Hotboidn91
Đệ Anh VaiLonThat

Chuẩn vl nhưng đầu tiên phải học nó vụ đẻ ít lại. Đkm dân số 70 năm tăng 4 lần, lúc nha lúc nhúc như dòi. Nước thì nghèo còn tin mấy thằng Lờ đờ đẻ lắm để sau trả nợ công, làm culi. Đẻ ít lại đkmviệt nam nên học phần lan , rất quan tâm việc đầu tư giáo dục phát triển con ng.
cái máu dâm thì khuyên đẻ ít thế nào đcChuẩn vl nhưng đầu tiên phải học nó vụ đẻ ít lại. Đkm dân số 70 năm tăng 4 lần, lúc nha lúc nhúc như dòi. Nước thì nghèo còn tin mấy thằng Lờ đờ đẻ lắm để sau trả nợ công, làm culi. Đẻ ít lại đkm![]()
anh giỏi thậtông già tao từng làm trưởng phòng an toàn của phân xưởng hay cty than gì đó, tao ko nhớ rõ lắm, nên hiểu biết qua về an toàn lao động của tao có thể hơn ng bt. cmay có thể hiểu như này, trong 1 công trường, an toàn nó phải đến từ nhiều phía, chủ yếu là 2 phía đi :người lao động và người sử dụng lao động, người sử dụng lao động thì cung cấp công cụ, đào tạo, và tổ chức an toàn, còn người lao động thì tuân thủ nguyên tắc an toàn lao động do người sử dụng đề ra. khi có sự hợp tác của 2 bên thì coi như an toàn ok rồi nhé, nhưng ko phải ko có lỗ hổng.
lỗ hổng ở đây là gì? 1 là yếu tố con người, con người thì luôn có sai lầm, ko biết lúc nào, kể cả 1 thằng người trưởng thành được đào tạo cẩn thận đôi khi vẫn ngu si đi vào cái chỗ mà đã treo biển nguy hiểm cấm vào, trường hợp này bố tao gặp rồi nhé. 2 là yếu tố ngoại vi như thời tiết, trộm cắp cố tình đột nhập, trong cái này lại lòi ra thêm 1 vấn đề, công trường xây dựng là nơi kinh doanh, chủ đầu tư làm để kiếm tiền, chi phí bỏ ra thì cũng chỉ giới hạn đến 1 mức, chứ đây là công trường chứ ko phải nhà nguyên thủ quốc gia mà bảo vệ 4 phía, camera xung quanh, bảo vệ đi tuần ... 1 cái công trường như xây cái cầu thì nó lại rộng vcl, bao nhiêu tiền chi ra để bảo vệ được cái đống đấy 24/7? cái người ta cần bảo vệ thì chỉ là cái đống vật tư, máy móc, còn ngóc ngách xung quanh chó mèo trộm gà chui vào thì bao quát hết kiểu gì? như cái nhà tao đang ở đây, để yên thì đéo có chuột cống chui vào được đâu, nhưng thi thoảng quên đóng cửa thì chuột nó cũng chui vào được bình thường, chả lẽ tao thuê bảo vệ trông 2 cái cửa trước sau để tránh chuột à? nó có vô lý ko? thế nên tất cả các yếu tố ngoại vi tao kể trên (chưa hết), thì công tác bảo vệ an toàn với các yếu tố phát sinh, thì chỉ có thể "hạn chế" được thôi, chứ ko thể giải quyết hết được, đến to, chuyên nghiệp như vin còn chết bỏ mẹ ra, chẳng qua nó giấu được thì cứ giấu, còn vụ này tại sao đéo giấu mà bung bét to như thế thì có lý do cả, cái đấy tao ko tiện phân tích
còn cái xã hội này, luôn có xu hướng bảo vệ người yếu thế, nên cái giống ko có tóc đấy mà sai, thì hậu quả chịu sẽ là thằng có tóc, chuyện đấy hầu như ai cũng hiểu, cái thằng chủ đầu tư cũng biết thừa, đéo thể tránh được đâu, còn ở phương tây, xã hội phát triển hơn, thì người ta sẽ xét vào lỗi của bố mẹ khi ko quản lý được con cái dẫn đến gây hậu quả chết người, lúc đấy người chịu trách nhiệm lớn nhất lại là bố mẹ, vì để cho con cái đi vào cái nơi ko được đi, nhưng trước khi xét cái việc đấy, thì chính phủ người ta lại phải có trách nhiệm giáo dục con người nhiều thế hệ về tính trách nhiệm, độc lập, tuân thủ phát luật, ở vn làm đéo có cái việc đấy? chả lẽ đổ tội cho chính phủ à? đéo được, cứ nắm thằng có tóc đã, thế là hiểu vấn đề chưa?
