Đạo lý [Xiển dương phật pháp] giai thoại về Kinh sách

Đức Phật sau khi chứng ngộ, ngài đã thuyết pháp liên tục 42 năm.
Đức Phật trong suốt quãng đời, ngài không cho phép ai ghi lại những gì ngài nói. Lý do là nếu vừa nghe vừa viết, bạn sẽ không thể tập trung hoàn toàn. Bạn phải nghe, lắng nghe một cách mãnh liệt, với cả thể xác và tâm hồn, để cho những lời giảng của Đức Phật chìm sâu vào trong tâm tư của bạn.

Sau khi ngài nhập niết bàn, việc đầu tiên các đệ tử làm là ghi lại những gì họ nhớ được.
Và bây giờ, khi các đệ tử ghi chép lại những lời giảng đó, họ nhận ra một điều kì lạ. Những gì họ ghi lại là khác nhau. Những gì họ nhớ được là khác nhau.
32 tông phái xuất hiện. Bên nào cũng khẳng định rằng "đây mới chính là những gì Đức Phật đã nói".

Duy nhất chỉ có tôn giả ananda, người đệ tử thân cận nhất của đức phật, bằng tất cả sự khiêm cung của mình, ông ấy nói rằng: "tôi đã nghe.... ".
Chứ không phải là "đức phật đã nói".

Ta chưa đắc đạo, làm sao ta có thể nghe một cách trung thực từ một người đã đắc đạo. Ta sẽ giải thích, ta sẽ pha trộn nó với những ý tưởng riêng của ta. Và với sự khiêm tốn ấy, những điều Ananda đã nhớ lại và viết ra trở thành những bộ kinh cơ bản của Phật giáo.

Tất cả những bộ kinh ấy đều bắt đầu bằng câu:
"Tôi Đã Nghe như thế này...... "

***

Bạn đọc những bộ kinh này và thấy thật khó hiểu, thậm chí vô nghĩa.
Bởi vì chúng không được dành cho bạn.


Bạn biết Đức Phật dạy tứ diệu đế, khổ tập diệt đạo.
Nhưng với xá lợi phất, Đức Phật nói Rằng "không khổ, tập, diệt, đạo. Không có trí huệ, không có chứng đắc"
Nhìn vào trong xá lợi phất , phật cảm thấy ông đã hiểu, giờ đây ông có thể đi xa hơn, bây giờ Đức Phật có thể nói cho ông những gì mà trước đây ngài không thể nói được.
Do đó, xá lợi phất, bây giờ tôi có thể nói cho ông rằng, Không có khổ, rằng đó chỉ là một giấc mơ, mọi người đang đau khổ trong mơ. Và không có nguyên nhân (tập), mọi người đều ham muốn trong mơ. Và không có chấm dứt (diệt), toàn bộ con đường (đạo) chỉ có trong mơ.
---kinh bát nhã ---

Bạn biết phật dạy quy y phật, quy y pháp, quy y tăng.
Nhưng Với tôn giả Tu Bồ Đề - giải không đệ nhất, một người ở bên bờ vực của chứng ngộ. Đức Phật lại nói rằng:
Tất cả các pháp hữu vi
Đều Như mộng huyễn
Như sương như điện chớp
Hãy quán chiếu như thế.
--- kinh kim cang---

Và với ma ha ca diếp.
Đức Phật thậm chí không nói một lời nào. Mà chỉ im lặng, nở một nụ cười, trao cho ông bông hoa, và nói với đám đông:

- Tất cả những gì có thể nói được bằng lời. Ta đã nói cho các vị. Và điều không thể nói được bằng lời, ta đã trao cho ma ha ca diếp. Chìa khóa của giáo huấn.

Và đó là giai thoại niêm hoa vi tiếu, là khởi nguyên của thiền.

***

Giờ đây hơn 2500 năm sau, Bạn đi vào phòng của một vị bác sĩ đã chết, lục lọi những toa thuốc cũ kỹ, khó hiểu, thậm chí chê bai, châm biếm, chửi bới.
Nhưng hãy kiên nhẫn, hãy tìm thêm, biết đâu bạn sẽ tìm được một bài thuốc hợp với chính mình.

Nếu bạn từ chối hiểu, dè bỉu rằng nó vô nghĩa, thì mọi chuyện sẽ đơn giản kết thúc.

