Anh Mỹ muốn chơi nát anh LX, nên lợi dụng việc Trung-Xô chia rẽ, kéo TQ về làm đồng minh. Nhưng trước đó đang là kẻ thù, mà nay lại quay sang làm bạn suông, thì thấy
"khó ăn khó nói", nên anh Mỹ phải tỏ chút lòng thành bằng cách..
.dùng VN làm quà giảng hòa. Theo kế hoạch thì sau khi VN thống nhất, chú em VN này sẽ để TQ "
trông nom" giúp.
NHƯNG chú em VN cũng không vừa, từ đầu đã biết thừa trò con nít này, nên giả tảng không biết, để mặc cho hai anh điếm thúi TQ/Mỹ dàn xếp phía sau. Ngay sau khi thống nhất đất nước thì VN lập tức trở mặt, chỉ theo LX chứ không theo Mỹ/Trung. Điển hình là việc từ chối bình thường hóa quan hệ với Mỹ năm 1977, tấn công thằng đệ Pol Pot của TQ năm 1978. TQ nóng mặt nên bàn tính "
Mày tưởng theo LX là ngon hả VN? Tao sẽ cho mày thấy, theo thằng chó LX là một sai lầm" (cụm từ "
dạy cho VN một bài học" hàm ý là như vậy).
Nhưng không có anh Mỹ chống lưng thì anh TQ còn khuya mới dám đánh VN, nên trước khi đánh, ku Bình phải qua yết kiến ku Carter, được đàn anh cho đánh mới được đánh.
Kết quả đúng như hai anh điếm thúi TQ/Mỹ dự đoán: Hóa ra anh LX chỉ là
con hổ giấy, để đàn em VN bị đánh te tua mà không giúp được gì. VN mình chê TQ/Mỹ điếm thúi, mà giờ nhận ra ông anh LX còn điếm thúi hơn. Thế là từ đó
tự cô lập, không theo ai nữa.
Nhưng tình hình cứ tự cô lập như vầy hoài, sau thấy cũng không ổn, kinh tế trước sau gì cũng toang, nên lợi dụng lúc LX sụp đổ (1991), VN lập tức quỳ gối, dâng trà tạ lỗi với anh TQ (năm 1992 - hội nghị Thành Đô), mời anh Mỹ tới nhà chơi để được giải bày nỗi lòng (năm 1994 - Ku Clinton thăm VN, bình thường hóa quan hệ).
Sau khi hạ gục LX xong, hai anh Mỹ / Trung, vốn sẵn
bản tính điếm thúi, cũng không chung hưởng vinh hoa phú quý được, liền trở mặt cầm hàng phang nhau, anh VN lại lần nữa rơi vào
thế gọng kềm, bị hai anh này giành giật, tới giờ vẫn chưa ngã ngũ.
Kịch hay còn ở phía sau. Hạ hồi phân giải.