Linh tinh chuyện đổ xăng
Qua đây t thấy chuyện đổ xăng bên đây cũng mới lạ so với VN nên muốn chia sẻ.
Trạm xăng ở Mẽo là kết hợp giữa cửa hàng tiện lợi và chỗ đổ xăng, khác với VN là đơn thuần là đổ xăng riêng lẻ hoặc là lâu lâu bày ra cái sạp nhỏ (ở mấy cây xăng quốc lộ) để bán. Bên cạnh bán đồ ăn, thức uống, phụ kiện xe thì là chỗ đi toilet (free) hay tắm rửa (có trả phí) cho tài xế. Cây xăng trên quốc lộ xuyên bang còn có vài cửa hàng fastfood kế bên và có bãi đỗ xe cho tài xế xe tải nghỉ ngơi qua đêm (tài xế xe tải bị giới hạn thời gian chạy mỗi ngày tối đa 14h, hết thì phải nghỉ ngơi, ko nó phạt vỡ đầu).
Đổ xăng thì có 2 cách, đều là tự túc cả. Tự đậu xe ở chỗ cột xăng muốn đổ.
Cách 1 là quẹt thẻ ở ngoài cây xăng, phổ biến nhất, quẹt thẻ rồi nhập mã PIN, cho vòi xăng vào bình rồi chọn loại xăng 87, 89, 91 (giá tăng dần theo con số), sau đó nó tự động đổ. Đổ đầy bình nó tự tắt vòi rồi in hóa đơn ra, nó sẽ tự trừ tiền trong thẻ. Chiếc xe của t đổ đầy bình tốn cỡ đâu 35$ cho xăng 87 (rẻ nhất), chạy được quanh quanh 2 tuần nếu t chạy full cao tốc đi làm. Chạy cao tốc lẹ hơn và đỡ tốn xăng hơn so với local.
Cách 2, đi vô mua xăng chỗ thâu ngân, nói nó t muốn đổ bao nhiêu tiền xăng và nói số cột xăng mình đang đậu, vd: t đậu ở cột số n. Xong lấy hóa đơn ra rồi cầm vòi xăng, chọn loại xăng rồi đổ thôi. Nếu đổ dư tiền thì vô thâu ngân lấy tiền thối lại.
Cây xăng ngoài ra là chỗ ngồi cho mấy thằng vô gia cư, bán đá nữa. Nhiều vụ đổ xăng buổi tối bị bọn nó giựt đồ t cũng có nghe nói, t thì chưa bị bao h. Có 1 lần t đổ xăng mà thấy thằng Mẽo đen nó đứng trước cửa nhảy nhót nhìn ghê bỏ mẹ ra.
Kết luận là mô hình này éo áp dụng được ở VN vì nhiều lý do từ con người đến đất đai. Ở chỗ t thì thằng QuikTrip là phổ biến nhất, mấy bang khác sẽ có thương hiệu phổ biến hơn như Philip 66 hay Shell (thằng Shell này lúc xưa có ở VN mà h ko thấy đâu nữa rồi).
Cho cái hình minh họa. Cây QT gần nhà t nó nhỏ hơn nhiều. Có vài cây xăng kiểu hộ cá thể nữa, nhìn nó tàn hơn nhưng cũng ko đến nỗi nát.
Qua đây t thấy chuyện đổ xăng bên đây cũng mới lạ so với VN nên muốn chia sẻ.
Trạm xăng ở Mẽo là kết hợp giữa cửa hàng tiện lợi và chỗ đổ xăng, khác với VN là đơn thuần là đổ xăng riêng lẻ hoặc là lâu lâu bày ra cái sạp nhỏ (ở mấy cây xăng quốc lộ) để bán. Bên cạnh bán đồ ăn, thức uống, phụ kiện xe thì là chỗ đi toilet (free) hay tắm rửa (có trả phí) cho tài xế. Cây xăng trên quốc lộ xuyên bang còn có vài cửa hàng fastfood kế bên và có bãi đỗ xe cho tài xế xe tải nghỉ ngơi qua đêm (tài xế xe tải bị giới hạn thời gian chạy mỗi ngày tối đa 14h, hết thì phải nghỉ ngơi, ko nó phạt vỡ đầu).
Đổ xăng thì có 2 cách, đều là tự túc cả. Tự đậu xe ở chỗ cột xăng muốn đổ.
Cách 1 là quẹt thẻ ở ngoài cây xăng, phổ biến nhất, quẹt thẻ rồi nhập mã PIN, cho vòi xăng vào bình rồi chọn loại xăng 87, 89, 91 (giá tăng dần theo con số), sau đó nó tự động đổ. Đổ đầy bình nó tự tắt vòi rồi in hóa đơn ra, nó sẽ tự trừ tiền trong thẻ. Chiếc xe của t đổ đầy bình tốn cỡ đâu 35$ cho xăng 87 (rẻ nhất), chạy được quanh quanh 2 tuần nếu t chạy full cao tốc đi làm. Chạy cao tốc lẹ hơn và đỡ tốn xăng hơn so với local.
Cách 2, đi vô mua xăng chỗ thâu ngân, nói nó t muốn đổ bao nhiêu tiền xăng và nói số cột xăng mình đang đậu, vd: t đậu ở cột số n. Xong lấy hóa đơn ra rồi cầm vòi xăng, chọn loại xăng rồi đổ thôi. Nếu đổ dư tiền thì vô thâu ngân lấy tiền thối lại.
Cây xăng ngoài ra là chỗ ngồi cho mấy thằng vô gia cư, bán đá nữa. Nhiều vụ đổ xăng buổi tối bị bọn nó giựt đồ t cũng có nghe nói, t thì chưa bị bao h. Có 1 lần t đổ xăng mà thấy thằng Mẽo đen nó đứng trước cửa nhảy nhót nhìn ghê bỏ mẹ ra.
Kết luận là mô hình này éo áp dụng được ở VN vì nhiều lý do từ con người đến đất đai. Ở chỗ t thì thằng QuikTrip là phổ biến nhất, mấy bang khác sẽ có thương hiệu phổ biến hơn như Philip 66 hay Shell (thằng Shell này lúc xưa có ở VN mà h ko thấy đâu nữa rồi).
Cho cái hình minh họa. Cây QT gần nhà t nó nhỏ hơn nhiều. Có vài cây xăng kiểu hộ cá thể nữa, nhìn nó tàn hơn nhưng cũng ko đến nỗi nát.
