x

6 triệu thì ở nhà ngủ mẹ đi em, làm cho nó vừa bị bóc lột, có khi bị quịt lương, mà đầu óc còn ngu ra nữa
 
11h mới về thì em đi làm mẹ nó phục vụ quán nhậu, quán nhậu đêm lương cứng 7-8tr là bình thường cộng thêm tip nữa cũng được mười mấy triệu. 2024 làm lương 6tr làm làm gì
 
11h mới về thì em đi làm mẹ nó phục vụ quán nhậu, quán nhậu đêm lương cứng 7-8tr là bình thường cộng thêm tip nữa cũng được mười mấy triệu. 2024 làm lương 6tr làm làm gì
em gặp ah trên xàm là năm 2021 nhỉ, cũng 3 năm. Anh hồi đó chắc chạc tuổi em bây giờ. Em nhìn bên ngoài khờ khờ nên xin việc ít ai nhận lắm, ở sg giờ mấy quán cafe dịch vụ hay quán nhậu tuyển mấy đứa 18-20 nhanh nhẹn không à, ko tuyển người như em đâu
 
em gặp ah trên xàm là năm 2021 nhỉ, cũng 3 năm. Anh hồi đó chắc chạc tuổi em bây giờ. Em nhìn bên ngoài khờ khờ nên xin việc ít ai nhận lắm, ở sg giờ mấy quán cafe dịch vụ hay quán nhậu tuyển mấy đứa 18-20 nhanh nhẹn không à, ko tuyển người như em đâu
Anh vẫn nhớ mà, tiếc là xa quá. Làm nhiều quen đứa nào mới vào không chậm
 
Mày sống kiểu đéo gì mà để cả bố cả mẹ hắt hủi được thì cũng chịu
 
m mới chơi xam thôi. nge chuyện bạn buồn quá. thời buổi này ai cũng khó khăn hết. có công việc để sống là một duyên lành rồi bạn. nghèo mà sạch là đáng quý bạn à. thế giới chiến tranh giết chóc mỗi ngày. còn sống là một phước phận rồi bạn hiền.
 
Em nhị gia đây, cuộc đời em không ngờ lại ra nông nỗi như vậy, làm công nhân tháng 6 triệu, tiền thuê trọ hết triệu. Phòng trọ thì hôi hám dơ bẩn, xung quanh toàn công nhân như em, đi làm thì bị sếp để ý dọa đuổi 1 lần phải vào năn nỉ xin để tiếp tục làm, mà các ah biết môi trường làm việc mà xin vậy rồi thì sẽ ntn, , một ngày trôi qua chỉ mong đồng hồ chỉ đúng thời gian để ra về. Ba mẹ thì li dị, ba có tiền nhưng ko chịu giúp, chỉ giữ để chữa bệnh sau này hoặc cho tk em, mẹ thì làm cả đời rồi đổ vô xây nhà cửa hết, thỉnh thoảng để dành được bao nhiêu lại mua đồ này đồ kia trang trí nội thất. Thời trẻ 19 20 có nhiều thời gian, mộng mơ, lên xamvn, cứ tưởng cuộc sống dễ thở, bây giờ chút mộng mơ sót lại cũng tan biến, trở thành 1 con người khô khan, 11h đêm làm mệt về tới nhà, mò mãi mới ra lại cái acc này để đăng bài, em buồn lắm mấy anh à, bạn bè 2k2 giờ vừa mới ra trường thực tập, có bạn bạn xung quanh, có bồ có gái an ủi tâm sự, nằm trong phòng trọ xem story của tụi nó về thành tích, về những điều mới mẽ đạt được trong cuộc sống, em chẳng biết nói gì.. E nhớ những ngày trc hồi dịch covid, mấy anh xamvn onl đông lắm, mấy ngày đó thật vui. Tối thứ bảy, người ta đi ăn đi chơi nhiều chỗ, còn em mai phải đi làm nữa đây.
E hận mẹ em quá, vừa thương vừa hận, năm 18t em cầu xin mẹ e cho em tiền mua cái xe máy cũ để chạy grab, mong mẹ e giúp đỡ em bước khởi đầu, nhưng bã có tiền thừa sức cho nhưng quyết không cho em. Em hận lắm mỗi khi đau đớn như vậy em lại hận
Đọc bài của mày mà lòng tao đau đớn.
đụ con đĩ mày mày ông trời à
@dungdamchemnhau
 
m mới chơi xam thôi. nge chuyện bạn buồn quá. thời buổi này ai cũng khó khăn hết. có công việc để sống là một duyên lành rồi bạn. nghèo mà sạch là đáng quý bạn à. thế giới chiến tranh giết chóc mỗi ngày. còn sống là một phước phận rồi bạn hiền.
Mình chỉ tiếc những ngày trẻ, không sống đúng nghĩa một con người mà chìm đắm trong thế giới ảo, mình chưa từng được nắm tay 1 người con gái nào dù đã 22 tuổi rồi, cuộc đời không kỉ niệm.
 
