Bố mẹ tao tính rất hay khoe khoang, nhà cứ có cái vẹo gì cũng đi khoe khắp nơi. Hồi xưa bố tao dành dụm tiền mua cái nhà tập thể, cứ khoe khoe với họ hàng, thế là 1 ông trong họ lại gạ thuê. Mà tính đã thích khỏe lại thích cả nể, giá thị trường hồi đấy cho thuê tầm 5tr/tháng là bình thường với cái nhà như thế, họ hàng gạ thuê 4tr thế mà cũng đồng ý. Thế xong rồi thuê 2 năm nó ở như phá, tường vẽ bậy đầy, lúc giả nhà thì bố mẹ tao lại kiểu bằng mặt không bằng lòng. Vài năm trước tao mua cho bố mẹ tao mỗi người một con iPhone X (con mới và mạnh nhất thời đó), thế là cũng lại đi khoe với họ hàng là tao mua cho. Đm thề tao dặn là đừng có khoe, kêu bố mẹ trúng thưởng hoặc bố mẹ tự mua là xong, cứ bảo là đẻ con ra giờ con làm ra tiền thì tự hào đi khoe có làm sao. Đm y như rằng bọn họ hàng lại bâu vào thân thiết với tao (trước không thân lắm vì chúng nó không biết tao có tiền), hồi tao mua xe ô tô tao dặn là đừng khoe thế mà bố mẹ tao lại tiếp tục cái trò đi khoe. Cái hôm lên mộ cụ, tao tính nhà tao đi cái xe ý là xong, tự nhiên khoe thế là họ hàng lại la liếm, kêu là tao phóng sang đèo họ đi với. Mà đi sang đón lại phải đi ngược chiều tới 5km, phiền vl, đáng ra không khoe thì tự họ hàng nhà tao đi xe chung với cả họ (bên họ nhà tao thuê xe 24 chỗ mà) là xong, khoe là tao lại bị phiền, mà cái tính bố mẹ tao thì thích khoe nhưng cũng thích cả nể.
Tao biết cái tính bố mẹ tao thế nên tao giờ chả muốn kể cho bố mẹ tao cái gì nữa. Đợt vừa rồi chơi tiền ảo tao cũng có trúng 1 ít, mua cái nhà cho thuê tao chả khoe với bố mẹ nữa, vợ chồng với thằng em tao biết thôi (em tao không có tính khoe nên tao mới dám nói cho nó). Thế lồn nào tối nay thằng em say rượu, lại đi kể cho bố mẹ tao là tao mua nhà suốt 3 năm nay rồi. Bố mẹ tao biết thế là tức tao, kêu tao là loại khốn nạn, mua được tài sản lớn đéo nói cho bố mẹ biết để bố mẹ vui cùng... Đến lúc tao bảo nói rồi lại đi khoe loạn cả lên, rồi họ hàng lại đến vay tiền với xin cái nọ cái kia phiền phức thế là giờ đuổi tao về luôn mới hài. Tao còn chả hiểu sống ở đời cứ thích khoe mẽ làm đéo gì, thiên hạ có cho mình được cái gì đâu mà phải khoe cho chúng nó biết mình có cái gì. Đến lúc chúng nó đến xin cái nọ, mượn cái kia tính lại cả nể không dám từ chối thế là mình lại bị thiệt thòi. Tao đi làm giờ lúc nào cũng giả nghèo, đi xe cũ, ăn mặc bình thường, chả dám cho cơ quan biết mình có tài sản gì, thế là bọn ở cơ quan nó cũng bình thường với tao. Ở đời tao ghét nhất bọn nịnh bợ, thấy sang bắt quàng làm họ hoặc vay mượn nọ kia, từ thời đi học tao cũng rất cẩn trọng, làm bài thi tao cũng chỉ dám làm sao được khoảng 6-7 điểm vì sợ làm cao quá rồi lại bị người khác để ý. Đến lúc nó biết mình học giỏi nó lại hỏi bài thì phiền, lúc chữa bài tao nhìn cái đáp án thấy giống với cái mình nghĩ thế là được rồi, cần gì thể hiện. Đời tao kị nhất việc người khác nắm rõ thực lực của mình, thế mà chả hiểu sao bố mẹ tao cứ thích phô diễn hết ra, tao rất khó chịu mà chẳng làm thế nào được vì đấy là bố mẹ tao