còn cái tao nói ở đây, ko phải là bênh bên xây dựng hay nói hộ thằng trẻ con đã chết, cái tao nói là thực tế xã hội, thằng chủ thầu xây dựng sẽ gánh đủ, nhưng chúng mày nên hiểu vấn đề nó ở đâu chứ đừng tự biến mình thành cái trò hề của thằng khác
Bài học gì rút ra sau vụ em bé chết thảm trong cọc bê tông ?
Tôi nói các anh chị "gái tính" chỉ biết cảm tính hùa theo đám đông thì các anh chị lại tự ái. Nếu vậy, tôi phải xin phép làm 1 bài cho nó rạch ròi ra cái sự cảm tính, và trẻ con của nhiều anh chị đang khóc thuê cho gia đình em bé ko may bị tai nạn.
Đầu tiên, như tôi đã nói chuyện em bé bị rơi xuống cọc bê tông là điều ko ai mong muốn. Nhưng lỗi ko nằm ở chủ công trường xây dựng; vì các biện pháp an toàn chỉ dành để đảm bảo an toàn cho công nhân xây dựng chứ ko phải dành cho người ngoài đi vào công trường xây dựng. Do đó, đừng có ăn vạ đổ lỗi cho thảm kịch này lên người chủ công trường - những người đang xây dựng cho đất nước này càng phát triển lên.
Mà là lỗi ở chính bố, mẹ của em bé Hạo Nam. Nhìn tóc tai bố đứa bé là đủ biết anh ta thuộc thành phần nào rồi, đã thế lại đặt tên con là Hạo Nam - chắc trước lậm phim Người trong Giang Hồ quá nên đặt tên con theo thế luôn.
Đứa bé 10 tuổi đáng nhẽ dc đi học tới trường, thì phải đi mót sắt vụn, lêu lổng ở bên ngoài. Chứng tỏ bố mẹ nó vứt con cái ra đường ko quan tâm và cũng ko chăm sóc.
Em bé Hạo Nam nó là điển hình của rất nhiều những thân phận em bé ở miền Tây - có bố mẹ là thành phần bất hảo rồi đẻ thoải mái tự do, vô trách nhiệm; rồi vứt nó ra đường cho tự mưu sinh, kiếm sống.
Đứa bé 10 tuổi mà thân hình bé tới nỗi chui tọt cái ông 25cm (tức nhỏ hơn cả trẻ 3 tuổi). Như thế em bé bị suy dinh dưỡng, còi cọc – cũng là trách nhiệm của chính bố mẹ nó.
Một bậc cha mẹ mà ko quan tâm tới dinh dưỡng của con, ko quan tâm tới sự an toàn, tính mạng, số phận của con; vứt nó lăn lóc ra ngoài đường cho nó tự đi kiếm sống như thế. Chứng tỏ là những kẻ vô trách nhiệm. Lúc em bé còn sống mà bố mẹ nó chả thèm quan tâm, coi như con chó hoang vứt ngoài đường; thế mà các anh chị nghĩ bố mẹ nó đau buồn vì mất nó ư ?
Xin lỗi, phải nói thẳng những trường hợp trẻ em như thế này, ko có sự chăm sóc giáo dục của bố mẹ thì lớn lên cũng sẽ trở thành những thành phần bất hảo, trộm cướp, đâm thuê chém mướn, đầy rẫy ở miền Tây mà thôi.
Đừng có đổ tại cho cái nghèo mà bỏ bê con cái, bao nhiêu gia đình nghèo ở quê (nhất là ở miền Bắc) họ vẫn lao động tần tảo, quần quật, sáng tối nhắc nhở con cái học hành, chăm lo, quan tâm cho nó.
Chứ làm gì có kiểu vứt con cái lăn lóc ra ngoài xã hội như cái gia đình này ? Chính cái sự vô trách nhiệm của bố mẹ đứa bé đã gây ra tai họa cho bao nhiêu người trong xã hội này.
