Ăn chơi Vỡ mộng đi làm bếp, tưởng thơm ai dè thúi quắc*

Moramoonsinger

Thôi vậy thì bỏ
lần đầu tiên tao nghe làm bếp bắt đi làm cái giấy chứng minh hạnh kiểm, đéo khác gì đi làm tiệm Dàng luôn, vô cùng khắc khe
buổi chiều đầu tiên tao tới là nó dắt tao tới 1 cái tầng hầm nhìn kinh kinh là tao linh cảm đéo lành rồi, những cánh cửa to đùng có 2 cánh, tao nghĩ
đụ móa cái cửa nhìn như trong phim zombie nhà máy thế này mà là khách sạn 5sao hả? nhìn như cửa của trung tâm chứa zombie:vozvn (22):

nó dắt tao vào một khu Giặt Ủi, khu này có vô số máy móc khó hiểu, có đèn xanh, đèn đỏ trên đó, nhìn có vẻ nguy hiểm giật điện, mùi xà phòng với mùi thuốc tẩy nồng nặc như con cặc, rồi một bà lao công gương mặt kham khổ hiện ra, lục lọi trong 1 cái kho tăm tối, bước ra với hai bên hai tay là hai cái móc gắn 1 đùm nào Áo, nào Quần, nào Mũ, nào tạp dề cả Đầu Bếp, mà cái bộ trang phục này nó cũ kinh khủng, nó còn rách nát nữa, nhìn bộ trang phục Đầu Bếp đó tao có thể cảm nhận được sự đau khổ của người nhân viên Đầu Bếp trước đó, và giờ tao sắp gánh chịu:vozvn (21):


tao nhắm mắt mặc cái bộ áo quần cũ nát đó vào, dù được giặt là cẩn thận tao vẫn cảm nhận được cái sự rít chịt của nó cạ vào da, nó quá bẩn để mà giặt cho sạch, đụ má tao nghĩ là tao đang mặc 1 cái áo mà làm tao nóng nực thêm, nó cồng kềnh, nó ko hôi nhưng nó kiểm dính dính bịn rịn vô da, cực kì khó chịu, và tao nghĩ tao chịu được bao lâu khi mặc nó đây?



sau khi mặc xong, tao được cái con nhân viên văn phòng sung sướng đéo bao h trải qua khổ cực, nó dắt tao tới một cái tầng hầm thấp hơn nữa thì phải, gọi là tầng B1 B2 B3 đéo gì đó, ôi đụ mẹ tao đang đi xuống lòng đất, ok ok ok, chuyện này sẽ ko sao đâu, chỉ là đi làm đầu bếp thôi, hãy bình tĩnh! mày sẽ sống, ko chết đâu:vozvn (19):



thang máy mở ra, Ching!!! mùi béo béo của vị thịt, mùi hương chua chua, cay cay của ớt, hành, tỏi hòa quyện loạn xạ vào không khí, bay xa tới mức mới đứng ở thang máy thôi đã nồng mũi, con NVVP chìa bàn tay mời tao tới khu bếp, tiếng máy gì đó kêu rầm rầm như 1 con quái vật khổng lồ đang la hét, tiếng chiên, cọ, múa chảo cộp cộp cạch cạch, tiếng chặt thịt rầm rầm, vô cùng bạo lực, những người nhân viên bếp ở đây đang hò hét, hô, kêu gọi lẫn nhau (đéo hiểu để làm con cặc gì, nấu ăn thôi có cần làm ra vẻ như đang đánh nhau vậy ko?). Và tao nghĩ trong đầu "Wow, đĩ mẹ chúng mày, tao thấy bắt đầu khó thở, nhức đầu rồi đấy!!!"




Một thằng đầu bếp mập hơn con lợn, cái môi nó trề ra, da mặt đen thui, mắt nó trợn trợn ra như là bị lồi mắt vậy, nó vừa trợn mắt vừa chào tao "Chào em, sau đây xin giới thiệu với em..... giờ anh sẽ dẫn em đi xem các khu vực chứa đồ đạc, thực phẩm..."