Mình chỉ tiếc những ngày trẻ, không sống đúng nghĩa một con người mà chìm đắm trong thế giới ảo, mình chưa từng được nắm tay 1 người con gái nào dù đã 22 tuổi rồi, cuộc đời không kỉ niệm.
nhìn lên ko bằng ai mà nhìn xuống ít ai bằng mình bạn ơi. bạn thử khám phá phật pháp và đọc chú đại bi mỗi ngày xem. những oán trách và sân hận sẽ từ từ bay biến và thay vào hỷ lạc vui tươi
 
Mày khổ như bây giờ, một phần là do mày đen đầu thai vào gia đình đéo ra gì, một phần cũng do mày từ sớm đéo chịu cố gắng hết sức, vượt ngưỡng, nên khi gia đình có biến phát là mất điểm tựa, và giờ thì làm công nhân với mức lương rẻ mạt.

Thế nhưng, ít nhất thì mày giờ đã được tự do, tự do suy nghĩ, tự do lên Xàm và hàng đống trang mạng xã hội khác để lướt tin chém gió, và lần đầu tiên trong đời, mày làm chủ hoàn toàn cuộc đời mày. Mày vẫn khỏe mạnh, tay chân lành lặn, đéo bệnh tật ốm đau gì, vẫn có thể kiếm sống. Nếu mày thấy khổ quá không sống nổi nữa, thì cũng đéo ai cản mày. Nhưng cuộc đời đéo ai nói trước được cái gì, vì nó nhiều biến số vãi Lồn. Có thể ngay mai mày tai nạn chết, hoặc bị thằng sếp củ lìn đuổi và tìm được con đường mới ổn hơn, cũng có thể chỉ vài năm nữa mày gặp đúng người, làm đúng nghề, và mày thành công theo cách mà mày bây giờ đéo thể tưởng tượng nổi.

Vậy đấy, giờ mạng mày trong tay mày, nếu mày không chịu trách nhiệm với nó thì ai chịu trách nhiệm cho? Tao nghĩ mày có thể đặt cược vào đời mày thêm vài ba năm nữa, để xem ông trời có phụ lòng người nỗ lực không (tất nhiên là nếu mày thật sự nỗ lực như mày nói). Ngay tối nay, và cả các tối tiếp theo nữa, mày lấy một tờ giấy A4 ra, viết vào đó những suy nghĩ thực sự của mày, như là: Ước mơ của mày là gì, có dự đinh gì trong tương lai không, hôm nay mày đã làm được những gì, chưa làm được gì, có điều gì để mày biết ơn không...Tao tin cứ đều đặn như vậy, ngày đi làm, tối viết lấy giấy viết ra, suy ngẫm như vậy, thì tương lai mày sẽ thay đổi và tốt hơn mày bây giờ thôi.

Tao tìm cho mày một vài tư liệu để mày tham khảo, lấy động lực, để mày thấy cuộc đời còn nhiều bất ngờ lắm

Từng là “chị đại Bến Thượng Hải”, bà lão 70 tuổi ra tù, 81 tuổi trở thành triệu phú, lý do đáng khâm phục
Gordon Ramsay: Hành trình từ cầu thủ đến "đầu bếp của những ngôi sao"

 
Mình chỉ tiếc những ngày trẻ, không sống đúng nghĩa một con người mà chìm đắm trong thế giới ảo, mình chưa từng được nắm tay 1 người con gái nào dù đã 22 tuổi rồi, cuộc đời không kỉ niệm.
Bây giờ mày khác đéo gì, lên đây khóc cl
 
Mày khổ như bây giờ, một phần là do mày đen đầu thai vào gia đình đéo ra gì, một phần cũng do mày từ sớm đéo chịu cố gắng hết sức, vượt ngưỡng, nên khi gia đình có biến phát là mất điểm tựa, và giờ thì làm công nhân với mức lương rẻ mạt.

