[LUẬN TAM QUỐC] CHIẾN LƯỢC “PHÒ THIÊN TỬ SAI KHIẾN CHƯ HẦU”

Đéo óc chó đâu tml, Bị đéo đánh ra lấy lại Kinh Châu mà núp ở xó Thục như Lượng thì sớm muộn cũng bị diệt
Bị lấy lại 3 quận ở Kinh Châu xong vẫn có thể hoà đàm với Quyền, mà còn được thế trên cơ nữa, vì lúc Bị thắng như chẻ tre thì Quyền đã nhiều lần cầu hoà rồi
Anh Bị chẳng qua đen thua trận Di Lăng nên tụi mày mới nghĩ ảnh đánh Ngô là óc chó, chứ Bị tay trắng dựng nên cơ đồ thì đéo óc chó đâu
Ngô luôn là thằng dễ thủ khó công nhất, năm xưa cả bang lẫn hàn tín nghe nói hạng vũ mà qua sông về giang đông là cuống cuồng lên là vì vậy, vì đất này cực kỳ khó công. Đến lão lái đò ô giang còn nhận ra là vũ mà qua sông thì đủ làm vương lâu dài bên này
 
Kém, bị thiêu hết toàn bộ lương thảo và quân tinh nhuệ ở chiến dịch này ms là người bóp lượng nhiều nhất, kinh châu thực ra thục chỉ lấy đc 3 quận, mất 3 quận này nhưng tậu mới đc hán trung + giữ đc dàn binh hùng tướng mạnh sau trận hán trung thì cửa bắc phạt cho lượng ăn là khá cao
Mày bị mê sảng à, Hán Trung thì Bị lấy rồi xưng Hán Trung vương còn trước khi mất Kinh Châu ấy
Mày chỉ nhìn có một trận Di Lăng mà đánh giá toàn bộ chiến dịch là sai lầm, mấy trận thắng trước đó của Bị mày đéo tính công à, Quyền xám mặt phải xin hoà mà Bị đéo cho ấy, tao nghi Bị mà thắng trận Di Lăng khéo mày quay qua tung hô Bị anh minh thần võ quá
Dù cho giữ được hết binh lực thì Lượng cũng đéo làm nên cơm cháo gì đâu, 6 lần ra Kỳ Sơn toàn thua ở hậu phương hậu cần, chứ đánh đôi công Lượng toàn lấy yếu thắng mạnh, ít thắng nhiều cả, cần đéo gì đám binh Bị kéo đi
 
Sửa lần cuối:
Đúng. Bị ko ngu và dĩ nhiên là Kinh mất thì phải lấy lại nhưng t thấy có thể sử dụng sức ép ngoại giao + quân sự để ép.
Kiểu như cho binh đóng ở biên giới xong cho sứ giả qua lấy lí lẽ chửi và đòi đất vì thực sự cái trò đâm sau lưng của Đông Ngô cũng chả tốt đẹp j để thiên hạ thông cảm cho. Đánh tiếng vs Tôn Quyền là sẽ cho ng qua bên Ngụy để nghị liên thủ xẻ đôi Đông Ngô. Nếu chứng ấy mà nó còn đầu bò đầu biếu nữa thì mới động binh
Bị đánh Đông Ngô báo thù là phụ thôi, giành đất mới là chính nên lão í ko ngu. Chỉ ngu cái là ko nghe lời thuộc cấp, rốt cuộc để tg trẻ con 6 Tốn đánh thua đau đớn.
Luận như mày cũng sai
Chúng mày quan trọng hoá cái liên minh mà đéo nhận ra sau chiến dịch Xích Bích thì làm gì còn cái liên minh đấy nữa
Lỗ Túc mấy lần qua kêu Bị trả 3 quận Kinh Châu mà Bị có trả đéo, Lã Mông cũng hăm doạ đủ đường mà Vũ có thèm để vào mắt, mày nghĩ thằng Thục thua trận mà có thể dùng sức ép ngoại giao đòi đất à
Mày nghĩ Quyền coi trọng liên minh với Bị à, nó coi trọng thì đã đéo đánh úp Vũ, đéo chiếm Kinh Châu rồi, giống như có thằng vào cướp nhà mày, đánh vợ con mày rồi mày có thể nào hẹn nó cùng đánh thằng khác được không
Bị đánh lấy lại 3 quận trước là giành lại đất, sau là tạo thế trên cơ để bước vào bàn đàm phán liên minh, lúc ấy vừa có tính chính danh vừa có sĩ khí dâng cao, đéo đánh ngay thì chờ bao giờ
Chiến dịch này của Bị cũng giống chiến dịch Xích Bích của Tháo thôi, đéo đánh đéo được, thắng thì làm vương, thua thì về gầy dựng lại, ngu Lồn nghe theo Lượng là mãi chui rúc xó Thục, mày nhìn 6 lần đi đường Kỳ Sơn của Lượng có làm nên cơm cháo gì không
 
