Đạo lý [Xiển dương phật pháp] giai thoại về Kinh sách

Đức Phật sau khi chứng ngộ, ngài đã thuyết pháp liên tục 42 năm.
Đức Phật trong suốt quãng đời, ngài không cho phép ai ghi lại những gì ngài nói. Lý do là nếu vừa nghe vừa viết, bạn sẽ không thể tập trung hoàn toàn. Bạn phải nghe, lắng nghe một cách mãnh liệt, với cả thể xác và tâm hồn, để cho những lời giảng của Đức Phật chìm sâu vào trong tâm tư của bạn.

Sau khi ngài nhập niết bàn, việc đầu tiên các đệ tử làm là ghi lại những gì họ nhớ được.
Và bây giờ, khi các đệ tử ghi chép lại những lời giảng đó, họ nhận ra một điều kì lạ. Những gì họ ghi lại là khác nhau. Những gì họ nhớ được là khác nhau.
32 tông phái xuất hiện. Bên nào cũng khẳng định rằng "đây mới chính là những gì Đức Phật đã nói".

Duy nhất chỉ có tôn giả ananda, người đệ tử thân cận nhất của đức phật, bằng tất cả sự khiêm cung của mình, ông ấy nói rằng: "tôi đã nghe.... ".
Chứ không phải là "đức phật đã nói".

Ta chưa đắc đạo, làm sao ta có thể nghe một cách trung thực từ một người đã đắc đạo. Ta sẽ giải thích, ta sẽ pha trộn nó với những ý tưởng riêng của ta. Và với sự khiêm tốn ấy, những điều Ananda đã nhớ lại và viết ra trở thành những bộ kinh cơ bản của Phật giáo.

Tất cả những bộ kinh ấy đều bắt đầu bằng câu:
"Tôi Đã Nghe như thế này...... "

***

Bạn đọc những bộ kinh này và thấy thật khó hiểu, thậm chí vô nghĩa.
Bởi vì chúng không được dành cho bạn.


Bạn biết Đức Phật dạy tứ diệu đế, khổ tập diệt đạo.
Nhưng với xá lợi phất, Đức Phật nói Rằng "không khổ, tập, diệt, đạo. Không có trí huệ, không có chứng đắc"
Nhìn vào trong xá lợi phất , phật cảm thấy ông đã hiểu, giờ đây ông có thể đi xa hơn, bây giờ Đức Phật có thể nói cho ông những gì mà trước đây ngài không thể nói được.
Do đó, xá lợi phất, bây giờ tôi có thể nói cho ông rằng, Không có khổ, rằng đó chỉ là một giấc mơ, mọi người đang đau khổ trong mơ. Và không có nguyên nhân (tập), mọi người đều ham muốn trong mơ. Và không có chấm dứt (diệt), toàn bộ con đường (đạo) chỉ có trong mơ.
---kinh bát nhã ---

Bạn biết phật dạy quy y phật, quy y pháp, quy y tăng.
Nhưng Với tôn giả Tu Bồ Đề - giải không đệ nhất, một người ở bên bờ vực của chứng ngộ. Đức Phật lại nói rằng:
Tất cả các pháp hữu vi
Đều Như mộng huyễn
Như sương như điện chớp
Hãy quán chiếu như thế.
--- kinh kim cang---

Và với ma ha ca diếp.
Đức Phật thậm chí không nói một lời nào. Mà chỉ im lặng, nở một nụ cười, trao cho ông bông hoa, và nói với đám đông:

- Tất cả những gì có thể nói được bằng lời. Ta đã nói cho các vị. Và điều không thể nói được bằng lời, ta đã trao cho ma ha ca diếp. Chìa khóa của giáo huấn.

Và đó là giai thoại niêm hoa vi tiếu, là khởi nguyên của thiền.

***

Giờ đây hơn 2500 năm sau, Bạn đi vào phòng của một vị bác sĩ đã chết, lục lọi những toa thuốc cũ kỹ, khó hiểu, thậm chí chê bai, châm biếm, chửi bới.
Nhưng hãy kiên nhẫn, hãy tìm thêm, biết đâu bạn sẽ tìm được một bài thuốc hợp với chính mình.

Nếu bạn từ chối hiểu, dè bỉu rằng nó vô nghĩa, thì mọi chuyện sẽ đơn giản kết thúc.

