Cảm nhận về người Hà Nội

ewqeqweqw

Địt Bùng Đạo Tổ
Mexico
  • Đi mua gói thuốc lúc 8h giá 20k, hôm sau đi mua lúc 9h30 giá 30k, thắc mắc thì "Có mua ko!?"
  • Vừa vào quán kem đối diện Hồ Tây mua 2 cây kem ốc thì bị chửi sml "Ở đây ko có chỉ đường! Đi chỗ khác cho người ta làm ăn!"... "Em có hỏi đường đâu chị?", "Ồ thế à? Thế cô cậu ăn gì nào?..."
  • Trước cổng chùa Trấn Quốc thả cá, rùa. Sau cổng chùa Trấn Quốc có người ngồi vớt cá, rùa.
  • Vào ăn phở, "Quen biết nhá chủ quán, đếm đầu người mà tính tiền"=> 9 người tính 11 người... "Ui, em tính nhầm..."
  • Đi làng cổ Đường Lâm, thấy quán trà bên gốc đa thật thi vị, ngồi uống trà hút thuốc, ăn 2 trái trứng gà, tính tiền 80k :censored:
  • Đi nhậu xin thêm đá, "Anh tự đi lấy đi, em bận lắm!"
  • Taxi chạy lòng vòng, thắc mắc thì quát vào mặt, "Đi thêm 1 đoạn tránh kẹt xe làm đ gì ghê thế!?", "Chỗ đó có kẹt đâu anh!?", "ĐM ông lên mà chạy!",...
  • ...
 
  • Đi mua gói thuốc lúc 8h giá 20k, hôm sau đi mua lúc 9h30 giá 30k, thắc mắc thì "Có mua ko!?"
  • Vừa vào quán kem đối diện Hồ Tây mua 2 cây kem ốc thì bị chửi sml "Ở đây ko có chỉ đường! Đi chỗ khác cho người ta làm ăn!"... "Em có hỏi đường đâu chị?", "Ồ thế à? Thế cô cậu ăn gì nào?..."
  • Trước cổng chùa Trấn Quốc thả cá, rùa. Sau cổng chùa Trấn Quốc có người ngồi vớt cá, rùa.
  • Vào ăn phở, "Quen biết nhá chủ quán, đếm đầu người mà tính tiền"=> 9 người tính 11 người... "Ui, em tính nhầm..."
  • Đi làng cổ Đường Lâm, thấy quán trà bên gốc đa thật thi vị, ngồi uống trà hút thuốc, ăn 2 trái trứng gà, tính tiền 80k :censored:
  • Đi nhậu xin thêm đá, "Anh tự đi lấy đi, em bận lắm!"
  • Taxi chạy lòng vòng, thắc mắc thì quát vào mặt, "Đi thêm 1 đoạn tránh kẹt xe làm đ gì ghê thế!?", "Chỗ đó có kẹt đâu anh!?", "ĐM ông lên mà chạy!",...
  • ...
zai phocco @Thích Vét Máng
 
Tao hà lội 1 đây.
Tao lói nuôn Hà Lội là THỔ ĐU NGÀN NĂM VĂN VỞ.

Nên chúng mày thắc mắc, cảm nhận ít thôi. Chọn người mà chơi, chọn người mà bắt chuyện. Ở đâu cũng có người này người kia.

Nhưng thành phố là chỗ đông người, nhộm nhoạm, vàng thau lẫn lộn. Đen thì dẫm phải cứt, nhanh cho vuông

Lồn
 
  • Đi mua gói thuốc lúc 8h giá 20k, hôm sau đi mua lúc 9h30 giá 30k, thắc mắc thì "Có mua ko!?"
  • Vừa vào quán kem đối diện Hồ Tây mua 2 cây kem ốc thì bị chửi sml "Ở đây ko có chỉ đường! Đi chỗ khác cho người ta làm ăn!"... "Em có hỏi đường đâu chị?", "Ồ thế à? Thế cô cậu ăn gì nào?..."
  • Trước cổng chùa Trấn Quốc thả cá, rùa. Sau cổng chùa Trấn Quốc có người ngồi vớt cá, rùa.
  • Vào ăn phở, "Quen biết nhá chủ quán, đếm đầu người mà tính tiền"=> 9 người tính 11 người... "Ui, em tính nhầm..."
  • Đi làng cổ Đường Lâm, thấy quán trà bên gốc đa thật thi vị, ngồi uống trà hút thuốc, ăn 2 trái trứng gà, tính tiền 80k :censored:
  • Đi nhậu xin thêm đá, "Anh tự đi lấy đi, em bận lắm!"
  • Taxi chạy lòng vòng, thắc mắc thì quát vào mặt, "Đi thêm 1 đoạn tránh kẹt xe làm đ gì ghê thế!?", "Chỗ đó có kẹt đâu anh!?", "ĐM ông lên mà chạy!",...
  • ...
đkm cảm nhận về người bake à ? :v
Đi mua gói thuốc lúc 8h giá 20k vì nó nghĩ m là dân ở đó, hôm sau đi mua lúc 9h30 thì nó quên m rồi, tưởng m là khách vãng lai nên chém giá 30k, thắc mắc thì nó quê, hớ nên cọc "Có mua ko!?"
Đi nhậu xin thêm đá, dân bake dở tệ khoảng phục vụ niềm nở
 
Bản sao hoàn thiện của dân trung địa, nói chung điếm thúi, bội tín. Đĩ điếm nghiện ngập đéo ai dây, đây điếm thúi thì tụi mày tự giữ mình.
 
