Đạo lý [Xiển dương phật pháp] giai thoại về Kinh sách

Đức Phật sau khi chứng ngộ, ngài đã thuyết pháp liên tục 42 năm.
Đức Phật trong suốt quãng đời, ngài không cho phép ai ghi lại những gì ngài nói. Lý do là nếu vừa nghe vừa viết, bạn sẽ không thể tập trung hoàn toàn. Bạn phải nghe, lắng nghe một cách mãnh liệt, với cả thể xác và tâm hồn, để cho những lời giảng của Đức Phật chìm sâu vào trong tâm tư của bạn.

Sau khi ngài nhập niết bàn, việc đầu tiên các đệ tử làm là ghi lại những gì họ nhớ được.
Và bây giờ, khi các đệ tử ghi chép lại những lời giảng đó, họ nhận ra một điều kì lạ. Những gì họ ghi lại là khác nhau. Những gì họ nhớ được là khác nhau.
32 tông phái xuất hiện. Bên nào cũng khẳng định rằng "đây mới chính là những gì Đức Phật đã nói".

Duy nhất chỉ có tôn giả ananda, người đệ tử thân cận nhất của đức phật, bằng tất cả sự khiêm cung của mình, ông ấy nói rằng: "tôi đã nghe.... ".
Chứ không phải là "đức phật đã nói".

Ta chưa đắc đạo, làm sao ta có thể nghe một cách trung thực từ một người đã đắc đạo. Ta sẽ giải thích, ta sẽ pha trộn nó với những ý tưởng riêng của ta. Và với sự khiêm tốn ấy, những điều Ananda đã nhớ lại và viết ra trở thành những bộ kinh cơ bản của Phật giáo.

Tất cả những bộ kinh ấy đều bắt đầu bằng câu:
"Tôi Đã Nghe như thế này...... "

***

Bạn đọc những bộ kinh này và thấy thật khó hiểu, thậm chí vô nghĩa.
Bởi vì chúng không được dành cho bạn.


Bạn biết Đức Phật dạy tứ diệu đế, khổ tập diệt đạo.
Nhưng với xá lợi phất, Đức Phật nói Rằng "không khổ, tập, diệt, đạo. Không có trí huệ, không có chứng đắc"
Nhìn vào trong xá lợi phất , phật cảm thấy ông đã hiểu, giờ đây ông có thể đi xa hơn, bây giờ Đức Phật có thể nói cho ông những gì mà trước đây ngài không thể nói được.
Do đó, xá lợi phất, bây giờ tôi có thể nói cho ông rằng, Không có khổ, rằng đó chỉ là một giấc mơ, mọi người đang đau khổ trong mơ. Và không có nguyên nhân (tập), mọi người đều ham muốn trong mơ. Và không có chấm dứt (diệt), toàn bộ con đường (đạo) chỉ có trong mơ.
---kinh bát nhã ---

Bạn biết phật dạy quy y phật, quy y pháp, quy y tăng.
Nhưng Với tôn giả Tu Bồ Đề - giải không đệ nhất, một người ở bên bờ vực của chứng ngộ. Đức Phật lại nói rằng:
Tất cả các pháp hữu vi
Đều Như mộng huyễn
Như sương như điện chớp
Hãy quán chiếu như thế.
--- kinh kim cang---

Và với ma ha ca diếp.
Đức Phật thậm chí không nói một lời nào. Mà chỉ im lặng, nở một nụ cười, trao cho ông bông hoa, và nói với đám đông:

- Tất cả những gì có thể nói được bằng lời. Ta đã nói cho các vị. Và điều không thể nói được bằng lời, ta đã trao cho ma ha ca diếp. Chìa khóa của giáo huấn.

Và đó là giai thoại niêm hoa vi tiếu, là khởi nguyên của thiền.

***

Giờ đây hơn 2500 năm sau, Bạn đi vào phòng của một vị bác sĩ đã chết, lục lọi những toa thuốc cũ kỹ, khó hiểu, thậm chí chê bai, châm biếm, chửi bới.
Nhưng hãy kiên nhẫn, hãy tìm thêm, biết đâu bạn sẽ tìm được một bài thuốc hợp với chính mình.

Nếu bạn từ chối hiểu, dè bỉu rằng nó vô nghĩa, thì mọi chuyện sẽ đơn giản kết thúc.

Nhưng nếu bạn thử nhiều hơn một chút nữa. Nghĩ rằng mình chưa đủ sức để hiểu. Thì Khi này sẽ có thách thức, có cảm hứng, và có hi vọng.

