1. Thời X tham nhũng tràn lan, các cú đấm thép khiến đất nước nợ công. Tạo nên cơ chế xin - cho, lại quả là một phần tất yếu. Bảo kê cho mafia thân hữu -> Đất nước không tận dụng thời kì dân số vàng, không tận dụng cơ hội từ FDI để tham gia vào chuỗi cung ứng, học hỏi công nghệ để tiến lên.
2. Thời Lú thì giáo điều văn vở, tạo ra một thế hệ thủ dâm tinh thần trên mọi mặt trận. Một chính sách ngu dân. Công cuộc chống tham nhũng nhưng thực tế là đấu đá phe cánh. Thân Tàu, đội Tàu lên đầu. Bảo kê mafia thân hữu. Những kẻ cùng phe thì vẫn mặc sức tham nhũng, vơ vét của dân.
-> Đất nước suy kiệt cả về kinh tế, văn hoá, tư tưởng. Thay vì sửa chữa gốc rễ là hệ thống thì lại chọn cách dễ hơn đó là cấm đoán, tỉa ngọn. Một thời đại mà chẳng ai muốn làm gì.
3. Mới chỉ hơn 1 năm. Rừng đã làm xáo trộn đi hoàn toàn hệ thống địa lý hành chính, chính trị, hệ thống một cách mù quáng, ích kỷ và toan tính. Bảo kê cho các mafia thân hữu một cách trơ trẽn, lòng dân oán hận ngút trời. Tha hồ vơ vét, bòn sức dân dựa trên những thứ thuế vô lý, những Nghị định khiến lòng dân căm phẫn. Một thời đại conan trị. Vô pháp vô thiên.
-> Một thời đại suy thoái rõ rệt. Kinh tế sa sút không phanh, lòng dân oán hận, luật là bố, bố là luật. Một xã hội mà những con người thấp cổ bé họng chẳng khác gì chó lợn.
Kết luận: CS mãi mãi là CS. Ai lên hay xuống thì cũng vẫn là CS. Từ sau 75 đến nay. Chỉ có duy nhất ông 6 Dân thực sự có tư tưởng cởi mở, có năng lực và làm được cho đất nước này (chỉ so sánh trong những thành phần CSVN). Còn lại đều là những kẻ ăn tàn phá hoại, ích kỉ, tham lam, ngu dốt, hèn kém, ác độc đối với dân tộc này mà thôi. Bần tăng chỉ mong trước khi về với cát bụi sẽ nhìn thấy được dân tộc này cởi bỏ được xiềng xích CS, tiến tới văn minh của nhân loại. Đó sẽ là niềm an ủi lớn nhất của bần tăng trong một kiếp người