Sửa lần cuối:
Ngô luôn là thằng dễ thủ khó công nhất, năm xưa cả bang lẫn hàn tín nghe nói hạng vũ mà qua sông về giang đông là cuống cuồng lên là vì vậy, vì đất này cực kỳ khó công. Đến lão lái đò ô giang còn nhận ra là vũ mà qua sông thì đủ làm vương lâu dài bên này
Sợ Vũ về được giang đông gầy dựng lực lượng đánh tiếp thôi, chứ có sợ giang đông dễ thủ khó công cái đéo, sợ là sợ Vũ nó là chiến thần ấy
2 thằng Bang Tín hợp công liên hoàn mãi mới thắng được Vũ, ngay cả Tín nhắm cửa ăn ở Hồng Câu 9/10 mới dám hợp lực với Bang đánh Vũ
 
Hello các m. Lại là t Johnsmith đây. Sau series các đề tài khó nuốt như kinh tế, pháp lý thì hôm nay t quyết định trở lại với thớt Luận Tam quốc - thớt góp phần giúp t đến được với a e những ngày đầu bỡ ngỡ tại Xàm

T thấy trong TQDN (tác phẩm hư cấu dựa trên chính sử) tuy có nói đến chiến lược “Mượn Thiên tử để sai khiến chư hầu” làm nên nghiệp lớn của Tào Tháo nhưng nhìn chung thì cũng chưa miêu tả rõ chiến lược này có lợi là lợi ra làm sao, sai khiến chư hầu là sai khiến kiểu j, liệu có mặt trái j ko…nên hôm nay t sẽ mạnh dạn làm một bài phân tích về vấn đề này.

“Phò thiên tử”

Về đầu tiên (phò thiên tử) chính là về tính chính danh. Binh pháp Tôn Tử đã đặt chữ “Đạo” lên hàng đầu tiên trong 5 chữ là Đạo, Thiên, Địa, Tướng, Pháp. Đây là 5 mặt mà người cầm quân phải nghiên cứu kỹ khi thực hành chiến tranh. Đạo ở đây chính là đề cập đến lý do m khai chiến có hợp đạo, có chính danh hay ko đó vì nếu m có tính chính danh thì khi m hiệu triệu thì mới có lực lượng đứng lên theo mày vì cái mục tiêu chính danh đó. Trong thời phong kiến quân chủ thì dĩ nhiên ko thể có lý do nào chính danh hơn là khởi quân để phò thiên tử, đặc biệt là trong thời kỳ quân phiệt rối ren những năm cuối đời Đông Hán khi quân tình đánh nhau loạn xạ thì tml nào có đc “lệnh vua” để đi dẹp phản loạn thì “đạo” của tml đó sẽ rất hợp lẽ và có tính hiệu triệu rất cao.

Chúng m cứ để ý mà xem, 3 quân phiệt cuối cùng trụ lại được thì tml nào cũng xài cái motto chính trị mang dáng dấp “phò thiên tử”. Tào Tháo khỏi nói rồi nhé. Lưu Bị thì xưng “Hoàng thúc” nên người ta cũng có cơ sở để tin vào cái mục tiêu mà lão tuyên bố là “khôi phục Hán thất” hơn 2 tml kia hơn. Tôn Sách, Tôn Quyền cũng ít nhiều chơi chiêu bài này (Tôn Sách thì tuyên bố “đánh thẳng vào Hứa Đô để giải cứu vua Hán” hay theo lời Chu Du tuyên bố lúc Xích Bích thì “Tháo tiếng là thần tử nhưng kỳ thực là giặc nhà Hán…chúa công (chỉ Quyền) nên kế thừa sự nghiệp cha anh, vì vua Hán mà diệt giặc Tào” (mịa, đúng kiểu chó chê mèo lắm lông)).

“Sai khiến chư hầu”

Nếu thực tế thi hành trò này của Lưu Bị chỉ là mượn cái danh “Hoàng thúc” để hiệu triệu lực lượng thì thực tế thi hành của Tào Tháo, theo t, mang tính mưu mẹo chính trị và quân sự hơn rất nhiều. Đông Ngô thì ở mặt này mờ nhạt nhất vì trong tay ko nắm được vua mà bản thân cũng chả mang họ Lưu nên lâu lâu mang ra khịa khịa vậy thôi, chứ chả sai khiến đc ai, thậm chí còn bị sai khiến lại.