5oTXhJi.jpeg
 
Sửa lần cuối:
Tại sao phải thực hành, thực hành để làm gì. T thấy m chửi ngta k chứ có thực hành đâu.
Tao ko thực hành, tao chỉ giữ giới ko sát sanh, vẫn còn rượu bia, vẫn còn gái gú chịch choạc, vẫn còn tham sân si, nên cái khó nhất của phật giáo chính là giữ giới. Vì giữ giới mới ly dục ly ác pháp, mới nhập thiền được.

Mày hỏi câu rất ngu, tu chính là thực hành việc giữ giới, thực hành thiền định, có như vậy mới giải thoát được. Đám đời sau đéo giữ giới được, nên vẽ ra đủ điều để ngụy biện, nhưng ko một ai tu chứng, chết bán thân bất toại, chết bất đắc kì tử. Lòng vẫn còn đầy tham sân si, ngã ngày càng cao.
 
Tao ko thực hành, tao chỉ giữ giới ko sát sanh, vẫn còn rượu bia, vẫn còn gái gú chịch choạc, vẫn còn tham sân si, nên cái khó nhất của phật giáo chính là giữ giới. Vì giữ giới mới ly dục ly ác pháp, mới nhập thiền được.

Mày hỏi câu rất ngu, tu chính là thực hành việc giữ giới, thực hành thiền định, có như vậy mới giải thoát được. Đám đời sau đéo giữ giới được, nên vẽ ra đủ điều để ngụy biện, nhưng ko một ai tu chứng, chết bán thân bất toại, chết bất đắc kì tử. Lòng vẫn còn đầy tham sân si, ngã ngày càng cao.

Người ta có hiểu Phật Pháp hay không là chuyện của người ta, có tu chứng hay không cũng là chuyện của người ta. Người ta không giữ giới được cũng là chuyện của người ta. Còn m 6k còm thì hết 5k là chửi người khác. Hay m định làm Bồ tát nghịch hạnh theo tinh thần của Bắc Truyền à.
 
Người ta có hiểu Phật Pháp hay không là chuyện của người ta, có tu chứng hay không cũng là chuyện của người ta. Người ta không giữ giới được cũng là chuyện của người ta. Còn m 6k còm thì hết 5k là chửi người khác. Hay m định làm Bồ tát nghịch hạnh theo tinh thần của Bắc Truyền à.
Tao chửi vì tụi mày hiểu sai về đạo phật, sai quá sai, đó là tà đạo Bà la môn. Tao chửi tụi mày tao được gì, rước nghiệp ác vào thân, nhưng tao vẫn phải làm, được bao nhiêu người hiểu về đạo Phật đúng đắn, tao vui bấy nhiêu. Đây là việc làm ngược dòng, như đức Phật ngày xưa lúc tu chứng xong đi truyền đạo, vì ổng đi ngược lại hết với các tôn giáo thần quyền ngày đó.
 
Tao chửi vì tụi mày hiểu sai về đạo phật, sai quá sai, đó là tà đạo Bà la môn. Tao chửi tụi mày tao được gì, rước nghiệp ác vào thân, nhưng tao vẫn phải làm, được bao nhiêu người hiểu về đạo Phật đúng đắn, tao vui bấy nhiêu. Đây là việc làm ngược dòng, như đức Phật ngày xưa lúc tu chứng xong đi truyền đạo, vì ổng đi ngược lại hết với các tôn giáo thần quyền ngày đó.
Ý là mày đang tự nhận mày là Phật ? Mày ngạo mạng quá đấy
 
Ý là mày đang tự nhận mày là Phật ? Mày ngạo mạng quá đấy
Mày bị cái gì vậy, tao nói tao ko giữ giới được. Tao ví cách tao nói về đạo phật nó ngược với đám đông tụi mày, như ông Phật ngày xưa vậy, đi ngược đám đông. Mày đọc hiểu ngu như vậy, bảo sao ko u mê.
 