Nhưng nếu bạn thử nhiều hơn một chút nữa. Nghĩ rằng mình chưa đủ sức để hiểu. Thì Khi này sẽ có thách thức, có cảm hứng, và có hi vọng.

5oTXhJi.jpeg
 
Sửa lần cuối:
Nói thêm về cái chân tánh/không thể nghĩ bàn...
Trong pamendines của Plato. Plato đưa ra một học thuyết gọi là học thuyết ý niệm. Ý ông ta là: thế giới này chỉ là thế giới giả tạm, phản chiếu cái thế giới thực ý niệm hoàn hảo, vĩnh cửu đó mà thôi. Ông ta gọi đó là The One tức Cái Một. Dù vậy, trong Pamendines, ông lại phản biện lại quan điểm của mình. Cụ thể:
1. Ông ta nói nếu có The One thì...sẽ vô lý. Vì:
Nếu The One tồn tại thì phải không có hình dạng. Vì nếu có hình dạng thì phải có phân chia. Và nếu có phân chia thì k phải The one.
The One không có hình dạng nên không có không gian "tồn tại". Và vì không có không gian nên cũng không có thời gian nốt. Vì thế không thể biết nó đứng yên, hay đang vận động.
Như vậy là một vật-một thế giới mà lại không có hình dạng, không có không gian tồn tại, không biết được đứng im hay vận động...vậy nó là cái gì? Có thực sự tồn tại không? Vô lý!
2. Nếu không có The one, cũng vô lý. Bởi lúc ấy không thể so sánh sự giống và khác nhau của bất kỳ sự vật hiện tượng nào. Vì khi so sánh chúng ta thường quy về đơn vị 1_1 để so sánh. Nhưng giờ không có một, thì làm sao so sánh. Như vậy là giống khác bị triệt tiêu và chúng ta không thể nhận thức. Vô lý!
Theo tôi, là có. Tức là tôi đồng ý ở mệnh đề 1. Nhưng não người không thề nhận thức được cái đó
The One đó vốn là một sự tồn tại nằm ngoài không gian , thời gian cũng như trật tự của vũ trụ , vì The One tạo ra vũ trụ như con người làm ra một ổ bánh mì nên The One vốn phải "nhào nặn" từ bên ngoài , những gì nằm trong không gian , thời gian và trật tự của vũ trụ là những gì phản ảnh sự tồn tại của The One , người ta nhìn vào sự vật , sự việc và so sánh với nhau rồi họ cảm thấy sự tồn tại của The One nhưng họ không biết rõ và không chắc chắn về sự tồn tại này , họ cố gắng lý giải các sự vật , sự việc này theo một cách mà não bộ con người có thể chấp nhận được như một quá trình tự nhiên vì The One vốn là một sự tồn tại vượt quá trí tưởng tượng của con người
 
Phật Giáo là vô thần mà friend, không có ông thần nào hết... tất cả là pháp, tất cả là không. Thần con kẹc...
Vô thần là không tin có sự tồn tại của thần linh ! kinh điển Phật Giáo vẫn nói về sự tồn tại của thần linh nên không phải vô thần , chỉ là Phật Giáo không dựa vào thần linh để tu hành mà dựa vào chính mình . Nói đúng hơn là trừ CS gộc ra không có cái gì gọi là vô thần cả :vozvn (20):
 
này các a la hán @Hoanggiap512 @Xoanquay và các vị khác. khi trí các vị đi tìm kiếm đạo thì các vị không thể đạt được tâm tại đạo. nay ta thuyết lại pháp duyên khởi cho các vị :

mọi pháp đều không tự sinh, không tự có, mà nương vào nhiều nhân duyên mới thành. Cái thấy biết, cái học, cái cầu tìm cũng thuộc về duyên sinh.

Nếu đem cái “trí” phân biệt để học đạo, tức là còn có cái năng (người học) và cái sở (điều được học). Nhân duyên ấy vốn từ vô minh mà khởi. Do có chấp ngã, có phân biệt, mới sinh tâm cầu học, cầu chứng. Nhưng cái tâm còn chạy theo tìm cầu, còn dựa vào phân biệt trí thì chính là vọng tâm, không phải thật trí.

