Văn tml grok. Đọc thêm mấy còm thì thấyCách mày viết lách đến giờ qua từng còm là thằng có học, có khả năng viết tốt nên khó là dân lao động
Nên mày viết content hay sao chứ tao k nghĩ anh em bến thuyền viết câu kiểu này
Thằng nào làm pháp chế, tham mưu mảng pháp lý mới có kiểu mở ngoặc thế kia
Uhm tất cả chỉ lấy danh nghĩa muốn con tốt hơn mà bô mẹ lại nằm thẳng thì đéo hiểu con nó sẽ lớn lên với ông bố như vậy làm sao đượcTrước tao có bài phân tích " con cái chính là cái bẫy giai cấp, mà giới thống trị nó quàng vào cổ dân đen" . Tìm lại mà đọc
tao dùng ai biên bài mà 90% là đời thực của tao.M thông minh để ko bị dắt mũi đấy
Thằng thớt đeo đá vào chân rồi, mạnh dạn hy sinh đứa con cho con vợ hoặc kệ mẹ nó sống được thì sống. Lồn thớt đi xuất khẩu lao động xong kiếm con nái sề bản xứ ở lại luôn đi. Quên mẹ cái Việt Nam này đi.Trước tao có bài phân tích " con cái chính là cái bẫy giai cấp, mà giới thống trị nó quàng vào cổ dân đen" . Tìm lại mà đọc
theo mày thì tao phải hành động như thế nào?T cũng nghĩ thằng thớt nó viết content thôi. Chứ 1 thằng trong hoàn cảnh vợ bỏ con côi cha mẹ già không hành động thế
Vợ cũ tao nó chuẩn bị ra nước ngoài sinh sống nên con tao chăm mày ơiThằng thớt đeo đá vào chân rồi, mạnh dạn hy sinh đứa con cho con vợ hoặc kệ mẹ nó sống được thì sống. Lồn thớt đi xuất khẩu lao động xong kiếm con nái sề bản xứ ở lại luôn đi. Quên mẹ cái Việt Nam này đi.
do m ko hút với t đấyđéo hiểu sao dạo này tao bú vô toàn sập đần ngơ mẹ hết người ra. Đéo tươi vui gì cả.
tao đã vi phạm quá nhiều điều Đ viên ko được làm nên có lẽ tao ko còn đường vào Đ. Chứ t tầm tuổi này cũng rất thích làm chính trị, làm cách mạng!Chắc có lẽ m không phải là tầng lớp bị trị, hay m gia nhập Đ để thành tầng lớp thống trị xem có hợp phong thủy không?!
Có. Mà Đảng Cộng Hoàđm cuộc sống chật vật vậy đó mà nó còn bắt yêu Đẻng
Tao gặp toàn mấy thằng Đ làm điều không được làm không đấy. M suy nghĩ lại đi, m hợp với đối tượng Đ hơn người thườngtao đã vi phạm quá nhiều điều Đ viên ko được làm nên có lẽ tao ko còn đường vào Đ. Chứ t tầm tuổi này cũng rất thích làm chính trị, làm cách mạng!

đến lúc nhận ra cũng đã quá muộn. Làm hơi cần vào tự nhiên lại miên man với chúng mày quá. Chắc giờ tao phải bỏ thôi. Tiền hút cần để mua sữa cho con còn hơn!Vấn đề là cũng ăn chơi mà ra, vợ nó chán nó bõ là đúng rồi. Có nghĩa là mày ko khổ trước khi chơi bời, cộng thêm con vợ ko đồng cam cộng khổ, ko chịu nỗi khó khăn. Sự thật thì giống cái nó là vậy, bản năng của nó mà.
làm sao đẻ được kết nạp vào party mày ơi. Tao hiện vô công rồi nghề.Tao gặp toàn mấy thằng Đ làm điều không được làm không đấy. M suy nghĩ lại đi, m hợp với đối tượng Đ hơn người thường![]()
tao nói chuyện với AI rồi xem youtube nó còn selfhelp hơn là đọc sáchMày nên mua cuốn sách ""THÉP ĐÃ TÔI THẾ ĐẤY" đọc đi
Mấy đứa vô công rỗi nghề mới vào đ đấy m. M vô trực tiếp trụ sở mà hỏi.làm sao đẻ được kết nạp vào party mày ơi. Tao hiện vô công rồi nghề.