Rầm!!! nó mở cửa một căn phòng nhìn dính chút máu bên ngoài cửa, tao đm nhẹ 1 cái, nó mở ra thì có mùi hơi tanh tanh và cay cay bay ra, thì ra là phòng chứa thực phẩm được ủ lạnh như cái tủ lạnh khổng lồ, mọi rau cải cho tới chả cá, thịt thà đều ở đây...



Chưa hết, đi dọc hành lang của cái tủ lạnh khổng lồ đó (tao đang đứng trong cái tủ lạnh khổng lồ đấy rồi nhé) thì tới một nơi có cầu thang đi xuống dưới sâu hơn 1 chút, tao thấy hơi ghê ghê rồi, mùi tanh càng ngày càng ít lại vì càng đi xuống bậc thang này, càng thấy sương bay mù mịt hơn, tao đéo còn nhìn rõ nữa, tay vịn của cầu thang này bằng sắt nên nó như cục đá đông vậy, đụng vô tê hết tay và có chỗ nó còn đóng tuyết nữa, đụ mẹ đây là nơi quái quỉ gì vậy? Mày tính làm gì tao đó thằng mập kia?:waaaht:



Nó gạt cái then chốt gì đó, mở cái cửa dày cộm ra, đúng kiểu cửa tủ lạnh khổng lồ luôn, rồi thêm 1 miếng rèm kiểu mấy lá nhựa kiểu phòng giết mổ nữa, đụ má nguy rồi!!! một luồng sương tuyết trắng xóa tỏa ra, rồi tao với nó chui qua cánh cửa ấy, đập vào mắt tao là một đống động vật đã bị giết, rừng, biển đều có cả, máu me dính đầy sàn luôn, à tóm lại là nơi chứa thịt đông lạnh nhưng là thịt miếng to, tảng to hơn nên nó cần có căn phòng lạnh mạnh hơn thế thôi, nhưng nó hơi kinh chắc do tao xem phim zombie khá nhiều
:surrender:



Nó nói đây là phòng chứa thịt cấp đông, đừng quay phim gì ở đây nhé bí mật kinh doanh đấy, cái mặt nó nói nói cứ ẩn hiện sau cái lớp sương mù do lạnh gây ra làm tao thấy nó càng giống mấy thằng Lồn Butcher trong phim kinh dị hơn, và tao càng đề phòng nó hơn, khéo nó thủ con dao phay nó chặt tao một chặt rồi chia đầu, chân, tay tao, rồi nhét vô bịch nhựa nào đó và cấp đông tao ở đó luôn thì vkl, hay nếu chỉ cần nó muốn nhẹ nhàng hơn thì giả vờ nói nói xong nó chui ra khỏi phòng cấp đông, xong thình lình khóa cửa lại, nhốt tao bên trong cái chỗ này là xong đời tao


Rồi tao bắt đầu nghĩ....ok ok ok, mình sẽ bắt đầu làm việc lâu dài tại một nơi kinh dị, nặng ký như thế này? Trụ được bao lâu đây? Sao đéo phải là cảnh đầu bếp múa múa dao, trong căn phòng sạch sẽ sang trọng, cắt cắt nghệ thuật mấy miếng cá phi lê Nhật? Sao đéo như mình tưởng tượng?
:sure::sure::sure:
Ảnh minh họa
3_the_butcher_professional_horror_costume_1.jpg
 
Tao cũng bị dị ứng với cái gì dính dính lớp nhớp.
Ăn gà luộc dính mỡ tay hay ăn cam, hoặc bất kì trái cây nào dính ra tay là tao phải đi rửa rồi mới ăn tiếp được. Nếu lau khăn thì phải là khăn ướt. Vậy nên nghe mày mô tả cảm giác bị bộ đồng phục nó rít chịt vào da là thấy gai cả người.
 
