🛑"Chuẩn" trong ẩm thực là một khái niệm tâm thần

Chuyện bạn được sinh ra ở đâu, và nếm đồ ăn lúc vỡ lòng cũng hình thành thói quen vị giác của bạn tới suốt đời. Nhiều người ăn quen một vùng, rồi qua vùng khác ăn, xong do không hợp vị giác thì chê, cho dù quán đó rất đông người địa phương ăn.

Không biết từ đâu đẻ ra khái niệm "chuẩn", gần như những người lạt vị đều có cái "chuẩn" riêng. Điển hình là mình đi qua một cái group về phở, chí choé tối ngày chuẩn với không chuẩn, nghe mắc mệt, ăn hạp vị mình thôi sao làm phức tạp lên.

Rồi khi hỏi nấu cái nồi phở "chuẩn" thì
phải có công thức theo khuôn khổ chứ, vậy hỏi khuôn khổ là bao nhiêu vá gia vị, mấy ký xương, mấy lít nước, ...thì không trả lời được, vì ai đóng mộc công nhận đâu, chỉ biết ngụy biện là "bí quyết gia truyền".

Cái tư tưởng "chuẩn vị" nó hại ở chỗ triệt tiêu đi toàn bộ bí quyết của người nấu. Nó sẽ áp đặt theo khuôn khổ kiểu nguyên cái xứ đó phải chung 1 vị như vậy, ai nấu sai là không chuẩn! Như vậy, chỗ đâu mà sáng tạo ra bí quyết riêng của từng quán! Nó không có tính khai phóng, triệt tiêu cạnh tranh, không có sự khác biệt và giống bao cấp.
pho-bac-hai-co-to-768x768.jpg

Theo mình nghĩ muốn "chuẩn vị" phở rất dễ, chỉ nên có duy nhất 1 cty sản xuất cục nêm phở, sau đó các tiệm ăn mua về thả vô nồi là xong, khỏi khác biệt, bảo đảm cả nước đều chuẩn. Công thức cục nêm rõ ràng, có chứng nhận đóng giáp lai luôn, không có cty thứ thứ 2 sản xuất cạnh tranh là tuyệt vời cho tín đồ phở chuẩn! Từ điển cũng khỏi có chữ "dở", chỉ có khái niệm "ngon", nhưng lại không biết ngon nhứt là quán nào!

Ăn gì, húp gì, chế cái gì thêm thì kệ mẹ người ta,
miễn sao vô bụng ăn hạp vị là được. Lạ là đám ghen ăn tức ở thấy người khác ăn được, mình ăn không được thì quay qua tức tối ăn uống không quý tộc. Quan trọng con mắt bớt soi với cái mỏ bớt xỉa xói may ra con người đó mới thanh cao như quý tộc được.
Suy nghĩ như của mày là đéo chuẩn rồi. :))
 
Chính cái suy nghĩ ngu tọc này nó mới dẫn đến một cái hệ luỵ là bây giờ ẩm thực VN như con cặc. Hổ lốn như một nồi lẩu đéo ra cái giống nào hết.
Nhìn tụi Nhật nó bảo tồn nền văn hoá ẩm thực nó đi. Nấu nướng chế cháo sai đéo đúng công thức xưa thì quán đó bốc cức mà ăn.
Cái mày biết về ẩm thực tụi Nhật là cái gì? Cũng loanh quanh những cái signature của nó thôi thì khác đéo gì nước ngoài đến VN ấn tượng với phở, bún, cơm tấm,…
Cơ bản thì văn hoá ẩm thực của tụi nó đã hơn Vẹm 1 bậc, nhưng đéo có nghĩa tụi nó nhân danh “bảo tồn” để chê bai sáng tạo hay chê bai adaptation của vùng miền khác. Đừng đánh tráo khái niệm.
 