Thế nhưng, ít nhất thì mày giờ đã được tự do, tự do suy nghĩ, tự do lên Xàm và hàng đống trang mạng xã hội khác để lướt tin chém gió, và lần đầu tiên trong đời, mày làm chủ hoàn toàn cuộc đời mày. Mày vẫn khỏe mạnh, tay chân lành lặn, đéo bệnh tật ốm đau gì, vẫn có thể kiếm sống. Nếu mày thấy khổ quá không sống nổi nữa, thì cũng đéo ai cản mày. Nhưng cuộc đời đéo ai nói trước được cái gì, vì nó nhiều biến số vãi lồn. Có thể ngay mai mày tai nạn chết, hoặc bị thằng sếp củ lìn đuổi và tìm được con đường mới ổn hơn, cũng có thể chỉ vài năm nữa mày gặp đúng người, làm đúng nghề, và mày thành công theo cách mà mày bây giờ đéo thể tưởng tượng nổi.

Vậy đấy, giờ mạng mày trong tay mày, nếu mày không chịu trách nhiệm với nó thì ai chịu trách nhiệm cho? Tao nghĩ mày có thể đặt cược vào đời mày thêm vài ba năm nữa, để xem ông trời có phụ lòng người nỗ lực không (tất nhiên là nếu mày thật sự nỗ lực như mày nói). Ngay tối nay, và cả các tối tiếp theo nữa, mày lấy một tờ giấy A4 ra, viết vào đó những suy nghĩ thực sự của mày, như là: Ước mơ của mày là gì, có dự đinh gì trong tương lai không, hôm nay mày đã làm được những gì, chưa làm được gì, có điều gì để mày biết ơn không...Tao tin cứ đều đặn như vậy, ngày đi làm, tối viết lấy giấy viết ra, suy ngẫm như vậy, thì tương lai mày sẽ thay đổi và tốt hơn mày bây giờ thôi.

Tao tìm cho mày một vài tư liệu để mày tham khảo, lấy động lực, để mày thấy cuộc đời còn nhiều bất ngờ lắm

Từng là “chị đại Bến Thượng Hải”, bà lão 70 tuổi ra tù, 81 tuổi trở thành triệu phú, lý do đáng khâm phục
Gordon Ramsay: Hành trình từ cầu thủ đến "đầu bếp của những ngôi sao"


Không biết phải sale helf hay không nhưng thật sự đọc xong em thấy ổn hơn. Em trước ngày còn học sinh, không bao giờ nghĩ mình lại có ngày này, nhìn tụi bạn đồng lứa tốt nghiệp ra trường thi nhau khám phá cuộc sống ,em thấy chạnh lòng.
 
chỗ tao mấy thằng bám ghế đoàn thanh niên xã, tháng kiếm 7-8 củ, khoẻ re.
ráng mà đăng ký vào đoàn, kiếm cái chân dư luận viên sống cho nhàn
 
Không biết phải sale helf hay không nhưng thật sự đọc xong em thấy ổn hơn. Em trước ngày còn học sinh, không bao giờ nghĩ mình lại có ngày này, nhìn tụi bạn đồng lứa tốt nghiệp ra trường thi nhau khám phá cuộc sống ,em thấy chạnh lòng.
Nếu mày chỉ đọc để cảm thấy "ổn hơn", rồi mai quên mẹ đi, thì nó gọi là "Self-help" - Tự lực, tự thủ dâm tinh thần.
Còn nếu mày đọc nhiều lần, nghiền ngẫm, xong áp dụng thực hành vào cuộc sống của mày, thì nó gọi là "Personal Development" - Phát triển bản thân.

Bản thân Self-help không xấu, mà nó thực sự có ý muốn tốt cho mày, muốn giúp mày vượt qua nghịch cảnh bằng cách đưa ra các chỉ dẫn và lời khuyên hợp lý, giúp tháo gỡ phần nào đống suy nghĩ rối như tơ vò trong đầu mày, để mày suy xét lại tốt hơn. Nhưng nếu mày chỉ chăm chăm đọc chỉ để tìm kiếm cảm giác "ổn hơn" đấy như một loại thuốc phiện, thì nó cũng chỉ đến thế thôi, bản thân mày đéo thể phát triển được mà còn chịu tác dụng ngược của "thuốc".

Ví dụ như bọn Gymer, Body-builder,...bọn này chuyên tiêm Steroid để tăng cơ bắp. Nhưng kể cả thế thì bọn nó vẫn phải tập như trâu như chó thì cơ nó mới to ra và phát triển được, còn nếu chỉ tiêm xong về nhà ăn rồi ngủ, thì có mà chết sớm.
 
doraemon-noi-cam-lay-ma-treo-co-di-chuu-song-lam-gi-ton-com-gao.jpg
 
Top