Trong thuyết pháp của Đức Phật, muốn thấy được đạo thì không thể lấy vọng trí phân biệt mà đạt. “Duyên khởi” chỉ ra rằng: hễ có tìm cầu thì có thủ đắc; có thủ đắc thì có mất mát; có mất mát thì có khổ. Vậy nên, nếu còn chấp nơi “tôi đang học, tôi sẽ chứng, tôi muốn thành” thì vẫn nằm trong vòng duyên khởi hữu lậu, chưa ra khỏi luân hồi.

Muốn đắc đạo thì phải thấy rõ tất cả pháp đều do duyên hợp, vốn vô thường, vốn không tự tánh. Khi trí phân biệt lặng xuống, tuệ giác vô ngã mới hiện. Đó là trí Bát-nhã, không phải trí do học hỏi mà thành, mà là trí do buông chấp phân biệt, chiếu soi duyên khởi mà tự nhiên hiển lộ.

Tóm: Dùng trí phân biệt để cầu đạo thì chỉ thêm duyên sinh của ngã chấp, nên không thể đắc đạo. Chỉ khi thấy lý duyên khởi, buông tìm cầu, thì tâm an, trí tuệ vô phân biệt khởi, mới có thể giải thoát.
 
này các a la hán @Hoanggiap512 @Xoanquay và các vị khác. khi trí các vị đi tìm kiếm đạo thì các vị không thể đạt được tâm tại đạo. nay ta thuyết lại pháp duyên khởi cho các vị :

mọi pháp đều không tự sinh, không tự có, mà nương vào nhiều nhân duyên mới thành. Cái thấy biết, cái học, cái cầu tìm cũng thuộc về duyên sinh.

Nếu đem cái “trí” phân biệt để học đạo, tức là còn có cái năng (người học) và cái sở (điều được học). Nhân duyên ấy vốn từ vô minh mà khởi. Do có chấp ngã, có phân biệt, mới sinh tâm cầu học, cầu chứng. Nhưng cái tâm còn chạy theo tìm cầu, còn dựa vào phân biệt trí thì chính là vọng tâm, không phải thật trí.

Trong thuyết pháp của Đức Phật, muốn thấy được đạo thì không thể lấy vọng trí phân biệt mà đạt. “Duyên khởi” chỉ ra rằng: hễ có tìm cầu thì có thủ đắc; có thủ đắc thì có mất mát; có mất mát thì có khổ. Vậy nên, nếu còn chấp nơi “tôi đang học, tôi sẽ chứng, tôi muốn thành” thì vẫn nằm trong vòng duyên khởi hữu lậu, chưa ra khỏi luân hồi.

Muốn đắc đạo thì phải thấy rõ tất cả pháp đều do duyên hợp, vốn vô thường, vốn không tự tánh. Khi trí phân biệt lặng xuống, tuệ giác vô ngã mới hiện. Đó là trí Bát-nhã, không phải trí do học hỏi mà thành, mà là trí do buông chấp phân biệt, chiếu soi duyên khởi mà tự nhiên hiển lộ.

Tóm: Dùng trí phân biệt để cầu đạo thì chỉ thêm duyên sinh của ngã chấp, nên không thể đắc đạo. Chỉ khi thấy lý duyên khởi, buông tìm cầu, thì tâm an, trí tuệ vô phân biệt khởi, mới có thể giải thoát.
Tôi không phải là A La Hán, tôi chỉ là B Hét Tàu.

