Chang ko đến với anh dc nên anh đến đây tìm Chang.
Tặng Chang bài thơ nóng hổi này thay lời mún nói!!!
@Đàm Minh Trang
Ước mơ.
Giá như giờ người có ở bên ta
Để dắt ta trốn đi xa khỏi thành phố đầy mỏi mệt
Giá như sau một đêm dài sáng ra ta được chết
Thì mới xóa hết những nỗi nhớ người vây bủa miên man
Giá như giờ này có người để hai đứa bước lang thang
Đến một nơi nào đó chẳng màng danh với lợi
Nơi nào đó mà chúng ta chưa từng tới
Vùi chôn đời mình giữa hoang đảo mới bình yên.
Giá như giờ này có người cận kề để mình chìm đắm với thiên nhiên
Để quên hết muộn phiền nhân thế
Nhưng chỉ biết khát khao thôi chứ sự thật nào đâu có dễ
Đâu có thể nào người mạo hiểm vỡ nát tim
Giá như giờ này được đứng dưới bình minh
Trước cửa biển để được nghe tim mình réo gọi
Nhìn ngọn sóng dâng lên cuốn trôi gông xiềng nào đã trói
Và đối diện một lần để nói thật lòng nhau.
Giá như câu chuyện loài người yêu thương chẳng phải đau
Thì nỗi buồn trong ta đâu dài lâu đến vậy
Có những khi nước mắt ta rơi làm sao người nhận thấy
Nên một mình tự nuốt ngược vào trong.
Đâu phải miệng cười mà lòng đã lặng hết bão giông
Chỉ vì ta biết khéo đậy che một dòng nham thạch
Giá như thế gian người ta yêu thương nhau mà có thể đếm đong rạch ròi tách bạch
Thì há dễ đời mình đâu phải vướng đau thương.
Giá như giờ này được nằm ôm người như ôm sóng biển đại dương
Và ân ái giữa bốn phương trời đất
Giá như ước mơ mà trở thành sự thật
Xin được một lần biến mất khỏi nhân gian.
P/S : thớt này dành cho cả những ai đang yêu hoặc muốn yêu, muốn gửi gắm tâm tư tình cảm như tôi thì có thể vào đây chia sẻ nhé, thơ văn gì cũng dc!!!
Tặng Chang bài thơ nóng hổi này thay lời mún nói!!!
@Đàm Minh Trang
Ước mơ.
Giá như giờ người có ở bên ta
Để dắt ta trốn đi xa khỏi thành phố đầy mỏi mệt
Giá như sau một đêm dài sáng ra ta được chết
Thì mới xóa hết những nỗi nhớ người vây bủa miên man
Giá như giờ này có người để hai đứa bước lang thang
Đến một nơi nào đó chẳng màng danh với lợi
Nơi nào đó mà chúng ta chưa từng tới
Vùi chôn đời mình giữa hoang đảo mới bình yên.
Giá như giờ này có người cận kề để mình chìm đắm với thiên nhiên
Để quên hết muộn phiền nhân thế
Nhưng chỉ biết khát khao thôi chứ sự thật nào đâu có dễ
Đâu có thể nào người mạo hiểm vỡ nát tim
Giá như giờ này được đứng dưới bình minh
Trước cửa biển để được nghe tim mình réo gọi
Nhìn ngọn sóng dâng lên cuốn trôi gông xiềng nào đã trói
Và đối diện một lần để nói thật lòng nhau.
Giá như câu chuyện loài người yêu thương chẳng phải đau
Thì nỗi buồn trong ta đâu dài lâu đến vậy
Có những khi nước mắt ta rơi làm sao người nhận thấy
Nên một mình tự nuốt ngược vào trong.
Đâu phải miệng cười mà lòng đã lặng hết bão giông
Chỉ vì ta biết khéo đậy che một dòng nham thạch
Giá như thế gian người ta yêu thương nhau mà có thể đếm đong rạch ròi tách bạch
Thì há dễ đời mình đâu phải vướng đau thương.
Giá như giờ này được nằm ôm người như ôm sóng biển đại dương
Và ân ái giữa bốn phương trời đất
Giá như ước mơ mà trở thành sự thật
Xin được một lần biến mất khỏi nhân gian.
P/S : thớt này dành cho cả những ai đang yêu hoặc muốn yêu, muốn gửi gắm tâm tư tình cảm như tôi thì có thể vào đây chia sẻ nhé, thơ văn gì cũng dc!!!
Sửa lần cuối: