Ăn chơi Thời bao cấp ở miền Nam như thế nào?

Tao có một thắc mắc là thấy đa phần mọi người đều nói thời bao cấp ở miền bắc rất cực khổ, vậy miền nam như thế nào, có tml nào biết không?
Khổ vãi loz chứ sao =)) thời anh ba xe lửa mà ở miền Nam thì xác định thặng dư thương mại bị đem ra hết ngoài Bắc để phát triển CN cộng xả
Phim Mảnh đất Phúc nó khắc họa gần hết rồi đấy, m rảnh thì vào xem là rõ
 
1. Đem vài kg gạo qua xã khác là bị bắt
2. Ăn bobo, khoai độn lòi lol
3. Sinh Viên mà đem được 20kg lên SG là tiền lời dư đóng tiền trọ. SG thiếu gạo nghiêm trọng
4. Dân Bến Tre, Tiền Giang đói, phải bỏ xứ phiêu bạc khắp nơi. Đói đến mức ăn cả rễ cây đu đủ
5. Nông dân càng làm càng lỗ, vì mua vật tư nông nghiệp giá thị trường, bán sản phẩm theo giá nhà nước.
6. HTX lấy thuế phí, thì tư bản gọi là cụ
7. Thiếu thuốc, thiếu vắc xin, thiếu dinh dưỡng...nên trẻ em bị sốt bại liệt, chết và suy dinh dưỡng

ĐMCS. Đả đảo Thiệu Kỳ mua cái gì cũng có, hoan hô HCM mua cái đinh cũng phải xếp hàng
 
đéo biết dân miền nam,miền tây thời vnch khổ như nào mà theo cs nhỉ. sau khi cs vào thì mức khổ nó ntn,được cấp thêm ruộng đất hay hưởng lợi gì ko
Chỉ một số vùng sâu bị CS nó ép hoặc ngu che dấu CS.
Chứ năm 1968 bị đánh cho lòi lol. Có đánh nhau thì dân chạy tản cư về phía VNCH. Rơi vô tay CS nó lột cho mà sạch
 
1. Đem vài kg gạo qua xã khác là bị bắt
2. Ăn bobo, khoai độn lòi lol
3. Sinh Viên mà đem được 20kg lên SG là tiền lời dư đóng tiền trọ. SG thiếu gạo nghiêm trọng
4. Dân Bến Tre, Tiền Giang đói, phải bỏ xứ phiêu bạc khắp nơi.
5. Nông dân càng làm càng lỗ, vì mua vật tư nông nghiệp giá thị trường, bán sản phẩm theo giá nhà nước.
6. HTX lấy thuế phí, thì tư bản gọi là cụ
7. Thiếu thuốc, thiếu vắc xin, thiếu dinh dưỡng...nên trẻ em bị sốt bại liệt, chết và suy dinh dưỡng

ĐMCS. Đả đảo Thiệu Kỳ mua cái gì cũng có, hoan hô HCM mua cái đinh cũng phải xếp hàng
Tao chỉ biết thời đó ba tao đem mấy đôi dép cũ ổng hồi ổng mang lúc đi du học ở tiệp ra bán để đổi lấy tiền mua sữa cho tao.
Tuy nhiên do ba mẹ, ông bà tao thuộc tầng lớp trí thức của sản nên cuộc sống của gia đình tao cũng thuộc hàng khá giả. Có điều do nhà tao thờ sản dữ quá, aka người cộng sả chân chính, nên... đéo chịu làm giàu :go:
 
Khổ vãi loz chứ sao =)) thời anh ba xe lửa mà ở miền Nam thì xác định thặng dư thương mại bị đem ra hết ngoài Bắc để phát triển CN cộng xả
Phim Mảnh đất Phúc nó khắc họa gần hết rồi đấy, m rảnh thì vào xem là rõ
nhắc tới là câm phẫn đụ má nó mấy thằng chó + bộ phim vịt khiến tao có nhiều cảm xúc
 
đéo biết dân miền nam,miền tây thời vnch khổ như nào mà theo cs nhỉ. sau khi cs vào thì mức khổ nó ntn,được cấp thêm ruộng đất hay hưởng lợi gì ko
Miền Bắc nó mị dân, m mà đéo đi lính là nó cô lập đúng nghĩa đen cái gia đình m luôn
Nam vs Trung thì sướng quá hóa rồ ăn bánh vẽ nên mới có câu ăn cơm quốc gia thờ ma CS
 
Miền Bắc nó mị dân, m mà đéo đi lính là nó cô lập đúng nghĩa đen cái gia đình m luôn
Nam vs Trung thì sướng quá hóa rồ ăn bánh vẽ nên mới có câu ăn cơm quốc gia thờ ma CS
nhà tao ngoài bắc mà sợ cs vl. hồi bé nghe bà tao kể dân thấy cs về là chạy hết vào nam. còn bố tao vs mấy ông quanh vùng cũng vượt biên sang hongkong
 