Trân trọng,
 
The One đó vốn là một sự tồn tại nằm ngoài không gian , thời gian cũng như trật tự của vũ trụ , vì The One tạo ra vũ trụ như con người làm ra một ổ bánh mì nên The One vốn phải "nhào nặn" từ bên ngoài , những gì nằm trong không gian , thời gian và trật tự của vũ trụ là những gì phản ảnh sự tồn tại của The One , người ta nhìn vào sự vật , sự việc và so sánh với nhau rồi họ cảm thấy sự tồn tại của The One nhưng họ không biết rõ và không chắc chắn về sự tồn tại này , họ cố gắng lý giải các sự vật , sự việc này theo một cách mà não bộ con người có thể chấp nhận được như một quá trình tự nhiên vì The One vốn là một sự tồn tại vượt quá trí tưởng tượng của con người
Nói thật...là k biết.
T chỉ nghe những người giác ngộ từng chép trong kinh điển xa xưa, và cho tới thời hiện đại bây giờ là không thể nói được, không thể nghĩ bàn.
+ Lão tử bảo: vô danh là mẹ vạn vật
+ Hồi giáo: Allah rất mực nhân từ, rất mực khoan dung, không có ai giống ngài, ngài không bị phân chia, không ai sinh ra ngài, ngài vô thủy vô chung, không ai có thể so sánh với ngài.
+ Phật: ta đã đạt trạng thái tịch tịch, cực lạc, niết bàn...
+ Jidddu Krishnamurti: nguồn gốc/sáng tạo không tên, im lặng tuyệt đối...là thánh thiện nhất
Bonus thêm: kinh upanisad của hindu có câu kinh điển: ngươi là thứ đó. Hay nói cách khác sự thật con người cũng là thiên chúa nốt, nhưng do tham sân si nên mới vô cái hình hài nhục dục này nên nhìn/nghe/nếm/cảm nhận...có giới hạn. Chứ thật ra không phải hình hài này.
 
này các a la hán @Hoanggiap512 @Xoanquay và các vị khác. khi trí các vị đi tìm kiếm đạo thì các vị không thể đạt được tâm tại đạo. nay ta thuyết lại pháp duyên khởi cho các vị :

mọi pháp đều không tự sinh, không tự có, mà nương vào nhiều nhân duyên mới thành. Cái thấy biết, cái học, cái cầu tìm cũng thuộc về duyên sinh.

Nếu đem cái “trí” phân biệt để học đạo, tức là còn có cái năng (người học) và cái sở (điều được học). Nhân duyên ấy vốn từ vô minh mà khởi. Do có chấp ngã, có phân biệt, mới sinh tâm cầu học, cầu chứng. Nhưng cái tâm còn chạy theo tìm cầu, còn dựa vào phân biệt trí thì chính là vọng tâm, không phải thật trí.

Trong thuyết pháp của Đức Phật, muốn thấy được đạo thì không thể lấy vọng trí phân biệt mà đạt. “Duyên khởi” chỉ ra rằng: hễ có tìm cầu thì có thủ đắc; có thủ đắc thì có mất mát; có mất mát thì có khổ. Vậy nên, nếu còn chấp nơi “tôi đang học, tôi sẽ chứng, tôi muốn thành” thì vẫn nằm trong vòng duyên khởi hữu lậu, chưa ra khỏi luân hồi.

Muốn đắc đạo thì phải thấy rõ tất cả pháp đều do duyên hợp, vốn vô thường, vốn không tự tánh. Khi trí phân biệt lặng xuống, tuệ giác vô ngã mới hiện. Đó là trí Bát-nhã, không phải trí do học hỏi mà thành, mà là trí do buông chấp phân biệt, chiếu soi duyên khởi mà tự nhiên hiển lộ.

Tóm: Dùng trí phân biệt để cầu đạo thì chỉ thêm duyên sinh của ngã chấp, nên không thể đắc đạo. Chỉ khi thấy lý duyên khởi, buông tìm cầu, thì tâm an, trí tuệ vô phân biệt khởi, mới có thể giải thoát.
Záp hong phải a la hán. Záp chỉ là hàng phàm phu phê pha.
Xin cung kính tín thọ phụng hành cơn mưa pháp của bố Nobi.


Adidas phật
 
Záp hong phải a la hán. Záp chỉ là hàng phàm phu phê pha.
Xin cung kính tín thọ phụng hành cơn mưa pháp của bố Nobi.


Adidas phật
Mình chỉ lói để các vị hiểu trí các vị muốn hiểu pháp và hàng pháp thì các vị chưa ngộ ga được chân lý. Hãy để trí tâm a lại a thức của các vị hòa vào cõi ta bà lày rồi từ đó quán chiếu vô minh. Nobisuke hy vọng gặp lại các vị ở cuối con đường.
 