Cái này tao thấy Viettel làm tốt neh. Có mạng điện thoại phủ sóng khắp cả miền xuôi lẫn miền ngượcCám ơn mày chia sẻ cho chúng tao biết. Tao tưởng mày mạt hơn tao để tao có cái ngạo nghệ. Nhưng mày may mắn hơn hơn tao: có chỗ chui ra vào, cũng có tí cơm ăn, có điện thoại lướt. Tuy khốn khổ nhưng chưa tới tận cùng.
Tao thì đang ngao ngán, mấy chục năm nay chui nhủi trong rừng săn bắn hái lượm qua ngày , may mắn có thú thì được tí thịt. Còn không thì rau dại nước suối . Giờ này bụng tao đang óc óc vì nước.
Có cái khố cuối cùng tao còn phải gán chủ nợ. Hái lá chuối che chim.
Đời càng ngày càng tệ.
Mày phải nhìn mặt sáng ở cuộc đời m. Gia cảnh như m mà có vợ để dc vợ bỏ đã là may mắn rĐm, tao thề, đời tao giờ như cái hố đen, tối tăm vcl. U40, thất nghiệp 2 năm rồi, vợ bỏ đi 6 năm trước, để lại thằng con trai cho tao gà trống nuôi. Nhà thì đéo có, xe thì cái xe máy cùi bắp cũng của ông bà già cho. Giờ tao sống bám bố mẹ già, mà ông bà cũng chả khá giả gì, cả ngày nhìn mặt nhau chỉ biết thở dài. Đời tao đúng kiểu loser chính gốc, chả có đường ra.
Ngày trước, hồi còn trẻ, tao cũng cày ngày cày đêm, làm đủ thứ job, từ văn phòng đến chạy grab, nhưng lương ba cọc ba đồng. Tiền kiếm được đổ hết vào thuê nhà, nuôi con, lo cho bố mẹ già yếu. Điện thoại hỏng thì kệ mẹ nó, máy tính lỗi thì vá víu xài tiếp, điều hòa thì đéo dám bật vì sợ tốn điện. Món ngon? Sang chảnh? Mơ đi, tao ăn cơm nguội với mắm cả tuần là bình thường. Hạnh phúc lớn nhất chắc là được ngủ nướng một buổi sáng không phải lo chạy deadline hay giao hàng.
Giờ thất nghiệp, tao sống như cái bóng, ngày nào cũng lặp lại: sáng dậy, pha cà phê, ngồi nhìn thằng con đi học, rồi lướt điện thoại xem mấy đứa bạn khoe nhà, khoe xe, khoe đi du lịch. Đm, tụi nó sinh ra đúng vạch đích, biệt thự, penthouse, xe xịn, 1 năm đi nước ngoài, nước trong như cơm bữa. Còn tao? Mảnh đất cắm dùi cũng đéo có, cái xe máy trả góp còn chưa xong thì vợ đã bỏ. Nhìn quanh, bạn bè cùng lứa ai cũng có nhà, có xe, còn tao, 40 tuổi, vẫn ở nhà bố mẹ, phòng 15m2 chất đầy đồ linh tinh, tối ngủ còn phải nhường chỗ cho thằng con.
Họ hàng nhìn vào thì đéo chửi hay nói gì. Nhưng nghĩ bụng tao lười biếng, không chịu làm ăn, nhưng đm, làm ăn kiểu gì nổi? Lương bèo, vật giá thì phi mã, nhà đất thì gấp 20 lần thu nhập. Tao có cày 24/7 cả tuần đi nữa, cũng đéo đủ mua cái WC công cộng. Chưa kể, chỉ cần thằng con ốm nặng hay ông bà già nhập viện là bay sạch tiền tích cóp (mà đéo có đồng nào để bay). Tao từng nghĩ cưới vợ, sinh con, xây đời, nhưng giờ nhìn lại, vợ bỏ, con thì lớn lên trong cảnh thiếu thốn, tao thấy mình như thằng thất bại toàn tập.
Giới trẻ giờ “nằm thẳng”, tao hiểu vcl. Đéo phải tụi nó ngu hay lười, mà tụi nó mất mẹ niềm tin vào xã hội. Tao cũng vậy. Cả đời cày cuốc, hy sinh, nhưng đổi lại được gì? Một cái tương lai mù mịt, nơi mà đẻ con ra chỉ để nó tiếp tục kiếp khổ như mình. Nhà nước vẽ bánh, bảo “đẻ đi, tao nuôi”, nhưng đm, nuôi kiểu gì khi công nhân lương 5-7 củ, thuế dí tận cổ, hộ kinh doanh nhỏ lẻ thì bị siết đến phá sản? Tao nhìn thằng con, nghĩ tới cảnh nó lớn lên, cày như tao mà vẫn đéo có nhà, đéo có tương lai, tao chỉ muốn chửi thề cả ngày.