Tao hà lội 1 đây.
Tao lói nuôn Hà Lội là THỔ ĐU NGÀN NĂM VĂN VỞ.

Nên chúng mày thắc mắc, cảm nhận ít thôi. Chọn người mà chơi, chọn người mà bắt chuyện. Ở đâu cũng có người này người kia.

Nhưng thành phố là chỗ đông người, nhộm nhoạm, vàng thau lẫn lộn. Đen thì dẫm phải cứt, nhanh cho vuông

Lồn

VwnuvIu.jpeg-webp
 
  • Đi mua gói thuốc lúc 8h giá 20k, hôm sau đi mua lúc 9h30 giá 30k, thắc mắc thì "Có mua ko!?"
  • Vừa vào quán kem đối diện Hồ Tây mua 2 cây kem ốc thì bị chửi sml "Ở đây ko có chỉ đường! Đi chỗ khác cho người ta làm ăn!"... "Em có hỏi đường đâu chị?", "Ồ thế à? Thế cô cậu ăn gì nào?..."
  • Trước cổng chùa Trấn Quốc thả cá, rùa. Sau cổng chùa Trấn Quốc có người ngồi vớt cá, rùa.
  • Vào ăn phở, "Quen biết nhá chủ quán, đếm đầu người mà tính tiền"=> 9 người tính 11 người... "Ui, em tính nhầm..."
  • Đi làng cổ Đường Lâm, thấy quán trà bên gốc đa thật thi vị, ngồi uống trà hút thuốc, ăn 2 trái trứng gà, tính tiền 80k :censored:
  • Đi nhậu xin thêm đá, "Anh tự đi lấy đi, em bận lắm!"
  • Taxi chạy lòng vòng, thắc mắc thì quát vào mặt, "Đi thêm 1 đoạn tránh kẹt xe làm đ gì ghê thế!?", "Chỗ đó có kẹt đâu anh!?", "ĐM ông lên mà chạy!",...
  • ...
Dm, m phải nói rõ HN nào ? Trong phạm vi 4 cửa thành, hay phạm vi 36 phố, hay tính cả đám ngoại ô, nói chung chung là ăn cứt nha mậy
 
Toàn HN ối giời ơi! HN chỉ có 4 quận chính cũ thôi nhé! ĐM thêm mấy bố LB,CG,TX toàn ruộng phát triển lên toàn chửi bọn SV quê lên học rồi bảo HN nọ kia!
Chê học xong đại học về quê ở lại làm L gì mảnh đất bẩn thỉu và ô nhiễm này?
 
Yêu hay ghét thì nó cũng tùy người, chả dám chụp mũ ai cả. Nhưng hầu như ai sinh ra và lớn lên ở HN thì đều có 1 cảm nhận rằng cực yêu Hà Nội, cho dù có đi xa thì vẫn nhớ và xao xuyến mỗi khi nhắc đến 2 từ Hà Nội. Văn thơ, ca nhạc, tranh vẽ đều là sản phẩm của cảm xúc và nghệ thuật, nếu như bạn không có tình yêu, sự đồng điệu thì chẳng thể nào có thể sáng tác được. Nếu nhìn vào số lượng tác phẩm nghệ thuật về Hà Nội thì chả có tỉnh thành nào ở Việt Nam so sánh được cả.

Để yêu được Hà Nội thì phải hòa mình và cảm nhận được dòng chảy của Hà Nội, chứ cưỡi ngựa xem hoa thì chắc có 9/10 không thích. Hà Nội ngày càng phát triển, những giá trị xưa cũ không còn nhiều nữa, nhưng chỉ cần làm 1 vòng Phan Đình Phùng, qua Trần Phú thì kỷ niệm lại ùa về... những mùa sấu chín, mùa lá rụng...

Hay chạy qua Đào Duy Từ, làm cốc trà chanh lại nghĩ về hồi đi học cấp 2, cấp 3.

Đi qua Lăng Bác, lại nhớ hồi học cấp 1, năm nào cũng đi thăm quan Lăng Bác rồi ra vườn thú...

Người Hà Nội thì tiếp xúc sẽ có 1 cái gì đấy rất bản sắc, nó đến từ tâm thế "dẫu không thanh lịch cũng người Tràng An", vì bản chất tự tin mình là người gốc HN nên cách nói chuyện sẽ tự tin hơn rất nhiều và cũng chẳng còn sân si. Nói thì hơi đụng chạm tới 1 số tầng lớp, nhưng kể cả từ dân giang hồ, đầu đường xó chợ nó cũng có cái chất khác những giang hồ nơi khác.