Em bé bị chết là điều đáng tiếc, nhưng xã hội thay vì đi tin vào những thứ nhảm nhí như hy vọng cứu sống cháu bé, hay là đi đổ lỗi cho người chủ thầu công trình. Thì nên cần tập trung rút ra bài học từ thảm kịch này đó chính là sự vô trách nhiệm trong việc nuôi dưỡng và giáo dục con cái.
Trẻ em bị bỏ bê, ko dc chăm nom nó đâu phải chỉ rơi xuống cái cọc mà có thể bị chết; mà nó đi ra đường chơi cũng bị xe đâm, đi tắm hồ, tắm sông cũng chết v…v Thiếu gì cái có thể gây ra tai nạn cho trẻ em khi chúng ko dc quan tâm và để ý ? Như thế lúc tai nạn xảy ra lại đổ tại cho người điều khiển xe đi trên đường đâm vào em bé, hay đổ tại do sông, do hồ gây ra những tai nạn thương tâm ư ?
Bài học quan trọng ko rút ra, ko nhìn thấy thủ phạm thực sự; lại tối ngày đi tin vào những thứ nhảm nhí như cứu cháu bé, rồi tổ chức khóc thuê liên tục trên mạng ngày hôm nay.
Nói các anh chị sống cảm tính, thiếu lý trí thì lại tự ái cơ.
Nguồn :
-----------------------------------------------------
Bình Nước Bông - Nước hoa Authentic
Call☎️0️⃣9️⃣.1️⃣1️⃣3️⃣4️⃣.1️⃣1️⃣3️⃣4️⃣
Tư vấn & báo giá bấm vào đây ZALO
Telegram : t. me/BinhPerfume
Bài này sai ở chỗ là bao biện cho việc ko đưa xác lên. Đúng là phải công bố nó chết rồi và đưa ra các giải pháp nguy hiểm hơn để đưa cái xác lên nhanh hơn nữa. Chính vì họ ban cho mọi người sự hy vọng và làm chậm trễ việc đưa xác lên.Xin đừng cho người ta những niềm hy vọng hão huyền nữa !
Mấy ngày nay thông tin chúng ta đọc từ các trang mạng báo chí ở Vn đều thấy chung 1 thông tin là ngày 1,2,3 dự kiến sẽ rút cọc bê tông để cứu bé trai lên. Rồi sau đó thực tế hiện trường thì Nguyễn Y Vẫn , chả thay đổi gì, thế là cư dân mạng lại hóng, lại hy vọng rồi lại thất vọng; vì "dự kiến" mãi mà chả thấy cứu dc bé gì cả.
Tôi cho rằng, cách đưa tin của báo chí như thế này là hoàn toàn ko ổn 1 chút nào vì nó dựa trên sự ko trung thực; người đọc, độc giả ko dc cung cấp thông tin 1 cách khoa học và chính xác nhất - điều mà báo chí cần phải làm.
Đầu tiên, đáng lí ra báo chí cần phải nói rõ với dư luận rằng (như tôi đã phân tích ở bài trước) rằng đứa bé đã chết rồi, nó chết ngay khi bị tụt xuống cọc bê tông khoảng 10 phút tức ngày nó chết là 31-12-2022. Làm như thế người đọc sẽ ko bị ban phát cho 1 thứ niềm tin giả dối, kéo dài sự đau đớn và hấp hối trong cảm xúc con tim của họ.
Cái mà làm con người ta đau khổ nhất ko phải là sự thật, mà là những niềm hy vọng dối trá làm cho người ta cứ hy vọng để trốn tránh sự thật; càng hy vọng rồi đến 1 lúc nào đó đối diện sự thật (ko tránh đc) thì niềm đau khổ đó sẽ bị nhân lên gấp bội lần.
Điều tiếp theo nữa, đó là báo chí cần phải nói rõ với dư luận nhân dân rằng, việc kéo cái cọc lên là rất khó (Khi đóng cái cọc 35m xuống đất thì dễ) vì khi đã đóng xuống đất rồi cái cọc đó nó ngàm chặt vào đất, lúc kéo lên phải dùng lực gấp 3-4 lần lúc đóng xuống, chưa kể cái cọc rất dài tới 35m nên khi kéo lên càng khó khăn hơn.
Và quan trọng nhất là bản chất của vật liệu bê tông đó là chịu nén tốt (khi đóng cọc xuống) nhưng chịu kéo rất kém (khi kéo cái cọc lên), khi kéo lên dùng lực mạnh quá thì rất dễ đứt gẫy cái cọc. Khi đó thì coi như là hỏng toàn bộ luôn (xác em bé ko lấy được) và cái cọc ở đó cũng lấy lên ko xong.