Nói thật...là k biết.
T chỉ nghe những người giác ngộ từng chép trong kinh điển xa xưa, và cho tới thời hiện đại bây giờ là không thể nói được, không thể nghĩ bàn.
+ Lão tử bảo: vô danh là mẹ vạn vật
+ Hồi giáo: Allah rất mực nhân từ, rất mực khoan dung, không có ai giống ngài, ngài không bị phân chia, không ai sinh ra ngài, ngài vô thủy vô chung, không ai có thể so sánh với ngài.
+ Phật: ta đã đạt trạng thái tịch tịch, cực lạc, niết bàn...
+ Jidddu Krishnamurti: nguồn gốc/sáng tạo không tên, im lặng tuyệt đối...là thánh thiện nhất
Niết bàn của Phật là cảnh giới tu hành , không phải mô tả về một ý thức siêu việt tồn tại độc lập với vũ trụ . Nhưng tựu chung thì hầu hết các tôn giáo hoặc trường phái tu hành đều có ít nhiều nhắc đến ý thức siêu việt này với một quan điểm gần như tương đồng nhau , điều này phần nào chứng minh rằng ý thức siêu việt đó thực sự có tồn tại . Ví dụ : Trong ý thức siêu việt đó có tồn tại sẵn khái niệm về một ngọn núi và khi ngọn núi đó đã được tạo ra thì chúng ta quan sát nó và so sánh với các địa hình khác về độ dốc , chiều cao , độ lớn (1-1) để tìm ra khái niệm "thế nào là một ngọn núi ?" nhưng trước đó khái niệm ấy đã tồn tại trong ý thức siêu việt rồi , vì nếu khái niệm về ngọn núi không có trong ý thức siêu việt thì ý thức đó sẽ không có cơ sở để tạo ra ngọn núi với độ cao , độ dốc , độ lớn như vậy
 
anh em ngày ngồi thiền mấy tiếng,tôi lười quá giờ chả ngồi được. mấy hôm ngồi thiền lại thì trùng hợp tối đến mất ngủ,nên thôi cứ lúc nào nhớ ra chánh niệm thì nhớ thôi
Thiền k nhất thiết phải có hình tướng.
Bro hít thở quán hơi thở cũng thiền được.
Đi đứng nằm ngồi đều có thể thiền.
 
Thiền k nhất thiết phải có hình tướng.
Bro hít thở quán hơi thở cũng thiền được.
Đi đứng nằm ngồi đều có thể thiền.
vị hành giả kia đang thực hành về hành động ngồi thiền, chúng ta đang nói về trạng thái của thiền. Tao nhiều khi chạy xe cũng nhập vào cảnh giới thiền, tự nhiên trời sáng hơn, mọi vật có vẻ có sức sống hơn, tao thấy được và hửi được mùi của sự sống
 
Đức Phật sau khi chứng ngộ, ngài đã thuyết pháp liên tục 42 năm.
Đức Phật trong suốt quãng đời, ngài không cho phép ai ghi lại những gì ngài nói. Lý do là nếu vừa nghe vừa viết, bạn sẽ không thể tập trung hoàn toàn. Bạn phải nghe, lắng nghe một cách mãnh liệt, với cả thể xác và tâm hồn, để cho những lời giảng của Đức Phật chìm sâu vào trong tâm tư của bạn.

Sau khi ngài nhập niết bàn, việc đầu tiên các đệ tử làm là ghi lại những gì họ nhớ được.
Và bây giờ, khi các đệ tử ghi chép lại những lời giảng đó, họ nhận ra một điều kì lạ. Những gì họ ghi lại là khác nhau. Những gì họ nhớ được là khác nhau.
32 tông phái xuất hiện. Bên nào cũng khẳng định rằng "đây mới chính là những gì Đức Phật đã nói".

Duy nhất chỉ có tôn giả ananda, người đệ tử thân cận nhất của đức phật, bằng tất cả sự khiêm cung của mình, ông ấy nói rằng: "tôi đã nghe.... ".
Chứ không phải là "đức phật đã nói".

Ta chưa đắc đạo, làm sao ta có thể nghe một cách trung thực từ một người đã đắc đạo. Ta sẽ giải thích, ta sẽ pha trộn nó với những ý tưởng riêng của ta. Và với sự khiêm tốn ấy, những điều Ananda đã nhớ lại và viết ra trở thành những bộ kinh cơ bản của Phật giáo.

Tất cả những bộ kinh ấy đều bắt đầu bằng câu:
"Tôi Đã Nghe như thế này...... "

***

Bạn đọc những bộ kinh này và thấy thật khó hiểu, thậm chí vô nghĩa.
Bởi vì chúng không được dành cho bạn.


