“Nằm thẳng” ở Trung Quốc và các phong trào tương tự

Don Jong Un

Xamer mới lớn
Vatican-City

Ở Trung Quốc và những nơi khác, “nằm thẳng” và những khái niệm tương tự thể hiện phản ứng của một thế hệ trước những thách thức kinh tế và xã hội có hệ thống.​

Phong trào “nằm thẳng” nổi lên ở Trung Quốc vào khoảng năm 2021 như một hiện tượng văn hóa và xã hội, thể hiện sự vỡ mộng ở người trẻ trước những áp lực không ngừng của cuộc sống hiện đại.

Nó ủng hộ việc từ chối chạy theo kỳ vọng của xã hội về làm việc liên tục, tham vọng sự nghiệp và các cột mốc truyền thống như kết hôn, lập gia đình hay sở hữu nhà. Thay vào đó, những người nằm thẳng theo đuổi lối sống tối giản, ít nỗ lực, ưu tiên bản thân và sức khỏe tinh thần hơn là tham gia vào văn hóa làm việc cạnh tranh khốc liệt và chủ nghĩa tiêu dùng.

Thuật ngữ này – xuất hiện lần đầu vào tháng 2/2020 trên internet Trung Quốc – thu hút sự chú ý sau một bài đăng vào tháng 4/2021 của Luo Huazhong trên diễn đàn mạng Baidu Tieba. Anh mô tả các lý do khiến anh quyết định sống tiết kiệm, làm việc tối thiểu và “nằm thẳng” thay vì theo đuổi các định nghĩa của xã hội về thành công.

Ở Trung Quốc và những nơi khác, “nằm thẳng” và những khái niệm tương tự thể hiện phản ứng của một thế hệ trước những thách thức kinh tế và xã hội có hệ thống.

Ảnh minh họa: Ian Berry/CNN.

Tại Trung Quốc, “nằm thẳng” xuất hiện trong bối cảnh các yếu tố gây căng thẳng về kinh tế và văn hóa hội tụ. Đầu tiên là sự canh tranh gay gắt trong công việc, với văn hóa làm việc khét tiếng “996” – làm việc từ 9 giờ sáng đến 9 giờ tối, 6 ngày một tuần – trở nên phổ biến trong các ngành như công nghiệp và tài chính.

Thất nghiệp ở thanh niên đã trở thành một vấn đề dai dẳng. Dữ liệu chính phủ Trung Quốc cho thấy có tới 21% người ở độ tuổi từ 16 đến 24 ở nước này thất nghiệp vào năm 2023.

Giá nhà ở các thành phố lớn như Bắc Kinh và Thượng Hải tăng vọt, trung bình tương đương hơn 20 lần thu nhập hàng năm của một hộ gia đình, khiến việc sở hữu nhà trở thành giấc mơ xa vời với nhiều người.

Trong khi đó, chi phí nuôi dạy con cái, cùng với kỳ vọng chăm sóc, phụng dưỡng cha mẹ càng làm tăng thêm áp lực.

Phong trào “nằm thẳng” là phản ứng trực tiếp trước những thực tế này. Những người trẻ Trung Quốc, đặc biệt những người sinh sau năm 1990, cảm thấy bị mắc kẹt trong một hệ thống mà làm việc chăm chỉ không còn giúp họ tiến lên trong xã hội. Các nền tảng mạng xã hội Weibo và Douyin đã khuếch đại phong trào này, với các hashtag và meme ca ngợi chủ nghĩa tối giản, tính tiết kiệm và sự tách biệt khỏi áp lực xã hội.

Chính phủ Trung Quốc phản đối “nằm thẳng”. Các kênh truyền thông nhà nước như Nhân Dân nhật báo của Ban chấp hành Trung ương Đảng ******** Trung Quốc đã chỉ trích xu hướng này là “đáng xấu hổ” và “không yêu nước”. Các cuộc thảo luận trực tuyến về nó bị kiểm duyệt, một số thuật ngữ bị chặn trên các nền tảng vào năm 2022.

Ở các nước khác, những khái niệm tương tự cũng đã xuất hiện. Ví dụ, tại Mỹ, cụm từ “nghỉ việc lặng lẽ” trở nên phổ biến vào năm 2022 trên nền tảng TikTok do những thay đổi trong nhận thức của một số người về công việc do đại dịch Covid-19.

Khi đại dịch khiến cho các mô hình làm từ xa và hỗn hợp trở nên phổ biến hơn, một số người bắt đầu đánh giá lại cân bằng công việc – cuộc sống của mình. Họ chỉ làm việc ở mức tối thiểu trong giờ làm việc theo quy định, tránh làm bất kỳ nhiệm vụ gì nhiều hơn. Đây là sự tương phản với văn hóa làm việc cạnh tranh nhằm đạt những thành công và thăng tiến trong sự nghiệp.