Hồi nhỏ tao luôn là nhân vật được má tao cài cắm ở Hợp Tác Xã. Bả đưa cho cái giỏ bị ngồi xếp hàng để mua nhu yếu phẩm. Đụ má, công nhận lúc đó khổ vcl. Làm đéo gì có sữa mà uống. Toàn uống nước cơm khuấy với đường thốt nốt ở dưới quê gửi lên. Sau đến năm 86 cải cách kinh tế nên được nhận hàng cứu trợ từ 3we gửi về mà được cải thiện cuộc sống. Chứ lúc đó, nhà nước đéo cho nhận gửi tiền. Mỗi lần là 2-3 thùng hàng, má tao khui ra toàn mang ra chợ Huỳnh Thúc Kháng bán lấy tiền. Đụ má, đồ chơi Mỹ quá trời mà đéo được chơi. Má tao lấy tiền về mua cho chiếc xe đồ chơi bằng gỗ đẩy đẩy như cặc :vozvn (21):
 
nhà tao ngoài bắc mà sợ cs vl. hồi bé nghe bà tao kể dân thấy cs về là chạy hết vào nam. còn bố tao vs mấy ông quanh vùng cũng vượt biên sang hongkong
Chuẩn rồi đấy ! Miền Bắc đợt ccrd trước khi lan rộng ra + phong trào đấu tố tìm diệt mấy thằng địa chủ hay nhà giàu giàu rầm rộ là ngta phím nhau đi vào Nam hoặc say goobye VN luôn, nhà nào giàu vãi loz thật sự thì đi bằng máy bay vét đc mỗi vàng phòng thân, nhà nào kém hơn chút thì đi tàu thủy vào SG còn nhà cửa ruộng vườn trâu bò để lại hết vì đéo có đủ thời gian để thanh lý + dễ bứt dây động rừng lắm :)) Ông Nội t rơi vào trường hợp 2 rồi cũng cày sml mua đất mua đai để kiếm miếng ăn
 
1. Đem vài kg gạo qua xã khác là bị bắt
2. Ăn bobo, khoai độn lòi lol
3. Sinh Viên mà đem được 20kg lên SG là tiền lời dư đóng tiền trọ. SG thiếu gạo nghiêm trọng
4. Dân Bến Tre, Tiền Giang đói, phải bỏ xứ phiêu bạc khắp nơi. Đói đến mức ăn cả rễ cây đu đủ
5. Nông dân càng làm càng lỗ, vì mua vật tư nông nghiệp giá thị trường, bán sản phẩm theo giá nhà nước.
6. HTX lấy thuế phí, thì tư bản gọi là cụ
7. Thiếu thuốc, thiếu vắc xin, thiếu dinh dưỡng...nên trẻ em bị sốt bại liệt, chết và suy dinh dưỡng

ĐMCS. Đả đảo Thiệu Kỳ mua cái gì cũng có, hoan hô HCM mua cái đinh cũng phải xếp hàng
đụ má cộnh sả chán chẳng buồn nói
 
tao chỉ nghe ông già tao kể hồi đó con heo chết hơn ngày rồi mà mổ ra vẫn phải giấu hợp tác xã chia thịt ra để đổi cho nhau ăn, thời đó cây kin cọng chỉ cũng quý nữa,
Phim đất và người ( sách mảnh đất lắm người nhiều ma ) nó khắc họa hết mấy cái m nói đấy
Nhà nào mà có người làm trong htx mảng phân phát thì auto người nhà có giò heo, tiết canh ăn mỗi bữa còn dân đen ăn thịt mỡ hôi lông
Đơn từ gửi lên mấy ông quan đều phải thông qua " người nhà con cháu " để con cháu trong nhà có đồng ra đồng vào
Bổ sung thêm phim Ma Làng nữa nhé !
 
Tao đây , nhà bị đày đi vùng kinh tế mới .

Điện không có,tới tận năm tao 10t mới có đường điện, trước đó là dùng đèn dầu.

Y tế ngoài 3 cái thuốc nam với bứt lá cây thì đéo có kặc gì hết, con nít chết nhiều lắm,nhiều đứa sáng chơi chung,tối lên cơn sốt,sáng hôm sau chết rồi.

Ăn uống là cơm,khoai sắn và cá đồng nhiều. Nhưng hay cái lại đéo có bobo 🤣 chắc nó để dành cho cán bụ kộng sản chứ nông dân dí kặc thèm ăn cái thứ đó.

Sữa đéo tồn tại,lâu lâu thì trúng mùa đi ra chợ đen đổi được hộp sữa đặc,mấy gói mì tôm là mừng lắm. Chỉ dành cho người già và người bệnh.

