Richchoi
Phó thường dân
Lần đầu tiên tao bị sốc là khi được sang tỉnh khác đông dân hơn, cảm giác rất bỡ ngỡ và rộng lớn giữa một thành phố tấp nập, muôn vàn kiểu người. Giao thông bát nháo, không khí đặc quạnh bụi mịn, tiếng còi, tiếng công trình thi công, tiếng chửi bới,...
Ngày hôm đó tao đứng giữa thủ đô, tại phố Lò Đúc, ở đây có một cái ngõ nhỏ đủ xe máy lọt, nhưng ngõ nằm trên vỉa hè chứ không phải lòng đường. Tao chỉ mới đứng ở đó đúng 2 phút để chờ grab tới thì bị một thằng thanh niên đi xe Lead biển số 29D2 lao tới và dí còi,chửi: "ĐỊT CON MẸ MÀY, THIẾU CHỖ CHO MÀY ĐỨNG À?" Tao bỡ ngỡ ko hiểu chuyện gì xảy ra, né sang một bên thì ngay lập tức, bà mẹ ngồi sau với mồm lên chửi tiếp: "ĐỊT CON MẸ CÁI THẰNG NHÀ QUÊ"
Tao đã bị sốc rất nhiều vì tao chưa từng tiếp xúc với văn hoá và môi trường như thế. Thậm chí, có lúc tao đi kỹ sư cho Vinfast năm 2018 tại Times City, buổi trưa tao kiếm miếng gì đó ăn để tao thử coi đồ ăn Hà Nội nó như thế nào. Tao vào 1 shop bán phở gà dưới chân đế chung cư. Thằng nhân viên nhếch mép hỏi tao ăn gì? Tao bảo tao ăn phở bò, cho tao thêm cốc trà đá bằng giọng ở quê. Nó cười trừ tao kiểu như đéo có tiền để gọi coca hoặc bò húc ấy. Đưa bát phở bò ra nó bảo: "ăn đi, về quê không có mà ăn đâu" theo một giọng rất mỉa mai.
Mọi chuyện cũng chả có gì cho tới tối qua, tao bị kẹt thang máy cùng với 2 người. Một ông già và một thằng thanh niên đâu đó khoảng 90 91 gì đấy. Tao thấy rất thản nhiên vì thang máy bị rơi và đã được phanh khẩn cấp, bọn tao ở trong thang máy và bị kẹt chứ cũng không có gì quá to tát. Ông già đó thì lo lắng, đập cửa, tìm mọi cách để mở được cửa thật nhanh. Còn thằng thanh niên đó ngay lập tức gọi điện cho vợ, hét lên: "Gọi cho ai nhanh lên, kẹt ở thang máy này, gọi cho khối trưởng đi". Xuyên suốt 15p, vợ của thằng kia liên tục bị gọi điện và ăn chửi vì đéo có ai đến giúp thằng này ra cả. Tao ở trong thang máy 15 phút, ngẫm lại tất cả những thứ mà tao gặp ở trong đời thì nhận thấy cái xã hội này sao nó tạp nham hết cả cứt. Mọi người sống chậm lại, tử tế với nhau 1 chút thì khó vậy hả mấy tml?
Ngày hôm đó tao đứng giữa thủ đô, tại phố Lò Đúc, ở đây có một cái ngõ nhỏ đủ xe máy lọt, nhưng ngõ nằm trên vỉa hè chứ không phải lòng đường. Tao chỉ mới đứng ở đó đúng 2 phút để chờ grab tới thì bị một thằng thanh niên đi xe Lead biển số 29D2 lao tới và dí còi,chửi: "ĐỊT CON MẸ MÀY, THIẾU CHỖ CHO MÀY ĐỨNG À?" Tao bỡ ngỡ ko hiểu chuyện gì xảy ra, né sang một bên thì ngay lập tức, bà mẹ ngồi sau với mồm lên chửi tiếp: "ĐỊT CON MẸ CÁI THẰNG NHÀ QUÊ"
Tao đã bị sốc rất nhiều vì tao chưa từng tiếp xúc với văn hoá và môi trường như thế. Thậm chí, có lúc tao đi kỹ sư cho Vinfast năm 2018 tại Times City, buổi trưa tao kiếm miếng gì đó ăn để tao thử coi đồ ăn Hà Nội nó như thế nào. Tao vào 1 shop bán phở gà dưới chân đế chung cư. Thằng nhân viên nhếch mép hỏi tao ăn gì? Tao bảo tao ăn phở bò, cho tao thêm cốc trà đá bằng giọng ở quê. Nó cười trừ tao kiểu như đéo có tiền để gọi coca hoặc bò húc ấy. Đưa bát phở bò ra nó bảo: "ăn đi, về quê không có mà ăn đâu" theo một giọng rất mỉa mai.
Mọi chuyện cũng chả có gì cho tới tối qua, tao bị kẹt thang máy cùng với 2 người. Một ông già và một thằng thanh niên đâu đó khoảng 90 91 gì đấy. Tao thấy rất thản nhiên vì thang máy bị rơi và đã được phanh khẩn cấp, bọn tao ở trong thang máy và bị kẹt chứ cũng không có gì quá to tát. Ông già đó thì lo lắng, đập cửa, tìm mọi cách để mở được cửa thật nhanh. Còn thằng thanh niên đó ngay lập tức gọi điện cho vợ, hét lên: "Gọi cho ai nhanh lên, kẹt ở thang máy này, gọi cho khối trưởng đi". Xuyên suốt 15p, vợ của thằng kia liên tục bị gọi điện và ăn chửi vì đéo có ai đến giúp thằng này ra cả. Tao ở trong thang máy 15 phút, ngẫm lại tất cả những thứ mà tao gặp ở trong đời thì nhận thấy cái xã hội này sao nó tạp nham hết cả cứt. Mọi người sống chậm lại, tử tế với nhau 1 chút thì khó vậy hả mấy tml?