“Nằm thẳng” cũng có những điểm chung với các hiện tương văn hóa như “hikikomori” và “thế hệ giác ngộ” ở Nhật Bản. “Hikikomori” là những cá nhân, thường là đàn ông trẻ tuổi, tách biệt khỏi xã hội, sống trong sự cô lập cực độ để thoát khỏi áp lực công việc và kỳ vọng của xã hội. Theo ước tính, hơn 1 triệu người Nhật, chủ yếu ở độ tuổi 15-39, phù hợp với những đặc điểm này.

Một thuật ngữ khác, “thế hệ giác ngộ”, chỉ những người sinh trong thập niên 1980 và 1990. Họ không cực đoan như “hikikomori” nhưng cũng đã từ bỏ các tham vọng sự nghiệp. Họ không quan tâm đến kiếm tiền, thăng tiến sự nghiệp và tiêu dùng phô trương, hay thậm chí du lịch, sở thích và quan hệ tình cảm, dường như đạt đến trạng thái giác ngộ trong Phật giáo.

Bối cảnh kinh tế của Nhật Bản thúc đẩy những xu hướng này. Sau 3 thập kỷ tăng trưởng kinh tế thấp, tiền lương thực của nhiều người lao động hầu như không tăng. Trong khi đó, khả năng chi trả nhà ở vẫn là thách thức ở các thành phố như Tokyo, nơi giá chung cư trung bình tăng 40% từ năm 2015 đến 2023.

Người trẻ Nhật Bản ngày càng từ bỏ con đường truyền thống, Một khảo sát năm 2022 của chính phủ cho thấy 30% những người ở độ tuổi 20 thích làm những nghề nghiệp phi truyển thống, như làm nghề tự do hay làm việc bán thời gian.

Ở Hàn Quốc, những cụm từ thế hệ “sampo” và “n-po” chỉ những người đã từ bỏ các mục tiêu trong cuộc sống. “Sampo” nghĩa là từ bỏ 3 mục tiêu: hẹn hò, kết hôn và sinh con. “N-po” từ bỏ thêm nhiều mục tiêu hơn, từ sở hữu nhà, quan hệ với người khác, đến cuối cùng là cuộc sống.

Những thuật ngữ này cho thấy sự phản ứng với xã hội siêu cạnh tranh tại Hàn Quốc, nơi thành công trong học tập, bằng đại học ưu tú và công việc tại các tập đoàn lớn như Samsung hay Hyundai được xem là điều kiện tiên quyết để thành công.

Hệ thống giáo dục nổi tiếng khắc nghiệt: các học sinh dành nhiều năm chuẩn bị cho kỳ thi tuyển sinh đại học, thường đi kèm việc học thêm tư nhân tốn kém. Văn hóa việc làm ở Hàn Quốc cũng khắc nghiệt. Một tuần làm việc trung bình tại đây là 52 giờ, thuộc nhóm cao nhất trong Tổ chức Hợp tác và Phát triển Kinh tế (OECD). Chi phí nhà ở tại Seoul, nơi một nửa dân số sinh sống, tăng 50% từ năm 2018 đến năm 2023.

Tỷ lệ kết hôn và sinh con đã giảm mạnh. Tỷ lệ sinh ở Hàn Quốc năm 2023 là 0,78 trẻ trên một phụ nữ, mức thấp nhất thế giới.

Một cụm từ mới ở Ấn Độ, “giết thời gian”, cũng có nhiều điểm giống với “nằm thẳng”. Một người bạn hỏi: “Bạn đang làm gì?”. Trả lời: “Giết thời gian”. Những thứ lấp đầy một ngày của người trả lời không quan trọng, chúng chỉ giúp thời gian trôi qua. Người bạn sẽ biết để không hỏi sâu thêm.

Giới trẻ Ấn Độ càng có trình độ giáo dục cao thì tỷ lệ thất nghiệp càng cao. Theo một báo cáo, trong năm 2022, tỷ lệ thất nghiệp của giới trẻ Ấn Độ có trình độ sau đại học là 28,7%, so với chỉ 3,2% của những người trẻ không biết đọc viết.

Mặc dù tỷ lệ người trẻ Ấn Độ có tài sản đủ để thực sự rút lui khỏi xã hội vẫn còn ít, nhưng họ ngày càng “giết thời gian” nhiều hơn. Năm 2024, người Ấn Độ trung bình dành 4 giờ một ngày trên điện thoại, tăng từ 3,3 giờ năm 2023.

