Giải độc Thủy Hử (II): Bốn điều bất nhân bất nghĩa của bọn hảo hán Lương Sơn

  • Tạo bởi Tạo bởi drboyx
  • Start date Start date

drboyx

Thanh niên Ngõ chợ
Link bài I: https://xamvn.com/r/giai-doc-thuy-hu-i.584797/
Link bài III: https://xamvn.com/r/giai-doc-thuy-hu-iii-nhung-mat-tich-cuc-va-tieu-cuc-cua-thuy-hu.586720/


Bốn điều bất nhân bất nghĩa của bọn hảo hán Lương Sơn
(tác giả Huỳnh Chí Viễn)
Có bốn điều đại nghịch bất đạo của bọn Tống Giang mà những kẻ ca ngợi nghĩa khí kiểu Lương Sơn đã cố tình bỏ qua hoặc làm nhẹ. Tôi sẽ phân tích từng điều để mọi người xem mình thực sự có đọc kỹ tác phẩm này không nhé.

Trước tiên là một số nhân vật đã có máu làm giặc từ trong trứng nước.

Điển hình là Sử Tiến, con nhà viên ngoại được cho ăn học đàng hoàng không chịu, thích côn quyền, xăm chín con rồng trên lưng làm hổ báo cấp làng xã. Đến khi bọn Trần Đạt, Dương Xuân, Chu Vũ chiếm núi Thiếu Hoa làm loạn quấy nhiễu Sử gia trang, thay vì bắt bọn này nộp quan giữ trị an cho dân trong thôn, Sử đại lang kết bè với lũ này, đốt luôn gia trang do cha để lại kéo nhau lên núi làm giặc.

Đó là bọn Yến Thuận, Vương Anh, Đỗ Thiên, Tống Vạn vốn là dân buôn làm ăn thua lỗ, cậy có chút võ nghệ chiếm lấy một ngọn núi để làm cướp. Đó là bọn Trương Hoành, Lý Tuấn giả người đưa đò, đưa người ra giữa sông, một dao chém chết đoạt hết của cải tiền bạc rồi đẩy xác xuống sông làm mồi cho cá. Đó là vợ chồng Trương Thanh-Tôn Nhị Nương mở quán ăn ở khu đèo heo hút gió Phi Vân Phố, hễ có người đến ăn thì đánh thuốc mê khiêng xuống bếp mổ thịt làm bánh bao còn tư trang tiền bạc thì lấy hết. Triều Cái không chịu yên phận làm trưởng thôn kết hợp với tay thầy đồ nham hiểm Ngô Dụng và tên cướp cạn Lưu Đường đi cướp đồ lễ sinh nhật rồi phóng hỏa đốt thôn chạy trốn quan binh.



Thứ hai là hạng người biết pháp phạm pháp:

Lỗ Trí Thâm vốn là đề hạt (công an huyện) lại đánh chết Trịnh Đồ vì một lời nói bâng quơ không chứng cứ của một cô gái rồi giả sư bỏ trốn. Võ Tòng làm đô đầu (cảnh sát trưởng) huyện Dương Cốc sau khi bắt Phan Kim Liên nhận tội giết chồng, thay vì đem nộp cho quan phủ lại tự tay công báo tư thù chém đầu mổ bụng chị dâu tế anh rồi tìm Tây Môn Khánh truy sát luôn. Tống Giang làm áp ty huyện Vận Thành lại mang tin quan binh vây bắt Thạch Kiệt Thôn báo cho bọn Triều Cái để cả bọn trốn thoát lên Lương Sơn. Chu Đồng và Lôi Hoành cũng vì giao tình với Triều Cái mà đem quân đuổi theo cho có rồi quay về bảo là không bắt được. Ngay tới Sài Tiến vốn dòng dõi vua Hậu Chu Sài Vinh, cậy có miễn tử kim bài của hoàng đế ban cho, biến phủ đệ của mình thành nơi chứa chấp trọng phạm đào tẩu của triều đình. Lâm Xung, Võ Tòng, Tống Giang trên đường đào tẩu đểu ghé vào và được tiếp đãi nồng hậu.

Thứ ba, thủ đoạn ép người khác nhập bọn của Lương Sơn vô cùng tàn độc và thâm hiểm, có thể nói là không chút nhân tính.

Tích Lịch Hỏa Tần Minh đánh nhau với bọn Vương Anh, Yến Thuận để bắt Tống Giang mắc gian kế bị bắt. Tống Giang một mặt khuyên Tần Minh bỏ triều đình theo làm giặc, một mặt sai một tên lâu la có diện mạo gần giống Tần Minh mặc giáp cưỡi ngựa và cầm binh khí của Tần Minh dẫn quân đánh thành. Mộ Dung tri phủ tưởng Tần Minh đã phản bèn đem hết vợ con Tần Minh ra chém. Hôm sau Tống Giang giả vờ nhân nghĩa trả lại quân trang và ngựa cho Tần Minh về. Khi về tới thành, thấy đầu vợ con mình bị treo trước cồng thành, Tần Minh đau đớn suýt ngất quyết tâm tấn công thành báo thù gia quyết, vô tình rơi vào cái bẫy thâm độc của bọn Tống Giang.

Nhất Trượng Thanh Hỗ Tam Nương vốn là tiểu thư cành vàng lá ngọc của Hỗ Gia Trang bị Lâm Xung bắt được lên Lương Sơn, bị Tống Giang ép nhận cha mình làm cha nuôi rồi ép gả cho tay đầu lĩnh vừa lùn vừa xấu vừa háo sắc Nụy Cước Hổ Vương Anh còn Hỗ gia trang bị quân Lương Sơn trong trận đánh Chúc gia Tranh tiện thể đánh luôn, Hỗ thái công phải treo cổ tự tử còn Hỗ Thành, anh trai Hỗ Tam Nương bị Lý Quỳ đánh đuổi mất tông tích (hoặc cũng có thể đã bị Lý Quỳ giết chết).

