Live Xã hội ngày càng ngu đi, dân Vẹm giờ chỉ biết đến tiền và tình dục

  • Tạo bởi Tạo bởi TUG
  • Start date Start date
Ngu dân dễ trị. Dân giàu quá hoặc quá ngheof đều có khả năng làm cách mạng nên chúng nó làm cho dân chỉ vừa đủ ăn thôi. Dân lo kiếm đủ ăn là hết mẹ ngày chả có thời gian mà quan tâm chính chị chính chính em gì nữa.
Quan lại đóng vai cái gì cũng biết hết. Thật ra họ không biết, họ dốt song làm bộ làm tịch coi người khác như công cụ. Thuế rất nặng. Dân ở các vùng cằn cỗi không nộp thuế bằng thóc gạo thì phải nộp bằng cỏ.

Việc quan: sáu tháng trong một năm. Hoặc việc công, hoặc đi phục dịch các đức ông.

Sở dĩ chính sách khắc nghiệt vì người ta cho là phải làm thế mới trị được một đám dân hiếu động và dễ phản loạn.

Các ông chủ chỉ yên tâm nghỉ ngơi khi mọi người lao động làm việc liên tục và chỉ có một đời sống tầm thường.
 
Nhiều phụ nữ được coi là vô cùng dễ dãi. Họ buông thả mình cho những người ngoại quốc với cái giá rất xoàng…

Quan to đi chơi bằng ngựa. To nhỏ dựa vào số người đi hầu kèm theo hộ vệ.


Con người Đàng Ngoài không có xu hướng khám phá, không có tính thần học hỏi, kể cả trên phương diện nghệ thuật. Nhưng lại thích — với những gì sử dụng hàng ngày và những cái đã biết — chứng tỏ là mình xa hoa sang trọng. Họ rất ham thích khoái lạc. Lý do: khí hậu nóng bức, đất đai màu mỡ, dễ sống.

Người ta quen với chế độ chính trị chuyên chế; chịu đựng mà không thấy khổ. Biết nhà nước tự do là hay hơn. Nhưng không đủ sức đấu tranh.

Một số dũng cảm khởi nghĩa, dân chúng có theo và người ta hứa với họ đủ điều. Nhưng kết thúc bằng tái lập chế độ độc đoán.

Sau biến động, con người tự nhủ quá hạnh phúc khi có thể trở về bình yên dưới cái ách vốn có từ trước.

Trong giao thiệp thăm viếng con người, tránh nói chuyện buồn rầu. Không có đồng hồ. Thời gian chỉ được ước tính. Ai cũng vậy.

Lễ hội

Phóng túng quá đáng, đến mức suồng sã. Người nghèo cũng bất cần đời. Sợ ra ngoài mùng một tết – sợ điều xấu. Bọn trộm rình rập khắp nơi, ám hại người trên đường.

Các làng quê có nhà hát trò, chèo tuồng. Các loại quần áo rất kỳ cục, vay mượn từ Trung Hoa nhưng lại làm xấu đi, quê kệch hơn. Nội dung tích trò là ca ngợi vua chúa và người có công với nước, xen vào chuyện tình yêu và chuyện phiêu lưu.


Trò chơi – chọi gà, câu cá.

Nhìn chung, khi không bắt buộc phải làm việc, những người dân sống ở Đàng Ngoài yếu đuối và biếng nhác. Hạnh phúc lớn nhất của họ chỉ là thoả mãn thói phàm ăn. Chỉ có những niềm say mê hầu như luôn có hại cho xã hội (VTNh: những niềm say mê bệnh hoạn) mới kéo người ta ra khỏi tình trạng uể oải.
 
Nhiều phụ nữ được coi là vô cùng dễ dãi. Họ buông thả mình cho những người ngoại quốc với cái giá rất xoàng…

Quan to đi chơi bằng ngựa. To nhỏ dựa vào số người đi hầu kèm theo hộ vệ.


Con người Đàng Ngoài không có xu hướng khám phá, không có tính thần học hỏi, kể cả trên phương diện nghệ thuật. Nhưng lại thích — với những gì sử dụng hàng ngày và những cái đã biết — chứng tỏ là mình xa hoa sang trọng. Họ rất ham thích khoái lạc. Lý do: khí hậu nóng bức, đất đai màu mỡ, dễ sống.

Người ta quen với chế độ chính trị chuyên chế; chịu đựng mà không thấy khổ. Biết nhà nước tự do là hay hơn. Nhưng không đủ sức đấu tranh.

Một số dũng cảm khởi nghĩa, dân chúng có theo và người ta hứa với họ đủ điều. Nhưng kết thúc bằng tái lập chế độ độc đoán.

Sau biến động, con người tự nhủ quá hạnh phúc khi có thể trở về bình yên dưới cái ách vốn có từ trước.

Trong giao thiệp thăm viếng con người, tránh nói chuyện buồn rầu. Không có đồng hồ. Thời gian chỉ được ước tính. Ai cũng vậy.

Lễ hội

Phóng túng quá đáng, đến mức suồng sã. Người nghèo cũng bất cần đời. Sợ ra ngoài mùng một tết – sợ điều xấu. Bọn trộm rình rập khắp nơi, ám hại người trên đường.

Các làng quê có nhà hát trò, chèo tuồng. Các loại quần áo rất kỳ cục, vay mượn từ Trung Hoa nhưng lại làm xấu đi, quê kệch hơn. Nội dung tích trò là ca ngợi vua chúa và người có công với nước, xen vào chuyện tình yêu và chuyện phiêu lưu.