Bạn biết Đức Phật dạy tứ diệu đế, khổ tập diệt đạo.
Nhưng với xá lợi phất, Đức Phật nói Rằng "không khổ, tập, diệt, đạo. Không có trí huệ, không có chứng đắc"
Nhìn vào trong xá lợi phất , phật cảm thấy ông đã hiểu, giờ đây ông có thể đi xa hơn, bây giờ Đức Phật có thể nói cho ông những gì mà trước đây ngài không thể nói được.
Do đó, xá lợi phất, bây giờ tôi có thể nói cho ông rằng, Không có khổ, rằng đó chỉ là một giấc mơ, mọi người đang đau khổ trong mơ. Và không có nguyên nhân (tập), mọi người đều ham muốn trong mơ. Và không có chấm dứt (diệt), toàn bộ con đường (đạo) chỉ có trong mơ.
---kinh bát nhã ---

Bạn biết phật dạy quy y phật, quy y pháp, quy y tăng.
Nhưng Với tôn giả Tu Bồ Đề , Đức Phật nói rằng:
Tất cả các pháp hữu vi
Đều Như mộng huyễn
Như sương như điện chớp
Hãy quán chiếu như thế.
--- kinh kim cang---

Và với ma ha ca diếp.
Đức Phật thậm chí không nói một lời nào. Mà chỉ im lặng, nở một nụ cười, trao cho ông bông hoa, và nói với đám đông:

- Tất cả những gì có thể nói được bằng lời. Ta đã nói cho các vị. Và điều không thể nói được bằng lời, ta đã trao cho ma ha ca diếp. Chìa khóa của giáo huấn.

Và đó là giai thoại niêm hoa vi tiếu, là khởi nguyên của thiền.

***

Giờ đây hơn 2500 năm sau, Bạn đi vào phòng của một vị bác sĩ đã chết, lục lọi những toa thuốc cũ kỹ, khó hiểu, thậm chí chê bai, châm biếm, chửi bới.
Nhưng hãy kiên nhẫn, hãy tìm thêm, biết đâu bạn sẽ tìm được một bài thuốc hợp với chính mình.

Nếu bạn từ chối hiểu, dè bỉu rằng nó vô nghĩa, thì mọi chuyện sẽ đơn giản kết thúc.

Nhưng nếu bạn thử nhiều hơn một chút nữa. Nghĩ rằng mình chưa đủ sức để hiểu. Thì Khi này sẽ có thách thức, có cảm hứng, và có hi vọng.

5oTXhJi.jpeg
Mẹ thằng ngu, dẫn lời ông Phật mà đem mớ kinh tà đạo của đám đời sau phá đạo vào. U mê.
 
Thiền k nhất thiết phải có hình tướng.
Bro hít thở quán hơi thở cũng thiền được.
Đi đứng nằm ngồi đều có thể thiền.
tôi ko chơi hình tướng bạn ạ,chỉ thuần quán thôi,quan sát thân tâm,thỉnh thoảng là hơi thở. hôm qua thử thiền buông thư thấy ngủ ngon.
nhiều lúc ăn uống sinh hoạt mà tấm trí bản ngã nó khởi lên kinh quá,toàn tưởng tượng với thấy nó tự nói,sợ quá
 
Oh shit Here we go again 🤣🤣🤣
@dungdamchemnhau , @VietDragon102
Đừng khinh mạn bạn ấy. Bạn ấy có cái hay là tin tưởng tuyệt đối con đường của thầy bạn ấy.chúng ta không nói đúng hay sai ,chúng ta cứ để bạn ấy nêu lên chánh kiến,chánh tư duy của bạn ấy. Mọi người đều bình đẳng.
 
Đừng khinh mạn bạn ấy. Bạn ấy có cái hay là tin tưởng tuyệt đối con đường của thầy bạn ấy.chúng ta không nói đúng hay sai ,chúng ta cứ để bạn ấy nêu lên chánh kiến,chánh tư duy của bạn ấy. Mọi người đều bình đẳng.
Xin đảnh lễ tâm từ và hạnh kham nhẫn cùng tột của ngài Nobisuke

Adidas phật
 
Top