Nhưng nếu bạn thử nhiều hơn một chút nữa. Nghĩ rằng mình chưa đủ sức để hiểu. Thì Khi này sẽ có thách thức, có cảm hứng, và có hi vọng.

5oTXhJi.jpeg
 
Sửa lần cuối:
T biết kiểu gì thằng đó nó cũng sẽ vào mà
Quán oan gia trái chủ nhiều đời nhiều kiếp
Mày u mê lắm.

Thích Ca Mâu Ni (Phật lịch sử, Phật Nguyên thủy)

Đức Phật Thích Ca sau khi giác ngộ thì dạy không có linh hồn bất biến (anatta – vô ngã).

Mọi hiện tượng là duyên sinh – vô thường – vô ngã.

Sau khi chết, ngũ uẩn tan rã, không có “cái tôi” vĩnh viễn đi tái sinh.

“Tái sinh” trong Phật giáo nguyên thủy chỉ là dòng duyên khởi nghiệp – thức – hành, chứ không phải một linh hồn di chuyển qua thế giới khác.

Ngài không thừa nhận thế giới siêu hình cố định (kiểu cõi Cực Lạc hay Địa Ngục vĩnh cửu), mà chỉ nói đến các trạng thái tồn tại tùy duyên, vô thường.



---

2. Phật A Di Đà (Phật trong hệ Tịnh Độ – Đại thừa)

Xuất hiện trong Kinh A Di Đà, Kinh Vô Lượng Thọ, hình thành sau thời Thích Ca vài trăm năm, khi Phật giáo chuyển sang Đại thừa.

Ở đây, có khái niệm Cõi Cực Lạc (một thế giới an lạc vĩnh hằng), do Phật A Di Đà làm giáo chủ.

Tín đồ chỉ cần niệm danh hiệu A Di Đà với niềm tin chân thành thì khi chết sẽ được tiếp dẫn về Cực Lạc → đây rõ ràng là một thế giới siêu hình mang tính tôn giáo tín ngưỡng.

Pháp môn Tịnh Độ nhấn mạnh tha lực (dựa vào nguyện lực của Phật A Di Đà) → điều này đi ngược lại tinh thần tự lực tu tập của Thích Ca.



---

3. Mâu thuẫn hay không?

Nếu đứng từ góc nhìn lịch sử – nguyên thủy (Theravāda): Có mâu thuẫn rõ ràng.

Thích Ca phủ nhận linh hồn và thế giới siêu hình.

A Di Đà và Tịnh Độ lại xây dựng một “cõi” siêu hình cụ thể.


Nếu đứng từ góc nhìn Đại thừa: Người ta nói đây không mâu thuẫn, mà chỉ là phương tiện thiện xảo (upāya).

Thích Ca dạy căn cơ cao: tự lực, thiền định, trí tuệ.

A Di Đà dành cho căn cơ thấp: niềm tin, niệm Phật, nhờ tha lực.




---

👉 Vậy khách quan mà nói:

Có mâu thuẫn về mặt giáo lý (vô ngã, không siêu hình ↔ cõi Cực Lạc, tha lực cứu độ).
 
T biết kiểu gì thằng đó nó cũng sẽ vào mà
Quán oan gia trái chủ nhiều đời nhiều kiếp
Quán bồ tát nghịch hạnh. Thị hiện những thứ ngược ngạo, ngu ngốc , để thử thách hạnh nhẫn nhục ba la mật của phật tử. Giúp các hành giả có được đầy đủ viên mãn công đức.

Adidas phật. 🤣🤣
 
nhai đi nhai lại hoài... tao tu ra A di đà cho mày coi nè.
Tao chỉ thấy tiếc cho đám u mê trong thớt này. Tao đã chỉ dẫn ra cụ thể như vậy, dẫn cả kinh sách, nhưng tụi nó vẫn ko nhận ra cốt lõi của đạo Phật, vẫn theo thứ phật bà la môn, mà bọn nó ko hề hay biết.
 
Tao chỉ thấy tiếc cho đám u mê trong thớt này. Tao đã chỉ dẫn ra cụ thể như vậy, dẫn cả kinh sách, nhưng tụi nó vẫn ko nhận ra cốt lõi của đạo Phật, vẫn theo thứ phật bà la môn, mà bọn nó ko hề hay biết.
Kinh của m có bắt đầu bằng câu "tôi đã nghe" không.