Trò chơi – chọi gà, câu cá.

Nhìn chung, khi không bắt buộc phải làm việc, những người dân sống ở Đàng Ngoài yếu đuối và biếng nhác. Hạnh phúc lớn nhất của họ chỉ là thoả mãn thói phàm ăn. Chỉ có những niềm say mê hầu như luôn có hại cho xã hội (VTNh: những niềm say mê bệnh hoạn) mới kéo người ta ra khỏi tình trạng uể oải.
còn người ở Đàn Trong thì sao mày ?
 
Kéo vào đây súc vật bò đỏ, bọn tao lạ gì cái loại rẻ rách chúng mày, nhận nhiệm vụ ở đây bao lâu rồi e zai? :vozvn (20):
Mày chắc chui trong háng tao à mà biết, tập trung vào mà sáng tạo, phát minh, sáng chế, tạo giá trị cho xã hội đi =))
 
Mày chắc chui trong háng tao à mà biết, tập trung vào mà sáng tạo, phát minh, sáng chế, tạo giá trị cho xã hội đi =))
Nào nào, văn tuyên láo của chúng mày có gì mới ko chứ vào đây theo cái trình tự thế thì chán lắm :vozvn (49): kéo thằng đội trưởng của mày vào đây, bảo tao đang địt con mẹ nó này
:))
 
Nào nào, văn tuyên láo của chúng mày có gì mới ko chứ vào đây theo cái trình tự thế thì chán lắm :vozvn (49): kéo thằng đội trưởng của mày vào đây, bảo tao đang địt con mẹ nó này
:))
Hết văn à mày, tao thấy mày còn ngu hơn cả bò đỏ, đéo phản biện đc quay ra quy chụp bò đỏ với cả bò vàng y như bọn bò đỏ quy chụp cali =))
 
Một nhà hiền triết **Tây ít lông** từng phán: Hoài niệm (nostalgia) giúp con người cảm thấy ấm áp, an toàn, và có ý nghĩa hơn.
Ở cấp độ tập thể, nó trở thành “ký ức chung” mà xã hội dùng để xoa dịu những bất mãn hiện tại. Khi hiện tại không có nhiều thành tựu nổi bật, việc nhắc lại “thời vàng son” giúp bù đắp cảm giác hụt hẫng, giống như một người hay kể về thời trẻ huy hoàng để che đi sự tẻ nhạt của tuổi già.
Ở cấp độ cá nhân, khi một người thường xuyên nhắc lại quá khứ có thể họ đang thiếu tự tin với hiện tại. Ở cấp độ quốc gia, hiện tượng này cũng tương tự: nó phản ánh một nỗi bất an tập thể.
Thằng nào viết ra đc cái này thì đầu óc chiều sâu v.l thật.Đúng v.l nhưng éo ai trình bày hay diễn giải chuẩn như này.
 
Chúng mày cứ lo hão, thời nào chẳng thế, dân đen muôn đời ngu độn. Bọn 6-7x chưa có internet nhưng cũng toàn tiêu thụ ba cái nội dung tạp nham, xem phim chưởng, xã hội đen Hồng Công, phim mát, đọc truyện tiên hiệp, kiếm hiệp, thần tượng Abba, Alan Walker thằng nào thằng nấy tóc dài sọc xoăn tít như lông Lồn khác gì bọn trẻ con thần tượng khá bảnh để đầu cắt moi bh đâu. Thời bao cấp nghèo đéo có tiền thì phải văn vở, nghĩ ra thơ thẩn thư tình để lấy lòng con mái để còn được giao phối.

Mày tưởng thời xưa sống đứng đắn hơn bh là quá sai lầm. Hoặc là đéo biết gì, hoặc là xạo Lồn. Bọn 6-7x yêu nhau toàn dắt nhau vào công viên nắm tay xong ngồi ghế đá lúc sau đã thấy vào trong bụi cỏ rồi. Nhà bố mày hồi bé đối diện công viên thống nhất, gần hồ Hale, thằng nào biết thì tự hiểu nhé. Đm những năm 9x 6-7h tối đi vòng hồ toàn thấy mấy anh chị 7-8x uốn éo ở ghế đá nhìn tục tĩu vkl. Có lần tao còn chứng kiến 2 đứa cấp 3 Trần Nhân Tông đỗ xe trên vỉa hè, thằng lồn bú vú con này ngay ngoài đường hơn tiếng đồng hồ đéo nhả kinh vkl, đm đi chẵn 1 vòng hồ quay lại mà vẫn thấy tml rúc vào trong áo bú tộp tộp. Đầu độc tâm hồn trẻ thơ làm bmay lớp 5 đã dậy thị mẹ nó rồi.

Cho nên mấy thằng già bớt nâng cao quan điểm lại. mãn dục đéo địt được nữa lại bắt đầu ra vẻ đạo mạo, lên lớp bọn trẻ này khác. Chúng mày thanh niên còn lầy lội gấp mấy lần gen z bh. Ít ra bh chúng nó còn biết đi nhà nghỉ.
 
Tiền thì ra cơm no bụng :)
Tình dục thì thì khoái cảm sướng :)
 
Tao thà 44 chứ nhất quyết không đẻ, vì tao theo đạo Phật, cụ thể là Địa Tạng Vương Bồ Tát, tao không vào địa ngục thì ai, muốn thay đổi đất nước là sai?
 

Có thể bạn quan tâm

Top