Một ví dụ điển hình của “sai khiến chư hầu” chính là vụ Lưu Biểu - Tôn Sách - Trương Tú. Năm 197, Tào Tháo khởi binh đánh Trương Tú (quân phiệt tại Nam Dương, quận này là địa đầu phía Bắc của Kinh châu tiếp giáp với khu Tư lệ, gần với Hứa Đô nhất nên Tào Tháo chủ trương phải giải quyết đầu tiên). Lúc này Trương Tú đang phụ thuộc vào Lưu Biểu nên dĩ nhiên khi Tháo đánh Tú thì Biểu phải chi viện (Biểu cũng chả tốt đẹp j, thu nhận Tú để làm lá chắn cho Kinh châu trước Tháo). Đây chính là lúc mà Tháo nhân danh Hán Hiến đế phong cho Tôn Sách chức Thảo nghịch tướng quân - tước Ngô hầu và đưa biểu “sai” Tôn Sách đánh vào quận Giang Hạ (quận giáp Dương châu ở phía Đông) để kiềm chế Biểu nhằm cho Biểu khỏi chi viện cho Tú. Sách sau khi đc chức vua ban và biểu sai khiến lại càng có thêm lý do để đánh Biểu (Biểu trước đó giết bố Sách là Tôn Kiên) mà kết cục là Biểu phải bỏ Tú (nên Tú phải đầu hàng Tháo) để chi viện cho Hoàng Tổ nhưng do Tổ dở ẹc nên rốt cuộc vẫn thua Sách dù hên là vẫn giữ đc mạng và quận Giang Hạ cũng chỉ mất ít nhiều vài huyện thành nho nhỏ. Tính ra, bên đc lợi nhất trong vụ này là Tào Tháo.

Viên Thiệu cũng đc mưu sĩ Thư Thụ bày cho trò này nhưng lại ko làm vì tml tướng Thuần Vu Quỳnh bàn lùi là “đón vua về thì sau làm j cũng phải tâu vua, làm mất tính bảo mật và cơ động của quân đội” nên rốt cuộc Thiệu lại thôi. Thế nhưng sau vụ Tháo mượn danh vua phong cho Thiệu chức Đại Tướng quân kiêm Đô đốc 4 châu Ký, Thanh, Ung, Tinh (mục đích là để ve vãn Thiệu cho Tháo có thêm thời gian giải quyết mấy quân phiệt yếu hơn xung quanh) thì Thiệu mới biết là mình dại nên có viết thư đề nghị đón vua về Nghiệp thành (thủ phủ Ký châu) ở cho nó rộng rãi nhưng Tháo ngu j mà nhả ra nữa.

Mặt trái

Tất nhiên là cái trò mượn thiên tử sai khiến chư hầu này ko phải là ko có mặt trái. Tào Tháo khi mang danh vua để làm trò này cũng đã gặp ko ít lực cản chính trị từ đội ngũ quan lại và hoàng thất trong triều đình nhà Hán (điển hình là vụ Đổng Thừa và vụ Phục Hoàn/Phục Hoàng hậu) khiến ông phải “mạnh tay” làm cho danh tiếng cá nhân trong sử sách ít nhiều bị lem luốc. Nhưng thôi, làm việc lớn thì phải chấp nhận cái giá là miệng đời.

Cái nữa là trò này ko thể linh mãi đc, nhất là khi thế chân vạc đã thành hình, ko còn các quân phiệt nhỏ lẻ để sai khiến nữa. Và dân thì lúc này cũng chả care vua có phải họ Lưu hay ko nữa vì cơ bản 3 nước mới thành lập đều đã ổn định sinh kế cho họ. Dân họ đơn giản lắm, ai cho họ ăn no thì họ support người đó thôi.

Dài rồi, xin vodka trơ trẽn
Giống An Nam ta hồi xưa Trịnh- Nguyễn - Hồ phân Tranh.
Họ Trịnh kia lấy danh nghĩa Phù Lê đó thôi
 
Sử VN từ năm 45 đổ đi nó mang tính chất "Huyền sử" mà t cũng ko fai sử gia mà phân biệt đc đâu là chính sử còn đâu là Sci-Fi đâu
Đại khái Pháp rút vì chế độ thực dân đến thời đó nó cáo chung rồi, cố níu kéo cũng chả ăn thua nữa. Dân VN lúc đó đã quyết chơi khô máu ("thà hi sinh tất cả, chứ nhất định...")
Ngoài ra thì sức ép từ đồng minh Mẽo của Fap cũng 1 phần nữa vì Mẽo từng là cựu thuộc địa nên nó chủ trương giải giới chế độ thuộc địa để tránh chủ nghĩa dân tộc cực đoan (kiểu ép quá thì nhiều dân thuộc địa họ dễ chơi khô máu), dễ tạo thành thảm kịch chiến tranh như WW2 1 lần nữa.
Lúc í Việt Minh cũng chưa lộ ra là 1 tổ chức cơm sườn nên dư luận thế giới nhìn chung khá là favor cho ý muốn tự quyết của dân tộc VN dưới leadership của VM. Đợt đó HCM lên trang nhất tạp chí Time - People of the year. Ng ta gọi ông là "Washington của VN"
Joke aside. có điều này đến h tao vẫn chưa hiểu.
Tao thấy khi đấy vm đang được Mỹ và thế giới ủng hộ + buff đồ, dạy nghề ngon nghẻ vkl. Vì sao lại còn phải quay ra đi đêm với Nga, làm chân chạy bàn cho quán cơm sườn. Để rồi bị Mỹ quay lưng và nhảy vào can thiệp? Tự nhiên mất toi mấy chục năm phát triển
 