Mày bị cái gì vậy, tao nói tao ko giữ giới được. Tao ví cách tao nói về đạo phật nó ngược với đám đông tụi mày, như ông Phật ngày xưa vậy, đi ngược đám đông. Mày đọc hiểu ngu như vậy, bảo sao ko u mê.
đéo giữ giới được thì chứng tỏ mày đéo có tư cách dạy tụi tao về Phật giáo . Nội cái việc có người cáp kèo trong này mà mày đéo nhận thì chứng tỏ mày đéo có giá trị cặc gì cả thằng đàn bà
 
Tao chửi vì tụi mày hiểu sai về đạo phật, sai quá sai, đó là tà đạo Bà la môn. Tao chửi tụi mày tao được gì, rước nghiệp ác vào thân, nhưng tao vẫn phải làm, được bao nhiêu người hiểu về đạo Phật đúng đắn, tao vui bấy nhiêu. Đây là việc làm ngược dòng, như đức Phật ngày xưa lúc tu chứng xong đi truyền đạo, vì ổng đi ngược lại hết với các tôn giáo thần quyền ngày đó.
- Người hữu duyên, chỉ cần nghe một câu pháp như “Vạn hữu vô thường” cũng có thể chứng ngộ.
- Người tà kiến, dù có thấy cảnh trời hay địa ngục, cũng không tiếp nhận chánh pháp, mà còn dễ rơi vào tà tín, lập thêm lối thờ phụng sai lạc.

Điều này cho thấy trí tuệ của Như Lai vượt bậc: Ngài thấu rõ căn cơ từng chúng sinh, và chỉ giảng pháp đúng mức cần thiết.

Ai đó có thể nghĩ “ta phải la mắng, phải phản bác để cứu người khỏi hiểu lầm về Phật pháp”. Và chớ nên nghĩ âm nguyện ấy có phần giống tinh thần “ngược dòng” của Đức Phật xưa, khi Ngài đối nghịch với các tín ngưỡng thần quyền. Nhưng cần nhớ: Đức Phật không hề chửi mắng; Ngài dùng trí tuệ, từ bi và phương tiện khéo léo để đưa chúng sinh ra khỏi tà kiến. Nếu ta vì muốn bảo vệ chánh pháp mà nóng nảy, lời nói lại dễ trở thành chướng ngại. Giữ được chánh kiến là quý, nhưng đi kèm với nhẫn nại và từ bi mới là cách gần với con đường của Như Lai.
----------
Lời nói của năm hạng người, này các Tỷ-kheo, là ác thuyết, khi có sự đối chứng giữa người và người. Thế nào là năm?

(1) Nói về tín với người không tin, này các Tỷ-kheo, là ác thuyết
(2) Nói về giới với người ác giới là ác thuyết
(3) Nói về nghe nhiều với người nghe ít là ác thuyết
(4) Nói về bố thí với người xan tham là ác thuyết
(5) Nói về trí tuệ với người ác tuệ là ác thuyết.

- AN 5.157
 
- Người hữu duyên, chỉ cần nghe một câu pháp như “Vạn hữu vô thường” cũng có thể chứng ngộ.
- Người tà kiến, dù có thấy cảnh trời hay địa ngục, cũng không tiếp nhận chánh pháp, mà còn dễ rơi vào tà tín, lập thêm lối thờ phụng sai lạc.

Điều này cho thấy trí tuệ của Như Lai vượt bậc: Ngài thấu rõ căn cơ từng chúng sinh, và chỉ giảng pháp đúng mức cần thiết.

Ai đó có thể nghĩ “ta phải la mắng, phải phản bác để cứu người khỏi hiểu lầm về Phật pháp”. Và chớ nên nghĩ âm nguyện ấy có phần giống tinh thần “ngược dòng” của Đức Phật xưa, khi Ngài đối nghịch với các tín ngưỡng thần quyền. Nhưng cần nhớ: Đức Phật không hề chửi mắng; Ngài dùng trí tuệ, từ bi và phương tiện khéo léo để đưa chúng sinh ra khỏi tà kiến. Nếu ta vì muốn bảo vệ chánh pháp mà nóng nảy, lời nói lại dễ trở thành chướng ngại. Giữ được chánh kiến là quý, nhưng đi kèm với nhẫn nại và từ bi mới là cách gần với con đường của Như Lai.
----------
Lời nói của năm hạng người, này các Tỷ-kheo, là ác thuyết, khi có sự đối chứng giữa người và người. Thế nào là năm?

(1) Nói về tín với người không tin, này các Tỷ-kheo, là ác thuyết
(2) Nói về giới với người ác giới là ác thuyết
(3) Nói về nghe nhiều với người nghe ít là ác thuyết
(4) Nói về bố thí với người xan tham là ác thuyết
(5) Nói về trí tuệ với người ác tuệ là ác thuyết.

