Nhà tao có 2 đứa cháu, 1 đứa 4 tuổi, 1 đứa tuổi rưỡi. Nhìn cảnh này thấy sợ.
Nhớ lại hồi nhỏ, lúc tao mới 5 tuổi, buổi sáng mùa đông, tao cầm bánh mì ăn sáng. Đằng sau vườn nhà tao có cái sông, ngồi nhà chán tao cầm bánh mì ra đứng sát bờ sông ăn. Ko may trượt chân ngã. Lúc đó còn nhỏ quá chưa biết bơi. Tao vùng vẫy, uống mấy lít nước vào người, ko thò đc đầu lên để kêu cứu. Loạng quạng thế nào tay lại bán đc cái rặng rau muống già dính vào mấy viên đá sát bờ sông, thế là tự trèo lên đc. Ướt như chuột lột. Chạy vào nhà khóc mếu máo, mẹ tao tái xanh mặt. 30 năm rồi tao vẫn nhớ như in chuyện đó.
Mới năm ngoái, nhà hàng xóm cách nhà tao vài chục mét thôi. Nhà có đứa con mới biết đi. Ông nằm võng ngủ, bố mẹ nó thì đang bận việc ko để ý. Nó chạy đi chơi lung tung, thế là ngã xuống sông. Cả nhà tìm ko thấy, và nghi chỉ có 1 phương án duy nhất là nó ngã sông. Về sau thuê thợ lặn mò nguyên 1 ngày mới thấy xác. Nhà ấy làm đám tang cho đứa nhỏ thấy tội vãi. Tốt nhất nhà nào có con nhỏ, nên dạy các cháu bơi từ sớm