Giống An Nam ta hồi xưa Trịnh- Nguyễn - Hồ phân Tranh.
Họ Trịnh kia lấy danh nghĩa Phù Lê đó thôi
Mạc chứ? Hồ nào ở đây? Hồ tạch trước cả Hậu Lê.
Mà nói Trịnh - Nguyễn - Mạc thì cũng khá sai. Vì cái giai đoạn nhà Mạc còn đủ sức làm "Bắc Triều" thì Nguyễn còn đang bị đì, còn phải phụ thuộc vào Trịnh. Mà Trịnh thì phải thờ vua Lê => phải là Lê - Mạc.

Còn lúc phe Nguyễn đủ lực để tách khỏi Trịnh thì nhà Mạc rời khỏi cuộc chơi và đi bán muối ở Cao Bằng hết rồi. Giữ được 3 đời, đa phần cũng là do Trịnh mải đấu với Nguyễn nên nó tha. Trịnh Nguyễn đình chiến phát thì Mạc cũng tạch.
=> nó là phân tranh Nguyễn - Trịnh.

=> Nước ta chưa từng có Trịnh - Nguyễn- Mạc phân tranh. Hay cái gì đó tương tự(loạn 12 sứ quân đéo tính vì. 12 nó khác 3 mà phân chia phe phái cũng đéo cân). Và với địa thế chữ S này cũng đếch hợp để có 3 thế lực chân vạc. Vì cắt cứ kiểu l gì cho cân?
 
Kém, bị thiêu hết toàn bộ lương thảo và quân tinh nhuệ ở chiến dịch này ms là người bóp lượng nhiều nhất, kinh châu thực ra thục chỉ lấy đc 3 quận, mất 3 quận này nhưng tậu mới đc hán trung + giữ đc dàn binh hùng tướng mạnh sau trận hán trung thì cửa bắc phạt cho lượng ăn là khá cao
Gia CÁt tự bóp mình với hại cả nước Thục theo là nhiều ấy chứ. Sau khi Bị chết thì đấu đá quyền lực với phe Lý Nghiêm, lúc Bắc phạt lần 1 thì đấu đá quyền lực với phe Kinh châu của Nguỵ Diên nên mới có cái nước đi vào lòng đất là lệnh cho Mã Tắc cùng Vương Bình thủ Nhai Đình thay vì Nguỵ Diên hay Ngô Ban.
 
Gia CÁt tự bóp mình với hại cả nước Thục theo là nhiều ấy chứ. Sau khi Bị chết thì đấu đá quyền lực với phe Lý Nghiêm, lúc Bắc phạt lần 1 thì đấu đá quyền lực với phe Kinh châu của Nguỵ Diên nên mới có cái nước đi vào lòng đất là lệnh cho Mã Tắc cùng Vương Bình thủ Nhai Đình thay vì Nguỵ Diên hay Ngô Ban.
Lượng râu giỏi nội trị thôi
 
Mày bị mê sảng à, Hán Trung thì Bị lấy rồi xưng Hán Trung vương còn trước khi mất Kinh Châu ấy
Mày chỉ nhìn có một trận Di Lăng mà đánh giá toàn bộ chiến dịch là sai lầm, mấy trận thắng trước đó của Bị mày đéo tính công à, Quyền xám mặt phải xin hoà mà Bị đéo cho ấy, tao nghi Bị mà thắng trận Di Lăng khéo mày quay qua tung hô Bị anh minh thần võ quá
Dù cho giữ được hết binh lực thì Lượng cũng đéo làm nên cơm cháo gì đâu, 6 lần ra Kỳ Sơn toàn thua ở hậu phương hậu cần, chứ đánh đôi công Lượng toàn lấy yếu thắng mạnh, ít thắng nhiều cả, cần đéo gì đám binh Bị kéo đi
tao nói lấy đc hán trung sau khi mất kinh châu chỗ nào hả thằng ngu?, tao bảo là lúc mất kinh châu là ms đc thêm hán trung.Lúc mới có kinh châu, quân = 1 nửa bên tào mà vẫn ăn được hán trung,. ngay luc đó thì kinh châu đã đéo còn quan trọng lắm nữa vì chỉ có 3 quận, hán trung khi này tiềm lực = 30 lần 3 cái quận đó
 
tao nói lấy đc hán trung sau khi mất kinh châu chỗ nào hả thằng ngu?, tao bảo là lúc mất kinh châu là ms đc thêm hán trung.Lúc mới có kinh châu, quân = 1 nửa bên tào mà vẫn ăn được hán trung,. ngay luc đó thì kinh châu đã đéo còn quan trọng lắm nữa vì chỉ có 3 quận, hán trung khi này tiềm lực = 30 lần 3 cái quận đó
Tư duy mày như thằng trẻ con ấy
Kinh Châu là cái cửa ngõ để ra trung nguyên, mất rồi thì chỉ có nằm chờ chết
Nhà mày đập nát cái cửa đi, xong hí hửng bảo bố mẹ là mình sống vậy được rồi, xem bố mẹ mày đánh giá cái tư duy của mày đến đâu
Ngu thì bớt tỏ ra nguy hiểm
 
