Trả Bitcoin Lại Cho Tao
Trẩu tre
Cảm xúc của một người đàn ông bị chính vợ mình khinh thường thì như thế nào?
Mình 33 tuổi, công việc hành chính, lương so với bạn bè được ăn học là thấp, chỉ khoảng 10-12 triệu/tháng. Vợ mình kém mình 2 tuổi, là giáo viên Tiếng Anh, mới biên chế lương 8 triệu, còn lương dạy trung tâm hay làm thêm mình không để ý.
Hai vợ chồng sống ở quê, bố mẹ cho đất xây nhà ra ở riêng chỉ sau mấy tháng kết hôn. Do không kế hoạch rõ ràng nên 2 vợ chồng có liền 2 bé, 1 trai 1 gái cách nhau 1 tuổi. Những năm đầu quả thực khó khăn, đặc biệt là đợt dịch, lương công chức thấp, nhưng cuộc sống mình cảm thấy vui vẻ, không bon chen, được bố mẹ mình giúp đỡ nên cũng đủ chi tiêu.
Thế nhưng khoảng hơn 1 năm nay, mình thấy tình cảm vợ chồng đi xuống. Thậm chí mấy tháng gần đây vợ gần như không gần gũi chồng, chỉ lao đầu vào kiếm tiền, thậm chí 2 đứa con cô ấy cũng không có thời gian để ý đến.
Hết giờ làm, vợ mình đến thẳng trung tâm và dạy liền 2-3 ca tùy buổi. Mình phải kiêm nhiệm vụ như một bà nội trợ: Đón con về, tắm rửa, cơm nước cho cả nhà. 9 giờ 30 cô ấy về, tự ăn cơm một mình, rồi ngồi phòng làm việc đến khoảng 11-12 giờ thì đi ngủ. Có hôm không nhìn đến mặt chồng con. Thế nhưng, mình chưa bao giờ chê trách gì vợ, thậm chí còn động viên vợ.
Về phần tài chính trong gia đình, hằng tháng mình đưa cho vợ 5 triệu chi tiêu trong nhà. Phần còn lại mình dùng cho bản thân, thi thoảng mua đồ ăn, sữa... nói chung cũng không rõ ràng lắm và không có quỹ đen.
Về tài sản chung thì từ lúc lấy nhau đến giờ vợ chồng mình không có gì, chỉ có hơn cây vàng và tiền tiết kiệm khoảng gần 100 triệu. Tuy nhiên, mình biết vợ có hỗ trợ nhà ngoại 200 triệu xây nhà nhưng mình cũng không ý kiến gì vì cô ấy cũng làm ra tiền và cũng biết vun vén gia đình mình.
Chuyện đỉnh điểm khiến mình suy nghĩ là tuần trước, thấy cô ấy xem review xe mãi 12 giờ đêm không ngủ. Mình có hỏi "Định mua xe gì hả vợ để chồng đi học bằng?" thì vợ mình đáp "Lương 10 triệu mà mua xe, chưa ngủ đã mơ à?"
Sau hôm ấy gần như là 2 vợ chồng không nói chuyện gì với nhau, thậm chí vợ mình không thèm liếc nhìn mình lấy một cái. Thậm chí khi mình đòi hỏi chuyện đó, vợ còn hất tay ra và sang phòng khác ngủ riêng, lại cấm mình động vào người và nói "Đủ trai, gái rồi nên em hết nghĩa vụ với anh rồi, đừng có léng phéng."
Mấy tháng nay 2 vợ chồng mình chỉ giống người cùng ở trọ. Mình cảm giác vợ khinh thường mình ra mặt. Mình biết mình kém cỏi, không cho cô ấy được nhà đẹp xe sang như chồng của bạn bè cô ấy. Nhưng mình không rượu chè, trai gái, không tệ nạn, gia đình mình rất yêu thương và tử tế với cô ấy. Sao chỉ vì tiền cô ấy lại đối xử với mình như thế.
Đọc đến đây, có lẽ nhiều người nghĩ sao mình không phấn đấu để cuộc sống khá hơn. Nhưng năng lực của mình cũng có hạn, mình đã thử một lần và bị mất 300 triệu cho cái giá của việc khởi nghiệp. Bố mẹ mình đã giải quyết giúp để vợ mình không biết. Mình vẫn chưa đủ tự tin để bắt đầu lại lần nữa. Có ai có lời khuyên cho mình lúc này không?
