Vợ miền tây và bà già vợ miền tây

Cứ như vua chứng khoán Buffett nhận định, ngẫm lại thấy đúng. Ông khẳng định rằng việc lấy vợ cũng là khoản đầu tư, đó còn là quyết định quan trọng nhất trong sự nghiệp vĩ đại của mình.
:surrender:
Coi như số mày đen đủi, sai thì làm lại. Nhưng theo tao thì cái này không được phép sai nhiều lần đâu. Sai 1 lần là quá đủ rồi
 
Tao có việc muốn tâm sự cùng mấy huynh đệ chút.

Chẳng là tao có cưới 1 bé miền tây, bề ngoài tạm thôi qua lời giới thiệu bạn bè (1 phần vì tới tuổi rồi với nghĩ bé cũng học đại học, gia cảnh coi bộ cũng ko có rắc rối gì).

Có vài điều tao ko vui trong hôn nhân, nếu là mấy mày có gặp qua chưa?

1/ Cưới xong, của hồi môn ko có 1 xu, chỉ vác cái xác qua nhà chồng —>theo tao cái này là chơi chó.

2/ Cưới về được ở riêng liền, ko phải làm dâu ngày nào, nhà trên thành phố là tao mua, ở cũng chẳng tốn tiền thuê nhà
, vậy mà nói lâu lâu qua nhà ba mẹ chồng nấu giùm bữa cơm cũng phụng phịu, khó khăn —> Cái này theo tao là ko biết điều vì cha mẹ chồng đã giúp đỡ rất nhiều trong cuộc sống về tiền bạc và công sức.

3/ Ở nhà thì ko thích làm việc nhà, nói ra thì mẹ vợ kêu là do nó ở nhà sướng lắm, chẳng lẽ kinh tế chính tao lo giờ còn phải lo thêm việc nhà —> cái này đúng kiểu tiểu thư, má thiên hạ

4/ Ko vừa ý là la mắng chồng, tao nhịn dỗ dành vì nghĩ còn nhỏ.

5/ Được dịp tao nghỉ làm, thế là nó chạy về nhà mẹ đẻ ở liền 3 tuần, bỏ mặc chồng đói khát trên thành phố. mà đó là tao đã cho nó 20 triệu đi chơi rồi đó. Nó dỗi ko lên vì tao nói hôm tính đi chơi thì bà bác cả bị ốm tao nói đợi chút anh phải đi thăm bác cả cái. Nó cũng chẳng thèm hỏi thăm bác có bị sao ko hay chịu khó đi thăm bác với tao.

6/ Mẹ vợ bảo vợ chồng cãi nhau thì tao xuống xin lỗi rồi rước nó về. Có cứt này, thằng này đậu bách khoa loại giỏi, đi làm có tiền có xe có cức mà xuống xin lỗi. sống dc thì sống, ko sống dc thì biến. thích làm bà hoàng thì kiếm mấy thằng simp lõ mà quen


Có bữa tao bực quá tao nói thẳng với bên nhà vợ là vợ và ba mẹ vợ là sống cần đóng góp tài chính vô,
bên kia nói làm chồng thì phải lo cho vợ
bên kia dỗ dành tao là vợ nó sẽ kiếm việc, làm ít đóng ít, làm nhiều đóng nhiều —> thế thì khác đéo nào kêu tao phải gánh cuộc sống này gần hết

Đã vậy còn nói bóng gió lên thành phố sống, ở nhà tao.

Tao ghét tao ly dị thẳng luôn.

Sống ko biết điều hay sống chó thì kiếm thằng khác mà nuôi. Có nhà, có tiền, có xe, có học vấn thì tao cần gì phải cúi đầu, ngẩng cao đầu mà sống.

Tao ko hiểu sao 2 người bác tao quen vợ miền Tây rồi cũng nghe lời nhà vợ xuống dưới đó làm ăn đầu tư rồi bị mất gần hết, có con rồi nên cũng ko nỡ bỏ nhau, sống thì khó chịu

Tao tâm sự đây là muốn nói nếu là tụi bây thì bao nhiêu người sẽ chấp nhận cúi đầu
Đéo hiểu sao mấy nhà miền Tây sống nghĩ người thành phố thì auto phải chu cấp cho nhà vợ, ai cũng có chân có tay, tự đi làm mới phải đạo.

Cuộc sống này là có đau ốm bệnh tật nhưng tới giờ làm thì vẫn phải đi làm chứ lười lao động thì có cứt bỏ vô mồm
Bọn con gái bây giờ nhiễm thói nữ quyền nên toàn thế. Không phải mỗi miền Tây đâu. Chỉ nhưng nhà nào bố mẹ phong kiến khó tính dạy con tốt mới không bị.
 
Tao có việc muốn tâm sự cùng mấy huynh đệ chút.