Tư duy mày như thằng trẻ con ấy
Kinh Châu là cái cửa ngõ để ra trung nguyên, mất rồi thì chỉ có nằm chờ chết
Nhà mày đập nát cái cửa đi, xong hí hửng bảo bố mẹ là mình sống vậy được rồi, xem bố mẹ mày đánh giá cái tư duy của mày đến đâu
Ngu thì bớt tỏ ra nguy hiểm
THẰNG NGU, đã bảo thục ăn được có 3 quận mày hiểu ko?, mày nhìn địa đồ xem 3 cái quận đó nằm ở đâu chưa?, có phải thục cầm toàn bộ kinh châu đéo đâu?, đất thục toàn chó ăn đá gà ăn sỏi, được mỗi hán trung là đông dân, đọc thằng la gió cho lắm vào cứ đề cao kinh châu lên, thực chất khi mới lấy xong hán trung thì thục đã trở thành mạnh nhất, Tháo lúc đó hội hận vì ko nge dương tu rút quân về sớm để thiệt hại nặng đến nỗi hết đời tháo quân nguỵ ko đủ lực lượng để tổ chức tấn công lại Thục 1 lần nào nữa. Chủ yếu là trận Di Lăng Bị nướng hết quân + lương thảo mới làm thục trở về lại yếu nhất do đất thục trồng trọt kém mà dân đẻ ít nên phát triển chậm
 
Hán Trung chính là khu Tứ Xuyên ngày nay
Tiềm lực thủ ổn nhưng đường ra không có
Có ngõ Trần Thương thời Hàn Tín thì bị Ngụy nó thủ chặt rồi
Buộc phải đi ngõ Kinh Châu làm chiến dịch Tương Phàn
Mất Kinh Châu là Bị mất đường ra
Bắt buộc phải thu hồi lại
Con đường duy nhất là đánh Ngô thu hồi đất cũ.
Và để dằn mặt Ngô vì Ngô đâm Bị 2 lần sau lưng và Ngô vừa thừa nhận tính chính thống của Ngụy và nhận làm chư hầu Ngụy
Như vậy cả tình và lý đánh Ngô là chính xác.
Bị thua vì Pháp Chính chết nên thiếu người phụ tá giỏi giúp ông đánh Lục Tốn thôi.
vớ vẩn, ko có kinh châu, thục bị suy yếu chết hết quân tinh nhuệ mà lượng nó vẫn cầm quân đánh nguỵ sml mấy phen-nhưng ko đủ để dứt điểm, nếu cho nguyên lực lượng như lúc Bị chưa đánh Ngô cho lượng thì lượng hoàn toàn có thể đánh bại nguỵ-nhất là khi tướng giỏi nhất của nguỵ là Tào Chân chết bệnh, tư mã ý nếu cầm quân lực ngang lượng thì đánh ko bao giờ lại lượng. Chưa kể phạt Ngô mà đúng đăn thì cả Vân và Lượng đã ko phản đối, ngoài ra nếu Pháp Chính còn sống chắc chắn cũng khuyên Bị ko đánh Ngô
 
Gia CÁt tự bóp mình với hại cả nước Thục theo là nhiều ấy chứ. Sau khi Bị chết thì đấu đá quyền lực với phe Lý Nghiêm, lúc Bắc phạt lần 1 thì đấu đá quyền lực với phe Kinh châu của Nguỵ Diên nên mới có cái nước đi vào lòng đất là lệnh cho Mã Tắc cùng Vương Bình thủ Nhai Đình thay vì Nguỵ Diên hay Ngô Ban.
bóp như nào?, đm 2 thằng vũ với bị bóp thiêu hết quân, lương thảo rồi bắt Lượng cầm 1 cái mớ hỗn độn đi đánh thằng mạnh gấp mấy lần, câu kéo được mấy chục năm thế là hết cỡ mẹ rồi. Đổi lại cho Lượng cầm Nguỵ, ý cầm thục thì chắc 6 tháng end game. Cái đoạn cuối chém Nguỵ Diên có liên quan gì đến Lượng đéo đâu, mà kể cả có Diên thì Lượng chết thì cũng ko có cửa win được Nguỵ vì cơ bản Nguỵ nó như Shang, Thục như pal, ko đánh sớm Shang nó chỉ cần có time đẻ dân rồi sóc quân thì Pal tự thua
 