Kim Sang Thủ Từ Ninh đang yên ấm làm quan trong triều, vì Lương Sơn muốn nhờ ông này luyện câu liêm thương phá trận liên hoàn mã của Hô Duyên Chước nên đã cử Thời Thiên đi trộm áo giáp gia bảo dụ Từ Ninh rượt theo đòi lại rồi bắt cả vợ con Từ Ninh làm con tin buộc nhập bọn.

Ngọc Kỳ Lân Lư Tuấn Nghĩa thì bị Ngô Dụng giả làm thầy bói vào nhà bảo rằng có họa sát thân rồi đề thơ phản nghịch lên tường khiến họ Lư từ một viên ngoại phú hào nổi tiếng bậc nhất thành Bắc Kinh trở thành trọng phạm triều đình, vợ bỏ theo trai, bản thân mình bị tử tội. Mỹ Nhiêm Công Chu Đồng phạm tội thả Tống Giang đáng lẽ phải lưu đày, tri phủ thương là người trung thực nghĩa khí nên giữ lại làm gia tướng, lại tin tưởng giao con cho giữ. Bọn Tống Giang mời Chu Đồng về Lương Sơn không được bèn lập mưu cho Lý Quỳ bắt cóc cậu ấm con quan tri phủ mới ba tuổi chặt đầu buộc Chu Đồng sợ tội mà phản. Nói chung, nếu Lương Sơn Bạc đã nhắm vào ai thì chỉ có một đường là phải theo chúng, không thì gia đình tan nát, bản thân mang họa sát thân không còn chọn lựa khác là phải làm giặc.

Cuối cùng, từ sau khi tụ nghĩa, những gì Lương Sơn Bạc làm là cướp phá và tiêu diệt những kẻ không phục tùng để phô trương thanh thế chứ không phải là chống tham quan ô lại hay cướp của dân chia cho người nghèo.

Chúc gia trang, Tăng đầu thị vì có chủ trương chống giặc cỏ Lương Sơn nên bị Lương Sơn dẫn quân đến làm cỏ chứ họ chẳng phải là tham quan ô lại gì. Cái tội cường hào ác bá của Chúc gia trang và Tăng đầu thị là do Lương Sơn gán cho họ vì tuyệt nhiên không có một dòng một chữ nào kể chuyện họ Tăng và họ Chúc áp bức bóc lột thôn dân. Trái lại, họ là những người quyết tâm bảo vệ người trong trang của mình. Họ huấn luyện dân binh, bày bố trận địa, kết hợp với những thôn khác đề phòng sự tấn công của Lương Sơn Bạc. Ba công tử nhà họ Chúc được dân thôn gọi là Chúc gia tam kiệt còn chợ Tăng đầu thì cũng có Tăng gia ngũ hổ dưới sự dẫn dắt của võ sư Loan Đình Ngọc vốn là sư huynh của Lâm Xung. Cả hai thôn này đều là những thôn trang mạnh và ghét thói nhũng nhiễu của Lương Sơn nên quyết tâm chống tới cùng nên bị bọn Lương Sơn tiêu diệt. Các vụ đánh phủ đánh châu đều nhắm hai mục đích là giải quyết tư thù (đánh Dương Châu là để cứu Tống Giang, đánh Đại Danh phủ cứu Lư Tuấn Nghĩa, đánh Cao Đường Châu là để cứu Sài Tiến) và cướp lương thực (đánh phủ Đông Bình). Mỗi lần công thành là tay hung thần Lý Quỳ được tung ra đi đầu để làm nhiệm vụ gieo rắc khủng bố. Với đôi song phủ của mình, Lý Quỳ hễ xông được vào thành là thẳng tay chém giết bất kể đó là quan binh hay là lão bá tánh, chém giết đến khi toàn thân nhuộm máu vẫn còn chưa chịu ngưng tay. Những kẻ ca ngợi sự trung nghĩa của Lương Sơn hảo hán chắc đã cố tình nhắm mắt không đọc những đoạn như thế này.

 
Sửa lần cuối:
T thấy nhiều người thích phim Thủy Hử, thỉnh thoảng lướt fb xem mấy đoạn trích có vẻ cũng hay nhưng t chưa và cũng k bao giờ xem phim vì t đã lỡ đọc truyện và không thể nào nuốt nổi, dù cũng cố đọc vài 3 lần, vừa đọc t đã thấy thằng Tống Giang rất tiểu nhân, đọc đến đoạn thằng Lý Quỳ thì thôi chịu k đọc được tiếp nữa
 
T thấy nhiều người thích phim Thủy Hử, thỉnh thoảng lướt fb xem mấy đoạn trích có vẻ cũng hay nhưng t chưa và cũng k bao giờ xem phim vì t đã lỡ đọc truyện và không thể nào nuốt nổi, dù cũng cố đọc vài 3 lần, vừa đọc t đã thấy thằng Tống Giang rất tiểu nhân, đọc đến đoạn thằng Lý Quỳ thì thôi chịu k đọc được tiếp nữa
Kiểu xem phim đánh võ thì hay, nhưng tôn sùng thái quá thì đúng là ko nên thật
 
t thấy ai cũng ca ngợi bản đầu tiên họ đc xem, như t mêm bản Can Đình Đình nhất, vì lần đầu xem trên VTV2 là bản đó. Nhiều ae mê bản 96 hơn.
Tao xem bản 96 rồi mà vì Can Đình Đình với bài Túy Hồng Nhan trong bản mới nên quyết tâm học tiếng tàu là hiểu.
 