- AN 5.157
Ai chứng ngộ khi hữu duyên nghe một câu nói? Mày bị dow à? Tao đã nói ra vậy mà còn lậm mớ pháp xạo Lồn của đám tổ đại thừa. Ngu
 
đéo giữ giới được thì chứng tỏ mày đéo có tư cách dạy tụi tao về Phật giáo . Nội cái việc có người cáp kèo trong này mà mày đéo nhận thì chứng tỏ mày đéo có giá trị cặc gì cả thằng đàn bà
Tao đố mày tìm ra những gì tao nói là sai đấy, người ko đá bóng nhưng ko được nói về bóng đá? Ngu lắm. Còn việc nhận kèo là trò trẻ con. U mê.
 
Ai chứng ngộ khi hữu duyên nghe một câu nói? Mày bị dow à? Tao đã nói ra vậy mà còn lậm mớ pháp xạo lồn của đám tổ đại thừa. Ngu
Đúng là trong mắt của @Chaybodapxe1806 ai cũng "Lậm mớ pháp xạo Lồn của đám tổ đại thừa. Ngu"

Vậy này Bàhiya, Ông cần phải học tập như sau: "Trong cái thấy, sẽ chỉ là cái thấy. Trong cái nghe, sẽ chỉ là cái nghe. Trong cái thọ tưởng, sẽ chỉ là cái thọ tưởng. Trong cái thức tri, sẽ chỉ là các thức tri ". Như vậy, nàyBàhiya, Ông cần phải học tập. Vì rằng, này Bàhiya, nếu với Ông, trong cái thấy, sẽ chỉ là cái thấy; trong cái nghe, sẽ chỉ là cái nghe; trong cái thọ tưởng, sẽ chỉ là cái thọ tưởng; trong cái thức tri, sẽ chỉ là cái thức tri. Do vậy, này Bàhiva, ông không là chỗ ấy. Vì rằng, này Bàhiya, Ông không là đời này, không là đời sau, không là đời chặng giữa. Như vậy là đoạn tận khổ đau.

Nhờ lời thuyết pháp tóm tắt này của Thế Tôn, tâm của Bàhiya Dàruciriya được giải thoát khỏi các lậu hoặc, không có chấp thủ. Thế Tôn sau khi thuyết cho Bàhiya Dàruciriya lời giáo giới tóm tắt này, liền ra đi. Thế Tôn ra đi không bao lâu, một con bò con húc chết Bàhiya Dàruciriya.
 
Tao thấy mày đang cố tình làm trò hề thôi , chứ người bình thường chả ai có lòng tự trọng thấp ntn
Mày hiểu lòng tự trọng nó lệch đến mức này cơ à? Vcl. Tao vẫn đố mày tìm ra điểm sai của tao khi nói về phật giáo chánh pháp của Thích Ca.

Đúng là trong mắt của @Chaybodapxe1806 ai cũng "Lậm mớ pháp xạo lồn của đám tổ đại thừa. Ngu"

Vậy này Bàhiya, Ông cần phải học tập như sau: "Trong cái thấy, sẽ chỉ là cái thấy. Trong cái nghe, sẽ chỉ là cái nghe. Trong cái thọ tưởng, sẽ chỉ là cái thọ tưởng. Trong cái thức tri, sẽ chỉ là các thức tri ". Như vậy, nàyBàhiya, Ông cần phải học tập. Vì rằng, này Bàhiya, nếu với Ông, trong cái thấy, sẽ chỉ là cái thấy; trong cái nghe, sẽ chỉ là cái nghe; trong cái thọ tưởng, sẽ chỉ là cái thọ tưởng; trong cái thức tri, sẽ chỉ là cái thức tri. Do vậy, này Bàhiva, ông không là chỗ ấy. Vì rằng, này Bàhiya, Ông không là đời này, không là đời sau, không là đời chặng giữa. Như vậy là đoạn tận khổ đau.

Nhờ lời thuyết pháp tóm tắt này của Thế Tôn, tâm của Bàhiya Dàruciriya được giải thoát khỏi các lậu hoặc, không có chấp thủ. Thế Tôn sau khi thuyết cho Bàhiya Dàruciriya lời giáo giới tóm tắt này, liền ra đi. Thế Tôn ra đi không bao lâu, một con bò con húc chết Bàhiya Dàruciriya.
Ông kia vẫn chưa tu chứng.
 
