Bác sỹ nội trú toàn cao thủ ngành y

Hôm qua ngày thầy thuốc, trong nhóm chơi cùng, có 1 thằng làm bác sỹ, hàng năm cứ dịp này, cả bọn lại tranh thủ về HN mời nó đi ăn nhậu, say bét tè lè nhè.
Thằng bạn làm Bác sỹ nội trú của A9 Bạch Mai (Khoa Hồi sức cấp cứu), nơi mà ca bệnh chuyển vào, tỷ lệ sống thông thường là 50/50
Thằng này ngày xưa học lớp chuyên Sinh bên cạnh lớp Hoá của mình, thi giải Nhất quốc gia, tuyển thẳng vào Y Hà Nội, nghe đâu sau 7 năm rèn bằng Giỏi, nó thi đỗ vào Bác sỹ nội trú (nơi mà mỗi sinh viên Y Hà Nội xuất sắc chỉ được thi duy nhất 1 lần trong đời), cái này chắc ai trong ngành sẽ hiểu. Giờ nó đang vừa làm vừa nghiên cứu lên Tiến sỹ.
Làm việc ở Khoa Hồi sức cấp cứu Bạch Mai nó là kinh mẹ khủng nhất của các khoa, căng thẳng, bệnh nhân đông, toàn ca khó. Nó bảo cũng vì thế mà tay nghề ngày càng nâng cao. Bác sỹ Việt Nam ta nhìn chung là như vậy, số lượng ca bệnh nhiều nên va chạm nhiều => tay nghề giỏi.
Nó bảo ngành Y, sau 40, có khi 50 thì mới giàu được, giờ thì hẵng yêu nghề cái đã.
Mình bảo: lúc mày 50 lên quản lý, khéo lại đi tù vì đấu thầu vật tư....khà khà.
Thế là để chia buồn với thằng bạn, anh em rủ nhau đi karaoke tay vịn.
 
nó giữ được tinh thần học nghề nâng cao tay nghề mới giỏi được, chứ như đa phần bọn ml trẻ toàn chăm chăm mở pk, moi tiền bệnh nhân, kê đơn dí toàn tpcn ăn phế, cho uống thuốc ko cần thiết câu tiền.… thì mất cái tâm , chắc chắn tay nghề chỉ có giảm và là thợ chữa bệnh chứ ko phải bác sĩ. rất nhiều người ôm trái đắng vì gặp bọn bs trẻ tài năng này, lợn lành thành lợn què nhiều vkl
 
Hôm qua ngày thầy thuốc, trong nhóm chơi cùng, có 1 thằng làm bác sỹ, hàng năm cứ dịp này, cả bọn lại tranh thủ về HN mời nó đi ăn nhậu, say bét tè lè nhè.
Thằng bạn làm Bác sỹ nội trú của A9 Bạch Mai (Khoa Hồi sức cấp cứu), nơi mà ca bệnh chuyển vào, tỷ lệ sống thông thường là 50/50
Thằng này ngày xưa học lớp chuyên Sinh bên cạnh lớp Hoá của mình, thi giải Nhất quốc gia, tuyển thẳng vào Y Hà Nội, nghe đâu sau 7 năm rèn bằng Giỏi, nó thi đỗ vào Bác sỹ nội trú (nơi mà mỗi sinh viên Y Hà Nội xuất sắc chỉ được thi duy nhất 1 lần trong đời), cái này chắc ai trong ngành sẽ hiểu. Giờ nó đang vừa làm vừa nghiên cứu lên Tiến sỹ.
Làm việc ở Khoa Hồi sức cấp cứu Bạch Mai nó là kinh mẹ khủng nhất của các khoa, căng thẳng, bệnh nhân đông, toàn ca khó. Nó bảo cũng vì thế mà tay nghề ngày càng nâng cao. Bác sỹ Việt Nam ta nhìn chung là như vậy, số lượng ca bệnh nhiều nên va chạm nhiều => tay nghề giỏi.
Nó bảo ngành Y, sau 40, có khi 50 thì mới giàu được, giờ thì hẵng yêu nghề cái đã.
Mình bảo: lúc mày 50 lên quản lý, khéo lại đi tù vì đấu thầu vật tư....khà khà.
Thế là để chia buồn với thằng bạn, anh em rủ nhau đi karaoke tay vịn.
rất tôn trọng bạn mày, sửa cái máy thôi cũng run tay bỏ sư rồi "sau 40, có khi 50 thì mới giàu được, giờ thì hẵng yêu nghề cái đã" [-O<
 