* Lời ngỏ:

Cảm ơn ae Xamer đã nhiệt tình vodka bài I của t. T cũng biết khi post những bài dạng "xét lại" ntn có thể khiến nhiều ae ko thích vì đi ngược lại những suy nghĩ trc đây của các ae. Nhưng theo t bất kỳ vấn đề gì cũng nên đc nhìn theo góc nhìn khác nhau, vì cuộc sống là đa dạng, ko có và ko nên có những khuôn mẫu gì cả. Tùy vào tính cách, hoàn cảnh sống, năng lực mà mỗi ng sẽ có những góc nhìn khác nhau, và đều đáng đc tôn trọng. Ví dụ huynh đài @NamA1 thấy Báo Tử Đầu Lâm Xung là con ng hèn hạ, nhưng @themmotlandau lại thấy LX làm vậy là thích đáng... Nói chung là t post các bài lên để ae cùng bàn luận thêm nhiều khía cạnh khác, ko ai đúng mà ko ai sai cả. Miễn sao tạo đc nơi để ae Xamer vào sinh hoạt, giải trí cho quên bớt những nhọc nhằn của kiếp ng.... Cảm ơn ae một lần nữa. À đính chính lại đây bài t sưu tầm thôi nhé, có ghi tên tác giả đầy đủ.

Link bài I: https://xamvn.com/r/giai-doc-thuy-hu-i.584797/


Bốn điều bất nhân bất nghĩa của bọn hảo hán Lương Sơn
(tác giả Huỳnh Chí Viễn)
Có bốn điều đại nghịch bất đạo của bọn Tống Giang mà những kẻ ca ngợi nghĩa khí kiểu Lương Sơn đã cố tình bỏ qua hoặc làm nhẹ. Tôi sẽ phân tích từng điều để mọi người xem mình thực sự có đọc kỹ tác phẩm này không nhé.

Trước tiên là một số nhân vật đã có máu làm giặc từ trong trứng nước.

Điển hình là Sử Tiến, con nhà viên ngoại được cho ăn học đàng hoàng không chịu, thích côn quyền, xăm chín con rồng trên lưng làm hổ báo cấp làng xã. Đến khi bọn Trần Đạt, Dương Xuân, Chu Vũ chiếm núi Thiếu Hoa làm loạn quấy nhiễu Sử gia trang, thay vì bắt bọn này nộp quan giữ trị an cho dân trong thôn, Sử đại lang kết bè với lũ này, đốt luôn gia trang do cha để lại kéo nhau lên núi làm giặc.

Đó là bọn Yến Thuận, Vương Anh, Đỗ Thiên, Tống Vạn vốn là dân buôn làm ăn thua lỗ, cậy có chút võ nghệ chiếm lấy một ngọn núi để làm cướp. Đó là bọn Trương Hoành, Lý Tuấn giả người đưa đò, đưa người ra giữa sông, một dao chém chết đoạt hết của cải tiền bạc rồi đẩy xác xuống sông làm mồi cho cá. Đó là vợ chồng Trương Thanh-Tôn Nhị Nương mở quán ăn ở khu đèo heo hút gió Phi Vân Phố, hễ có người đến ăn thì đánh thuốc mê khiêng xuống bếp mổ thịt làm bánh bao còn tư trang tiền bạc thì lấy hết. Triều Cái không chịu yên phận làm trưởng thôn kết hợp với tay thầy đồ nham hiểm Ngô Dụng và tên cướp cạn Lưu Đường đi cướp đồ lễ sinh nhật rồi phóng hỏa đốt thôn chạy trốn quan binh.



Thứ hai là hạng người biết pháp phạm pháp:

Lỗ Trí Thâm vốn là đề hạt (công an huyện) lại đánh chết Trịnh Đồ vì một lời nói bâng quơ không chứng cứ của một cô gái rồi giả sư bỏ trốn. Võ Tòng làm đô đầu (cảnh sát trưởng) huyện Dương Cốc sau khi bắt Phan Kim Liên nhận tội giết chồng, thay vì đem nộp cho quan phủ lại tự tay công báo tư thù chém đầu mổ bụng chị dâu tế anh rồi tìm Tây Môn Khánh truy sát luôn. Tống Giang làm áp ty huyện Vận Thành lại mang tin quan binh vây bắt Thạch Kiệt Thôn báo cho bọn Triều Cái để cả bọn trốn thoát lên Lương Sơn. Chu Đồng và Lôi Hoành cũng vì giao tình với Triều Cái mà đem quân đuổi theo cho có rồi quay về bảo là không bắt được. Ngay tới Sài Tiến vốn dòng dõi vua Hậu Chu Sài Vinh, cậy có miễn tử kim bài của hoàng đế ban cho, biến phủ đệ của mình thành nơi chứa chấp trọng phạm đào tẩu của triều đình. Lâm Xung, Võ Tòng, Tống Giang trên đường đào tẩu đểu ghé vào và được tiếp đãi nồng hậu.

Thứ ba, thủ đoạn ép người khác nhập bọn của Lương Sơn vô cùng tàn độc và thâm hiểm, có thể nói là không chút nhân tính.

Tích Lịch Hỏa Tần Minh đánh nhau với bọn Vương Anh, Yến Thuận để bắt Tống Giang mắc gian kế bị bắt. Tống Giang một mặt khuyên Tần Minh bỏ triều đình theo làm giặc, một mặt sai một tên lâu la có diện mạo gần giống Tần Minh mặc giáp cưỡi ngựa và cầm binh khí của Tần Minh dẫn quân đánh thành. Mộ Dung tri phủ tưởng Tần Minh đã phản bèn đem hết vợ con Tần Minh ra chém. Hôm sau Tống Giang giả vờ nhân nghĩa trả lại quân trang và ngựa cho Tần Minh về. Khi về tới thành, thấy đầu vợ con mình bị treo trước cồng thành, Tần Minh đau đớn suýt ngất quyết tâm tấn công thành báo thù gia quyết, vô tình rơi vào cái bẫy thâm độc của bọn Tống Giang.