Hay nó kêu "đây là những gì Đức Phật đã nói"
 
Tao chỉ thấy tiếc cho đám u mê trong thớt này. Tao đã chỉ dẫn ra cụ thể như vậy, dẫn cả kinh sách, nhưng tụi nó vẫn ko nhận ra cốt lõi của đạo Phật, vẫn theo thứ phật bà la môn, mà bọn nó ko hề hay biết.
Mày nên ra lập thớt riêng của mày, và làm gì m tuỳ thích, bọn bố chưa cần đến trí tuệ con vẹt nhại lãi chữ Phật của mày ở đây. M biết bọn bố cũng biết , nên là cũng đéo có ai hoan nghênh mày ở xuất hiện ở đây cho lắm.
Cút!
 
Mày nên ra lập thớt riêng của mày, và làm gì m tuỳ thích, bọn bố chưa cần đến trí tuệ con vẹt nhại lãi chữ Phật của mày ở đây. M biết bọn bố cũng biết , nên là cũng đéo có ai hoan nghênh mày ở xuất hiện ở đây cho lắm.
Cút!
Xin hành giả kham nhẫn

Adidas phật 😂😂😂
 
Kinh của m có bắt đầu bằng câu "tôi đã nghe" không.

Hay nó kêu "đây là những gì Đức Phật đã nói"
Kinh nào cũng vậy, đều chứa những lời đức Phật dạy và những thứ vớ vẩn, mê tín dị đoan, trì chú, tụng niệm, điển hình là dựng lên ông phật a di đà để đưa vào phá đạo. Điều mà người học theo Phật cần làm, là dùng trí tuệ của mình để biết cái gì là cốt lõi của Phật, thí dụ dạy về tứ diệu đế, giới định tuệ, ko có linh hồn bất biến, ko có thế giới siêu hình, mỗi người cần tự tu tập, ko ai làm thay. Còn cái gì là của đạo bà la môn, đó là tin có 33 cõi trời, tin có linh hồn, tin có cõi vãng sanh cực lạc, tin có trì chú, tụng niệm, cầu tha lực. Hiểu chưa chú em u mê nhầm lẫn.
 
Kinh nào cũng vậy, đều chứa những lời đức Phật dạy và những thứ vớ vẩn, mê tín dị đoan, trì chú, tụng niệm, điển hình là dựng lên ông phật a di đà để đưa vào phá đạo. Điều mà người học theo Phật cần làm, là dùng trí tuệ của mình để biết cái gì là cốt lõi của Phật, thí dụ dạy về tứ diệu đế, giới định tuệ, ko có linh hồn bất biến, ko có thế giới siêu hình, mỗi người cần tự tu tập, ko ai làm thay. Còn cái gì là của đạo bà la môn, đó là tin có 33 cõi trời, tin có linh hồn, tin có cõi vãng sanh cực lạc, tin có trì chú, tụng niệm, cầu tha lực. Hiểu chưa chú em u mê nhầm lẫn.
Kinh của m có bắt đầu bằng câu "tôi đã nghe" không.
"Evan me sutam"
"Như thị ngã văn"

Hay nó kêu "đây là những gì Đức Phật đã nói"
 
Mày nên ra lập thớt riêng của mày, và làm gì m tuỳ thích, bọn bố chưa cần đến trí tuệ con vẹt nhại lãi chữ Phật của mày ở đây. M biết bọn bố cũng biết , nên là cũng đéo có ai hoan nghênh mày ở xuất hiện ở đây cho lắm.
Cút!
Thứ mày biết là bà la môn, thì lập thớt bà la môn, đừng mượn hình tướng Phật để phá đạo, như cách mà đám ma tăng quốc doanh trong nước, thằng tuệ ma tăng đang phá đạo phật. Hiểu chưa thằng tà đạo bà la môn.
 
Thứ mày biết là bà la môn, thì lập thớt bà la môn, đừng mượn hình tướng Phật để phá đạo, như cách mà đám ma tăng quốc doanh trong nước, thằng tuệ ma tăng đang phá đạo phật. Hiểu chưa thằng tà đạo bà la môn.
Mày lập thớt riêng mà muốn làm gì thì làm. Ở đây nhiều người không hoan nghênh mày, cũng không có nhu cầu nghe mày thuyết phục.
 
