ thì bảo sao không thất bại. Nói chung ngay từ đầu đã là thằng loser, võ thì kém hơn Phong, giàu thì thua Dự, mà may mắn thì kém Trúc. May mắn duy nhất của nó là có em Yên hết lòng hàu hạ thì lại bỏ, đúng là não tàn.
Phần nữa là nhà Tống lúc đó đang thịnh vượng thiên hạ không loạn nên ko thể đục nước béo cò khởi nghĩa quân sự...
 
anh Phục ko có năng lực cầm đầu, ko có năng lực lãnh đạo và thu phục nhân tâm. Nhìn Hán Cao Tổ đó đến chữ còn ko biết đọc, võ vẽ ko biết 1 đường, cầm quân đánh trận đéo biết nốt nhưng biết cách lãnh đạo + may mắn + thời kỳ loạn lạc tạo nên hoàng đế lập quốc
 
Ko phập Vương cô nương thì chả thế.
Âm suy dương thịnh nên đầu óc ko thông suốt.
Nhiều pha choke vcl.
Cuối cùng đoàn dự phập vương cô nương nên đại lý vững bền.
Cái j cũng vậy, phải hoà hợp âm dương. Đầu óc minh mẫn mới outplay đc cno
Lý nào bền bị Nùng Trí Cao đánh cho bỏ mẹ luôn
 
MDP cũng giống như học trò nền giáo dục xã nghĩa vậy, học những cái có sẵn cho cố mạng vô (nhồi sọ) để lấy tấm bằng chứng nhận bị nhồi sọ cấp 12345 .
Rồi cái đầu ảo cầm cái bằng nhồi sọ ra cuộc sống bị vả bôm bốp, chứ bản thân ko có cmg tài giỏi
 
Đơn giản vì Phục là công tử bột đéo có gan nhẫn nhục; môi trường nó tiếp xúc lại toàn bọn hào nhoáng nên nó tưởng bở; nội cái vụ mua vũ khí bị lừa tiền thấy ngu như bò rồi . Bằng hữu anh em cũng toàn bọn giẻ rách ảo tưởng
Còn Trương vô kỵ từ nhỏ kết giao Chu nguyên chương, từ đạt, thường ngộ Xuân .. bọn này mới là bọn làm nên chiến thắng. Rồi Chu tử vượng ( cha chu chỉ nhược), chu chỉ nhược, hồ thanh ngưu bọn này lại giúp đỡ nó gián tiếp lẫn trực tiếp trên đường lên ngai giáo chủ minh giáo. Riêng chu tử vượng nó từng khởi nghĩa thành công chiếm 1 vùng sau này mới bị dập tắt nên truyền lại cái tham vọng đứng đầu thiên hạ cho con gái nó là chu chỉ nhược. Rồi kỳ ngộ Kỵ nó gặp con Tiểu Chiêu- con này cầm tàn quân minh giáo đánh bại triệu mẫn phục kích và cuối cùng là con triệu mẫn bán nước theo trai nên Kỵ nó mới thắng được. Nhìn quanh cái map thiên long toàn bọn mạnh nhưng não bé; đánh nhau có thể dễ dàng ăn bọn xung quanh Kỵ nhưng cầm quân đánh trận hay tư duy thua xa bọn nó thì Phục nó phục quốc bằng mắt ?
con cu chỉ ngược này ko phải cha mẹ là ông bà lái đò à
 
Bỏ qua cốt truyện để xét về năng lực thì phục chả có vẹo gì:
Ko đức: đéo thu phục đc cả đám gia nô trong nhà
Ko tài: võ công ko đến đâu, chiến lược thì cũng dở
Ko lực: tiền đéo có, quân đéo có
 
Bài nhảm nhí vl
Đứa học thuộc nhiều võ công các phái là Vương Ngữ Yên,
chứ thằng Phục chỉ học mỗi Đẩu Chuyển Tinh Di để phản lực đánh từ đòn đối thủ thôi
Có điều Mộ Dung Bác bỏ nhà mất tích từ hồi nó còn bé, Phục không có cao thủ nào chỉ dạy toàn học chay rồi train với mấy thằng đầy tớ cùi như Bao Bất Đồng
Sai lầm
Thằng phục học cực kì nhiều võ công các nhà
Tính ra trong hàng cao thủ nó chỉ kém bọn Phong Trí thôi
Ngang tinh tú lão quái
 

Có thể bạn quan tâm

Top