Tao thấy mày đang cố tình làm trò hề thôi , chứ người bình thường chả ai có lòng tự trọng thấp ntn
Phải Công nhận đúng là không có liêm sỉ.
Ngta đã đuổi từ sáng rồi.
Vẫn ráng ở lại sủa.
Mấy quote của nó hồi trưa dùng chat gpt giảng kinh pháp hoa t đã đéo thèm rep.
Xong tới chiều thì tự nhiên khịa t trade ngu cúng tiền binan.
T cộc lên dí kèo vô mõm thì đéo dám táp nữa. Vừa chạy cong đuôi vừa quay lại sủa vài câu cho đỡ quê.

Đm thứ cặn bã nghèo hèn.
Ae đừng quote nữa mất thời gian.
 
Mày hiểu lòng tự trọng nó lệch đến mức này cơ à? Vcl. Tao vẫn đố mày tìm ra điểm sai của tao khi nói về phật giáo chánh pháp của Thích Ca.


Ông kia vẫn chưa tu chứng.
Bài Kinh này m còn k biết thì chứng tỏ vốn kiến thức về Nikaya không nhiều, chưa tính 2 tạng còn lại của Pali và những kinh điển đời sau của Đại Thừa.
 
Trong này có ai hay tụng Chú Lăng Nghiêm không?

Chú Lăng nghiêm từ hán dịch ngược sang Phạn ngữ đọc mới chính xác, toàn bộ chú được tạm chia làm 5 phần (kết thúc bằng "hãy hộ vệ/bảo vệ tôi") với phần đầu quy mệnh các đấng tối cao bao gồm các đức P và hệ thống P cùng với tuyên thuyết các sức mạnh toàn bộ chú, tiếp theo là chú phá bỏ mọi uế bẩn, tạo một mandala, tiếp nữa là chú cắt đứt toàn bộ các chú chớ của ma quỷ, phàn thứ tư sẽ phá bại mọi ngóc nghách bệnh hoạn của các loài quỷ, loài gây bệnh, phần cuối liệt kê các loài phải phục tùng và tạo một kết giới lớn bất khả xâm phạm với toàn bộ lửa chiếu sáng kèm chú thành tựu mọi chú ngữ. Nó đủ dài để học thuộc trong vài năm, nhưng nên đọc kỹ kinh Lăng nghiêm trước khi đọc chú này.
 
Nhà mình có người ăn chay, tu tập Phật pháp năm 26 tuổi, tới nay đã hơn 10 năm. Có đợt mình nói chuyện với anh ấy về việc mở thiên nhãn thì chiều ngày hôm đó mình bị tai nạn.

Thiên nhãn hay pháp thuật là thứ trẻ con trong rạp xiếc với đức P, một người tu có đạo hạnh thì ko bao h gặp tai nạn có thể ảnh hưởng tới nhục thân.
 
Bạn biết phật dạy quy y phật, quy y pháp, quy y tăng.
Nhưng Với tôn giả Tu Bồ Đề - giải không đệ nhất, một người ở bên bờ vực của chứng ngộ.
OK Thiền Am Bên Bờ Vũ Trụ

Không có lệch lạc nào về sắc dục cả vì sắc tự nó trước đó đã có, dục tự trong ta chưa tu đã chứa, chỉ có khoái lạc trong lúc ấy ấy mới là đi ngược giáo lý
Đút vào mà vô cảm, bị kích thích mà tâm vẫn an trú thì cũng như ta tay vô ý chạm vào nữ chủ bố thí - vô ý nhị, tâm tỉnh thức ...
 
này các a la hán @Hoanggiap512 @Xoanquay và các vị khác. khi trí các vị đi tìm kiếm đạo thì các vị không thể đạt được tâm tại đạo. nay ta thuyết lại pháp duyên khởi cho các vị :

mọi pháp đều không tự sinh, không tự có, mà nương vào nhiều nhân duyên mới thành. Cái thấy biết, cái học, cái cầu tìm cũng thuộc về duyên sinh.

Nếu đem cái “trí” phân biệt để học đạo, tức là còn có cái năng (người học) và cái sở (điều được học). Nhân duyên ấy vốn từ vô minh mà khởi. Do có chấp ngã, có phân biệt, mới sinh tâm cầu học, cầu chứng. Nhưng cái tâm còn chạy theo tìm cầu, còn dựa vào phân biệt trí thì chính là vọng tâm, không phải thật trí.