Do đó, cộng các yếu tố đã liệt kê ở trên thì việc lấy cái cọc lên là một việc làm ko hề đơn giản và dễ dàng (như báo chí bơm niềm hy vọng vào đầu nhân dân cần lao thiếu lý trí nhưng thừa cảm tính).
Như thế, nếu như vụ tai nạn này từ ban đầu chúng ta chọn cách đối diện với nó như hằng hà xa số bao nhiêu vụ tai nạn khác diễn ra hàng ngày và nói thẳng với nhân dân dư luận rằng: “Đứa bé chết rồi, lấy lên rất khó vì điều kiện kĩ thuật ko cho phép”.
Thì mọi việc đã trở nên đơn giản, chứ ko làm sôi sục dư luận lên như mấy hôm nay làm nhiều người cứ trông ngóng, rồi lại hy vọng vào những thứ niềm tin hão huyền ko có thật.
Giải cứu cái gì nữa ? khi đứa bé đã chết rồi ? Hôm nay xác của em bé đã ngâm trong nước gần 5 ngày; tức các cơ khớp đã bắt đầu có dấu hiệu phân hủy. Khi kéo cái cọc đó lên phải dùng các biện pháp máy móc, khoan, đục v…v các thứ sẽ rất dễ dàng tác động tới thi thể của em bé.
Cho nên khả năng cái xác đó nó bị xé ra thành nhiều mảnh, ko còn lành lặn là điều rất dễ xảy ra khi cứ cố lôi nó lên trên mặt đất bằng mọi giá. Lôi lên thịt nát, xương tan rồi lại chôn xuống đất thì có khác gì nhau đâu ?
Và điều cuối cùng quan trọng nhất là em bé chết ngày 31, giờ cứ bắt nó sống tới tận ngày mùng 4, mùng 5 ko dám công bố ? Thế sang năm tới ngày giỗ nó về dương gian trở thành ma đói, vì sai ngày ko dc cúng giỗ ư ? Đó chả phải là điều tối kị trong văn hóa Việt Nam ư ?
Thân xác thì ko trọn vẹn, chết thì ko dc đúng ngày giỗ của mình. Đúng là đứa bé đã chết rồi mà vẫn ko dc yên và chịu khổ vì sự dối trá của người lớn chúng ta.
Có thấy đéo đâu nhỉ? Sửa r àMày thấy nó đi link quảng cáo ko. Vn có gì hot là bọn này viết bài câu view à
Đm, t cũng muốn trút bỏ thân xác mà g ở lại đỡ khổ như nàyBe hy sih nhưng cũng giúp dc cho nhà bớt khổ
nghĩ thế l nào được là có người có thể thụt xuống cái lỗ bé tí đấyLỗi tại thằng công trình, tạo ra một cái bẫy chết người mà tự nhiên ko bao giờ có. Mà đm tạo ra một thứ nguy hiểm như vậy thì phải có cái chặn lại, rào chắn công trình các kiểu, bảo vệ ... phạt chết mẹ nó đi. Ăn tết cũng đéo ngon, toàn vụ kinh khủng.
mày ví von như loz, khác đéo gì nói chính m là con dòi đâuChuẩn vl nhưng đầu tiên phải học nó vụ đẻ ít lại. Đkm dân số 70 năm tăng 4 lần, lúc nha lúc nhúc như dòi. Nước thì nghèo còn tin mấy thằng Lờ đờ đẻ lắm để sau trả nợ công, làm culi. Đẻ ít lại đkm![]()
Bài học gì rút ra sau vụ em bé chết thảm trong cọc bê tông ?
Tôi nói các anh chị "gái tính" chỉ biết cảm tính hùa theo đám đông thì các anh chị lại tự ái. Nếu vậy, tôi phải xin phép làm 1 bài cho nó rạch ròi ra cái sự cảm tính, và trẻ con của nhiều anh chị đang khóc thuê cho gia đình em bé ko may bị tai nạn.
Đầu tiên, như tôi đã nói chuyện em bé bị rơi xuống cọc bê tông là điều ko ai mong muốn. Nhưng lỗi ko nằm ở chủ công trường xây dựng; vì các biện pháp an toàn chỉ dành để đảm bảo an toàn cho công nhân xây dựng chứ ko phải dành cho người ngoài đi vào công trường xây dựng. Do đó, đừng có ăn vạ đổ lỗi cho thảm kịch này lên người chủ công trường - những người đang xây dựng cho đất nước này càng phát triển lên.