Wow.
M làm t ấn tượng với nhận thức của m quá

Thôi quay về tay phải sell vàng , tay trái sục cặc, miệng chửi xàmer vẫn tốt chán 🤣🤣🤣🤣
 
Tao cũng bị dị ứng với cái gì dính dính lớp nhớp.
Ăn gà luộc dính mỡ tay hay ăn cam, hoặc bất kì trái cây nào dính ra tay là tao phải đi rửa rồi mới ăn tiếp được. Nếu lau khăn thì phải là khăn ướt. Vậy nên nghe mày mô tả cảm giác bị bộ đồng phục nó rít chịt vào da là thấy gai cả người.
vậy nên tạo hóa mới tạo ra da bàn tay hơi dày hơn da chỗ khác để cho bớt cái cảm giác dính dính nhốp nhốp đó

còn đụ má da vai, da cổ nó mỏng, nó nhạy cảm hơn nhiều, dính 1-2 giọt đường, giọt mỡ vô đã khó chịu thí mẹ
đây mặc nguyên cái áo của Người Cùng Khổ trước đó đã mặc thì nhớp từ cổ tới vú tới bụng luôn :shame::sexy_girl:
 
Ráng đi mày
Tao có quen khứa này cũng bắt đầu bằng nghề phụ bếp mà cuối cùng thành chủ tịch nước luôn đấy
Mày kiên trì đâm heo chém chó rồi cũng sẽ làm chủ tịch nước sớm thôi
Cố lên nhé
 
vậy nên tạo hóa mới tạo ra da bàn tay hơi dày hơn da chỗ khác để cho bớt cái cảm giác dính dính nhốp nhốp đó

còn đụ má da vai, da cổ nó mỏng, nó nhạy cảm hơn nhiều, dính 1-2 giọt đường, giọt mỡ vô đã khó chịu thí mẹ
đây mặc nguyên cái áo của Người Cùng Khổ trước đó đã mặc thì nhớp từ cổ tới vú tới bụng luôn :shame::sexy_girl:
Tưởng tượng mày dính mỡ trên cổ mà bàn tay mày cũng đang nhầy nhụa lớp mỡ do mới xé cái đùi gà, cái cổ khó chịu thấy bà nội mà phải đưa cái tay đó lên chùi thì ối dồi ôi.
 

Tóm tắt nội dung:


  • Bất ngờ ngay từ đầu:
    Tác giả bị yêu cầu làm giấy chứng minh hạnh kiểm chỉ để đi làm bếp, cảm giác khắt khe như đi làm ở chỗ bí mật hoặc tiệm "Dàng" (ẩn ý làm việc bất thường).
  • Ấn tượng đầu tiên kinh dị:
    Ngày đầu đi làm bị dẫn xuống tầng hầm, những cánh cửa to như phim zombie khiến tác giả cảm thấy bất an.
  • Trang phục bếp "dọa người":
    Nhận được bộ đồ đầu bếp cũ nát, dơ, rít và khó chịu. Tác giả cảm thấy như đang mặc di sản đau khổ của người đi trước.
  • Vào bếp như vào chiến trường:
    Cảnh trong bếp rất hỗn loạn, ồn ào, náo loạn, mùi vị nồng nặc và tiếng động lớn khiến tác giả cảm thấy căng thẳng, mệt mỏi ngay từ lúc mới bước vào.
  • Thăm "kho lạnh địa ngục":
    Một đầu bếp dẫn tác giả đi thăm kho chứa thực phẩm, từ tủ lạnh lớn đến phòng cấp đông chứa thịt đầy máu me, lạnh lẽo và sương mù. Tác giả tưởng tượng ra những cảnh giết người, khóa cửa nhốt người như trong phim kinh dị.
  • Suy nghĩ cuối cùng:
    Cảm giác thất vọng, hoang mang: công việc đầu bếp không như tưởng tượng đẹp đẽ – không có nghệ thuật, không sang trọng mà đầy áp lực, bẩn, lạnh, và hơi đáng sợ.



Nếu bạn cần, mình có thể chuyển nội dung này thành một bản văn ngắn gọn, nghiêm túc hơn hoặc chuyển thể thành một câu chuyện hư cấu/hài/phim ngắn.
 
Top