Nhất Trượng Thanh Hỗ Tam Nương vốn là tiểu thư cành vàng lá ngọc của Hỗ Gia Trang bị Lâm Xung bắt được lên Lương Sơn, bị Tống Giang ép nhận cha mình làm cha nuôi rồi ép gả cho tay đầu lĩnh vừa lùn vừa xấu vừa háo sắc Nụy Cước Hổ Vương Anh còn Hỗ gia trang bị quân Lương Sơn trong trận đánh Chúc gia Tranh tiện thể đánh luôn, Hỗ thái công phải treo cổ tự tử còn Hỗ Thành, anh trai Hỗ Tam Nương bị Lý Quỳ đánh đuổi mất tông tích (hoặc cũng có thể đã bị Lý Quỳ giết chết).

Kim Sang Thủ Từ Ninh đang yên ấm làm quan trong triều, vì Lương Sơn muốn nhờ ông này luyện câu liêm thương phá trận liên hoàn mã của Hô Duyên Chước nên đã cử Thời Thiên đi trộm áo giáp gia bảo dụ Từ Ninh rượt theo đòi lại rồi bắt cả vợ con Từ Ninh làm con tin buộc nhập bọn.

Ngọc Kỳ Lân Lư Tuấn Nghĩa thì bị Ngô Dụng giả làm thầy bói vào nhà bảo rằng có họa sát thân rồi đề thơ phản nghịch lên tường khiến họ Lư từ một viên ngoại phú hào nổi tiếng bậc nhất thành Bắc Kinh trở thành trọng phạm triều đình, vợ bỏ theo trai, bản thân mình bị tử tội. Mỹ Nhiêm Công Chu Đồng phạm tội thả Tống Giang đáng lẽ phải lưu đày, tri phủ thương là người trung thực nghĩa khí nên giữ lại làm gia tướng, lại tin tưởng giao con cho giữ. Bọn Tống Giang mời Chu Đồng về Lương Sơn không được bèn lập mưu cho Lý Quỳ bắt cóc cậu ấm con quan tri phủ mới ba tuổi chặt đầu buộc Chu Đồng sợ tội mà phản. Nói chung, nếu Lương Sơn Bạc đã nhắm vào ai thì chỉ có một đường là phải theo chúng, không thì gia đình tan nát, bản thân mang họa sát thân không còn chọn lựa khác là phải làm giặc.

Cuối cùng, từ sau khi tụ nghĩa, những gì Lương Sơn Bạc làm là cướp phá và tiêu diệt những kẻ không phục tùng để phô trương thanh thế chứ không phải là chống tham quan ô lại hay cướp của dân chia cho người nghèo.

Chúc gia trang, Tăng đầu thị vì có chủ trương chống giặc cỏ Lương Sơn nên bị Lương Sơn dẫn quân đến làm cỏ chứ họ chẳng phải là tham quan ô lại gì. Cái tội cường hào ác bá của Chúc gia trang và Tăng đầu thị là do Lương Sơn gán cho họ vì tuyệt nhiên không có một dòng một chữ nào kể chuyện họ Tăng và họ Chúc áp bức bóc lột thôn dân. Trái lại, họ là những người quyết tâm bảo vệ người trong trang của mình. Họ huấn luyện dân binh, bày bố trận địa, kết hợp với những thôn khác đề phòng sự tấn công của Lương Sơn Bạc. Ba công tử nhà họ Chúc được dân thôn gọi là Chúc gia tam kiệt còn chợ Tăng đầu thì cũng có Tăng gia ngũ hổ dưới sự dẫn dắt của võ sư Loan Đình Ngọc vốn là sư huynh của Lâm Xung. Cả hai thôn này đều là những thôn trang mạnh và ghét thói nhũng nhiễu của Lương Sơn nên quyết tâm chống tới cùng nên bị bọn Lương Sơn tiêu diệt. Các vụ đánh phủ đánh châu đều nhắm hai mục đích là giải quyết tư thù (đánh Dương Châu là để cứu Tống Giang, đánh Đại Danh phủ cứu Lư Tuấn Nghĩa, đánh Cao Đường Châu là để cứu Sài Tiến) và cướp lương thực (đánh phủ Đông Bình). Mỗi lần công thành là tay hung thần Lý Quỳ được tung ra đi đầu để làm nhiệm vụ gieo rắc khủng bố. Với đôi song phủ của mình, Lý Quỳ hễ xông được vào thành là thẳng tay chém giết bất kể đó là quan binh hay là lão bá tánh, chém giết đến khi toàn thân nhuộm máu vẫn còn chưa chịu ngưng tay. Những kẻ ca ngợi sự trung nghĩa của Lương Sơn hảo hán chắc đã cố tình nhắm mắt không đọc những đoạn như thế này.

chuyện võ tòng địt chị dâu, à nhầm giết chị dâu được bọn làm phim heo chú ý khai thác triệt để. khi chưa có phim heo thì chúng nó cũng lợi dụng viết dâm thư (Kim Bình Mai)
 
… Thảo Khấu mà dám dựng biển hiệu Tụ Nghĩa Đường ..!
bọn nó viết truyện để xuyên tạc chửi chính quyền mà. Bọn triều Minh cũng vốn là 1 lũ thảo khấu, bọn triều Nguyên thì là rợ hồ ngoài biên cương cuối cùng cũng xưng "chân mệnh thiên tử", "ý trời lòng dân", thay trời xanh đem lại ấm no hạnh phúc cho nhân dân
 
chuyện võ tòng địt chị dâu, à nhầm giết chị dâu được bọn làm phim heo chú ý khai thác triệt để. khi chưa có phim heo thì chúng nó cũng lợi dụng viết dâm thư (Kim Bình Mai)
Công nhận, các ông ngày xưa cũng dâm thật :))
 
Nghe phân tích thì cũng đếch phải trượng nghĩa gì nhỉ. Cũng cay cu Tống Giang mang tư tưởng phò tá triều đình đẩy anh em chết hết!
 