Cái mày biết về ẩm thực tụi Nhật là cái gì? Cũng loanh quanh những cái signature của nó thôi thì khác đéo gì nước ngoài đến VN ấn tượng với phở, bún, cơm tấm,…
Cơ bản thì văn hoá ẩm thực của tụi nó đã hơn Vẹm 1 bậc, nhưng đéo có nghĩa tụi nó nhân danh “bảo tồn” để chê bai sáng tạo hay chê bai adaptation của vùng miền khác. Đừng đánh tráo khái niệm.
Thôi thôi mày giữ cái chuẩn vị mà bảo tồn.
Cái kiểu thực bất tri kỳ vị.
Bất khả thương nghị.
haha
 
Chính cái suy nghĩ ngu tọc này nó mới dẫn đến một cái hệ luỵ là bây giờ ẩm thực VN như con cặc. Hổ lốn như một nồi lẩu đéo ra cái giống nào hết.
Nhìn tụi Nhật nó bảo tồn nền văn hoá ẩm thực nó đi. Nấu nướng chế cháo sai đéo đúng công thức xưa thì quán đó bốc cức mà ăn.
Nền văn hóa lẫn chánh chụy như nồi cám heo
 
mỗi nơi có khẩu vị riêng, 1 tô bún bò huế ở huế vị nó sẽ khác 1 tô bùn bò huế ở sài gòn, người huế dễ tính ăn trong sg không hợp thì không nói gì nhưng khó tính thì chửi như cc, mày muốn phát triển ẩm thực thì phải phù hợp với cái nơi nó nhắm đến chứ đéo phải giữ cái tư duy bảo thủ "ăn đéo được thì cút"
Vậy thì chữ chuẩn vị nghe nó mắc ĩa lắm. Chuẩn cái máu Lồn !

ớt nhé Hiệp
cach-lam-tuong-ot-pho-1.jpg
Đỏ như...À, mà thôi !
:vozvn (8):
 
Khi đớp món gì mà thấy ngon mõm là ok. :vozvn (19):

Còn nghe theo bọn "chuẩn vị nó phải thế", có khi nó lừa mày ăn cứt cũng gật gù khen ngon, không dám chê khắm vì lại sợ người đời cười chê là "không biết thưởng thức".
 
Chuyện bạn được sinh ra ở đâu, và nếm đồ ăn lúc vỡ lòng cũng hình thành thói quen vị giác của bạn tới suốt đời. Nhiều người ăn quen một vùng, rồi qua vùng khác ăn, xong do không hợp vị giác thì chê, cho dù quán đó rất đông người địa phương ăn.

Không biết từ đâu đẻ ra khái niệm "chuẩn", gần như những người lạt vị đều có cái "chuẩn" riêng. Điển hình là mình đi qua một cái group về phở, chí choé tối ngày chuẩn với không chuẩn, nghe mắc mệt, ăn hạp vị mình thôi sao làm phức tạp lên.

Rồi khi hỏi nấu cái nồi phở "chuẩn" thì
phải có công thức theo khuôn khổ chứ, vậy hỏi khuôn khổ là bao nhiêu vá gia vị, mấy ký xương, mấy lít nước, ...thì không trả lời được, vì ai đóng mộc công nhận đâu, chỉ biết ngụy biện là "bí quyết gia truyền".

Cái tư tưởng "chuẩn vị" nó hại ở chỗ triệt tiêu đi toàn bộ bí quyết của người nấu. Nó sẽ áp đặt theo khuôn khổ kiểu nguyên cái xứ đó phải chung 1 vị như vậy, ai nấu sai là không chuẩn! Như vậy, chỗ đâu mà sáng tạo ra bí quyết riêng của từng quán! Nó không có tính khai phóng, triệt tiêu cạnh tranh, không có sự khác biệt và giống bao cấp.
pho-bac-hai-co-to-768x768.jpg

Theo mình nghĩ muốn "chuẩn vị" phở rất dễ, chỉ nên có duy nhất 1 cty sản xuất cục nêm phở, sau đó các tiệm ăn mua về thả vô nồi là xong, khỏi khác biệt, bảo đảm cả nước đều chuẩn. Công thức cục nêm rõ ràng, có chứng nhận đóng giáp lai luôn, không có cty thứ thứ 2 sản xuất cạnh tranh là tuyệt vời cho tín đồ phở chuẩn! Từ điển cũng khỏi có chữ "dở", chỉ có khái niệm "ngon", nhưng lại không biết ngon nhứt là quán nào!