Mày lập thớt riêng mà muốn làm gì thì làm. Ở đây nhiều người không hoan nghênh mày, cũng không có nhu cầu nghe mày thuyết phục.
Vậy thì thay cái tiêu đề đi. Cho lũ u mê mày biết sự tương đồng của phật giáo phát triển (đại thừa) với tà đạo bà la môn nè.
Bớt u mê đi nghe chưa.


1. Quan niệm về bản thể

Bà-la-môn giáo: Tin có Brahman – thực tại tuyệt đối, thường hằng, vô biên.

Phật giáo Đại thừa: Nói đến Phật tính (Buddha-nature), tính Không (Śūnyatā). Một số trường phái giải thích Phật tính như bản thể sẵn có trong mọi chúng sinh → gần giống ý tưởng “Brahman” nhưng không khẳng định là thực thể cố định.



---

2. Về cái ngã (Atman – Vô ngã)

Bà-la-môn giáo: Có Atman – linh hồn bất tử, cuối cùng hòa nhập vào Brahman.

Phật giáo Đại thừa: Vẫn giữ nguyên tắc Vô ngã, nhưng trong kinh điển Đại thừa đôi khi cách diễn đạt (Phật tính, Chân như, Như Lai tạng) khiến người tu cảm thấy giống như một “bản ngã tinh thần”.



---

3. Giải thoát

Bà-la-môn giáo: Giải thoát là Moksha – linh hồn hòa nhập Brahman, thoát luân hồi.

Phật giáo Đại thừa: Giải thoát là Niết Bàn nhưng đồng thời có khái niệm vãng sinh Cực Lạc (Tịnh độ), một dạng thế giới siêu hình → gần với Moksha hơn so với Niết Bàn nguyên thủy.



---

4. Thế giới siêu hình

Bà-la-môn giáo: Có nhiều tầng trời, thế giới thần linh, do nghiệp định đoạt.

Phật giáo Đại thừa: Có nhiều cõi Phật, Cực Lạc, cõi Phổ Hiền, cõi Dược Sư… → chịu ảnh hưởng mạnh từ quan niệm vũ trụ luận của Bà-la-môn giáo.



---

5. Con đường giải thoát

Bà-la-môn giáo: Chủ yếu qua nghi lễ, thiền định, khổ hạnh, niềm tin thần linh.

Phật giáo Đại thừa: Ngoài thiền và trí tuệ, còn nhấn mạnh niềm tin, phát nguyện, tha lực chư Phật (ví dụ: niệm A Di Đà để được cứu độ).



---

6. Đẳng cấp xã hội

Bà-la-môn giáo: Giải thoát truyền thống gắn với đẳng cấp tu sĩ Bà-la-môn.

Phật giáo Đại thừa: Bác bỏ phân biệt đẳng cấp, nhưng để phổ cập dễ dàng, đã đơn giản hóa pháp môn (ví dụ: chỉ cần niệm Phật cũng có thể giải thoát).



---

👉 Kết luận ngắn gọn:

Phật giáo Nguyên thủy đối lập rõ với Bà-la-môn (vô ngã vs atman, Niết Bàn vs Brahman, phủ nhận siêu hình vs thừa nhận siêu hình).

Phật giáo Đại thừa mềm dẻo hơn, hấp thu nhiều yếu tố siêu hình và biểu tượng từ Bà-la-môn giáo, để đáp ứng nhu cầu tín ngưỡng quần chúng. Vì vậy, nhìn khách quan thì Đại thừa và Bà-la-môn có nhiều điểm “gần nhau” hơn là Phật giáo nguyên thủy.
 
Mày u mê lắm.

Thích Ca Mâu Ni (Phật lịch sử, Phật Nguyên thủy)

Đức Phật Thích Ca sau khi giác ngộ thì dạy không có linh hồn bất biến (anatta – vô ngã).

Mọi hiện tượng là duyên sinh – vô thường – vô ngã.

Sau khi chết, ngũ uẩn tan rã, không có “cái tôi” vĩnh viễn đi tái sinh.

“Tái sinh” trong Phật giáo nguyên thủy chỉ là dòng duyên khởi nghiệp – thức – hành, chứ không phải một linh hồn di chuyển qua thế giới khác.