Mà là lỗi ở chính bố, mẹ của em bé Hạo Nam. Nhìn tóc tai bố đứa bé là đủ biết anh ta thuộc thành phần nào rồi, đã thế lại đặt tên con là Hạo Nam - chắc trước lậm phim Người trong Giang Hồ quá nên đặt tên con theo thế luôn.
Đứa bé 10 tuổi đáng nhẽ dc đi học tới trường, thì phải đi mót sắt vụn, lêu lổng ở bên ngoài. Chứng tỏ bố mẹ nó vứt con cái ra đường ko quan tâm và cũng ko chăm sóc.
Em bé Hạo Nam nó là điển hình của rất nhiều những thân phận em bé ở miền Tây - có bố mẹ là thành phần bất hảo rồi đẻ thoải mái tự do, vô trách nhiệm; rồi vứt nó ra đường cho tự mưu sinh, kiếm sống.
Đứa bé 10 tuổi mà thân hình bé tới nỗi chui tọt cái ông 25cm (tức nhỏ hơn cả trẻ 3 tuổi). Như thế em bé bị suy dinh dưỡng, còi cọc – cũng là trách nhiệm của chính bố mẹ nó.
Một bậc cha mẹ mà ko quan tâm tới dinh dưỡng của con, ko quan tâm tới sự an toàn, tính mạng, số phận của con; vứt nó lăn lóc ra ngoài đường cho nó tự đi kiếm sống như thế. Chứng tỏ là những kẻ vô trách nhiệm. Lúc em bé còn sống mà bố mẹ nó chả thèm quan tâm, coi như con chó hoang vứt ngoài đường; thế mà các anh chị nghĩ bố mẹ nó đau buồn vì mất nó ư ?
Xin lỗi, phải nói thẳng những trường hợp trẻ em như thế này, ko có sự chăm sóc giáo dục của bố mẹ thì lớn lên cũng sẽ trở thành những thành phần bất hảo, trộm cướp, đâm thuê chém mướn, đầy rẫy ở miền Tây mà thôi.
Đừng có đổ tại cho cái nghèo mà bỏ bê con cái, bao nhiêu gia đình nghèo ở quê (nhất là ở miền Bắc) họ vẫn lao động tần tảo, quần quật, sáng tối nhắc nhở con cái học hành, chăm lo, quan tâm cho nó.
Chứ làm gì có kiểu vứt con cái lăn lóc ra ngoài xã hội như cái gia đình này ? Chính cái sự vô trách nhiệm của bố mẹ đứa bé đã gây ra tai họa cho bao nhiêu người trong xã hội này.
Em bé bị chết là điều đáng tiếc, nhưng xã hội thay vì đi tin vào những thứ nhảm nhí như hy vọng cứu sống cháu bé, hay là đi đổ lỗi cho người chủ thầu công trình. Thì nên cần tập trung rút ra bài học từ thảm kịch này đó chính là sự vô trách nhiệm trong việc nuôi dưỡng và giáo dục con cái.
Trẻ em bị bỏ bê, ko dc chăm nom nó đâu phải chỉ rơi xuống cái cọc mà có thể bị chết; mà nó đi ra đường chơi cũng bị xe đâm, đi tắm hồ, tắm sông cũng chết v…v Thiếu gì cái có thể gây ra tai nạn cho trẻ em khi chúng ko dc quan tâm và để ý ? Như thế lúc tai nạn xảy ra lại đổ tại cho người điều khiển xe đi trên đường đâm vào em bé, hay đổ tại do sông, do hồ gây ra những tai nạn thương tâm ư ?
Bài học quan trọng ko rút ra, ko nhìn thấy thủ phạm thực sự; lại tối ngày đi tin vào những thứ nhảm nhí như cứu cháu bé, rồi tổ chức khóc thuê liên tục trên mạng ngày hôm nay.
Nói các anh chị sống cảm tính, thiếu lý trí thì lại tự ái cơ.
Nguồn :
-----------------------------------------------------
Bình Nước Bông - Nước hoa Authentic
Call☎️0️⃣9️⃣.1️⃣1️⃣3️⃣4️⃣.1️⃣1️⃣3️⃣4️⃣
Tư vấn & báo giá bấm vào đây ZALO
Telegram : t. me/BinhPerfume