Vòng lặp của hành giả chánh niệm

xin kiến giải thêm
Vĩnh hằng là không bao giờ kết thúc. Trong ý niệm của con người luôn khao khát sự kết thúc được đạt được bằng những hoạt động những nghi lễ nào đó (thiên đường, địa ngục, Tây Phương). Nhưng nếu suy nghĩ thì sẽ thấy kết thúc là mở đầu của 1 cái mới, mở đầu là kết thúc của một cái cũ, nó lặp đi lặp lại liên tục, không có bất kỳ một cái gì có thể gọi là điểm kết thúc thật sự, không có cái gì có thể được xem là điểm khởi đầu thật sự. Hiểu được như thế fen sẽ lý giải cái gọi là vĩnh hằng, nó không phải bất biến mà là sự lặp đi lặp lại của cái chết và sự tái sinh cho đến vô tận.
 
Nhẹ nhõm là lúc tâm thù hận vừa đi qua, giống vừa tập bài Cadio cường độ nặng mệt lòi tĩ ra xong ngồi nghỉ
 
Phải thành thật mày, mắc công vọng ngữ.
T cũng biết tham ái là nhân sa đoạ, gánh nặng nhưng mà khó quá.
Căn gặp trần hay tâm bắt cảnh là auto tham ái có mặt.
Tham ái là nhân sanh tử, nhưng không phải tham ái nào cũng là nhân sa đoạ.
Riêng câu thứ 2 là tham dục, cái này đoạ cái chắc. M thành thật chưa đủ, đâu phải trần nào cảnh nào cũng khởi tham ái đâu
 
Tham ái là nhân sanh tử, nhưng không phải tham ái nào cũng là nhân sa đoạ.
Riêng câu thứ 2 là tham dục, cái này đoạ cái chắc. M thành thật chưa đủ, đâu phải trần nào cảnh nào cũng khởi tham ái đâu
Riêng t thôi, nhưng mà phàm ở cõi 99% là sanh đổng lực bất thiện.
Phải chánh niệm mạnh lắm mới có thể kiểm soát dc lộ ngũ môn.
 
Riêng t thôi, nhưng mà phàm ở cõi 99% là sanh đổng lực bất thiện.
Phải chánh niệm mạnh lắm mới có thể kiểm soát dc lộ ngũ môn.
Không thể kiểm soát đc hoàn toàn lộ ngũ môn, từ lúc hữu phần quá khứ cho đến tâm đoán định là auto, cái quan trọng là đằng sau tâm đoán định (V) Là chuỗi tốc hành tâm đóng vai trò tạo nghiệp, cái này Có thể kiểm soát đc thông qua giới phần.
 
Không thể kiểm soát đc hoàn toàn lộ ngũ môn, từ lúc hữu phần quá khứ cho đến tâm đoán định là auto, cái quan trọng là đằng sau tâm đoán định (V) Là chuỗi tốc hành tâm đóng vai trò tạo nghiệp, cái này Có thể kiểm soát đc thông qua giới phần.
Nên cái giới thu thúc lục căn quan trọng lắm. T ko rõ mấy Sư có giữ không hay chỉ giữ mấy giới số. Nhiều ông t nhìn bề ngoài thấy cũng phóng dật lắm.
Giờ tiếp cận công nghệ, thiết bị … nên cũng khó kiểm soát.
 
Mọi người đa văn nên nhìn ra nhiều lỗi chứ tôi thấy cách ổng giải quyết vde khá đi vào trọng tâm mà 😁 ko định dc thì giữ giới, ly dục cho bớt tham, muốn ko simp thì đừng cầm điện thoại ntin cho gái nữa, rồi nó cũng qua thôi.
 
Tải về hoặc mua bản cứng mà đọc 🤣
Khó lắm, in ấn thì không bao giờ hết nổi.
Chắc phải cả 1 tủ đại tạng hơn trăm quyển.

Chưa kể là nhiều tài liệu chưa có bản dịch Việt nên đòi hỏi phải biết thêm tiếng Anh, tiếng Pali, Miến, Thái ….

Bởi vậy 1 ông sư xong 4 năm Phật học của Thái và Miến khác 1 ông 4 năm ở VN rất nhiều.
 
Khó lắm, in ấn thì không bao giờ hết nổi.
Chắc phải cả 1 tủ đại tạng hơn trăm quyển.

Chưa kể là nhiều tài liệu chưa có bản dịch Việt nên đòi hỏi phải biết thêm tiếng Anh, tiếng Pali, Miến, Thái ….

Bởi vậy 1 ông sư xong 4 năm Phật học của Thái và Miến khác 1 ông 4 năm ở VN rất nhiều.
Uh vậy là bạn biết lên mạng để làm j rồi đấy. Ngày xưa Ananda cũng đa văn, lại thường xuyên ở cạnh đức phật nghe pháp nhưng cũng đâu giác ngộ dc ngay, thực hành vẫn quan trọng và thực tế hơn. Hqua nghe pháp trên utube của sư ông Viên Minh có 1 câu mình thấy rất hay: người nhận thức càng thấp nói chuyện càng cao siêu, nhận thức cao thì thực tại là quá đủ rồi. Học đến đâu nên hành đến đó, ko cần quá xa vời lại dẫn đến tà kiến.
 
Sửa lần cuối:
Uh vậy là bạn biết lên mạng để làm j rồi đấy. Ngày xưa Ananda cũng đa văn, lại thường xuyên ở cạnh đức phật nghe pháp nhưng cũng đâu giác ngộ dc ngay, thực hành vẫn quan trọng và thực tế hơn. Hqua nghe pháp trên utube của sư ông Viên Minh có 1 câu mình thấy rất hay: người nhận thức càng thấp nói chuyện càng cao siêu, nhận thức cao thì thực tại là quá đủ rồi. Học đến đâu nên hành đến đó, ko cần quá xa vời lại dẫn đến tà kiến.
Khó để nhận định thế nào là nói chuyện cao siêu, thế nào là nói chuyện đơn giản.

Phật Pháp tránh những cực đoan khi nhìn nhận vấn đề 1 chiều như vậy.

Có những vấn đề bản thân nó rất là đơn giản nhưng để hiểu thì phải diễn giải dài. Có cái thì tuy dài nhưng tóm lại rất gọn.

Phật Pháp có 1 cái là đến 1 lúc nào đó càng học sẽ càng thấy thiếu. Pháp học và pháp hành bản chất nó không hề có sự tách rời.

Một bài Kinh ngắn rất hay
Cho gì là cho lực?
Cho gì là cho sắc?
Cho gì là cho lạc?
Cho gì là cho mắt?
Cho gì cho tất cả?
Xin đáp điều con hỏi?
(Thế Tôn):
Cho ăn là cho lực,
Cho mặc là cho sắc,
Cho xe là cho lạc,
Cho đèn là cho mắt.
Ai cho chỗ trú xứ,
Vị ấy cho tất cả,
Ai giảng dạy Chánh pháp,
Vị ấy cho bất tử.
Chương 1: Tương Ưng Chư Thiên
V: Phẩm Thiêu Cháy
1.42 Cho gì
 
Top