Ăn gì, húp gì, chế cái gì thêm thì kệ mẹ người ta,
miễn sao vô bụng ăn hạp vị là được. Lạ là đám ghen ăn tức ở thấy người khác ăn được, mình ăn không được thì quay qua tức tối ăn uống không quý tộc. Quan trọng con mắt bớt soi với cái mỏ bớt xỉa xói may ra con người đó mới thanh cao như quý tộc được.
giống mẹ mày nấu cho mày ăn theo khẩu vị nhà mày từ nhỏ tới lớn, xong mày tới nhà bồ mày bồ mày nấu cho mày ăn mặn hoặc lạt hơn mày nói dell chuẩn vị. Cái gì mày ăn thường xuyên thì nó đã quen, quen thì mày lấy đó làm chuẩn, kiểu thằng đờn ông lấy vợ thường lấy mẹ làm chuẩn, muốn lấy vợ giống mẹ về tính cách. Giờ tao ăn mấy cái món bây giờ cũng thấy đéo chuẩn vị như hồi xưa, chắc tao ăn nhiều thứ quá nên khẩu vị nó khác đi , hoặc già đi cái lưỡi có vấn đề. Nói chung đéo có gì là chuẩn
 
Chính cái suy nghĩ ngu tọc này nó mới dẫn đến một cái hệ luỵ là bây giờ ẩm thực VN như con cặc. Hổ lốn như một nồi lẩu đéo ra cái giống nào hết.
Nhìn tụi Nhật nó bảo tồn nền văn hoá ẩm thực nó đi. Nấu nướng chế cháo sai đéo đúng công thức xưa thì quán đó bốc cức mà ăn.
Nhật nó ăn thiên về mùi vị gốc của đồ ăn. Tức là vị cá ra vị cá, vị rau ra vị rau. Đồ ăn thường nêm nếm gia vị ít nhất có thể để giữ lại hương vị.
Nhưng nói về bảo tồn văn hóa ẩm thực thì mình còn cực đoan hơn nó nhiều đấy. 1 ví dụ đơn giản thôi. Mày ra tiệm mà ăn bất kì món ăn gì đó, mà hương vị nó không giống với hương vị mà mày từng ăn thì mày có khó chịu không. Chỉ cần mặn hơn 1 chút thôi là mày chỉ muốn ăn cho xong bữa rồi bỏ đi từ đó không quay trở lại. Thậm chí có khi mày còn đi kể với người khác là quán đó đồ ăn như cặc đừng vô, mặc cho việc quán đó vẫn có khách vô đều đặn.
Hoặc 1 ví dụ đơn giản khác như phở chẳng hạn. Mày ngồi ăn mà thấy bao bỏ mắm ruốc với rau diếp cá vô tô phở có khi mày đấm tao luôn đấy.
 
Chính cái suy nghĩ ngu tọc này nó mới dẫn đến một cái hệ luỵ là bây giờ ẩm thực VN như con cặc. Hổ lốn như một nồi lẩu đéo ra cái giống nào hết.
Nhìn tụi Nhật nó bảo tồn nền văn hoá ẩm thực nó đi. Nấu nướng chế cháo sai đéo đúng công thức xưa thì quán đó bốc cức mà ăn.
thôi bớt xạo Lồn đi cháu
dkm món ramen, udon, soba nó chế cháo ra trăm thứ khác nhau, từ đổi toping cho tới chuyển qua ăn khô, ăn mặn ngọt chua đủ cả, thậm chí còn bỏ cả phô mai vào
hay ngay cả sushi gốc nó chỉ có cá, giờ chế ra cả tá topping khác nhau, vị từ chua nhẹ cho tới chua nặng hay mặn đều có đủ
văn hóa ẩm thực nó đéo nằm ở chỗ hương vị đồng nhất đâu cháu
 