Trên này cũng có anh hùng Lương Xam Bạc nhưng chưa đủ 108 vị.
Xú diện tinh Mạc Lão Cửu
Cóc nhái tinh Xuân Hạ
Phế nhân tinh DeptrainhatmienBac
Tin giả tinh Fcdaigia495
Phệ cẩu tinh pebanhbao1989
Xàm sử tinh Atlas01
Khất cái tinh Thu Đông
 
Nghe phân tích thì cũng đếch phải trượng nghĩa gì nhỉ. Cũng cay cu Tống Giang mang tư tưởng phò tá triều đình đẩy anh em chết hết!
Chết là chuyện đương nhiên chứ không phải do Tống Giang hoàn toàn, cả đám bi buộc lên Lương Sơn có tình nguyện là cướp cả đời đâu, thêm đám hàng tướng không dám về triều do sợ tội buộc phải ở lại theo hứa hẹn sẽ quy hàng về triều đình. Tống Giang không sắp xếp gặp vua để xin hàng được thì bọn đó lại đâm Tống Giang thôi
 
Chết là chuyện đương nhiên chứ không phải do Tống Giang hoàn toàn, cả đám bi buộc lên Lương Sơn có tình nguyện là cướp cả đời đâu, thêm đám hàng tướng không dám về triều do sợ tội buộc phải ở lại theo hứa hẹn sẽ quy hàng về triều đình. Tống Giang không sắp xếp gặp vua để xin hàng được thì bọn đó lại đâm Tống Giang thôi
Ủa chứ không phải chúng nó lên đấy sống yên ổn thì triều đình cho cơ hội đánh bọn cướp phương Nam để lấy công chuộc tội à?
 
@TrienChjeu chawsc m cũng coi film thuỷ hử
Bộ này tao thích nhất trong tứ đại kỳ thư TQ mặc dù ko phải bộ hay nhất. Phim thì t cày đủ các phiên bản rồi...
Nói về nội dung như thằng thớt phân tích từ truyện ra ko sai, nhưng phải đính chính lại, vì sao Thủy Hử nổi tiếng và lưu truyền rộng rãi 500 năm nay ...
-Thủy Hử là tiểu thuyết của Thi Nại Am, viết vào thời nhà Nguyên, một triều đại ngoại bang cai trị người Hán. Cụ Thi mượn 1 số cuộc khởi nghĩa nông dân từ thời bắc Tống rồi hư cấu thêm để viết truyện này. Đây là 1 tiểu thuyết mang tư tưởng phản động, mục đích là khơi dậy lòng yêu nước của người Hán để nổi dậy chống lại triều đình nhà Nguyên. Ban đầu truyện chỉ viết đến đoạn 108 anh hùng tụ nghĩa, phân chia ngôi thứ là hết.

-Vì viết truyện quá bánh cuốn nên lưu truyền rộng rãi thời bấy giờ, vua Nguyên ko ưng vì sợ binh biến, nên bắt giam cụ Thi vào tù và bắt sửa lại nội dung. Thế là cụ Thi gọi đệ tử La Quán Trung (tác giả Tam quốc diễn nghĩa) vào ngục. Hai thày trò cùng sửa lại nhiều tình tiết và viết thêm "hậu Thủy Hử". Nói về việc Lương Sơn đc triều đình chiêu hàng sau đó đi đánh Điền Hổ, Vương Khánh, Phương Lạp rồi chết gần hết.
Các nhân vật trong Thủy Hử đc xây dựng hình tượng na ná bên Tam Quốc, vì có La Quán Trung cùng chấp bút
-Bộ truyện gốc ngày nay đã ko còn, tất cả các phiên bản truyện hiện nay đều đã bị sửa nội dung, các hảo hán LS bị biến thành phường trộm cướp, lục lâm thảo khấu, man rợ, giết người ko gớm tay. Nếu đọc truyện sẽ thấy rất nhiều chi tiết ghê rợn, ko chỉ giết người mà còn ăn thịt người nữa.

-Sau này, đến thời nhà Thanh, cũng là 1 thời đại ngoại bang cai trị người Hán. Có 1 nhà văn là Du Vạn Xuân chế cháo lại "hậu Thủy Hử" bằng 1 cái tên khác là "Đãng khấu chí" , ông này còn chế các anh hùng LS man rợ, tàn ác hơn cả "hậu Thủy Hử".
-Nói chung, theo quan điểm của tao, hình tượng các anh hùng LS phiên bản gốc sẽ ko man rợ, tàn ác như bản chỉnh sửa. Nếu ko tác phẩm này đã ko lưu truyền suốt 500 năm và trở thành 1 trong tứ đại kỳ thư. Cũng vì lý do này, để ý các phiên bản phim, các đạo diễn đều giảm tránh hoặc ko đề cập đến những tình tiết vô nhân đạo, chém giết , ăn thịt người mà cố xây dựng LS có những anh hùng hảo hán thực sự. Đó là sự nghĩa khí, đoàn kết , tình huynh đệ.
 