Đời tao giờ như cái đ*t, chỉ biết sống qua ngày, nuôi con, bám bố mẹ, chờ ngày hết kiếp.
Mày phải nhìn mặt sáng ở cuộc đời m. Gia cảnh như m mà có vợ để dc vợ bỏ đã là may mắn rĐm, tao thề, đời tao giờ như cái hố đen, tối tăm vcl. U40, thất nghiệp 2 năm rồi, vợ bỏ đi 6 năm trước, để lại thằng con trai cho tao gà trống nuôi. Nhà thì đéo có, xe thì cái xe máy cùi bắp cũng của ông bà già cho. Giờ tao sống bám bố mẹ già, mà ông bà cũng chả khá giả gì, cả ngày nhìn mặt nhau chỉ biết thở dài. Đời tao đúng kiểu loser chính gốc, chả có đường ra.
Ngày trước, hồi còn trẻ, tao cũng cày ngày cày đêm, làm đủ thứ job, từ văn phòng đến chạy grab, nhưng lương ba cọc ba đồng. Tiền kiếm được đổ hết vào thuê nhà, nuôi con, lo cho bố mẹ già yếu. Điện thoại hỏng thì kệ mẹ nó, máy tính lỗi thì vá víu xài tiếp, điều hòa thì đéo dám bật vì sợ tốn điện. Món ngon? Sang chảnh? Mơ đi, tao ăn cơm nguội với mắm cả tuần là bình thường. Hạnh phúc lớn nhất chắc là được ngủ nướng một buổi sáng không phải lo chạy deadline hay giao hàng.
Giờ thất nghiệp, tao sống như cái bóng, ngày nào cũng lặp lại: sáng dậy, pha cà phê, ngồi nhìn thằng con đi học, rồi lướt điện thoại xem mấy đứa bạn khoe nhà, khoe xe, khoe đi du lịch. Đm, tụi nó sinh ra đúng vạch đích, biệt thự, penthouse, xe xịn, 1 năm đi nước ngoài, nước trong như cơm bữa. Còn tao? Mảnh đất cắm dùi cũng đéo có, cái xe máy trả góp còn chưa xong thì vợ đã bỏ. Nhìn quanh, bạn bè cùng lứa ai cũng có nhà, có xe, còn tao, 40 tuổi, vẫn ở nhà bố mẹ, phòng 15m2 chất đầy đồ linh tinh, tối ngủ còn phải nhường chỗ cho thằng con.
Họ hàng nhìn vào thì đéo chửi hay nói gì. Nhưng nghĩ bụng tao lười biếng, không chịu làm ăn, nhưng đm, làm ăn kiểu gì nổi? Lương bèo, vật giá thì phi mã, nhà đất thì gấp 20 lần thu nhập. Tao có cày 24/7 cả tuần đi nữa, cũng đéo đủ mua cái WC công cộng. Chưa kể, chỉ cần thằng con ốm nặng hay ông bà già nhập viện là bay sạch tiền tích cóp (mà đéo có đồng nào để bay). Tao từng nghĩ cưới vợ, sinh con, xây đời, nhưng giờ nhìn lại, vợ bỏ, con thì lớn lên trong cảnh thiếu thốn, tao thấy mình như thằng thất bại toàn tập.
Giới trẻ giờ “nằm thẳng”, tao hiểu vcl. Đéo phải tụi nó ngu hay lười, mà tụi nó mất mẹ niềm tin vào xã hội. Tao cũng vậy. Cả đời cày cuốc, hy sinh, nhưng đổi lại được gì? Một cái tương lai mù mịt, nơi mà đẻ con ra chỉ để nó tiếp tục kiếp khổ như mình. Nhà nước vẽ bánh, bảo “đẻ đi, tao nuôi”, nhưng đm, nuôi kiểu gì khi công nhân lương 5-7 củ, thuế dí tận cổ, hộ kinh doanh nhỏ lẻ thì bị siết đến phá sản? Tao nhìn thằng con, nghĩ tới cảnh nó lớn lên, cày như tao mà vẫn đéo có nhà, đéo có tương lai, tao chỉ muốn chửi thề cả ngày.
Đời tao giờ như cái đ*t, chỉ biết sống qua ngày, nuôi con, bám bố mẹ, chờ ngày hết kiếp.