Toàn đọc 3 quốc của anh gió.
Lượng ra Kỳ Sơn thua hoàn toàn
Tiếp viện ko hậu cần ko lương thảo ko.
Tư Mã Ý đánh cầm chừng vì mục tiêu ông ta đéo phải tiêu diệt Gia Cát Lượng mà cầm hòa ông ta để củng cố thế lực, tạo vây cánh tỉa bớt tướng thân tín của họ Tào nhằm cướp ngôi
Chứ Ý đánh thật thì Lượng chết nhăn răng
Đại đô đốc Tào Chân đập sml Gia Cát Lượng ở lần bắc phạt đầu tiên
Không có đường Kinh Châu thì Bị chỉ có thể tự xưng đế rồi chết già ở Hán Trung thôi
Trận Di Lăng Bị cầm có 4 vạn quân
Dù có thua cũng làm gì mà bảo hết sạch quân tinh nhuệ
Tổng số quân bị giết tại Di Lăng – Khiếu Đình có vài vạn người, xác chết xuôi theo dòng sông Trường Giang trôi xuống làm tắc cả dòng sông. Chiến thuyền, khí giới, xe cộ quân nhu bên Thục Hán bị mất gần hết[Gần như toàn bộ các tướng chỉ huy chiến dịch Di Lăng của Thục Hán bị xóa sổ: Mã Lương tử trận ở Ngũ Khê, Trương Nam, Phùng Tập, Phó Đồng đều tử trận khi bảo vệ Lưu Bị chạy khỏi vòng vây, Man vương Ma Sa Kha cũng tử trận, Trình Kỳ tự sát, Hoàng Quyền chạy sang hàng Ngụy. Chỉ còn lại Ngô Ban, Hướng Sủng trở về, còn tướng cánh quân dự bị Triệu Vân chưa tham chiến.-
Tướng đi theo toàn hàng ngon nhất Thục khi đó tèo gần hết, 4 vạn quân chết trận này nếu với nguỵ ngô thì ko đáng kể lắm nhưng vs nước thục đẻ chậm, dân ít, bổ sung lại đc đám quân tinh nhuệ đã qua trận mạc như này là rất lâu, chưa kể khí giới lương thực mất hết
 
Bị thua vì ông ta thiếu một nhà quân sự giỏi về chiến thuật theo giúp ông ta
Người giỏi nhất là Pháp Chính đã chết
Chứ chiến lược đánh Kinh Châu là cơ hội duy nhất cho giấc mơ chinh phục Trung Hoa phục hưng Hán thất của ông ta.
Thua thì chịu
Chứ ông ta ko sai!
Còn Gia Cát Lượng sau đánh Kỳ Sơn mới thực sự như con chuột rúc vào sừng trâu
Càng đi càng hẹp càng vô vọng
Lượng không bao giờ có cơ hội thắng
Vì Thục không có khả năng tiếp vận hậu cần lương thảo quân nhu cho Lượng để bắc phạt
Mày chưa chơi chế bao giờ đúng ko?, mày chỉ giỏi đọc sử chứ chả biết mẹ gì về chiến thuật chiến dịch, quân Nguỵ tiềm lực pt quá mạnh, nắm bao nhiều đồng bằng ngon, thảo nguyên rộng lớn để pt cả bộ lẫn kỵ, chỉ cần chục năm ko bị quấy phá nó để nó đẻ dân sóc quân tích lương thảo thì thục nó diệt 1 nháy, việc Lượng làm là hoàn toàn đúng đắn. Thục thì ngược lại, sau trận Giang Lăng thì cái câu nhân tài như lá mùa thu là hoàn toàn đúng, chưa kể quân + lương, riêng tướng thì do đẻ ít nên Thục về sau đã đéo đẻ ra nổi 1 thằng tướng nào cho nên hồn, Nguỵ thì tận 3 thằng là chung hội đặng ngải khương duy, may cho thục là bớp đc 1 trong 3 nên còn thủ được thêm mấy chục năm
 
THẰNG NGU, đã bảo thục ăn được có 3 quận mày hiểu ko?, mày nhìn địa đồ xem 3 cái quận đó nằm ở đâu chưa?, có phải thục cầm toàn bộ kinh châu đéo đâu?, đất thục toàn chó ăn đá gà ăn sỏi, được mỗi hán trung là đông dân, đọc thằng la gió cho lắm vào cứ đề cao kinh châu lên, thực chất khi mới lấy xong hán trung thì thục đã trở thành mạnh nhất, Tháo lúc đó hội hận vì ko nge dương tu rút quân về sớm để thiệt hại nặng đến nỗi hết đời tháo quân nguỵ ko đủ lực lượng để tổ chức tấn công lại Thục 1 lần nào nữa. Chủ yếu là trận Di Lăng Bị nướng hết quân + lương thảo mới làm thục trở về lại yếu nhất do đất thục trồng trọt kém mà dân đẻ ít nên phát triển chậm
Thôi dm tư duy như này thì hỏng
Mày ngu đéo độ được rồi
 