Một cuộc khảo sát của YouGov Asia năm 2023 cho thấy 40-60% thế hệ Z ở các quốc gia châu Á cảm thấy bi quan về khả năng đạt được thành công theo truyền thống. Những bấp bênh về kinh tế – tỷ lệ thất nghiệp cao ở thanh niên, tiền lương trì trệ và khủng hoảng nhà ở – là nền tảng của phong trào này
 
đa phần toàn ở mấy nước châu Á phát triển sau bọn ÂU Mỹ. Kiểu giờ bọn Âu mỹ chúng nó đi trước cướp bóc hết của cải TG rồi giờ ăn trên ngồi chốc, mấy thằng Nhật, Hàn, Tàu Ấn có làm bục mặt cả đời cũng đéo được như bọn nó nên chỉ biết nằm thẳng chứ sao nữa
 
đa phần toàn ở mấy nước châu Á phát triển sau bọn ÂU Mỹ. Kiểu giờ bọn Âu mỹ chúng nó đi trước cướp bóc hết của cải TG rồi giờ ăn trên ngồi chốc, mấy thằng Nhật, Hàn, Tàu Ấn có làm bục mặt cả đời cũng đéo được như bọn nó nên chỉ biết nằm thẳng chứ sao nữa
Công nhận, bọn âu mĩ nằm thẳng thì có nhà nước nuôi, châu á thì chết đói
 
đa phần toàn ở mấy nước châu Á phát triển sau bọn ÂU Mỹ. Kiểu giờ bọn Âu mỹ chúng nó đi trước cướp bóc hết của cải TG rồi giờ ăn trên ngồi chốc, mấy thằng Nhật, Hàn, Tàu Ấn có làm bục mặt cả đời cũng đéo được như bọn nó nên chỉ biết nằm thẳng chứ sao nữa
bỏ Nhật ra cái
 
Nhật cũng thế thôi mà. Lương thấp, sản xuất trong nước không đủ khả năng cung cấp nên lệ thuộc vào nhập khẩu. Hiện tại chỉ có khoai tây, cà rốt, hành tây là tự chủ được, còn lại là phải dựa vào nhập khẩu. Mà 3 thứ trên, vẫn nhập đều.

Nhật đã bị nghèo đi rất nhiều, do chính sách lương cơ bản tối thiểu theo vùng. Các doanh nghiệp cứ áp lương đó thôi. Nếu chỉ nhận lương như vậy, với 2 vợ chồng, làm từ 8h sáng tới 6h chiều, thuê nhà, thì nuôi 1-2 đứa con ở mức cơ bản thôi. Khó có thể đầu tư học hành với ngoại khoá để có lợi thế hơn trong thi cử.

Các nước châu Á phát triển thần kì (Nhật, Hàn, Trung) đều gặp 1 vấn đề mà bài này chưa đề cập rõ nét, đó là tình trạng kiệt sức, burn out, không còn khả năng hồi phục, mệt mỏi mãn tính, mất động lực… mới là nguyên nhân lớn nhất cho quyết định “nằm thẳng”, chứ không phải là do “giá nhà quá cao”. Vì có nhiều lựa chọn về nhà, đi xa chút, hay nhà tập thể do thành phố quản lý với giá phải chăng.

Chỉ là mệt mỏi, chán chường, không thể hồi phục động lực cố gắng, nên người ta chọn con đường “né tránh” là nằm thẳng.

Còn tại sao lại mệt mỏi đến vậy, thì là do văn hoá làm việc, văn hoá của cái xã hội đó, yêu cầu mỗi con người phải “chỉn chu” hết sức. Cái gì cũng phải trọn vẹn, hoàn hảo, mà ai cũng chỉ có 24h thì chịu không nổi rồi rút lui mà thôi.

Ở VN thì vừa làm việc có thể nói chuyện ngoài lề với đồng nghiệp, hay dùng điện thoại cho việc riêng trong giờ làm. Còn mấy xứ này thì quên đi. Mày được trả tiền thì mày phải làm đúng nghĩa cày như choá. Làm không hết thì về nhà mày mò thêm, miễn sao xong/được việc.

Chỉ khi nào hiểu được cái văn hóa làm việc của họ thì mới hiểu tại sao họ kiệt sức, rồi họ chọn cách sống cuộc sống giản dị.
 
Nhật cũng thế thôi mà. Lương thấp, sản xuất trong nước không đủ khả năng cung cấp nên lệ thuộc vào nhập khẩu. Hiện tại chỉ có khoai tây, cà rốt, hành tây là tự chủ được, còn lại là phải dựa vào nhập khẩu. Mà 3 thứ trên, vẫn nhập đều.