Nói chung, yêu Hà Nội là yêu cái hoài niệm, yêu cái khí phách bản chất của người Hà Nội và yêu những cái Hà Nội đang hòa nhập và chuyển mình và đặc biệt là ẩm thực HN.
Trân trọng!
fpEK09t.jpeg
 
Yêu hay ghét thì nó cũng tùy người, chả dám chụp mũ ai cả. Nhưng hầu như ai sinh ra và lớn lên ở HN thì đều có 1 cảm nhận rằng cực yêu Hà Nội, cho dù có đi xa thì vẫn nhớ và xao xuyến mỗi khi nhắc đến 2 từ Hà Nội. Văn thơ, ca nhạc, tranh vẽ đều là sản phẩm của cảm xúc và nghệ thuật, nếu như bạn không có tình yêu, sự đồng điệu thì chẳng thể nào có thể sáng tác được. Nếu nhìn vào số lượng tác phẩm nghệ thuật về Hà Nội thì chả có tỉnh thành nào ở Việt Nam so sánh được cả.

Để yêu được Hà Nội thì phải hòa mình và cảm nhận được dòng chảy của Hà Nội, chứ cưỡi ngựa xem hoa thì chắc có 9/10 không thích. Hà Nội ngày càng phát triển, những giá trị xưa cũ không còn nhiều nữa, nhưng chỉ cần làm 1 vòng Phan Đình Phùng, qua Trần Phú thì kỷ niệm lại ùa về... những mùa sấu chín, mùa lá rụng...

Hay chạy qua Đào Duy Từ, làm cốc trà chanh lại nghĩ về hồi đi học cấp 2, cấp 3.

Đi qua Lăng Bác, lại nhớ hồi học cấp 1, năm nào cũng đi thăm quan Lăng Bác rồi ra vườn thú...

Người Hà Nội thì tiếp xúc sẽ có 1 cái gì đấy rất bản sắc, nó đến từ tâm thế "dẫu không thanh lịch cũng người Tràng An", vì bản chất tự tin mình là người gốc HN nên cách nói chuyện sẽ tự tin hơn rất nhiều và cũng chẳng còn sân si. Nói thì hơi đụng chạm tới 1 số tầng lớp, nhưng kể cả từ dân giang hồ, đầu đường xó chợ nó cũng có cái chất khác những giang hồ nơi khác.

Nói chung, yêu Hà Nội là yêu cái hoài niệm, yêu cái khí phách bản chất của người Hà Nội và yêu những cái Hà Nội đang hòa nhập và chuyển mình và đặc biệt là ẩm thực HN.
Trân trọng!
fpEK09t.jpeg
Có yêu cái lăng ko ?
 
Yêu hay ghét thì nó cũng tùy người, chả dám chụp mũ ai cả. Nhưng hầu như ai sinh ra và lớn lên ở HN thì đều có 1 cảm nhận rằng cực yêu Hà Nội, cho dù có đi xa thì vẫn nhớ và xao xuyến mỗi khi nhắc đến 2 từ Hà Nội. Văn thơ, ca nhạc, tranh vẽ đều là sản phẩm của cảm xúc và nghệ thuật, nếu như bạn không có tình yêu, sự đồng điệu thì chẳng thể nào có thể sáng tác được. Nếu nhìn vào số lượng tác phẩm nghệ thuật về Hà Nội thì chả có tỉnh thành nào ở Việt Nam so sánh được cả.

Để yêu được Hà Nội thì phải hòa mình và cảm nhận được dòng chảy của Hà Nội, chứ cưỡi ngựa xem hoa thì chắc có 9/10 không thích. Hà Nội ngày càng phát triển, những giá trị xưa cũ không còn nhiều nữa, nhưng chỉ cần làm 1 vòng Phan Đình Phùng, qua Trần Phú thì kỷ niệm lại ùa về... những mùa sấu chín, mùa lá rụng...

Hay chạy qua Đào Duy Từ, làm cốc trà chanh lại nghĩ về hồi đi học cấp 2, cấp 3.

Đi qua Lăng Bác, lại nhớ hồi học cấp 1, năm nào cũng đi thăm quan Lăng Bác rồi ra vườn thú...

Người Hà Nội thì tiếp xúc sẽ có 1 cái gì đấy rất bản sắc, nó đến từ tâm thế "dẫu không thanh lịch cũng người Tràng An", vì bản chất tự tin mình là người gốc HN nên cách nói chuyện sẽ tự tin hơn rất nhiều và cũng chẳng còn sân si. Nói thì hơi đụng chạm tới 1 số tầng lớp, nhưng kể cả từ dân giang hồ, đầu đường xó chợ nó cũng có cái chất khác những giang hồ nơi khác.

Nói chung, yêu Hà Nội là yêu cái hoài niệm, yêu cái khí phách bản chất của người Hà Nội và yêu những cái Hà Nội đang hòa nhập và chuyển mình và đặc biệt là ẩm thực HN.
Trân trọng!
fpEK09t.jpeg
mài hà lội or hà nội?
 

Có thể bạn quan tâm

Top