Was
Vậy thì chuyện thống nhất thiên hạ là bất khả thi với Thục.
Vậy Lưu Bị muốn làm việc bất khả thi thì phải làm sao?
Ông ta chỉ có một cơ hội duy nhất
Đó là đoạt lại Kinh Châu mở ra con đường tấn công Ngụy theo hướng Tương Phàn
Đó là cơ hội duy nhất
Ông ta không tận dụng được cơ hội thì thua
Nhưng đó là cơ hội duy nhất
Còn Gia Cát Lượng đéo nhìn thấy cơ hội đó
Đâm đầu vào đá mới chết
Mấy lần ra Kỳ Sơn của ông 9 lần phạt Trung Nguyên của Duy mới là cái ngốn sạch quốc lực của Thục
Các anh tài đấy vẫn đề cao cái liên minh Tôn-Lưu lắm, vẫn đề cao đường ra Kỳ Sơn của Lượng
Gặp người có hiểu biết thì mày còn độ dc, đây gặp thằng trẻ con thì mày cãi nhau với nó làm gì
 
Vậy thì chuyện thống nhất thiên hạ là bất khả thi với Thục.
Vậy Lưu Bị muốn làm việc bất khả thi thì phải làm sao?
Ông ta chỉ có một cơ hội duy nhất
Đó là đoạt lại Kinh Châu mở ra con đường tấn công Ngụy theo hướng Tương Phàn
Đó là cơ hội duy nhất
Ông ta không tận dụng được cơ hội thì thua
Nhưng đó là cơ hội duy nhất
Còn Gia Cát Lượng đéo nhìn thấy cơ hội đó
Đâm đầu vào đá mới chết
Mấy lần ra Kỳ Sơn của ông 9 lần phạt Trung Nguyên của Duy mới là cái ngốn sạch quốc lực của Thục.
Hoa Hâm bên phía Tào Ngụy: hai nước Ngô và Thục vốn nhỏ bé, nếu liên minh còn có thể đứng vững, song lại quay ra đánh nhau thì càng dễ mất. Hai nước nhỏ tranh chiến làm cả hai bị hao tổn khiến Tào Ngụy hưởng lợi.
Còn về vụ ý-lượng, Sau trận DI lăng thì thục đã quá yếu rồi, đổi lại cho Ý cầm Thục Lượng cầm Nguỵ thì Lượng end game 6 tháng-nhất là dưới trướng có danh tướng siêu giỏi Trương cáp, việc Ý để Cáp chết là thất bại lớn nhất của ý ko gì bù đắp nổi
 
Vũ râu từ Kinh Châu mở chiến dịch Tương Phàn phát là A man sợ són dái tính chuyện dời đô
Mà quân anh râu cùi mía
Anh râu cũng chả phải xuất chúng gì.
Cho thấy con đường bắc phạt duy nhất của Thục là từ kinh châu đánh ra
Mất rồi thì phải tìm mọi cách đoạt lại.
Vậy thì anh Bị làm đúng chứ sai đâu
Còn anh Lượng thì khác
Bị không cho Lượng tham gia trận Di Lăng vì ông ta thấy Lượng đang ăn cơm Thục Hán mà thờ ma Đông Ngô
Lượng lo cho tính mạng cả họ nhà anh ruột ở Ngô nên khuyên Bị đừng đoạt lại Kinh Châu
Cho nên Bị mới tống cổ Lượng bắt ở nhà.
Sau này Lượng cũng đéo động Kinh Châu mà đi ngõ Kỳ Sơn
Vì Lượng sợ cả họ nhà anh ruột bị Ngô chém
Hên cho Lượng là Tào Chân chết sớm cho thằng Ý phản phúc lên.
Nó đánh cầm chừng vừa đánh vừa giả thua vài trận để nuôi hy vọng cho anh Lượng
Nó vừa tập hợp binh sĩ vừa củng cố thế lực vừa mượn tay Lượng khử bọn trung thành với Ngụy như Trương Cáp
Vì mộng của Ý là cướp ngôi
Chứ nó đánh thật thì nó chôn thây Gia Cát Lượng và toàn quân Thục ở Kỳ Sơn rồi
Trước quyết định của Lưu Bị, một số tướng lĩnh ra sức can gián. Đầu tiên là Triệu Vân, ông cho rằng kẻ thù của Thục Hán là họ Tào chứ không phải họ Tôn, nên phải đánh Tào Ngụy trước để phục hưng nhà Hán. Lưu Bị không nghe theo.

Học sĩ Ích châu là Tần Mật tiếp tục dùng thiên văn can gián. Lưu Bị tức giận tống giam Tần Mật. Tướng Hoàng Quyền cũng khuyên Lưu Bị không nên mạo hiểm thân chinh mà chỉ cần sai một viên tướng đi đông chinh, bản thân Hoàng Quyền tình nguyện lãnh trách nhiệm đánh Ngô, nhưng Lưu Bị cũng không chịu, nhất quyết thân chinh đi đánh Ngô.

