Câu hỏi tiếp theo, nếu kết quả ra là mày bị ung thư, cho là ung thư thời kì đầu đi, thì mày sẽ làm gì?. À đương nhiên là mày chữa, nhưng ý tao là mày đã có plan cho việc đó, có tiền cho việc đó, có sự chuẩn bị cho việc đó chưa?.
Nhưng mà, xác xuất phát hiện ra ung thư thời kì đầu, nhờ khám sức khỏe tổng quát, chỉ 20-30% thôi. Còn tầm soát ung thư cũng chỉ hơn con số đó một tẹo. Nghĩa là tế bào ung thư, khi chưa đủ, thì vẫn đánh lừa được máy móc thiết bị, kết quả xét nghiệm.
Thêm nữa, cái việc sinh thiết, chọc vào khối u, chính là nguyên nhân lây lan đó. Nhưng nếu đéo sinh thiết, thì lại đéo kết luận được ung thư hay không. Mà sinh thiết xong, coi như xé vỏ cho ung thư, lại là cơ hội cho lây lan.
Không có lời giải đẹp đâu mày. Càng biết nhiều, càng hiểu đạo lý, số mệnh, thì lựa chọn lại càng ít ỏi.
Steven Jobs, giàu đỉnh thế giới, vẫn ăn chay và không chữa ung thư tụy, chết ở tuổi 55. Không phải là ông ấy không muốn sống, mà ở một khía cạnh khác, ông ấy hiểu mệnh của ông ấy chỉ đến đấy. Ông này thiền ở bậc thầy (sư), và đọc rất nhiều triết lý Á đông.
Tao không có cổ vũ cho việc là chọn cái chết mà không chữa trị. Tao cũng không có phủ nhận việc mỗi năm đi khám 1 lần. tao chỉ nhắn nhủ là hiểu đạo lý, tu tập, sống có ích mỗi ngày, thì đó là cơ chế phòng ung thư tốt nhất. Còn khi đã ung thư rồi, thì lựa chọn chữa trị trên cơ sở hiểu biết bản thân, khả năng của gia đình. Nếu những phụ nữ trẻ, con còn bé, tao lại rất ủng hộ việc chữa trị để kéo dài sinh mạng, dù họ đau đớn. Vì sự kéo dài đó, để cho đứa con có kí ức về mẹ. Người mẹ cũng có hình ảnh, âm thanh để nhắn lại cho đứa con trước khi qua đời.