Nhật nó ăn thiên về mùi vị gốc của đồ ăn. Tức là vị cá ra vị cá, vị rau ra vị rau. Đồ ăn thường nêm nếm gia vị ít nhất có thể để giữ lại hương vị.
Nhưng nói về bảo tồn văn hóa ẩm thực thì mình còn cực đoan hơn nó nhiều đấy. 1 ví dụ đơn giản thôi. Mày ra tiệm mà ăn bất kì món ăn gì đó, mà hương vị nó không giống với hương vị mà mày từng ăn thì mày có khó chịu không. Chỉ cần mặn hơn 1 chút thôi là mày chỉ muốn ăn cho xong bữa rồi bỏ đi từ đó không quay trở lại. Thậm chí có khi mày còn đi kể với người khác là quán đó đồ ăn như cặc đừng vô, mặc cho việc quán đó vẫn có khách vô đều đặn.
Hoặc 1 ví dụ đơn giản khác như phở chẳng hạn. Mày ngồi ăn mà thấy bao bỏ mắm ruốc với rau diếp cá vô tô phở có khi mày đấm tao luôn đấy.
thì giống mày quen bồ thôi, mày quen cái nết của con bồ trước đó ròi, nó bỏ mày xong mày quen nhỏ khác mày lấy nhỏ trước làm tiêu chuẩn đánh giá nhỏ sau, kiểu vậy :D tệ nhất là mấy đứa review món ăn, quán người ta khẩu vị như vậy ăn vào không hợp khẩu vị chê dở xong quán đéo ai dám tới ăn
 
Nhật nó ăn thiên về mùi vị gốc của đồ ăn. Tức là vị cá ra vị cá, vị rau ra vị rau. Đồ ăn thường nêm nếm gia vị ít nhất có thể để giữ lại hương vị.
Nhưng nói về bảo tồn văn hóa ẩm thực thì mình còn cực đoan hơn nó nhiều đấy. 1 ví dụ đơn giản thôi. Mày ra tiệm mà ăn bất kì món ăn gì đó, mà hương vị nó không giống với hương vị mà mày từng ăn thì mày có khó chịu không. Chỉ cần mặn hơn 1 chút thôi là mày chỉ muốn ăn cho xong bữa rồi bỏ đi từ đó không quay trở lại. Thậm chí có khi mày còn đi kể với người khác là quán đó đồ ăn như cặc đừng vô, mặc cho việc quán đó vẫn có khách vô đều đặn.
Hoặc 1 ví dụ đơn giản khác như phở chẳng hạn. Mày ngồi ăn mà thấy bao bỏ mắm ruốc với rau diếp cá vô tô phở có khi mày đấm tao luôn đấy.
cái vị mày nói là vị umami, vị gốc của thực phẩm tươi
ở Vẹm có cặc mà nếm được vị này, toàn đồ đông lạnh hoặc đồ ôi thiu nhồi cả đống gia vị vào
 
Cái mày biết về ẩm thực tụi Nhật là cái gì? Cũng loanh quanh những cái signature của nó thôi thì khác đéo gì nước ngoài đến VN ấn tượng với phở, bún, cơm tấm,…
Cơ bản thì văn hoá ẩm thực của tụi nó đã hơn Vẹm 1 bậc, nhưng đéo có nghĩa tụi nó nhân danh “bảo tồn” để chê bai sáng tạo hay chê bai adaptation của vùng miền khác. Đừng đánh tráo khái niệm.
Món nhật tao ăn được mỗi món Sushi, sashimi.
Ramen thì mặn bỏ mẹ.
Còn mấy món khác bình thường.

Vẹm đi ra nước ngoài tao thấy có mỗi 3 món: phở, bánh cuốn, bánh mì. Còn lại thì như hạch hết :sure:
 
cái vị mày nói là vị umami, vị gốc của thực phẩm tươi
ở Vẹm có cặc mà nếm được vị này, toàn đồ đông lạnh hoặc đồ ôi thiu nhồi cả đống gia vị vào
Không phải. Đồ ăn VN thiên về gia vị thì đúng rồi. Ý tao nói là về mức độ bảo tồn văn hoá ẩm thực kìa. Coi vậy chứ mình thuộc kiểu cực đoan hơn nó nhiều đó, chỉ là ở đây toàn người VN với nhau nên không nhận ra thôi.
 

Có thể bạn quan tâm

Top