Chuyện bạn được sinh ra ở đâu, và nếm đồ ăn lúc vỡ lòng cũng hình thành thói quen vị giác của bạn tới suốt đời. Nhiều người ăn quen
một vùng, rồi qua vùng khác ăn, xong do không hợp vị giác thì chê, cho dù quán đó rất đông người địa phương ăn.
Không biết từ đâu đẻ ra khái niệm "chuẩn", gần như những người lạt vị đều có cái "chuẩn" riêng. Điển hình là mình đi qua một cái group về phở, chí choé tối ngày chuẩn với không chuẩn, nghe mắc mệt, ăn hạp vị mình thôi sao làm phức tạp lên.
Rồi khi hỏi nấu cái nồi phở "chuẩn" thì phải có công thức theo khuôn khổ chứ, vậy hỏi khuôn khổ là bao nhiêu vá gia vị, mấy ký xương, mấy lít nước, ...thì không trả lời được, vì ai đóng mộc công nhận đâu, chỉ biết ngụy biện là "bí quyết gia truyền".
Cái tư tưởng "chuẩn vị" nó hại ở chỗ triệt tiêu đi toàn bộ bí quyết của người nấu. Nó sẽ áp đặt theo khuôn khổ kiểu nguyên cái xứ đó phải chung 1 vị như vậy, ai nấu sai là không chuẩn! Như vậy, chỗ đâu mà sáng tạo ra bí quyết riêng của từng quán! Nó không có tính khai phóng, triệt tiêu cạnh tranh, không có sự khác biệt và giống bao cấp.
Theo mình nghĩ muốn "chuẩn vị" phở rất dễ, chỉ nên có duy nhất 1 cty sản xuất cục
nêm phở, sau đó các tiệm ăn mua về thả vô nồi là xong, khỏi khác biệt, bảo đảm cả nước đều chuẩn. Công thức cục nêm rõ ràng, có chứng nhận đóng giáp lai luôn, không có cty thứ thứ 2 sản xuất cạnh tranh là tuyệt vời cho tín đồ phở chuẩn! Từ điển cũng khỏi có chữ "dở", chỉ có khái niệm "ngon", nhưng lại không biết ngon nhứt là quán nào!
Ăn gì, húp gì, chế cái gì thêm thì kệ mẹ người ta, miễn sao vô bụng ăn hạp vị là được. Lạ là đám ghen ăn tức ở thấy người khác ăn được, mình ăn không được thì quay qua tức tối ăn uống không quý tộc. Quan trọng con mắt bớt soi với cái mỏ bớt xỉa xói may ra con người đó mới thanh cao như quý tộc được.