nó giữ được tinh thần học nghề nâng cao tay nghề mới giỏi được, chứ như đa phần bọn ml trẻ toàn chăm chăm mở pk, moi tiền bệnh nhân, kê đơn dí toàn tpcn ăn phế, cho uống thuốc ko cần thiết câu tiền.… thì mất cái tâm , chắc chắn tay nghề chỉ có giảm và là thợ chữa bệnh chứ ko phải bác sĩ. rất nhiều người ôm trái đắng vì gặp bọn bs trẻ tài năng này, lợn lành thành lợn què nhiều vkl
Học nội trú lương ko cao. Lại học và chi nhiều. Nên vẫn tranh thủ cuối tuần ra Pk làm 1-2 buổi. Cũng ko muốn nhưng vì cơm áo gạo tiền đành nhắm mắt đưa chân. Còn gia đình có điều kiện sẵn thì ko bàn.
 
Nhà phải có điều kiện mới học y được, hôm trước thấy có em khoe trên tiktok mẹ nuôi 7 năm đại học YDS, học tiếp 3 năm nội trú nữa là 10 năm. Ra trường lương 3 cọc 3 đồng phải có gia đình chu cấp tiếp mới sống ở SG được
 
Hôm qua ngày thầy thuốc, trong nhóm chơi cùng, có 1 thằng làm bác sỹ, hàng năm cứ dịp này, cả bọn lại tranh thủ về HN mời nó đi ăn nhậu, say bét tè lè nhè.
Thằng bạn làm Bác sỹ nội trú của A9 Bạch Mai (Khoa Hồi sức cấp cứu), nơi mà ca bệnh chuyển vào, tỷ lệ sống thông thường là 50/50
Thằng này ngày xưa học lớp chuyên Sinh bên cạnh lớp Hoá của mình, thi giải Nhất quốc gia, tuyển thẳng vào Y Hà Nội, nghe đâu sau 7 năm rèn bằng Giỏi, nó thi đỗ vào Bác sỹ nội trú (nơi mà mỗi sinh viên Y Hà Nội xuất sắc chỉ được thi duy nhất 1 lần trong đời), cái này chắc ai trong ngành sẽ hiểu. Giờ nó đang vừa làm vừa nghiên cứu lên Tiến sỹ.
Làm việc ở Khoa Hồi sức cấp cứu Bạch Mai nó là kinh mẹ khủng nhất của các khoa, căng thẳng, bệnh nhân đông, toàn ca khó. Nó bảo cũng vì thế mà tay nghề ngày càng nâng cao. Bác sỹ Việt Nam ta nhìn chung là như vậy, số lượng ca bệnh nhiều nên va chạm nhiều => tay nghề giỏi.
Nó bảo ngành Y, sau 40, có khi 50 thì mới giàu được, giờ thì hẵng yêu nghề cái đã.
Mình bảo: lúc mày 50 lên quản lý, khéo lại đi tù vì đấu thầu vật tư....khà khà.
Thế là để chia buồn với thằng bạn, anh em rủ nhau đi karaoke tay vịn.
Chuyên sinh chuyên hóa, mày từ chùa ra hả
 
theo ngành Y trước tiên nhà phải có điều kiện đã, học 6,7năm mới ra trường, xong lại thực tập chỗ này chỗ kia lương chả đc là bao, thu nhập chưa có, lại phải học thêm chuyên khoa1, chuyên khoa 2 tốn mớ tiền nữa...
Thường bây giờ chỉ có con nhà nòi theo ngành Y cha truyền con nối thì mới trụ được, và cũg chỉ muốn làm ở viện công ít ít thời gian lấy danh tiếng rồi cũng về viện tư
 
Đầu vào thì cao, học thì lâu, muốn vô bv công, đầu ngành thì khó...lương thì thấp, lậu thì mang tiếng ăn người nghèo...Muốn giàu phải mở phòng khám, phải có tiếng ở bv lớn...không thì không ai tới...còn không lên quản lý, làm bậy dễ đi tù..
Nói chung cái nghề này, ai yêu quý bệnh nhân cứu người lắm mới nên học, còn k thì next.
 
kể chuyện như cái Lồn vậy. chuyện đéo ai cũng biết.
 
Tao thấy mấy bác sĩ thẩm mỹ giờ là giàu mà ngon. Qua tao đi khám. Tao thầm cảm ơn những y bác sĩ vl.
 