Chẳng là tao có cưới 1 bé miền tây, bề ngoài tạm thôi qua lời giới thiệu bạn bè (1 phần vì tới tuổi rồi với nghĩ bé cũng học đại học, gia cảnh coi bộ cũng ko có rắc rối gì).

Có vài điều tao ko vui trong hôn nhân, nếu là mấy mày có gặp qua chưa?

1/ Cưới xong, của hồi môn ko có 1 xu, chỉ vác cái xác qua nhà chồng —>theo tao cái này là chơi chó.

2/ Cưới về được ở riêng liền, ko phải làm dâu ngày nào, nhà trên thành phố là tao mua, ở cũng chẳng tốn tiền thuê nhà
, vậy mà nói lâu lâu qua nhà ba mẹ chồng nấu giùm bữa cơm cũng phụng phịu, khó khăn —> Cái này theo tao là ko biết điều vì cha mẹ chồng đã giúp đỡ rất nhiều trong cuộc sống về tiền bạc và công sức.

3/ Ở nhà thì ko thích làm việc nhà, nói ra thì mẹ vợ kêu là do nó ở nhà sướng lắm, chẳng lẽ kinh tế chính tao lo giờ còn phải lo thêm việc nhà —> cái này đúng kiểu tiểu thư, má thiên hạ

4/ Ko vừa ý là la mắng chồng, tao nhịn dỗ dành vì nghĩ còn nhỏ.

5/ Được dịp tao nghỉ làm, thế là nó chạy về nhà mẹ đẻ ở liền 3 tuần, bỏ mặc chồng đói khát trên thành phố. mà đó là tao đã cho nó 20 triệu đi chơi rồi đó. Nó dỗi ko lên vì tao nói hôm tính đi chơi thì bà bác cả bị ốm tao nói đợi chút anh phải đi thăm bác cả cái. Nó cũng chẳng thèm hỏi thăm bác có bị sao ko hay chịu khó đi thăm bác với tao.

6/ Mẹ vợ bảo vợ chồng cãi nhau thì tao xuống xin lỗi rồi rước nó về. Có cứt này, thằng này đậu bách khoa loại giỏi, đi làm có tiền có xe có cức mà xuống xin lỗi. sống dc thì sống, ko sống dc thì biến. thích làm bà hoàng thì kiếm mấy thằng simp lõ mà quen


Có bữa tao bực quá tao nói thẳng với bên nhà vợ là vợ và ba mẹ vợ là sống cần đóng góp tài chính vô,
bên kia nói làm chồng thì phải lo cho vợ
bên kia dỗ dành tao là vợ nó sẽ kiếm việc, làm ít đóng ít, làm nhiều đóng nhiều —> thế thì khác đéo nào kêu tao phải gánh cuộc sống này gần hết

Đã vậy còn nói bóng gió lên thành phố sống, ở nhà tao.

Tao ghét tao ly dị thẳng luôn.

Sống ko biết điều hay sống chó thì kiếm thằng khác mà nuôi. Có nhà, có tiền, có xe, có học vấn thì tao cần gì phải cúi đầu, ngẩng cao đầu mà sống.

Tao ko hiểu sao 2 người bác tao quen vợ miền Tây rồi cũng nghe lời nhà vợ xuống dưới đó làm ăn đầu tư rồi bị mất gần hết, có con rồi nên cũng ko nỡ bỏ nhau, sống thì khó chịu

Tao tâm sự đây là muốn nói nếu là tụi bây thì bao nhiêu người sẽ chấp nhận cúi đầu
Đéo hiểu sao mấy nhà miền Tây sống nghĩ người thành phố thì auto phải chu cấp cho nhà vợ, ai cũng có chân có tay, tự đi làm mới phải đạo.

Cuộc sống này là có đau ốm bệnh tật nhưng tới giờ làm thì vẫn phải đi làm chứ lười lao động thì có cứt bỏ vô mồm
Bỏ nhanh còn kịp
 
Tau thấy thằng thớt cư xử vậy là ĐÚNG không chỉ ở nước nặng về gia giáo ở Việt Nam mà còn rất VĂN MINH như ở phương Tây.

Tụi mày nhìn ra xa thì thấy tụi Tây nó đi xa về văn hóa, về việc nuôi dạy, đối xử giữa bố mẹ, con cái chứ tụi mày đừng nói mỗi nơi mỗi khác. Chẳng qua là tụi mày ngu si quá lâu đến nổi không nhận ra. Tụi nó con cái ngoại hình to lớn, tính tình trách nhiệm, bản lĩnh và có nhiều đóng góp cho nhân loại, tụi Đông Lào chỉ bô bô cái mồm về ý chí, phấn đấu, thông minh tài giỏi, tính vị tha mà cái đất nước này đi đâu cũng bị quốc tế coi thường, chỉ lo vơ vét biết lợi cho mình. Địt phá thai top đầu, xin xỏ ngoại giao bao năm còn vơ vét nhận công, từ Thủ Tướng đến các cháu sinh viên, toàn copy ý tưởng, đạo nhạc rồi reup mà cứ nghỉ mình giỏi, gái thì làm đĩ. Vậy thì truyền thống văn hóa tốt đẹp ở đâu?