Mình 33 tuổi, công việc hành chính, lương so với bạn bè được ăn học là thấp, chỉ khoảng 10-12 triệu/tháng. Vợ mình kém mình 2 tuổi, là giáo viên Tiếng Anh, mới biên chế lương 8 triệu, còn lương dạy trung tâm hay làm thêm mình không để ý.
Hai vợ chồng sống ở quê, bố mẹ cho đất xây nhà ra ở riêng chỉ sau mấy tháng kết hôn. Do không kế hoạch rõ ràng nên 2 vợ chồng có liền 2 bé, 1 trai 1 gái cách nhau 1 tuổi. Những năm đầu quả thực khó khăn, đặc biệt là đợt dịch, lương công chức thấp, nhưng cuộc sống mình cảm thấy vui vẻ, không bon chen, được bố mẹ mình giúp đỡ nên cũng đủ chi tiêu.
Thế nhưng khoảng hơn 1 năm nay, mình thấy tình cảm vợ chồng đi xuống. Thậm chí mấy tháng gần đây vợ gần như không gần gũi chồng, chỉ lao đầu vào kiếm tiền, thậm chí 2 đứa con cô ấy cũng không có thời gian để ý đến.
Hết giờ làm, vợ mình đến thẳng trung tâm và dạy liền 2-3 ca tùy buổi. Mình phải kiêm nhiệm vụ như một bà nội trợ: Đón con về, tắm rửa, cơm nước cho cả nhà. 9 giờ 30 cô ấy về, tự ăn cơm một mình, rồi ngồi phòng làm việc đến khoảng 11-12 giờ thì đi ngủ. Có hôm không nhìn đến mặt chồng con. Thế nhưng, mình chưa bao giờ chê trách gì vợ, thậm chí còn động viên vợ.
Về phần tài chính trong gia đình, hằng tháng mình đưa cho vợ 5 triệu chi tiêu trong nhà. Phần còn lại mình dùng cho bản thân, thi thoảng mua đồ ăn, sữa... nói chung cũng không rõ ràng lắm và không có quỹ đen.
Về tài sản chung thì từ lúc lấy nhau đến giờ vợ chồng mình không có gì, chỉ có hơn cây vàng và tiền tiết kiệm khoảng gần 100 triệu. Tuy nhiên, mình biết vợ có hỗ trợ nhà ngoại 200 triệu xây nhà nhưng mình cũng không ý kiến gì vì cô ấy cũng làm ra tiền và cũng biết vun vén gia đình mình.
Chuyện đỉnh điểm khiến mình suy nghĩ là tuần trước, thấy cô ấy xem review xe mãi 12 giờ đêm không ngủ. Mình có hỏi "Định mua xe gì hả vợ để chồng đi học bằng?" thì vợ mình đáp "Lương 10 triệu mà mua xe, chưa ngủ đã mơ à?"
Sau hôm ấy gần như là 2 vợ chồng không nói chuyện gì với nhau, thậm chí vợ mình không thèm liếc nhìn mình lấy một cái. Thậm chí khi mình đòi hỏi chuyện đó, vợ còn hất tay ra và sang phòng khác ngủ riêng, lại cấm mình động vào người và nói "Đủ trai, gái rồi nên em hết nghĩa vụ với anh rồi, đừng có léng phéng."
Mấy tháng nay 2 vợ chồng mình chỉ giống người cùng ở trọ. Mình cảm giác vợ khinh thường mình ra mặt. Mình biết mình kém cỏi, không cho cô ấy được nhà đẹp xe sang như chồng của bạn bè cô ấy. Nhưng mình không rượu chè, trai gái, không tệ nạn, gia đình mình rất yêu thương và tử tế với cô ấy. Sao chỉ vì tiền cô ấy lại đối xử với mình như thế.
Đọc đến đây, có lẽ nhiều người nghĩ sao mình không phấn đấu để cuộc sống khá hơn. Nhưng năng lực của mình cũng có hạn, mình đã thử một lần và bị mất 300 triệu cho cái giá của việc khởi nghiệp. Bố mẹ mình đã giải quyết giúp để vợ mình không biết. Mình vẫn chưa đủ tự tin để bắt đầu lại lần nữa. Có ai có lời khuyên cho mình lúc này không?