Hôm qua ngày thầy thuốc, trong nhóm chơi cùng, có 1 thằng làm bác sỹ, hàng năm cứ dịp này, cả bọn lại tranh thủ về HN mời nó đi ăn nhậu, say bét tè lè nhè.
Thằng bạn làm Bác sỹ nội trú của A9 Bạch Mai (Khoa Hồi sức cấp cứu), nơi mà ca bệnh chuyển vào, tỷ lệ sống thông thường là 50/50
Thằng này ngày xưa học lớp chuyên Sinh bên cạnh lớp Hoá của mình, thi giải Nhất quốc gia, tuyển thẳng vào Y Hà Nội, nghe đâu sau 7 năm rèn bằng Giỏi, nó thi đỗ vào Bác sỹ nội trú (nơi mà mỗi sinh viên Y Hà Nội xuất sắc chỉ được thi duy nhất 1 lần trong đời), cái này chắc ai trong ngành sẽ hiểu. Giờ nó đang vừa làm vừa nghiên cứu lên Tiến sỹ.
Làm việc ở Khoa Hồi sức cấp cứu Bạch Mai nó là kinh mẹ khủng nhất của các khoa, căng thẳng, bệnh nhân đông, toàn ca khó. Nó bảo cũng vì thế mà tay nghề ngày càng nâng cao. Bác sỹ Việt Nam ta nhìn chung là như vậy, số lượng ca bệnh nhiều nên va chạm nhiều => tay nghề giỏi.
Nó bảo ngành Y, sau 40, có khi 50 thì mới giàu được, giờ thì hẵng yêu nghề cái đã.
Mình bảo: lúc mày 50 lên quản lý, khéo lại đi tù vì đấu thầu vật tư....khà khà.
Thế là để chia buồn với thằng bạn, anh em rủ nhau đi karaoke tay vịn.
Lót dép hóng ông a, về sau có việc còn có cửa support
 
Hôm qua ngày thầy thuốc, trong nhóm chơi cùng, có 1 thằng làm bác sỹ, hàng năm cứ dịp này, cả bọn lại tranh thủ về HN mời nó đi ăn nhậu, say bét tè lè nhè.
Thằng bạn làm Bác sỹ nội trú của A9 Bạch Mai (Khoa Hồi sức cấp cứu), nơi mà ca bệnh chuyển vào, tỷ lệ sống thông thường là 50/50
Thằng này ngày xưa học lớp chuyên Sinh bên cạnh lớp Hoá của mình, thi giải Nhất quốc gia, tuyển thẳng vào Y Hà Nội, nghe đâu sau 7 năm rèn bằng Giỏi, nó thi đỗ vào Bác sỹ nội trú (nơi mà mỗi sinh viên Y Hà Nội xuất sắc chỉ được thi duy nhất 1 lần trong đời), cái này chắc ai trong ngành sẽ hiểu. Giờ nó đang vừa làm vừa nghiên cứu lên Tiến sỹ.
Làm việc ở Khoa Hồi sức cấp cứu Bạch Mai nó là kinh mẹ khủng nhất của các khoa, căng thẳng, bệnh nhân đông, toàn ca khó. Nó bảo cũng vì thế mà tay nghề ngày càng nâng cao. Bác sỹ Việt Nam ta nhìn chung là như vậy, số lượng ca bệnh nhiều nên va chạm nhiều => tay nghề giỏi.
Nó bảo ngành Y, sau 40, có khi 50 thì mới giàu được, giờ thì hẵng yêu nghề cái đã.
Mình bảo: lúc mày 50 lên quản lý, khéo lại đi tù vì đấu thầu vật tư....khà khà.
Thế là để chia buồn với thằng bạn, anh em rủ nhau đi karaoke tay vịn.
Học Y toàn những thằng xuất sắc, vì đéo siêu giỏi thì đéo đỗ được, và có đỗ được thì cũng đéo thể tốt nghiệp bởi cái kiểu học ở trường Y nó đéo dành cho người bình thường: sang giảng đường, chiều phòng thí nghiệm, tối vào bệnh viện trực.
Trong những thằng siêu giỏi ấy thì bọn BSNT nó thực sự là giới tinh hoa. Không biết thi BSNT bây giờ thế nào chứ thời anh/chị tao những năm 70, 80 thì đúng là đãi cát tìm kim-cương.
Nghề nào không biết, chứ đúng là nghề bác sĩ mà giỏi chuyên môn thì cái sự giàu-có về vật chất (giàu chính đáng từ nghề khám bệnh, chữa bệnh chứ ĐÉO phải ba cái trò chia chác từ mua/sắm/thầu) nó là tất yếu; ai có cái tâm-tốt nữa thì đúng là được cả phúc cả phần.
Trên xamvn này cũng có không ít BSNT đâu.
 
Học y xongvào được nội trú thì trình cao vời vợi cmn rồi. Mấy thằng này xứng đáng thu nhập ít nhất vài trăm củ/ tháng đéo nói nhiều.
 

Có thể bạn quan tâm

Top