Ngài không thừa nhận thế giới siêu hình cố định (kiểu cõi Cực Lạc hay Địa Ngục vĩnh cửu), mà chỉ nói đến các trạng thái tồn tại tùy duyên, vô thường.



---

2. Phật A Di Đà (Phật trong hệ Tịnh Độ – Đại thừa)

Xuất hiện trong Kinh A Di Đà, Kinh Vô Lượng Thọ, hình thành sau thời Thích Ca vài trăm năm, khi Phật giáo chuyển sang Đại thừa.

Ở đây, có khái niệm Cõi Cực Lạc (một thế giới an lạc vĩnh hằng), do Phật A Di Đà làm giáo chủ.

Tín đồ chỉ cần niệm danh hiệu A Di Đà với niềm tin chân thành thì khi chết sẽ được tiếp dẫn về Cực Lạc → đây rõ ràng là một thế giới siêu hình mang tính tôn giáo tín ngưỡng.

Pháp môn Tịnh Độ nhấn mạnh tha lực (dựa vào nguyện lực của Phật A Di Đà) → điều này đi ngược lại tinh thần tự lực tu tập của Thích Ca.



---

3. Mâu thuẫn hay không?

Nếu đứng từ góc nhìn lịch sử – nguyên thủy (Theravāda): Có mâu thuẫn rõ ràng.

Thích Ca phủ nhận linh hồn và thế giới siêu hình.

A Di Đà và Tịnh Độ lại xây dựng một “cõi” siêu hình cụ thể.


Nếu đứng từ góc nhìn Đại thừa: Người ta nói đây không mâu thuẫn, mà chỉ là phương tiện thiện xảo (upāya).

Thích Ca dạy căn cơ cao: tự lực, thiền định, trí tuệ.

A Di Đà dành cho căn cơ thấp: niềm tin, niệm Phật, nhờ tha lực.




---

👉 Vậy khách quan mà nói:

Có mâu thuẫn về mặt giáo lý (vô ngã, không siêu hình ↔ cõi Cực Lạc, tha lực cứu độ).
Tao đéo quan tâm , ai cho tao thấy kết quả thì tao tin vậy thôi , ông Thích Giác Khang lúc nhập diệt để lại xá lợi là tao tin
 
tao tưởng càng học đạo thì càng sông sâu tĩnh lặng ,lúa chín cúi đầu chứ nhỉ. mày thấy ko,mày càng cố chứng minh,chúng nó càng đéo nghe
Mày biết ông Phật ngày xưa rất gắt với đám phá đạo, ngoại đạo Bà la môn ko? Với đám u mê mày phải nói thẳng, nói gắt, nói ra sự thật thì may ra bọn u mê đó mới tỉnh ra. Ông Phật luôn dạy rằng,từ bi phải đi kèm với trí tuệ. Chứ ko phải thứ từ bi ba phải, dung tung cho cái ác, lợi dụng, điển hình là tuệ ma tăng.
 
Tao đéo quan tâm , ai cho tao thấy kết quả thì tao tin vậy thôi , ông Thích Giác Khang lúc nhập diệt để lại xá lợi là tao tin
Bởi mày ngu là vậy, ông Phật đã dạy, con người chết đi, ngũ uẩn tan hoại, thì xá lợi là cái gì, chắc là sỏi thận, sỏi mật. Phật để lại giáo lý, và giới luật, chứ ko phải xá lợi để tụi mày thờ cúng, mê tín dị đoan, hiểu chưa thằng ngu u mê.
 
Mày biết ông Phật ngày xưa rất gắt với đám phá đạo, ngoại đạo Bà la môn ko? Với đám u mê mày phải nói thẳng, nói gắt, nói ra sự thật thì may ra bọn u mê đó mới tỉnh ra. Ông Phật luôn dạy rằng,từ bi phải đi kèm với trí tuệ. Chứ ko phải thứ từ bi ba phải, dung tung cho cái ác, lợi dụng, điển hình là tuệ ma tăng.
Mày cứng nhắc quá, lại xài chiêu GPT làm cái qq gì. Mày không dùng chút trí tuệ để thông tin nó mang tinh xàm xàm, mang tính dễ hiểu hay sao mà lạm dụng từ ngữ chuyên môn...
 
Top