đời nhà nguyên, nhà minh, nhà thanh đều do bọn ngoại bang cai trị người hán, thế trung hoa bây giờ cũng đéo có ng hán gốc mấy nhỉ?
 
Ủa chứ không phải chúng nó lên đấy sống yên ổn thì triều đình cho cơ hội đánh bọn cướp phương Nam để lấy công chuộc tội à?
Tư tưởng của bọn văn võ thời xưa là đều phải có chức tước của triều đình mới vinh quy bái tổ được, bọn quan võ thì chỉ muốn thiên hạ loạn để đánh nhau mà lập công thăng chức, trong đám Lương Sơn đa phần là đám võ biền nên rất máu quan chức. Cho nên về rồi mà bị triều đình phái đi đánh Liêu, Điền Hổ, Vương Khánh, Phương Lạp thì cả bọn rất hăm hở đi đánh, do cái bả quan tước mà nhiều đứa do tham công mà chết trận lãng nhách, nếu không tham mà thận trọng hơn thì đâu có chết. Như
Bọn về quê không máu quan chức là:
- Nhóm tu đạo, tu phật không màng thế sự: Võ Tòng, Lỗ Trí Thâm, Công Tôn Thắng, Phàn Thụy, Chu Vũ
- Nhóm máu làm quan nhưng bị dìm như Nguyễn Tiểu Thất do mặc áo long bào, Hoa Vinh và Ngô Dụng bị mất thế sau khi Tống Giang chết
- Nhóm dân thường bị buộc nhập Lương Sơn có cơ hội thoát ra là thoát ngay: An Đạo Toàn, Hoàng Phủ Đoan, Kim Đại Kiện, Tiêu Nhượng, Nhạc Hòa
- Nhóm vốn xuất thân dân đen ít học, hoặc làm chức nhỏ nên không làm quan mà về ở ẩn hay buôn bán
- Nhóm muốn tiếp tục làm cướp như Lý Tuấn, Đồng Uy, Đồng Mãnh, nhóm này chiếm số lượng rất nhỏ phải bỏ xứ ra đi.
Cho nên nói Lương Sơn toàn bọn máu quan chức là đám chết trận, đám về triều làm quan, đám muốn sống đời bình thường là chiếm đa phần. Tống Giang mà không xin được chiêu an là sớm muộn cũng bị tụi nó chém chết rồi tan rã chia phe đánh nhau thôi.
 
Tư tưởng của bọn văn võ thời xưa là đều phải có chức tước của triều đình mới vinh quy bái tổ được, bọn quan võ thì chỉ muốn thiên hạ loạn để đánh nhau mà lập công thăng chức, trong đám Lương Sơn đa phần là đám võ biền nên rất máu quan chức. Cho nên về rồi mà bị triều đình phái đinh đánh Liêu, Điền Hổ, Vương Khánh, Phương Lạp thì cả bọn rất hăm hở đi đánh, do cái bả quan tước mà nhiều đứa do tham công mà chết trận lãng nhách, nếu không tham mà thận trọng hơn thì đâu có chết. Như
Bọn về quê không máu quan chức là:
- Nhóm tu đạo, tu phật không màng thế sự: Võ Tòng, Lỗ Trí Thâm, Công Tôn Thắng, Phàn Thụy, Chu Vũ
- Nhóm máu làm quan nhưng bị dìm như Nguyễn Tiểu Thất do mặc áo long bào, Hoa Vinh và Ngô Dụng bị mất thế sau khi Tống Giang chết
- Nhóm dân thường bị buộc nhập Lương Sơn có cơ hội thoát ra là thoát ngay: An Đạo Toàn, Hoàng Phủ Đoan, Kim Đại Kiện, Tiêu Nhượng, Nhạc Hòa
- Nhóm vốn xuất thân dân đen ít học, hoặc làm chức nhỏ nên không làm quan mà về ở ẩn hay buôn bán
- Nhóm muốn tiếp tục làm cướp như Lý Tuấn, Đồng Uy, Đồng Mãnh, nhóm này chiếm số lượng rất nhỏ phải bỏ xứ ra đi.
Cho nên nói Lương Sơn toàn bọn máu quan chức là đám chết trận, đám về triều làm quan, đám muốn sống đời bình thường là chiếm đa phần. Tống Giang mà không xin được chiêu an là sớm muộn cũng bị tụi nó chém chết rồi tan rã chia phe đánh nhau thôi.
Lỗ Trí Thâm hình như cũng tòe nhỉ? Võ Tòng mất 1 tay. Nói chung là nó lật thằng gì đó cho Tống Giang lên thì Tống Giang cugnx có khả năng. Mà thằng Tống Giang này vì sao đc bọn nó kính trọng vậy?
 
đời nhà nguyên, nhà minh, nhà thanh đều do bọn ngoại bang cai trị người hán, thế trung hoa bây giờ cũng đéo có ng hán gốc mấy nhỉ?
Chu Nguyên Chương là Hán mà nhỉ. Còn dân Mãn Thanh thì hòa với ng Hán r.
 
* Lời ngỏ:

Cảm ơn ae Xamer đã nhiệt tình vodka bài I của t. T cũng biết khi post những bài dạng "xét lại" ntn có thể khiến nhiều ae ko thích vì đi ngược lại những suy nghĩ trc đây của các ae. Nhưng theo t bất kỳ vấn đề gì cũng nên đc nhìn theo góc nhìn khác nhau, vì cuộc sống là đa dạng, ko có và ko nên có những khuôn mẫu gì cả. Tùy vào tính cách, hoàn cảnh sống, năng lực mà mỗi ng sẽ có những góc nhìn khác nhau, và đều đáng đc tôn trọng. Ví dụ huynh đài @NamA1 thấy Báo Tử Đầu Lâm Xung là con ng hèn hạ, nhưng @themmotlandau lại thấy LX làm vậy là thích đáng... Nói chung là t post các bài lên để ae cùng bàn luận thêm nhiều khía cạnh khác, ko ai đúng mà ko ai sai cả. Miễn sao tạo đc nơi để ae Xamer vào sinh hoạt, giải trí cho quên bớt những nhọc nhằn của kiếp ng.... Cảm ơn ae một lần nữa. À đính chính lại đây bài t sưu tầm thôi nhé, có ghi tên tác giả đầy đủ.