Nhật đã bị nghèo đi rất nhiều, do chính sách lương cơ bản tối thiểu theo vùng. Các doanh nghiệp cứ áp lương đó thôi. Nếu chỉ nhận lương như vậy, với 2 vợ chồng, làm từ 8h sáng tới 6h chiều, thuê nhà, thì nuôi 1-2 đứa con ở mức cơ bản thôi. Khó có thể đầu tư học hành với ngoại khoá để có lợi thế hơn trong thi cử.

Các nước châu Á phát triển thần kì (Nhật, Hàn, Trung) đều gặp 1 vấn đề mà bài này chưa đề cập rõ nét, đó là tình trạng kiệt sức, burn out, không còn khả năng hồi phục, mệt mỏi mãn tính, mất động lực… mới là nguyên nhân lớn nhất cho quyết định “nằm thẳng”, chứ không phải là do “giá nhà quá cao”. Vì có nhiều lựa chọn về nhà, đi xa chút, hay nhà tập thể do thành phố quản lý với giá phải chăng.

Chỉ là mệt mỏi, chán chường, không thể hồi phục động lực cố gắng, nên người ta chọn con đường “né tránh” là nằm thẳng.

Còn tại sao lại mệt mỏi đến vậy, thì là do văn hoá làm việc, văn hoá của cái xã hội đó, yêu cầu mỗi con người phải “chỉn chu” hết sức. Cái gì cũng phải trọn vẹn, hoàn hảo, mà ai cũng chỉ có 24h thì chịu không nổi rồi rút lui mà thôi.

Ở VN thì vừa làm việc có thể nói chuyện ngoài lề với đồng nghiệp, hay dùng điện thoại cho việc riêng trong giờ làm. Còn mấy xứ này thì quên đi. Mày được trả tiền thì mày phải làm đúng nghĩa cày như choá. Làm không hết thì về nhà mày mò thêm, miễn sao xong/được việc.

Chỉ khi nào hiểu được cái văn hóa làm việc của họ thì mới hiểu tại sao họ kiệt sức, rồi họ chọn cách sống cuộc sống giản dị.
Văn hóa là 1 phần thôi tiền mới là cái chính thằng ngu ạ. Tưởng tượng lương mà 2 năm mua được 1 căn chung cư 4 năm mua được con xe sang 8 năm mua được căn biệt thự thì đéo thằng nào than kễ khổ cả. Thằng tàu bốc lột còn hàn nhật đúng giờ đúng giấc trả đúng sức lao động mà mức sống quá cao nên nó mới nằm thẳng. Đâu thằng nào dại mà đi nằm thẳng đâu
Kiểu như m đi làm mà có mục tiêu rõ ràng nó thoải mái còn mông lung thì nó chán lắm
 
Văn hóa là 1 phần thôi tiền mới là cái chính thằng ngu ạ. Tưởng tượng lương mà 2 năm mua được 1 căn chung cư 4 năm mua được con xe sang 8 năm mua được căn biệt thự thì đéo thằng nào than kễ khổ cả. Thằng tàu bốc lột còn hàn nhật đúng giờ đúng giấc trả đúng sức lao động mà mức sống quá cao nên nó mới nằm thẳng. Đâu thằng nào dại mà đi nằm thẳng đâu
Kiểu như m đi làm mà có mục tiêu rõ ràng nó thoải mái còn mông lung thì nó chán lắm
Thế chẳng phải như mày nói à?. Tiền trả không đủ, mà yêu cầu cao nên nó đéo thèm làm nhiều, về nằm thẳng chứ còn gì nữa?.

Tiền ít chưa đủ, vấn đề nữa là nó yêu cầu cao trong công việc, dẫn đến quá mệt mỏi, hiểu chưa thằng Lồn.

Lỡ lấy vợ có con rồi giờ muốn nằm thẳng thì phại làm sao :too_sad:
có con rồi thì không thể nằm thẳng.
 
Phát triển quá nhanh giống như chạy cái xe với tốc độ tối đa và bỏ qua việc kiểm tra, bảo dưỡng với mong muốn là bắt kịp kẻ dẫn đầu. Dân chúng, xã hội, môi trường cũng như cái xe đó sẽ đến lúc chịu hết nổi và phản ứng lại. Phương tây trải qua thời kỳ công nghiệp hóa thì họ cũng gặp phải lực cản lớn đến từ trong nước, hậu quả của tăng trưởng nhanh mang đến. Nay các nước châu á muốn phát triển ngang với âu mỹ mà không phải lặp lại những rắc rối đó là điều không tưởng. Phớt lờ hay đổ lỗi cho phương tây không giải quyết được vấn đề.
 

Có thể bạn quan tâm

Top