Quay trả lời về thằng thớt, tau thấy nó cư xử quá hợp lý, chưa tìm được điểm nào để mà chê nữa. Tau chỉ nhắn nó một câu, cho dù 99% mọi người xung quanh phản đối (kể cả mẹ mày) thì mày nên tin vào suy nghỉ của mày, dù đúng dù sai thì nó vẫn là một trải nghiệm cần phải được học. Vị trí của mày cũng như tau nói ở trên, vượt tầm tụi Đông Lào chỉ biết đến simp, mê lồn ham tình cảm, ăn uống còn chưa lo xong mà bày đặt đi lo cho người khác.
Có những cái mà chỉ có tự mình mới thấy được đúng, sai chứ ko thể chờ người khác chỉ cho được hay ko thể nào làm khác đi để vừa lòng người khác.
Tao cũng như mày thấy thớt hoàn hoàn đúng.
 
Tao có việc muốn tâm sự cùng mấy huynh đệ chút.

Chẳng là tao có cưới 1 bé miền tây, bề ngoài tạm thôi qua lời giới thiệu bạn bè (1 phần vì tới tuổi rồi với nghĩ bé cũng học đại học, gia cảnh coi bộ cũng ko có rắc rối gì).

Có vài điều tao ko vui trong hôn nhân, nếu là mấy mày có gặp qua chưa?

1/ Cưới xong, của hồi môn ko có 1 xu, chỉ vác cái xác qua nhà chồng —>theo tao cái này là chơi chó.

2/ Cưới về được ở riêng liền, ko phải làm dâu ngày nào, nhà trên thành phố là tao mua, ở cũng chẳng tốn tiền thuê nhà
, vậy mà nói lâu lâu qua nhà ba mẹ chồng nấu giùm bữa cơm cũng phụng phịu, khó khăn —> Cái này theo tao là ko biết điều vì cha mẹ chồng đã giúp đỡ rất nhiều trong cuộc sống về tiền bạc và công sức.

3/ Ở nhà thì ko thích làm việc nhà, nói ra thì mẹ vợ kêu là do nó ở nhà sướng lắm, chẳng lẽ kinh tế chính tao lo giờ còn phải lo thêm việc nhà —> cái này đúng kiểu tiểu thư, má thiên hạ

4/ Ko vừa ý là la mắng chồng, tao nhịn dỗ dành vì nghĩ còn nhỏ.

5/ Được dịp tao nghỉ làm, thế là nó chạy về nhà mẹ đẻ ở liền 3 tuần, bỏ mặc chồng đói khát trên thành phố. mà đó là tao đã cho nó 20 triệu đi chơi rồi đó. Nó dỗi ko lên vì tao nói hôm tính đi chơi thì bà bác cả bị ốm tao nói đợi chút anh phải đi thăm bác cả cái. Nó cũng chẳng thèm hỏi thăm bác có bị sao ko hay chịu khó đi thăm bác với tao.

6/ Mẹ vợ bảo vợ chồng cãi nhau thì tao xuống xin lỗi rồi rước nó về. Có cứt này, thằng này đậu bách khoa loại giỏi, đi làm có tiền có xe có cức mà xuống xin lỗi. sống dc thì sống, ko sống dc thì biến. thích làm bà hoàng thì kiếm mấy thằng simp lõ mà quen


Có bữa tao bực quá tao nói thẳng với bên nhà vợ là vợ và ba mẹ vợ là sống cần đóng góp tài chính vô,
bên kia nói làm chồng thì phải lo cho vợ
bên kia dỗ dành tao là vợ nó sẽ kiếm việc, làm ít đóng ít, làm nhiều đóng nhiều —> thế thì khác đéo nào kêu tao phải gánh cuộc sống này gần hết

Đã vậy còn nói bóng gió lên thành phố sống, ở nhà tao.

Tao ghét tao ly dị thẳng luôn.

Sống ko biết điều hay sống chó thì kiếm thằng khác mà nuôi. Có nhà, có tiền, có xe, có học vấn thì tao cần gì phải cúi đầu, ngẩng cao đầu mà sống.

Tao ko hiểu sao 2 người bác tao quen vợ miền Tây rồi cũng nghe lời nhà vợ xuống dưới đó làm ăn đầu tư rồi bị mất gần hết, có con rồi nên cũng ko nỡ bỏ nhau, sống thì khó chịu

Tao tâm sự đây là muốn nói nếu là tụi bây thì bao nhiêu người sẽ chấp nhận cúi đầu
Đéo hiểu sao mấy nhà miền Tây sống nghĩ người thành phố thì auto phải chu cấp cho nhà vợ, ai cũng có chân có tay, tự đi làm mới phải đạo.