Link bài I: https://xamvn.com/r/giai-doc-thuy-hu-i.584797/


Bốn điều bất nhân bất nghĩa của bọn hảo hán Lương Sơn
(tác giả Huỳnh Chí Viễn)
Có bốn điều đại nghịch bất đạo của bọn Tống Giang mà những kẻ ca ngợi nghĩa khí kiểu Lương Sơn đã cố tình bỏ qua hoặc làm nhẹ. Tôi sẽ phân tích từng điều để mọi người xem mình thực sự có đọc kỹ tác phẩm này không nhé.

Trước tiên là một số nhân vật đã có máu làm giặc từ trong trứng nước.

Điển hình là Sử Tiến, con nhà viên ngoại được cho ăn học đàng hoàng không chịu, thích côn quyền, xăm chín con rồng trên lưng làm hổ báo cấp làng xã. Đến khi bọn Trần Đạt, Dương Xuân, Chu Vũ chiếm núi Thiếu Hoa làm loạn quấy nhiễu Sử gia trang, thay vì bắt bọn này nộp quan giữ trị an cho dân trong thôn, Sử đại lang kết bè với lũ này, đốt luôn gia trang do cha để lại kéo nhau lên núi làm giặc.

Đó là bọn Yến Thuận, Vương Anh, Đỗ Thiên, Tống Vạn vốn là dân buôn làm ăn thua lỗ, cậy có chút võ nghệ chiếm lấy một ngọn núi để làm cướp. Đó là bọn Trương Hoành, Lý Tuấn giả người đưa đò, đưa người ra giữa sông, một dao chém chết đoạt hết của cải tiền bạc rồi đẩy xác xuống sông làm mồi cho cá. Đó là vợ chồng Trương Thanh-Tôn Nhị Nương mở quán ăn ở khu đèo heo hút gió Phi Vân Phố, hễ có người đến ăn thì đánh thuốc mê khiêng xuống bếp mổ thịt làm bánh bao còn tư trang tiền bạc thì lấy hết. Triều Cái không chịu yên phận làm trưởng thôn kết hợp với tay thầy đồ nham hiểm Ngô Dụng và tên cướp cạn Lưu Đường đi cướp đồ lễ sinh nhật rồi phóng hỏa đốt thôn chạy trốn quan binh.



Thứ hai là hạng người biết pháp phạm pháp:

Lỗ Trí Thâm vốn là đề hạt (công an huyện) lại đánh chết Trịnh Đồ vì một lời nói bâng quơ không chứng cứ của một cô gái rồi giả sư bỏ trốn. Võ Tòng làm đô đầu (cảnh sát trưởng) huyện Dương Cốc sau khi bắt Phan Kim Liên nhận tội giết chồng, thay vì đem nộp cho quan phủ lại tự tay công báo tư thù chém đầu mổ bụng chị dâu tế anh rồi tìm Tây Môn Khánh truy sát luôn. Tống Giang làm áp ty huyện Vận Thành lại mang tin quan binh vây bắt Thạch Kiệt Thôn báo cho bọn Triều Cái để cả bọn trốn thoát lên Lương Sơn. Chu Đồng và Lôi Hoành cũng vì giao tình với Triều Cái mà đem quân đuổi theo cho có rồi quay về bảo là không bắt được. Ngay tới Sài Tiến vốn dòng dõi vua Hậu Chu Sài Vinh, cậy có miễn tử kim bài của hoàng đế ban cho, biến phủ đệ của mình thành nơi chứa chấp trọng phạm đào tẩu của triều đình. Lâm Xung, Võ Tòng, Tống Giang trên đường đào tẩu đểu ghé vào và được tiếp đãi nồng hậu.

Thứ ba, thủ đoạn ép người khác nhập bọn của Lương Sơn vô cùng tàn độc và thâm hiểm, có thể nói là không chút nhân tính.

Tích Lịch Hỏa Tần Minh đánh nhau với bọn Vương Anh, Yến Thuận để bắt Tống Giang mắc gian kế bị bắt. Tống Giang một mặt khuyên Tần Minh bỏ triều đình theo làm giặc, một mặt sai một tên lâu la có diện mạo gần giống Tần Minh mặc giáp cưỡi ngựa và cầm binh khí của Tần Minh dẫn quân đánh thành. Mộ Dung tri phủ tưởng Tần Minh đã phản bèn đem hết vợ con Tần Minh ra chém. Hôm sau Tống Giang giả vờ nhân nghĩa trả lại quân trang và ngựa cho Tần Minh về. Khi về tới thành, thấy đầu vợ con mình bị treo trước cồng thành, Tần Minh đau đớn suýt ngất quyết tâm tấn công thành báo thù gia quyết, vô tình rơi vào cái bẫy thâm độc của bọn Tống Giang.

Nhất Trượng Thanh Hỗ Tam Nương vốn là tiểu thư cành vàng lá ngọc của Hỗ Gia Trang bị Lâm Xung bắt được lên Lương Sơn, bị Tống Giang ép nhận cha mình làm cha nuôi rồi ép gả cho tay đầu lĩnh vừa lùn vừa xấu vừa háo sắc Nụy Cước Hổ Vương Anh còn Hỗ gia trang bị quân Lương Sơn trong trận đánh Chúc gia Tranh tiện thể đánh luôn, Hỗ thái công phải treo cổ tự tử còn Hỗ Thành, anh trai Hỗ Tam Nương bị Lý Quỳ đánh đuổi mất tông tích (hoặc cũng có thể đã bị Lý Quỳ giết chết).