Trong thuyết pháp của Đức Phật, muốn thấy được đạo thì không thể lấy vọng trí phân biệt mà đạt. “Duyên khởi” chỉ ra rằng: hễ có tìm cầu thì có thủ đắc; có thủ đắc thì có mất mát; có mất mát thì có khổ. Vậy nên, nếu còn chấp nơi “tôi đang học, tôi sẽ chứng, tôi muốn thành” thì vẫn nằm trong vòng duyên khởi hữu lậu, chưa ra khỏi luân hồi.

Muốn đắc đạo thì phải thấy rõ tất cả pháp đều do duyên hợp, vốn vô thường, vốn không tự tánh. Khi trí phân biệt lặng xuống, tuệ giác vô ngã mới hiện. Đó là trí Bát-nhã, không phải trí do học hỏi mà thành, mà là trí do buông chấp phân biệt, chiếu soi duyên khởi mà tự nhiên hiển lộ.

Tóm: Dùng trí phân biệt để cầu đạo thì chỉ thêm duyên sinh của ngã chấp, nên không thể đắc đạo. Chỉ khi thấy lý duyên khởi, buông tìm cầu, thì tâm an, trí tuệ vô phân biệt khởi, mới có thể giải thoát.

Bậc hữu học thanh văn duyên giác và bậc vô học.
Từ bi hỉ xả và sáu pháp ba la mật điều phục các căn.
Quyển 8 kinh Lăng nghiêm nói rằng chũng sinh đều phải dựa vào ăn mà sống, ăn bằng ý thức, ăn bằng hương khói, ăn bằng ý niệm và ăn như loài người, việc tu tập là giảm việc phụ thuộc vào 12 sự lệ thuộc duy trì sự sống.
 
Nói thật...là k biết.
T chỉ nghe những người giác ngộ từng chép trong kinh điển xa xưa, và cho tới thời hiện đại bây giờ là không thể nói được, không thể nghĩ bàn.
+ Lão tử bảo: vô danh là mẹ vạn vật
+ Hồi giáo: Allah rất mực nhân từ, rất mực khoan dung, không có ai giống ngài, ngài không bị phân chia, không ai sinh ra ngài, ngài vô thủy vô chung, không ai có thể so sánh với ngài.
+ Phật: ta đã đạt trạng thái tịch tịch, cực lạc, niết bàn...
+ Jidddu Krishnamurti: nguồn gốc/sáng tạo không tên, im lặng tuyệt đối...là thánh thiện nhất
Bonus thêm: kinh upanisad của hindu có câu kinh điển: ngươi là thứ đó. Hay nói cách khác sự thật con người cũng là thiên chúa nốt, nhưng do tham sân si nên mới vô cái hình hài nhục dục này nên nhìn/nghe/nếm/cảm nhận...có giới hạn. Chứ thật ra không phải hình hài này.

Do tập khí giao báo, vọng tưởng thành hình.
Khi còn thân xác, ta ở thế giới 3 chiều, bỏ thân là sang 4 chiều, bị rớt phát nữa sang 5 chiều, khi này nghĩ tới lửa là cháy đỏ rực, nghĩ tới nước là chìm đắm...
 
anh em ngày ngồi thiền mấy tiếng,tôi lười quá giờ chả ngồi được. mấy hôm ngồi thiền lại thì trùng hợp tối đến mất ngủ,nên thôi cứ lúc nào nhớ ra chánh niệm thì nhớ thôi

Ăn cũng có thể thiền, đọc sách cũng có thể thiền, chỉ ngồi thiền ko thì ma sự quấy nhiễu ko có ích gì cả.
Cuốn thứ 9 trong kinh Lăng nghiêm nói rõ từ sơ thiền tới tứ thiền, còn rượu còn thịt tâm tính còn buông lung thì đừng thiền kêor nhập ma, phúc báo của ma hết thì làm ngạ quỷ...
 
Vậy hiểu đúng là gì, biết tinh thần phật pháp, biết giáo lý, giới luật của Thích Ca là gì ko? Tại sao phải phức tạp hóa lên vậy, trong khi giáo lý, giới luật của Thích Ca vô cùng đơn giản, vô cùng dễ hiểu, cái khó là thực hành nó. Chú em u mê quá, bình tĩnh lại nào. Hãy hiểu đúng lại nha.
con chó vẫn lải nhãi vậy? Chừng nào mày trình bày 1 câu có ý nghĩa, có tư duy của chính mày ra thì tao trả lời nhe con chó. Còn sủa sủa rồi đem GPT ra thì cút nhe.
 
Top