Do thái độ tức giận và kiên quyết của Lưu Bị, không ai dám can gián nữa. Ông giao cho Gia Cát Lượng giúp thái tử Lưu Thiện giữ Thành Đô, đích thân cầm quân ra trận.
Nên nhớ khi đó Nguỵ Diên đang phải giữ Hán trung, còn Mã Siêu và Mã Đại cũng đóng gần đó hỗ trợ Nguỵ Diên vì hán trung khi này là nơi quan trọng nhất của Thục nên Hoàng Quyền chắc chắn là tướng tier 1 của Thục nhé. Ít ra nếu giao toàn quyền cho Hoàng Quyền thì t tin cảm giác đánh ko lợi quyền sẽ rút lui bài bản về ngay ko để tổn thất nặng như cho Bị cầm
 
Ngu vl.
Ý end game Lượng xong thì cái đầu Ý cũng đi theo Lượng xuống âm phủ mà chặn Lượng tiếp dưới đó nhé.
Tào Duệ và tập đoàn họ Tào nó đang rình mò Ý như hổ rình mồi.
Còn Ý để Lượng diệt Cáp vì Cáp là con chó trung thành của tập đoàn Tào Ngụy
Kẻ cản trở mộng bá vương của Ý.
Thế thôi
Ý dư sức đập chết Lượng nhưng ông ta đánh cầm chừng cho vui
Và đôi khi giả thua vài trận cho Lượng nuôi hy vọng ra Kỳ Sơn tiếp
Giống như kẻ câu cá lão luyện nhử cá ăn mồi.
Vì mục đích của Ý nó cao hơn Lượng nhiều
Thằng óc chó, thế sao lúc Lượng chết Ý vẫn sống khoẻ re 1 time dài?, cứ lải nhải cái thuyết âm mưu ngu học
 
Mấy thằng ngu khuyên Bị đánh Tào Ngụy
Nhưng đánh đường nào, đánh thế nào thì không biết.
Cầm bao nhiêu quân đi theo ngõ nào,
Hậu cần lương thảo ra sao chuẩn bị thế nào cũng đéo biết
Vậy đánh Ngụy cách nào?
Làm sao để đánh?
Không biết.
Nhưng cứ khuyên đã
Lương thực khí giới, hậu cần tích suốt 1 time dài, quân thì toàn tinh nhuệ vì đây là đám quân đi theo Lưu Bị từ lâu-chỉ tách 1 nhóm ra để trấn thủ Hán Trung, đem lực lượng lẫn hậu cần đó cứ đánh theo đường tiến của Lượng sau này tất ăn. Đến thời lượng cầm thì cái đéo gì cũng thiếu, lý do là hậu cần lương thảo tích trữ bao lâu bị đốt sạch trận di lăng
 
Đông Ngô hai lần đâm sau lưng Bị.
Đông Ngô đã nhận làm bề tôi của Ngụy và xưng thần thừa nhận địa vị chính thống của Ngụy.
Bị vừa xưng Đế xong.
Bây giờ bảo tao sẽ liên kết với Ngụy để xé Ngô.
Nói chuyện như trẻ con vậy.
Bị vừa chửi Ngụy cướp ngôi Hán đê.
Bị trung hưng nhà Hán mới xưng đế.
Giờ bảo liên kết.
Anh nói như chuyện trẻ con vậy
T mới chỉ để suất là Bị mang con bài này ra "dọa" Quyền chứ chưa nói có nhất thiết fai làm hay ko?
"Sức ép ngoại giao quân sự" là con bài t muốn xài thử để xem phản ứng của Ngô ra sao rồi mới quyết định bước đi kế tiếp là đòi đất bằng mõm (nếu nó sợ và xuống nước) hay quân sự (nếu nó cứng. Open khả năng "đi đêm" vs Ngụy. Phi nếu đc rủ đi đêm % cao có thể quay xe vì 1 bên là đc 1 tml hay phản phúc xưng thần "mõm" và 1 bên là lợi ích đất đai thiết thực).
Khẩu hiệu mõm phò Hán diệt Tào có thể "tạm" quên đi 1 thời gian cho đến khi thâu tóm Ngô xong. Đó mới là chính trị gia thứ thiệt
M đọc ko kỹ xong đã vội đi "người lớn" vs t rồi :))
Đông Ngô hai lần đâm sau lưng Bị.
Đông Ngô đã nhận làm bề tôi của Ngụy và xưng thần thừa nhận địa vị chính thống của Ngụy.
Bị vừa xưng Đế xong.
Bây giờ bảo tao sẽ liên kết với Ngụy để xé Ngô.
Nói chuyện như trẻ con vậy.
Bị vừa chửi Ngụy cướp ngôi Hán đê.
Bị trung hưng nhà Hán mới xưng đế.
Giờ bảo liên kết.
Anh nói như chuyện trẻ con vậy
 

Có thể bạn quan tâm

Top