Hậu quả là đám sinh từ năm 79 tới 86 thể trạng còi cọc,lùn đét rõ rệt luôn. Tao nhìn mấy ông cậu,bà dì là thấy rõ. Người sanh trước 75,nhỏ ăn uống đầy đủ cao to hơn hẵn người sau 75 thiếu sữa,thiếu ăn. Ông cậu tao sanh năm 60, tao sanh năm 80 mà ông cậu hơn tao 1 cái đầu.

Vùng xôi đậu ngày xưa gần biên giới Cam nên bom,mìn còn xót lại quá nhiều,mà đéo ai quan tâm dạy dỗ con nít,cứ vứt ra đường chơi nên nhiều đứa chết với tàn tật tới giờ.

Trường học thì đéo khác gì cái chuồng bò bây giờ, tường còn lỗ chỗ vết đạn,mái ngói thì lủng lỗ chổ,mấy thầy phải leo lên che lại bằng giấy mái dầu , giờ chắc tụi bây ko biết loại đó đâu,chứ ngày xưa cái này lợp nhà nhiều lắm.

Đi học thì quần áo mặc truyền đời,cái áo tao mặc tuổi nó còn hơn tuổi tao. Tao may mắn còn có đôi dép đi học chứ nhiều đứa đi chân đất.

Nói chung lúc bao cấp là lúc tao học tiểu học nên cũng ko nhớ gì nhiều lắm,chỉ nhớ là con nít chết rất nhiều vì đủ thứ lí do nên ai cũng đẻ nhiều,nhà nào cũng 5,7 đứa để bù trừ.
 
Chuẩn rồi đấy ! Miền Bắc đợt ccrd trước khi lan rộng ra + phong trào đấu tố tìm diệt mấy thằng địa chủ hay nhà giàu giàu rầm rộ là ngta phím nhau đi vào Nam hoặc say goobye VN luôn, nhà nào giàu vãi loz thật sự thì đi bằng máy bay vét đc mỗi vàng phòng thân, nhà nào kém hơn chút thì đi tàu thủy vào SG còn nhà cửa ruộng vườn trâu bò để lại hết vì đéo có đủ thời gian để thanh lý + dễ bứt dây động rừng lắm :)) Ông Nội t rơi vào trường hợp 2 rồi cũng cày sml mua đất mua đai để kiếm miếng ăn
bà tao kể nhà nào chỉ cần thóc đầy vại lúa là bị quy ra địa chủ bắt ra xã nộp phạt
 
Tao đây , nhà bị đày đi vùng kinh tế mới .

Điện không có,tới tận năm tao 10t mới có đường điện, trước đó là dùng đèn dầu.

Y tế ngoài 3 cái thuốc nam với bứt lá cây thì đéo có kặc gì hết, con nít chết nhiều lắm,nhiều đứa sáng chơi chung,tối lên cơn sốt,sáng hôm sau chết rồi.

Ăn uống là cơm,khoai sắn và cá đồng nhiều. Nhưng hay cái lại đéo có bobo 🤣 chắc nó để dành cho cán bụ kộng sản chứ nông dân dí kặc thèm ăn cái thứ đó.

Sữa đéo tồn tại,lâu lâu thì trúng mùa đi ra chợ đen đổi được hộp sữa đặc,mấy gói mì tôm là mừng lắm. Chỉ dành cho người già và người bệnh.

Hậu quả là đám sinh từ năm 79 tới 86 thể trạng còi cọc,lùn đét rõ rệt luôn. Tao nhìn mấy ông cậu,bà dì là thấy rõ. Người sanh trước 75,nhỏ ăn uống đầy đủ cao to hơn hẵn người sau 75 thiếu sữa,thiếu ăn. Ông cậu tao sanh năm 60, tao sanh năm 80 mà ông cậu hơn tao 1 cái đầu.

Vùng xôi đậu ngày xưa gần biên giới Cam nên bom,mìn còn xót lại quá nhiều,mà đéo ai quan tâm dạy dỗ con nít,cứ vứt ra đường chơi nên nhiều đứa chết với tàn tật tới giờ.

Trường học thì đéo khác gì cái chuồng bò bây giờ, tường còn lỗ chỗ vết đạn,mái ngói thì lủng lỗ chổ,mấy thầy phải leo lên che lại bằng giấy mái dầu , giờ chắc tụi bây ko biết loại đó đâu,chứ ngày xưa cái này lợp nhà nhiều lắm.

Đi học thì quần áo mặc truyền đời,cái áo tao mặc tuổi nó còn hơn tuổi tao. Tao may mắn còn có đôi dép đi học chứ nhiều đứa đi chân đất.

Nói chung lúc bao cấp là lúc tao học tiểu học nên cũng ko nhớ gì nhiều lắm,chỉ nhớ là con nít chết rất nhiều vì đủ thứ lí do nên ai cũng đẻ nhiều,nhà nào cũng 5,7 đứa để bù trừ.
vãi Lồn thật
 

Có thể bạn quan tâm

Top