Kim Sang Thủ Từ Ninh đang yên ấm làm quan trong triều, vì Lương Sơn muốn nhờ ông này luyện câu liêm thương phá trận liên hoàn mã của Hô Duyên Chước nên đã cử Thời Thiên đi trộm áo giáp gia bảo dụ Từ Ninh rượt theo đòi lại rồi bắt cả vợ con Từ Ninh làm con tin buộc nhập bọn.

Ngọc Kỳ Lân Lư Tuấn Nghĩa thì bị Ngô Dụng giả làm thầy bói vào nhà bảo rằng có họa sát thân rồi đề thơ phản nghịch lên tường khiến họ Lư từ một viên ngoại phú hào nổi tiếng bậc nhất thành Bắc Kinh trở thành trọng phạm triều đình, vợ bỏ theo trai, bản thân mình bị tử tội. Mỹ Nhiêm Công Chu Đồng phạm tội thả Tống Giang đáng lẽ phải lưu đày, tri phủ thương là người trung thực nghĩa khí nên giữ lại làm gia tướng, lại tin tưởng giao con cho giữ. Bọn Tống Giang mời Chu Đồng về Lương Sơn không được bèn lập mưu cho Lý Quỳ bắt cóc cậu ấm con quan tri phủ mới ba tuổi chặt đầu buộc Chu Đồng sợ tội mà phản. Nói chung, nếu Lương Sơn Bạc đã nhắm vào ai thì chỉ có một đường là phải theo chúng, không thì gia đình tan nát, bản thân mang họa sát thân không còn chọn lựa khác là phải làm giặc.

Cuối cùng, từ sau khi tụ nghĩa, những gì Lương Sơn Bạc làm là cướp phá và tiêu diệt những kẻ không phục tùng để phô trương thanh thế chứ không phải là chống tham quan ô lại hay cướp của dân chia cho người nghèo.

Chúc gia trang, Tăng đầu thị vì có chủ trương chống giặc cỏ Lương Sơn nên bị Lương Sơn dẫn quân đến làm cỏ chứ họ chẳng phải là tham quan ô lại gì. Cái tội cường hào ác bá của Chúc gia trang và Tăng đầu thị là do Lương Sơn gán cho họ vì tuyệt nhiên không có một dòng một chữ nào kể chuyện họ Tăng và họ Chúc áp bức bóc lột thôn dân. Trái lại, họ là những người quyết tâm bảo vệ người trong trang của mình. Họ huấn luyện dân binh, bày bố trận địa, kết hợp với những thôn khác đề phòng sự tấn công của Lương Sơn Bạc. Ba công tử nhà họ Chúc được dân thôn gọi là Chúc gia tam kiệt còn chợ Tăng đầu thì cũng có Tăng gia ngũ hổ dưới sự dẫn dắt của võ sư Loan Đình Ngọc vốn là sư huynh của Lâm Xung. Cả hai thôn này đều là những thôn trang mạnh và ghét thói nhũng nhiễu của Lương Sơn nên quyết tâm chống tới cùng nên bị bọn Lương Sơn tiêu diệt. Các vụ đánh phủ đánh châu đều nhắm hai mục đích là giải quyết tư thù (đánh Dương Châu là để cứu Tống Giang, đánh Đại Danh phủ cứu Lư Tuấn Nghĩa, đánh Cao Đường Châu là để cứu Sài Tiến) và cướp lương thực (đánh phủ Đông Bình). Mỗi lần công thành là tay hung thần Lý Quỳ được tung ra đi đầu để làm nhiệm vụ gieo rắc khủng bố. Với đôi song phủ của mình, Lý Quỳ hễ xông được vào thành là thẳng tay chém giết bất kể đó là quan binh hay là lão bá tánh, chém giết đến khi toàn thân nhuộm máu vẫn còn chưa chịu ngưng tay. Những kẻ ca ngợi sự trung nghĩa của Lương Sơn hảo hán chắc đã cố tình nhắm mắt không đọc những đoạn như thế này.

Hay đó tml
 
Lỗ Trí Thâm hình như cũng tòe nhỉ? Võ Tòng mất 1 tay. Nói chung là nó lật thằng gì đó cho Tống Giang lên thì Tống Giang cugnx có khả năng. Mà thằng Tống Giang này vì sao đc bọn nó kính trọng vậy?
Vì Tống Giang giỏi chơi bài chính trị, biết chơi đi 2 hàng vừa làm quan chức điều tra vừa báo cho tụi tội phạm chạy, giỏi bài hứa hẹn của chính trị gia là hứa tìm vợ cho Vương Anh, biết chơi bài chính trị chịu xếp sau Tiều Cái, giả bộ chịu lép người danh vọng cao như Lư Tuấn Nghĩa, biết hứa hẹn lợi ích chiêu an rồi quan chức triều đình đối với bọn hàng tướng,...
 
Chu Nguyên Chương là Hán mà nhỉ. Còn dân Mãn Thanh thì hòa với ng Hán r.
ờ, chỗ mãn thanh hòa với người hán tao đéo hiểu là thế nào. bọn thanh nó kill giai hán, chịch gái hán thì thành bố ng thanh rồi. bọn trung hoa giờ cứ bảo thanh bị hán hóa, theo văn hóa của hán, và tao đéo hiểu sao lại thế :))
 

Có thể bạn quan tâm

Top