Cuộc sống này là có đau ốm bệnh tật nhưng tới giờ làm thì vẫn phải đi làm chứ lười lao động thì có cứt bỏ vô mồm
Lỗi do mày kg biết dạy vợ, để nó lờn mất rồi.
Đem cứ phải để gái năn nỉ cưới chứ đéo năm nỉ gái. Trước cưới phải phủ đầu nói rõ mọi việc, dân miền Tây lấy nhau thì lại kg có việc này, nhiều khi nhà vợ lo chết mẹ là khác.
 
do m ngu trong khâu thẩm định tính cách, con người thôi, dù m học bk, có năng lực nên mới có nhà có xe tự thân (hoặc được gia đình hỗ trợ 1 phần) tuy nhiên ông trời ko cho m kỹ năng chọn vk (ngu thì nhận, ko ai là khôn 100%), đời còn dài, gái còn nhiều, rút kn cái ngu lần này để tìm con vk khác, đừng có oán trách miền này miền nọ, chừng nào m tự nhìn ra cái ngu, cái khiếm khuyết của m thì tập 2 mới có cơ hội sửa sai, ko là sẽ ngu tiếp tập nữa.
 
Em cũng tính vợ miền tây, nghen bác nói làm rén ngang :sad:
Nó nói đúng đấy gần nhà tao có con y chang ck cũ nó lo cho vàng đeo đỏ tay tự nhiên bỏ lấy ck mới giờ này nào cũng bị chửi bị đập
 
Tao nói của hồi môn là tiền mừng trong đám cưới đó.

Bên tao cô dì chú bác cho tiền, ba mẹ cho chút vàng thì tao bỏ vô tài khoản chung, lấy đó vốn mà làm ăn. Tao chỉ hỏi phần tiền mà bên nhà gái nhận được trong đám cưới tại sao mẹ vợ giữ mà ko đưa cho con gái để hùn với chồng làm ăn. Tao ko cần nhiều, nhưng tao cần sự tôn trọng và minh bạch, đối với tao nhà gái giấu tiền mừng của bên họ là tao đã ko vui rồi nhưng tao nhịn. Tao xem ý tứ con vợ có chịu khó làm việc ko

Tao kinh doanh nên tao luôn phải nghĩ tới trường hợp xấu nhất xảy ra, liệu mình có thể đảm đương nổi ko. Dù cưới nhưng tao cũng phải nghĩ trong trường hợp ly hôn thì hậu quả là gì. Mày có biết nếu ba mẹ mày cho mày cái nhà trong lễ cưới thì cái nhà đó sẽ tự động biến thành 1/2 của vợ liền ko nếu ly dị. Luật pháp ko đơn giản là nhà tên ai là của người đó đâu.

Mày có thể kiếm tiền về đưa hết cho vợ nhưng mày có nghĩ tới trường hợp vợ đem hết tiền mày làm ra mua đất cho ba má vợ, tới lúc mày đau ốm hay ba mẹ mày đau ốm, vợ bảo lỡ mua đất rồi, hay cho anh chị em mượn rồi, mày làm được gì? Khóc cười trừ sao? Hay mày bị tai nạn mà vợ ko biết kiếm tiền, ko biết tiết kiệm thì mày lấy gì chữa bệnh? Cuộc sống ko lường trước thì có khi chết lúc nào cũng ko biết

Tao chỉ muốn có sự công bằng và tôn trọng trong 1 cuộc hôn nhân thôi.
Tml tính toán ghê nhỉ, tiền mừng cưới bên nhà gái thì nhà gái thích làm đéo gì thì làm. M là cl gì mà đòi hỏi tiền đó, còn nhà mày làm thế nào thì đấy là việc của nhà mày.
Cưới xin mà mày đòi ôm tiền mừng cưới xong để bố mẹ trả tiền cỗ, tiền rạp, tiền loa đài bàn ghế…mà ko thấy nhục à? Thanh niên sức dài vai rộng tự làm mà ăn, mấy đồng tiền mừng cưới của vợ mà cũng nhòm.
 
Vẫn câu nói cũ "tùy đứa". Chứ tao biết nhiều nhỏ miền Tây rất chịu khó, sống biết điều với nhà chồng còn hơn gái miền Đông. Theo chồng về nhà là chịu làm lụng chung với chồng, nhà chồng có việc là hăng hái làm phụ. Nhiều đứa bây giờ kêu về gần nhà chồng ở còn không chịu về nữa kìa.
Gái miền Tây đặc thù hay sao mà nhiều nước hơn miền Đông nữa :still_dreaming::still_dreaming:
 

Có thể bạn quan tâm

Top